Trần Mạnh Hùng
-
Số bài
:
9422
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.07.2005
- Nơi: Giấc Mộng
|
RE: THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG HỌA TUYỂN TẬP
-
16.02.2006 08:52:58
TRẦN MẠNH HÙNGTiếp theo Xướng: - Trần Mạnh Hùng Hoạ: - Lá Chờ Rơi - Như Phương 405. GHÉT Ghét cay, ghét đắng, ghét đôi môi. Chẳng điểm cho anh một nụ cười. Ghét quá môi trề trong nũng nịu. Ghét hoài mắt ướt giọt buồn rơi. Ghét nhiều những dấu son trên cổ. Ghét cả vết răng lúc lả lơi. Em nhỉ ghét sao, sao ghét thế. Ghét em anh muốn cắn em thôi. TRẦN MẠNH HÙNG 405.1 THƯƠNG Thương đường cắn chỉ đẹp trên môi Thương lúc bên nhau rộn tiếng cười Thương đếm sớm trưa em đợi bạn Thương nhìn song cửa lá chờ rơi Thương chiều nắng hạ còn vương vấn Thương mối tình xuân lúc lỏng lơi Thương gửi cho ai mong đáp lại Thương nhiều thương ít cũng đành thôi ! Lá Chờ Rơi 405.2 YÊU Yêu làn son thắm tô bờ môi Yêu nét tươi vui điểm nụ cuời Yêu lúc ngất ngây vào cõi mộng Yêu hồi thổn thức giọt sầu rơi Yêu tha thiết với cơn hờn dỗi Yêu đậm đà theo nét lả lơi Yêu quá anh làm sao dứt được Yêu hòai chắc đến chết mà thôi Như Phương nhuận sắc bởi Lá Chở Rơi Xướng: - Trần Mạnh Hùng Hoạ: - Lá Chờ Rơi - Như Phương 405. GHÉT Ghét cay, ghét đắng, ghét đôi môi. Chẳng điểm cho anh một nụ cười. Ghét quá môi trề trong nũng nịu. Ghét hoài mắt ướt giọt buồn rơi. Ghét nhiều những dấu son trên cổ. Ghét cả vết răng lúc lả lơi. Em nhỉ ghét sao, sao ghét thế. Ghét em anh muốn cắn em thôi. TRẦN MẠNH HÙNG 405.1 THƯƠNG Thương đường cắn chỉ đẹp trên môi Thương lúc bên nhau rộn tiếng cười Thương đếm sớm trưa em đợi bạn Thương nhìn song cửa lá chờ rơi Thương chiều nắng hạ còn vương vấn Thương mối tình xuân lúc lỏng lơi Thương gửi cho ai mong đáp lại Thương nhiều thương ít cũng đành thôi ! Lá Chờ Rơi 405.2 YÊU Yêu làn son thắm tô bờ môi Yêu nét tươi vui điểm nụ cuời Yêu lúc ngất ngây vào cõi mộng Yêu hồi thổn thức giọt sầu rơi Yêu tha thiết với cơn hờn dỗi Yêu đậm đà theo nét lả lơi Yêu quá anh làm sao dứt được Yêu hòai chắc đến chết mà thôi Như Phương nhuận sắc bởi Lá Chở Rơi Xướng -Trần Mạnh Hùng Hoạ: - Hải Tâm. - Triều Sương. - Kim Giang - Lá Chờ Rơi. - Tulipdenus 413. GỞI Gởi lại cho em lời ước nguyện Gởi lòng lo lắng lẫn cho nhau. Đợi, chờ, mong, nhớ bao say đắm. Hờn, giận, buồn, thương đậm lệ sầu. Gởi trả em vòng tay nũng nịu Gởi về em ánh mắt chìm sâu Gởi em trọn vẹn tình nồng ấm Gởi hết trong lòng nỗi khổ đau TRẦN MẠNH HÙNG 413.1 TRẢ Trả lại cho người bao ước hẹn Trả luôn tình ấy thuở còn nhau Trả tình ngày củ nhiều thương hận Trả nợ năm xưa lắm lệ sầu Trả lại thềm hoang làn má thắm Trả luôn phố vắng gốc đường sâu Trả rồi chợt hỏi quên hay nhớ? Trả hết sao lòng vẩn cứ đau? Hải Tâm 413.2 VẪN NHỚ Biết nói sao đây lòng vẫn nhớ Khi mà chia rẻ chẳng còn nhau Đường anh nẻo đó lòng đà bạc Chốn cũ lối em dạ khắc sầu Tình dấy trong tim nào tạc nữa Nghĩa dày chốn ái chẳng còn sâu Chỉ lòng vướng hận hoài trông ngóng Cũng bởi vì thương nên vẫn đau Triều Sương 413.3 NHẬN-1 Nhận anh gởi lại lời tâm nguyện Nhận đủ lòng lo lắng lẩn nhau Nhận đợi, chờ, mong, cùng nỗi nhớ Nhận hờn, thương, giận, với buồn sầu Nhận ai trả lại vòng tay nũng Nhận kẻ trao về ánh mắt sâu Nhận trọn tình nồng hơi thở ấm Nhận từng nỗi khổ với lòng đau. Lá Chờ Rơi 413.4 TA THƯƠNG NHAU Anh gối tôn thờ lòng khấn nguyện Xin cho mình mãi được gần nhau Em ngoan đạo, mắt môi thần thánh Anh tội đồ, rong rủi kiếp sầu Ta gặp nhau không sờn sóng gió Anh và em chẳng ngại bể sâu Vượt lên trên sát vai cùng bước Thượng đế thương tình sớt khổ đau TULIPDENUS 413.5 NHẬN-2 Nhận lại những gì ai lỗi hẹn Nhận vì vẫn nhớ chẳng quên nhau Nhận rồi cố dã dần say đắm Nhận để nhân gian bớt lệ sầu. Nhận cả thềm hoang tàn lửa lựu Nhận về đắng chát đã trao nhau Nhận tất hờn thương người Gởi Trả Nhận hết băng lòng chắc khỏi đau. Kim Giang 413.6 MƯỢN Mượn tình của một người xa lạ Mượn đóng trọn vai lúc cạnh nhau Mượn khúc nhạc xưa cho luyến tiếc Mượn vần thơ cũ để vương sầu Mượn cầu Ô Thước cho chung lối Mượn sợi chỉ hồng để có nhau Mượn giả hoá ra thành sự thật Mượn rồi để dạ biết buồn đau Hải Tâm Xướng: - Trần Mạnh Hùng. Hoạ: - Hải Tâm. - Lá Chờ Rơi - KimGiang 508. MƠ Với cùng hoa bướm đón xuân sang. Cô gái đương xuân mộng ngập tràn. Cô ước tung trời vờn sóng biển Cô mơ lướt gío bắt chim bàng Cô cười che dấu lòng e thẹn Cô bỗng ngây say đẹp dịu dàng Cô nhớ tình quân xuôi vạn lý. Má hồng hây đỏ , mắt long lanh TRẦN MẠNH HÙNG 508.1 MANG Mang theo nỗi nhớ giữa mùa sang Mang lúc ra đi để lệ tràn Mang kỷ niệm xưa màu nắng Hạ Mang tình ái cũ bóng cây bàng Mang mưa mấy giọt còn hờ hững Mang gió từng cơn rất dịu dàng Mang kiếp khổ sầu, câu nguyện ước Mang vần mắt ấy sáng long lanh Hải Tâm 508.2 CHỜ DUYÊN Chim bướm tưng bừng lại rủ sang Hồn xuân phơi phới mộng dâng tràn Ước mơ mây nước duyên cầm sắt E ngại trời trăng nét bẻ bàng Chẳng học kẻ đi lời đỏng đảnh Không phiền ai đến bước dềnh dàng Tình ta treo giữa trời xuân thắm Nào ngại người đông giữa chợ làng Lá Chờ Rơi 508.3 TƯỞNG Tưởng rằng dải yếm bắc cầu sang Tưởng mùa xuân chín mộng xuân tràn Tưởng cùng xé gió tung trời biển Tưởng tựa lưng nhau dưới gốc bàng. Tưởng nhớ thương thầm mà thấy thẹn Tưởng như kỷ niệm lúc ra ràng Tưởng mơ suốt chặng đường thiên lý Tưởng gần thế phiệt có trâm anh. Kim Giang Xướng: - Trần Mạnh Hùng Hoạ: - Sao Mai - KimGiang - ViVi02 - LuKy - Nguyens 604. NỖI BUỒN Nghiêng Nghiêng suối tóc dáng hoa mơ. Chảy xoã bờ vai chảy hững hờ. Vời vợi đông sầu vương khoé mắt. Mơ màng thu nhuộm dáng hoang sơ. Em mang ân ái đan thành mộng. Em dệt tình yêu sợi ngẩn ngơ. Nước mắt lăn dài theo luyến nhớ Nỗi buồn còn động chút ngây thơ Trần Mạnh Hùng 604.1 TÌNH NỒNG Lim dim mắt ngọc thoáng tình mơ Nhè nhẹ lâng lâng môi khép hờ Lá thắm sớm nay duyên biếc biếc Tình nồng xưa ấy mộng đơn sơ Ai yêu da diết cho tim nhớ Ai khổ u hoài khiến dạ ngơ Ta khóc thương ta trong khắc khoải Cho ai lưu luyến một đời thơ. Sao Mai 604.2 CHỈ DÁM MƠ Ngày ấy nàng trao một tứ thơ Mang về tôi đọc hóa ngơ ngơ Nàng gieo tình tứ ôi sao mượt ! Tôi viết hồi âm tựa mướp sơ ! Thanh trắc thanh bằng kho sắc khó Nghĩa đen nghĩa bóng hơ huyền hờ Đành thôi không dám làm thơ nữa Thôi hết yêu nàng chỉ dám mơ ! Sao Mai 604.3 TƯỞNG TƯỢNG Ta ngồi tưởng tượng mối tình mơ Khỏa lấp buồn đau, chỗ dựa hờ Cứ cháy bừng lên theo ánh mắt Không tàn, lặng dấu vẻ thân sơ. Âm thầm lắng đáy lòng say mộng Dậy sóng tung bờ dạ ngẩn ngơ! Cứ ngỡ dần dần tan nỗi nhớ Ai ngờ thống thiết dội vào thơ. Kim Giang 604.4 TÌNH HỜ Còn gì đâu nữa mộng và mơ Giã biệt từ đây tình hững hờ “Yêu” vốn tự nhiên “tính bổn thiện” Người do tạo hóa “nhân chi sơ” Nhưng đời vẫn bể dâu oan trái Nên gặp nhiều gian dối ngất ngơ Thôi nhé từ đây xin giã biệt Tro tàn thưong tiếc mộng tình thơ vivi02 nhuận sắc bởi LÁ CHỜ RƠI 604.5 Họa ngược NỖI BUỒN Hoa rơi vội nhặt ép trang thơ Cánh mỏng mong manh thoáng ngẩn ngơ Còn đậm mùi hương thời mới nở Chẳng phai màu sắc thủa ban sơ Khi tươi ong bướm vờn đua lượn Lúc héo bướm ong lại hững hờ Ta ép vào thơ mong mãi nhớ Một thời hoa mộng đẹp như mơ LuKy Ý kiến nhuận sắc bởi lá Chờ Rơi 604.6 MƠ MÀNG Nửa đêm thức dậy tưởng đang mơ Thoáng mắt ngươì xưa chút hững hờ Bỡ ngỡ đong đầy tình heó hắt Thẫn thờ lắng cạn cảnh đơn sơ Gió đông hờ hững vần thơ mộng Tuyết lạnh mơ màng ghép chữ ngơ Caí rét đêm trường dâng nỗi nhớ Se buồn giá buốt ngập hồn thơ Nguyễns Xướng - Trần Mạnh Hùng Họa - Triều Sương - Nguyens - Vivi02 - Lá chờ rơi 702. XIN GIỮ CHO TÔI Xin giữ cho tôi lời hát nhẹ. Giữ gìn trân quý mảnh tình hồng Lời ru ngày trước nhiều lưu luyến. Tiếng hát thuở xưa vẫn nhớ mong. Giữ hộ cho tôi giòng nhạc cũ Giữ gùm người ấy tập thơ lòng Bao nhiêu còn lại... Bao nhiêu nữa. Xin giữ...Dù cho nước ngược giòng. Trần Mạnh Hùng 702.1 TÂM SỰ CÙNG THƠ Lưu luyến trong tim cơn gió nhẹ Thoảng đưa ngan ngát chút hương hồng Quơ tay ta nắm hầu lưu giữ Vụt mất hương nồng cùng ước mong Thơ thẫn đêm về cùng kỷ niệm Ưu tư khuya đến trở trăn lòng Nàng thơ xin giúp giùm ta với Tâm sự cùng ta thả mấy giòng Triều Sương 702.2 CHÍ TRẺ Khí tiết anh hùng sinh tử nhẹ Giai nhân thục nữ mảnh quần hồng Trai tài trung hiếu giang sơn vẹn Gái sắc thủy chung gấm vóc mong Khuê các loan phòng câu tiết hạnh Hiên ngang chiến tuyến sắt son lòng Muôn đời rực rỡ trang thanh sử Một kiếp vang danh tứ hải giòng nguyens 702.3 Ủ ẤM LÒNG NHAU Ai ủ cho ai lòng khỏi lạnh Trao nhau hơi ấm giữa thư hồng Chữ nghiêng nguệch ngoạc bao thương nhớ Lời ngọng mơ màng những ước mong Mượn chút tình thơ len giữa bóng Ghi từng nốt nhạc đượm hương lòng Ngoài kia còn cả rừng xanh biếc Lá chở tình ai lạc mấy giòng. Lá Chờ Rơi 702.4 THU Nghe thu sang tựa giấc mơ nhẹ Sắc lá phong thu nhuốm ánh hồng Thu đến dâng tràn ngàn nỗi nhớ Thu đem xao xuyến những niềm mong Đất trời nhuộm sắc thu vàng thắm Thi tứ vương sầu thu não lòng Thu cứ gieo đi sầu vạn kiếp Yêu thu tôi vụng tả đôi giòng. ViVi02 Xướng: - Trần Mạnh Hùng Hoạ: - Vũ Kim Thanh 707. TIẾNG RU Tiếng võng chiều hôm nhạt nắng hồng. Tiếng người cô phụ dỗ ru con. Tiếng ru man mác khơi niềm nhớ. Tiếng hát sót xa dậy cõi lòng. Tiếng khóc con thơ bao dấu ái. Tiếng lòng son trẻ mãi chờ mong. Tiếng ru nức nở hoà trong gió. Tiếng vọng tình yêu ấm mặn nồng. Trần Mạnh Hùng 707.1 SẮC LÒNG Đầu đông buốt giá tím môi hồng Cặm cụi bên chồng gái một con Mắt biếc long lanh trời luyến nhớ Ngàn hương vạn sắc nở trong lòng Thơ say hứng khởi đêm ân ái Rượu tỉnh mơ màng sáng đợi trông Quấn quyện bên nhau đời nắng gió Thân nghèo vượt khó có tình nồng Vũ kim Thanh XƯỚNG : - Trần Mạnh Hùng HỌA : - Mai Trắng 708 GIỚI THIỆU LÀM MAI CHO BÁC LÁ Dáng đi yểu điệu nhẹ như bông Quê quán ở đâu ? – nơi chốn bồng ! Mặt ngọc, lưng thon, cong đít vịt Người cao, xinh xắn, tuổi trăng tròn Vì tôi đã hứa - làm mai mối Mời bác thăm qua- Có thích không? Cưới vợ liền tay, xin bác tính. Phần tôi đã hứa kể như xong. Phần tôi đã hứa kể như xong. Chúc bác từ nay duyên ấm nồng Gái sắc trai tài tình cá nước. Phỉ nguyền sánh phượng đẹp duyên rồng.(*) Ngày kia, mốt nọ canh không ngọt. Kẻ mối, người mai chẳng kể công Sinh gái đầu năm, trai cuối sổ Liệu cơm gắp mắm gạo chưa đong Liệu cơm gắp mắm với đo chuồng Cờ nắm trong tay cứ việc ngông. Bệnh quỷ chớ lo còn thuốc thánh. Người tiên há sợ gặp Diêm vương. Con đàn, cháu đống về tề tựu. Bà cả, bà hai muốn rớt tròng. Tủm tỉm miệng cười râu vểnh ngược. Một nhà vui vẻ thật là đông. Một nhà vui vẻ thật là đông. Bạn hữu chung vui chặt cả phòng. Rượu kính, rượu mời vui hết kể. Câu mừng, câu chúc hả hê lòng. Cháu vừa đầy tháng, con tròn tuổi Con chập chững đi, cháu bế bồng. Vợ mới cấn thai , dâu cũng vậy. Chúc mừng bác lá tuổi dương hồng Chúc mừng bác Lá tuổi dương hồng Chung đụng làm sao giường chiếu long. Hết lọ bổ dương , kia mật gấu. Tam tinh hải cẩu, với gân rồng Quanh năm lóng ngóng ăn và ngủ Suốt tháng chăm hăm chén rượu nồng Bận rộn quên ngày thơ với thẩn. Thẩn thơ mắt tít với lưng ong Thẩn thơ mắt tít với lưng ong. Qúa độ trời cho gối muốn còng No bụng nhưng mà con mắt đói Ngán như cơm nhão nát tơi bông. Cận kề người ngọc như hoa nở Bên cạnh người yêu mát cõi lòng. Chăn ấm gối êm bao thắm thiết. Cuộc đời thoả chí với duyên nồng Trần Manh Hùng (*) Kiều Nguyễn Du " Trai anh hùng gái thuyền quyên. Phỉ nguyền sánh phượng đẹp duyên cưỡi rồng" 708.1 Tự làm mối (Viết hộ cho 1 người con gái ) Đương thì hoa nụ sắp đơm bông, Em mới đôi mươi chửa bế bồng . Dáng nọ thướt tha hình bóng liễu, Duyên kia chưa vướng sợi tơ hồng . Vườn dâu bãi mía, tay khoan nhặt, Chợ búa cửa nhà, mắt giắng trông. Oanh yến xôn xao chừng mấy bận, Vẫn còn nấn ná, vẫn chưa xong. Vẫn còn nấn ná, vẫn chưa xong, Quân tử này ai mặn với nồng ? Ngày ước kề vai tình cá nước, Đêm mơ ấp má cưỡi thuyền rồng . Tiếng lành có kẻ bền tâm sức, Danh giá ai người đã gắng công . Cánh nhạn mai về em nhắn gửi, Bao giờ cá nước hết long đong ? Bao giờ cá nước hết long đong ? Thiên hạ thôi đồn chuyện nói ngông ? Chứ chốn thuyền quyên vừa ngỏ ý, Mà cho quân tử đã xiêu lòng ? Trai tài gái sắc duyên kỳ ngộ, Gái đảm anh hùng nợ núi sông . Bốn bể năm châu mừng lễ cưới, Bạn bầy cung chúc một nhà đông . Bạn bầy cung chúc một nhà đông, Khấp khởi chàng ơi lúc động phòng ! Một chén chung đôi cồn tấc dạ, Đôi môi chập một thoả thuê lòng . Khai hoa mãn nguyệt chăm gìn giữ, Hết hạ sang xuân đã bế bồng . Cháu đống con đàn trông trí bố, Lại xinh với đẹp giống quần hồng . Lại xinh với đẹp giống quần hồng, Giường chiếu chưa nằm đã sợ long . Cá ngựa , tắc kè, hay mật gấu, Mãng xà, bò cạp hoặc gân rồng . Trầu cau quấn quện mù tăng tít, Mai trúc đan xen rực lửa nồng. Chàng lại bộn bề thơ với thẩn, Em thời chăm chỉ cái con ong . Em thời chăm chỉ cái con ong, Uớc vẫn là mơ, gối chẳng còng . Từ đó về đây xa quá đỗi, Hoa này ai hái , để đâm bông ? Chàng thì hiển hách nhiều công trạng, Em chỉ vàng son một tấm lòng ! Quân tử không chê thì nhắn lại, Lòng em đương đợi cái duyên nồng … Mai Trắng Khổ thơ thứ ba ,không theo vần của bác Trần Mạnh Hùng, rất mong bác thông cảm !
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|