SERENA SEES
G.K Sprinkle
Serena Sees is a contemporary horror story set in the high- tech world of radio. An anxious broadcaster with a new studio technician is giving advice on a late night talk show= “ She gives people what they want.; nothing wrong with that. “ Or is there? Why is she so bothered by the persistent caller?. She has the technology-hasn’t she?
Barbara inhaled deeply, awareness seeping through the trance. If only she could come back from her meditations to those who wanted her, instead of also facing station politics and skeptics. Snatches of sounds emanated from the headphones around her neck. She opened her eyes, scanning the studio equipment. One phone line was blinking. The CRT showed all four lines open, three breaks before eleven.
“The new guy’s on this hour. “ the producer said through her desk speaker. I’ll be back before midnight.”
She looked up through the glass separating radio studio from control room. “No”
“It’s okay. I have briefed him,”he said. “ Seen those ratings?. We are number one this time slot.” He held his right thumb up. “Checked your abort/ delay switch?”
She smiled and nodded. He left. They were a great team. She entertained; he promoted. She brought her lips to the microphone, “Testing, one…two…three.” She looked into the control room. The new tech nodded, and flashed ten fingers twice. Go ahead, use the desk speaker”, she said. She put the headphones on. Perfect timing. The eerie music the producer liked ended.
There are things beyond sight. Things beyond sound. Things in the dark reaches of the mind that few can see. “
Barbara hated the deep bass voice=over. She lights the way…Serena. “ The music crescendoed;cymbals crashed.
“Good evening,” Barbara said. Welcome to Serena Sees. Your questions answered Monday through Friday from ten until one. All phone lines are open, 387-KNTE”. Your problems, your questions. I want to help. Call 387-KNTE?.”
She looked at the CRT- no Dave, Ed, or Al, thank God, but he did keep changing his name = Mary on the first line. She pushed it. “ Hello Mary . You are on the air with Serena. Can I help?”
“ Hello, Serena. It’s so good to talk with you. I listen all the time. You’re wonderful.”
“Thank you Mary. Let me help you.” Good, a talker. Should be easy.
“Oh, I am praying you can. Will my husband find a job?”
Barbara sighed. These calls tore her apart. People wanted advice instead of fun. “ He has been out of work a while”, she tried
“Yes six months. They say he is too old.”
God, he’d probably never get another job. “ I see a job in his future, but not soon. I feel he’ll be starting a business of his own.”
“ But he was a telephone lineman.”
“That was a toughie”. He’s always wanted to do something else.”
“Yes. How did you know he wanted to raise chickens?”
“Serena Sees. Thank you for calling. Our lines are open for your questions. 387-KNTE. Hello, Jack, you are on with Serena Sees. Your question. Please not him, she thought.
“ Yes I wonder about my future.”
Someone new, good. “ the future is cloudy, the more I know the better.” That should bring him out.
“Will my girl take me back?”
“I see pain harsh words between you.”
“Yes”
He was a clam, but may be…”She want to get married you don’t.”
“No.”
“She worried about money.” Please. Talk.
“I thought so. Fraud.”
Oops. She pushed the abort/delay switch. “We don’t say things like that on Serena Sees;” she said. Thank God for delays; no one would know what he said. “More of Serena Sees after these messages. Our lines are open; 387. KNTE.”
Barbara sipped water as the commercials droned in her ears. Her hands shook slightly. Why did it bother her so much this time? She gave people what they wanted; nothing wrong with that. No it wasn’t the last caller. It was the other one with the cold, quiet voice. That Dave or Ed or Al, or whatever his name was. What did he want? Why did he call?
“Five seconds,” the new tech whispered through the desk speaker.
“Speak louder,” she said. It’s okay. Barbara leaned toward the microphone. The commercial ended. “It’s so good to be back. Our lines are open for you = 387-KNTE. Hello, Don, you are on with Serena Sees. Your question.”
“What do you see in your future, Barbara?”
No, not that voice, four nights in a row. She didn’t see the new guy in the booth. She pushed the abort swicht. How did that caller get through?.
He laughed. “Don’t know, do you psychic? You told Cindy I was wrong for her, and you know nothing about us.
The call didn’t disconnect. Barbara jiggled the headphones = dead. He was talking through the desk speaker. She plugged her headphones into another jack. The 10:30 news tape was running . She pushed a phone line and dialled 911. Nothing happened. The lights went off. She felt a cold draft as the door to the hall opened behind her.
*
SERENA SEES = G. K. SPRINKLE
Nguyễn Minh Trân chuyển ngữ.
Serena Sees là một truyện thuộc thể kinh dị hiện đại diễn ra ở một đài phát thanh. Một phát thanh viên, tâm thần bất an căng thẳng với một kỹ thuật viên mới đang phát chương trình tư vấn trực tiếp vào buổi tối khuya.= Cô cho mọi người điều họ muốn; chả có gì sai.” Hoặc có gì sai ở đó?. Tại sao cô lại cảm thấy quá phiền phức với một người cứ gọi vào đeo bám dai dẳng?. Cô ta có kỹ năng nghề nghiệp hay không đây?
G.K Sprinkle là một chuyên gia cố vấn tâm lý về vấn đề bạo lực gia đình. Bà sống ở Texas và Serena Sees là truyện đầu tay được xuất bản.
Barbara hít một hơi sâu, nhận ra mình vừa lơ mơ ngủ. Phải chi cô có thể tìm lại được cảm giác bình an thư thả với những người cần đến mình thay vì phải đối đầu với những người có tư tưởng chính trị hay những người có khuynh hướng hoài nghi.
Âm thanh phát ra từ tai nghe quanh cổ. Cô mở to mắt, quan sát thiết bị phòng thu. Một đường dây điện thoại đang nhấp nháy. Chỉ số màn hình thu âm cho thấy bốn đường dây hoạt động, ba đường ngưng phát trước 11 giờ.
“Khung giờ này có nam nhân viên mới phụ trách đó nghen,” người giám sát chương trình phát thanh báo với cô qua chiếc loa bàn. “ Anh sẽ ra về trước nửa đêm.”
Cô ngước nhìn qua màn kính ngăn giữa phòng phát thanh của đài với phòng điều khiển chương trình. “Không được đâu!”
“ Ổn mà. Anh đã hướng dẫn người ấy kỹ càng lắm rồi” Anh ta nói.
“Có nhìn thấy những chỉ số người nghe không? Chúng ta đang dẫn đầu số người nghe khung giờ này đó.” Anh ta giơ ngón cái lên cao.
“Em kiểm tra nút ngắt và ghi trễ chưa?”
Cô mỉm cười và gật đầu. Anh ta ra về. Họ là một nhóm tuyệt vời. Cô thì giúp vui, anh thì cổ vũ. Cô ghé môi sát cái mic, “ thử xem nào….một… hai ….ba.”
Cô nhìn vào phòng điều khiển chương trình. Nhân viên kỹ thuật mới gật đầu và xoè mười ngón tay hai lần.
“ Bắt đầu đi, sử dụng loa bàn” cô nói. Cô đeo ống nghe vào. Tính giờ chính xác. Điệu nhạc quái dị của người điều khiển chương trình chọn chấm dứt.
Có những điều không nhìn thấy được. Có những âm thanh không nghe được. Có những âm mưu manh nha mà ít ai có thể nhận ra.
Babara ghét dải âm trầm thấp. Cô điều chỉnh tầng âm lên…Serena.” Tiếng nhạc vút lên; chát chúa; như phèng la va.
“Xin chào buổi tối” Barbara nói. “ Chào quý vị đã đón nghe Serena Sees. Các câu hỏi của quý vị được giải đáp từ thứ hai cho đến thứ sáu vào lúc mười giờ cho đến một giờ. Tất cả các đường dây điện thoại đang hoạt động, 387-KNTE. Các vấn đề của quý vị, các thắc mắc của quý vị; tôi muốn giúp. Hãy gọi về 387-KNTE.”
Cô nhìn màn hình. Tạ ơn Chúa không có tên Dave, Ed, hay Al, thế nhưng mà hắn lại hay thay tên.= Mary là cái tên ở hàng đầu tiên. Cô nhấn vào đấy. “Chào Mary, chị đang trên làn sóng phát thanh Serena . Tôi giúp được gì cho chị đây?”
“Chào Serena, hân hạnh được trò chuyện với cô. Tôi luôn theo dõi chương trình từ đầu tới cuối. Cô là người tuyệt vời.”
“ Cám ơn Mary. Hãy để tôi giúp chị.” Tốt, loại người tán gẫu đây. Sẽ thoải mái thôi.
“Ôi, tôi đang mong cô có thể giúp tôi. Liệu chồng tôi anh ấy có kiếm được việc không cô.?
Barbara thở dài. Những cuộc gọi loại này làm cô phiền não bứt rứt. Thiên hạ muốn được tư vấn hơn là muốn được giải trí thư giãn.
“Ảnh thất nghiệp lâu rồi phải không ?,” cô hỏi ướm thử.
“Dạ, sáu tháng rồi cô. Họ cứ bảo anh ấy là quá tuổi rồi.”
Trời ạ có lẽ ông ta sẽ không bao giờ kiếm được việc khác. “Tôi đã nhìn ra công việc tương lai của anh ấy rồi, nhưng không sớm được nghen chị. Tôi cảm thấy anh ấy muốn khởi nghiệp kinh doanh độc lập.”
“Nhưng anh ấy làm nghề sửa đường dây điện thoại.”
Nghề này khó gặm. “Anh ấy luôn luôn muốn làm công việc khác chị ạ”
“Đúng vậy. Mà sao cô lại biết ảnh muốn nuôi gà?”
“Đây là đài Serena Sees. Cám ơn quý vị gọi về đài. Các đường dây điện thoại của chúng tôi chờ câu hỏi của quý vị, gọi về 387-KNTE. Xin chào Jackson, anh đang trên đường dây điện thoại của đài Serena Sees. Xin mời câu hỏi của anh.” Mong rằng không phải hắn ta, cô nghĩ thầm.
“Dạ vâng, tôi thường suy tư phân vân về tương lai của mình”
Một người nào khác, ổn rồi. “ Tương lai vốn mù mờ, càng trải đời nhiều càng tốt thôi.” Điều này ắt hẳn làm anh ta phấn khởi hơn.
“Liệu bạn gái tôi có quay lại không?”
“Tôi cảm nhận nỗi đau đớn cay đắng trong lời anh nói?”
“Vâng”
Anh ta là một người khép kín, nhưng có thể nào là….” Cô ấy muốn làm đám cưới nhưng anh lại không?”
“Không”
“ Cô ta quan tâm đến tiền bạc à”. Xin mời anh. Hãy nói đi.
“Tôi nghĩ là vậy. Đồ gian manh.”
Ui trời. Cô nhấn nút hệ thống ghi trễ. Cô nói “Chúng ta không nói những chuyện như thế này trên sóng Serena Sees,” Tạ ơn Chúa nhờ các hệ thống tín hiệu ghi trễ; không ai kịp nghe hắn ta đã nói gì.
“Chương trình của Serena còn tiếp sau những thông tin này. Đường dây chúng tôi đang phát trực tiếp, 387 - KNTE.”
Barbara khẽ nhấp nước lọc trong khi những tin quảng cáo cứ rỉ rầm bên tai. Hai cánh tay cô đong đưa nhẹ. Tại sao lúc này đây chương trình lại làm cô cảm thấy chán nản tột cùng?. Cô cho họ điều họ muốn; điều đó chả có gì sai cả. Không, đây không phải là người gọi cuối cùng. Lại là một kẻ nào đó với cái giọng lạnh tanh rù rì. Một tên Dave hoặc một tên Ed hay Al, hay bất cứ cái tên nào của hắn ta đi nữa. Hắn ta muốn gì? Tại sao hắn cứ gọi điện tới?
“Còn năm giây”, tiếng thì thầm của kỹ thuật viên mới qua loa bàn.
“Nói to lên”, cô nói. “ Được rồi” Barbara hơi nghiêng người về phía mic. Quảng cáo đã ngưng. “ Được quay trở lại rồi, tốt quá. Các đường dây của chúng tôi đang chờ quý vị - 387-KNTE. Xin chào, Don, Serena Sees đang nối kết với anh đây. Xin mời anh hỏi.”
“ Cô nhìn thấy gì ở tương lai của cô, hả Barbara?”
Không, không thể là cái giọng đó, đã liên tiếp bốn đêm liền rồi.
Cô không thấy anh chàng nhân viên mới trong buồng nhỏ.
Cô nhấn nút ngưng. Làm sao người gọi lại vào đây được?
Hắn ta cười. “Không biết à, hóa ra thấy bói nói mò hả?. Cô nói với Cindy tôi không xứng, không hợp với cô ấy trong khi cô chả biết gì về chúng tôi cả,”
Cuộc gọi vẫn không bị ngắt. Barbara nhích nhẹ cái tai nghe= không nghe được. Hắn ta đang nói chuyện qua loa bàn. Cô cắm tai nghe vào phích cắm khác. Cuộn băng phát tin 10:30 đang chạy. Cô nhấn đường điện thoại và bấm 911. Im lìm. Hệ thống đèn tắt phụt. Cô cảm thấy hơi lạnh lướt qua khi cánh cửa dẫn đến hành lang bật mở đằng sau cô.
Hết.