THƠ PHẠM TÚ UYÊN
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 16 bài trong đề mục
Phạm Tú Uyên 01.04.2023 17:32:13 (permalink)
0
XƯA ƠI!
 
Cô bé bên hàng xóm
Thắt bím nhảy chân chim
Tình trong như nắng sớm
Hồn thơm như hương đêm.
 
Thằng bé bên hàng xóm
Tóc cháy nắng sông Ba
Trèo rào hái ổi trộm
Hai đứa hai bông hoa.
 
Cùng trường, chung lớp học
Cùng đường chung thơ ngây.
 
Sớm, khuya ngày tháng hao gầy
Tuổi thần tiên cứ ngày ngày lên ngôi
Trò chơi cút bắt xa vời
Hồi tưởng lại, nhỏ đâu rồi - xưa ơi!
 
... Nhỏ đi trước, nó sau
Đường nắng hoa thắm màu
Hương thơm cài lên tóc
Ngập ngừng chân bước mau.
 
Dường như nó thấy nhớ
Một nỗi nhớ dịu êm
Dường như nhỏ mắc cở
Và hay buồn trong đêm.
 
Hai đứa trẻ trong xóm
Cứ thẹn thùng nhìn nhau.
 
Người xa giờ bạc mái đầu
Tình xưa như vạn cổ sầu riêng mang.
Trốn, tìm hư ảo mơ màng.
 
     Phạm Tú Uyên
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2023 16:23:48 bởi Phạm Tú Uyên >
#1
    Phạm Tú Uyên 03.04.2023 16:44:42 (permalink)
    0

    CHUYỆN CHIM DỒNG DỘC
     
    Tháng ba hoa gạo đỏ
    Ấm cả con đường làng
    Rét nàng Bân vò võ
    Xao xuyến chiều nắng vàng.
     
    Đồng xa ươm màu mắt
    Hương lúa chín thơm nồng
    Một đàn chim dồng dộc
    Chao nghiêng trên cánh đồng.
     
    Từng cặp, bay từng cặp
    Tìm chon von ngọn tre
    Trời tháng ba ngào ngạt
    Với nắng vàng se se.
     
    Chim vợ chọn lá cỏ
    Chim chồng đan tổ xinh
    Tình yêu như hoa nở
    Ríu rít tổ ấm mình.
     
    Bụi tre già trước cổng
    Anh dồng dộc tóc vàng
    Mắt đợi chờ, trông ngóng
    Bầu trời rộng thênh thang.
     
    Chim một mình đan tổ
    Ngọn tre già quạnh hiu
    Chắt chiu từng ngọn cỏ
    Trong nắng chiều cô liêu.
     
    Cũng nơi này năm trước
    Vợ chồng chim về đây
    Xây ngôi nhà hạnh phúc
    Tiếng cười vui đong đầy.
     
    Rồi năm nay về lại
    Làm tổ bụi tre này
    Tổ ấm buồn trống trải
    Ai lỡ hẹn, xa bầy ?
     
    Gió đong đưa mái ấm
    Mà lòng sao chênh chao
    Trời mênh mông trống vắng
    dồng dộc ơi, phương nào?
     
           Phạm Tú Uyên
    R
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2024 00:29:08 bởi Ct.Ly >
    #2
      Phạm Tú Uyên 06.04.2023 16:21:56 (permalink)
      0
      NHẮM MẮT
       
      Cái đồng hồ bị mất
      Giá trị không bao nhiêu
      Nhưng cả lớp, quả thật
      Nhốn nháo đến thiếu điều...
       
      Cậu bé ngồi tấm tức
      Mẹ mới tặng hôm qua
      Cái đồng hồ quả lắc
      Nói xong cậu khóc òa.
       
      Lớp như đàn ong vỡ
      Bạn nào cũng lu loa
      Thầy ôn tồn nhắc nhở
      - Yên nào, ta kiểm tra.
       
      Các em nhắm mắt trước
      Và quay vào trong tường
      Ta kiểm tra một lượt
      Cấm được nhìn - nghe không.
       
      Cái đồng hồ quả lắc
      Xinh xinh trong tay thầy
      - Thôi, các em vào học
      Và không nhắc chuyện này.
       
      Chuyện thì chỉ có thế
      Tuổi nhỏ cũng quên nhanh
      Ngày qua ngày, có lẽ
      Nhiều năm sau - nhiều năm.
       
      Có một ông trung niên
      Tìm nhà, thăm thầy giáo
      Một ông già quờ quạo
      Và đôi mắt đã lòa.
       
      Ông chống gậy đi ra
      - Ngài tìm ai đấy ạ?
      Thưa thầy, thầy còn nhớ
      Học trò xưa, con đây.
       
      Đôi mắt màu trắng đục
      Như nhìn vào mênh mông
      Khuôn mặt bừng hạnh phúc
      - Thầy xúc động vô cùng.
       
      Người trung niên thổn thức
      - Em ngày ấy dại khờ
      Lấy đồng hồ quả lắc
      Thầy bắt được không la.
       
      Em một đời ray rứt
      Xấu hổ đến bạc đầu
      - Thầy lúc đó nhắm mắt
      Nên nào biết ai đâu.
       
        Phạm Tú Uyên
       
       
      #3
        Phạm Tú Uyên 08.04.2023 08:14:37 (permalink)
        0
        ĐÊM BUỒN NGHE CHUÔNG BÁT NHÃ
         
        Nếu là Thi sĩ
        Tôi sẽ viết rằng
        Cheo Reo(*) sương phủ khói giăng
        Những đêm trời sáng ngỡ rằng thiên thai.
         
        Nếu là Thi sĩ
        Tôi dùng lời thơ
        Trải lên cảnh đẹp vô bờ
        Của miền sơn cước mộng mơ thật nhiều.
         
        Nếu là Thi sĩ
        Tôi dùng bút thép
        Vạch lên trên đá
        Mấy chữ Quê hương
        Quê tôi có Thung Lũng Hồng(*)
        Dưới chân suối chảy như rồng vẫy đuôi
        Nền trời từng cụm mây trôi
        Lẵng lơ với gió như mời trăng lên.
         
        Rồi có một đêm
        Rằm về ngự trị
        Mây thôi cười đùa
        Suối thôi rót rượu
        Chim thôi hót ca
        Hồi chuông Bát Nhã ngân nga
        Đong đưa trong gió xa xa vọng về.
         
              Phạm Tú Uyên
         
        (*) Những địa danh ở TX. Ayunpa, Gia Lai.
         

        <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2023 21:13:37 bởi Ct.Ly >
        #4
          Phạm Tú Uyên 15.04.2023 19:34:20 (permalink)
          0
          CÂY SẦU ĐÔNG RA HOA

          Cây sầu đông ra hoa
          Mà sao mình vẫn xa
          Về với anh, em nhé
          Dù chỉ là hồn hoa.

          Mang nặng khối tình sầu
          Trời bắt phải xa nhau,
          Em về miền hoa cỏ
          Anh ở lại thương đau.

          Cây sầu đông?
             - Sầu đông!
          Mình sầu tình?
             - Sầu tình!

          Cây sầu đông ra hoa
          Mình sầu tình chia xa!

          Cây mỗi năm mỗi nở, 
          Anh mỗi năm mỗi nhớ.

          Cây hết đông hết sầu,
          Anh hết đông vẫn sầu!

          Cây sầu đông ra hoa
          Mà sao mình vẫn xa?

              Phạm Tú Uyên
           
          r
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2023 21:19:23 bởi Ct.Ly >
          #5
            Phạm Tú Uyên 01.05.2023 21:24:00 (permalink)
            0
             
             
            CHÚ CHÓ HACHIKO
             
               Một lần đến nhà ga Shibuya, Tokyo nhìn tượng chú chó Hachiko, cảm phục về sự trung thành và thủy chung với con người nên làm bài thơ này. Chú chó Hachiko được đúc tượng lớn đặt tại lối ra nhà ga Shibuya của Tokyo, Nhật Bản. Tên của chú là Hachi nhưng được thêm thành tố “ko” vào với ý nghĩa biểu hiện sự kính trọng trong tiếng Nhật. (PTU)
             
             
            Dù vui buồn gian khó
            Hãy sống tốt với đời
            Sự thủy chung - chú chó
            Vật cũng hóa thành người.
             
            Ga Shibuya, bức tượng
            Của chú chó Hachi
            Được mọi người kính trọng
            Gọi thành Hachiko.
             
            ... Chó đi sau, chủ trước
            Cùng nhau tới nhà ga
            Giáo sư đến trường học
            Chú chó trở về nhà.
             
            Chiều Hachi lại đến
            Chờ đón chủ cùng về
            Dù trời màn mưa trắng
            Hay tuyết lạnh tái tê.
             
            Như một đôi tri kỷ
            Gắn bó và yêu thương,
            Giáo sư bị đột quỵ
            Khi đứng trên giảng đường.
             
            Nơi sân ga chiều muộn
            Chú chó nào biết đâu
            Ngồi đợi khi đêm xuống
            Tìm từng khách đi tàu.
             
            Đêm ấy chú không ngủ
            Lang thang trên sân ga
            Rồi nhiều đêm đợi chủ
            Rồi nhiều năm trôi qua...
             
            Cứ ngày chờ tháng đợi
            Bao mùa anh đào rơi
            Đêm đêm chú vẫn tới
            Vì lòng chú không nguôi.
             
            Nhớ thương người bạn tốt
            Đằng đẵng gần mười năm
            Giờ sức cùng lực kiệt
            Chú gục xuống bục thềm.
             
            Nơi mười năm ngồi đợi
            Người chủ của năm xưa
            Nơi mười năm mòn mỏi
            Từng chiều muộn ngóng chờ.
             
            Dù vui buồn gian khó
            Hãy sống tốt với đời
            Sự thủy chung - chú chó
            Vật cũng hóa thành người.
             
               Phạm Tú Uyên
            R
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2024 04:52:55 bởi Ct.Ly >
            #6
              Phạm Tú Uyên 24.05.2023 15:04:31 (permalink)
              0
              GIỌT BUỒN TRĂM NĂM
               
               
              Xuân xanh ai gọi
              Đàn chim vàng anh
              Líu lo nắng mới
              Ngắm bầu trời xanh.
               
              Xuân xanh ai gọi
              Trên cành sầu đông
              Gió mơn man thổi
              Se se cõi lòng.
               
              Hạ hồng ai gọi
              Chia tay hè về
              Có anh trai đợi
              Tặng nàng câu thơ.
               
              Hạ hồng ai gọi
              Ve ngân sân trường
              Từ đây, rồi mãi...
              Ơi tình vấn vương.
               
              Thu vàng ai gọi
              Cho nắng thu phai
              Có người ngóng đợi
              Se lòng heo may.
               
              Thu vàng ai gọi
              Nỗi nhớ gầy hao
              Người xa vời vợi
              Đi về phương nao?
               
              Đông xám ai gọi
              Gợi buồn chiếu chăn
              Người đi, còn lại
              Lệ buồn trăm năm.
               
              Đông xám ai gọi
              Cuộc tình hư vô
              Cô đơn, mòn mỏi
              Se se nấm mồ.
               
                  Phạm Tú Uyên
               
              R
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2024 03:31:00 bởi Ct.Ly >
              #7
                Phạm Tú Uyên 29.05.2023 08:52:45 (permalink)
                0
                 
                THI SĨ, THƯA CÔ CÓ QUÍ GÌ!
                 
                Yêu tôi cô được cái gì đâu
                Không đẹp, không sang lại chẳng giàu
                Nhà tôn vách vách ván nơi tôi ở
                Yêu tôi, cô được cái gì đâu!
                 
                Nghề nghiệp xin thưa chẳng có gì
                Thích thơ, cô thích mà làm chi
                Thằng này nghèo lắm làm thơ bán
                Thi sĩ, thưa cô có quí gì. (*)
                 
                Kỹ sư, bác sĩ cô không yêu
                Lại yêu đứa khổ tiền đâu tiêu
                Lỡ mà cưới được, ta cưới được
                Hồi môn trình thiệt chẳng bao nhiêu.
                 
                Cô cười, em thích những người thơ
                Yêu thơ và được sống mộng mơ
                Bạc tiền như gió lùa song cửa
                Tôi cười - em thích những người thơ.
                 
                Yêu tôi cô được cái gì đâu!
                 
                    Phạm Tú Uyên
                 
                (*) Thơ Xuân Diệu.
                 
                  r
                 
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2023 04:28:29 bởi Ct.Ly >
                #8
                  Phạm Tú Uyên 04.06.2023 21:34:36 (permalink)
                  0
                  TA BUỒN VỚI TA
                   
                  Chiều nghiêng, lụa trắng
                  Vạt nắng vàng phai
                  Ta đi lẳng lặng
                  Theo sau dấu hài.
                   
                  Cô học trò nhỏ
                  Chân sáo trên đồi
                  Trời buồn lặng gió
                  Hồn buồn lên ngôi.
                   
                  Đường dài mê mải
                  Năm tháng theo nhau
                  Tình ôi, ngần ngại
                  Yêu chi để sầu.
                   
                  Rồi mai chia xa
                  Buồn trông, mắt đỏ
                  Con đường học trò
                  Cuộc tình bỏ lỡ.
                   
                  Rồi mai sang sông
                  Bên chồng, xứ lạ
                  Giây phút mặn nồng
                  Làm sao em nhớ.
                   
                  Câu thơ rơi rụng
                  Dấu hài em qua
                  Chiều nghiêng, lụa trắng
                  Chiều buồn xót xa.
                   
                  Ta đi lẳng lặng
                  Ta buồn với ta.
                   
                  Phạm Tú Uyên
                   
                  #9
                    Phạm Tú Uyên 13.06.2023 22:49:52 (permalink)
                    0
                    BÂNG KHUÂNG GÁNH NẶNG HỒN TÔI

                    Linh hồn một gánh trên lưng
                    Nghe sao như nặng giữa chừng nhân gian.
                    Ta theo hương núi gió ngàn
                    Với rong rêu, lấy lá vàng vùi thân.

                    Mai kia có kẻ xuống trần
                    Không con hạc trắng, mấy tầng thinh không
                    Vai thon trĩu một linh hồn
                    Dáng tha thướt, cớ sao buồn nàng ơi!

                    Bâng khuâng gánh nặng hồn tôi.

                            Phạm Tú Uyên
                     
                    #10
                      Phạm Tú Uyên 21.06.2023 16:44:08 (permalink)
                      0
                      EM ĐI RỒI
                       
                      Ừ nhỉ, em đi rồi
                      Chừ chỉ còn mình tôi
                      Xa em là tất cả
                      Tất cả đã xa rồi.
                       
                      Nếu có ai hỏi rằng:
                      - Nàng đi mi buồn chăng?
                      Tôi thưa tôi nào biết
                      Nào biết gió đưa trăng.
                       
                      Mỗi lần thấy lá rơi
                      Tôi lại ngước nhìn trời
                      Tôi lại cúi xuống đất
                      Thấy lá úa tơi bời.
                       
                      Nàng xa tôi thật rồi
                      Tìm dùm tôi chim ơi!
                      Nàng có đôi mắt sầu
                      Nàng có dòng tóc nâu.
                       
                      Suốt mùa thu đi tìm
                      Đàn chim về báo tin
                      Có nàng con gái nhỏ
                      Ngủ dưới gốc cây sim.
                       
                      Ừ nhỉ, em đi rồi
                      Chừ chỉ còn mình tôi.
                       
                         Phạm Tú Uyên
                       
                      #11
                        Phạm Tú Uyên 24.06.2023 07:48:32 (permalink)
                        0
                        CHUYỆN HAI ÔNG SƯ 

                        Gập ghềnh đường sủng nước mưa 
                        Hai sư khất thực từ chùa đi ra 
                        Một thầy trẻ một thầy già 
                        Kẻ sau người trước, áo cà sa bay. 

                        Cây trút lá, gió hây hây thổi 
                        Đất quệch chân lầy lội khó qua 
                        Hai thầy miệng niệm di đà 
                        Tay ôm bình bát, mưa sa giọt dài. 

                        Đi một quãng chừng hai, ba dặm 
                        Đoạn lầy hơn, mưa lấm tấm hơn! 
                        Bỗng đâu có tiếng kêu dồn: 
                        "Thầy ơi! Thầy hỡi giúp con qua đàng. 

                        Nghe tiếng gọi nhìn sang bên trái 
                        Thầy đi đầu ái ngại… nam mô! 
                        Bên lề tha thướt một cô 
                        Váy xanh áo đỏ che ô trên đầu. 

                        Năm điều dạy thầy làu làu thuộc 
                        Vướng nữ nhi là chuốc lụy phiền 
                        Nên thầy chả dám nhìn nghiêng 
                        Tay lần tràng hạt cầu xin độ trì! 

                        Cô gái trẻ không đi chẳng đặng 
                        Chân lại đau nên ráng nằn nì: 
                        "Xin thầy mở lượng từ bi, 
                        Cõng con qua bển, ơn ghi tạc lòng.” 

                        Nghe từ "cõng” thầy rùng mình tợn 
                        Càng sải nhanh sợ rợn cả chân! 
                        Gió thu phớt, mưa lăn tăn 
                        Mồ hôi trán đổ giọt lăn xuống cằm! 

                        Sư sau đến, chừng năm mươi tuổi 
                        Nghe chuyện xong chẳng đợi nói thêm 
                        Bình bát thầy đặt xuống thềm 
                        Xắn quần, cuốn áo qua bên kia đường. 

                        Cô gái trẻ ôm vồng qua cổ 
                        Thầy đưa tay ra đỡ ngang hông 
                        Tay kia bợ nốt đôi chân 
                        Bồng nữ thí chủ bước sang vũng lầy. 

                        Xong công việc cầm ngay bình bát 
                        Thầy bước đi, tràng hạt lần tay 
                        Hơi thu lạnh, mưa bay bay 
                        Lá vàng rụng, lá rơi đầy lối mưa. 

                        Trên đường lặng vắng người qua 
                        Hai sư sau, trước cứ xa nhau dần. 

                        Trưa về trước cổng tam quan 
                        Sư trẻ đứng đợi vẻ đang bực mình: 
                        - Tu bao kiếp mà tình không dứt 
                        Đạo tưởng cao mà dục còn vương 
                        Ôm người con gái vào lòng 
                        Áo cà sa nhộm bụi hồng thầy ơi! 

                        Sư lớn tuổi mỉm cười khẻ bảo: 
                        - A di đà! xin mạo muội rằng, 
                        Tôi đưa người ấy qua đàng 
                        Riêng thầy ôm suốt còn mang về chùa! 

                             Phạm Tú Uyên
                         
                         
                        #12
                          Phạm Tú Uyên 07.07.2023 21:01:36 (permalink)
                          0
                           
                          VÔ ĐỀ
                           
                          Một loài hoa dại trên bờ sông
                          Bị nước cuốn trôi ra giữa dòng
                          Si tình chàng bướm bay theo mãi
                          Hoa trôi, bướm bay, nước mênh mông.
                           
                          Rồi một ngày kia
                          Hoa tàn, nhụy rữa
                          Bướm rã hồn lìa
                          Tràng giang sầu lạnh.
                           
                          Bướm, hoa chìm xuống dòng cô quạnh
                          Nước hững hờ trôi, gió lao xao.
                           
                          Ngày lại ngày qua
                          Nơi bờ biển xa
                          Có con bướm nhỏ
                          Rũ mềm bên hoa.
                           
                                Phạm Tú Uyên
                           
                          #13
                            Phạm Tú Uyên 12.01.2024 05:21:54 (permalink)
                            0
                                 XUÂN SANG
                             
                            Cội mai già trước cổng
                            Cũng háo hức xuân sang
                            Dẫu lá còn chưa rụng
                            Đã phơi phới nụ vàng.
                             
                            Mùa xuân về đầu ngõ
                            Tiếng chim vui chuyền cành
                            Chú vành khuyên mới nở
                            Cũng đón chào xuân xanh.
                             
                            Cô gái bên hàng xóm
                            Áo đỏ tóc cài hoa
                            Xinh xinh ngồi rang cốm
                            Bỏng nổ vui cả nhà.
                             
                            Góc sân vài chiếc lá
                            Thềm hiên, rụng muộn màng
                            Trời cuối đông buốt giá
                            Lao xao chút nắng vàng.
                             
                            Nồi bánh chưng ấm lửa
                            Mỏi mòn chờ con xa
                            Có mẹ già tựa cửa
                            Nhìn gió mùa đông qua.
                             
                              Phạm Tú Uyên
                            R
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2024 15:24:03 bởi Thanh Vân >
                            #14
                              Phạm Tú Uyên 18.03.2024 15:35:10 (permalink)
                              0
                               
                              CHIM LƯỜI
                               
                              Dậy, muộn rồi bé ơi
                              Xuân đang về trên môi
                              Tóc biếng cài, tơ rối
                              Miên man theo mây trời.
                               
                              Hôm qua chim học bài
                              Trời trong trong êm êm
                              Sao về mơ trên vai
                              Hương hoa vương vương thềm.
                               
                              Bé ngủ bên giá sách
                              Trăng dọi qua song mơ
                              Gió thì thầm khẽ mách
                              Anh choàng dậy làm thơ.
                               
                              Dậy, muộn rồi bé ơi
                              Soi gương rẽ đường ngôi
                              Còn hót chào buổi sáng
                              Hư lắm con chim lười.
                               
                              Mơ mơ sương giăng giăng
                              Chim chợt buồn bâng khuâng
                              Sương gieo, chao sương gieo
                              Tóc bé gió thổi vèo.
                               
                              Giận hờn khóc vu vơ
                              Thành mưa, mưa mưa tơ
                              Li ti bong bóng nước
                              Anh nhặt gửi vào thơ.
                               
                              Dậy, muộn rồi bé ơi
                              Xuân đang về trên môi.
                               
                                Phạm Tú Uyên
                               
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 16 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9