CANH BẠC
_______________
Hắn ngồi nhìn trời. Hôm nay không biết sao buồn lạ! Có thể những suy nghĩ âm ỉ bắt đầu từ lúc còn trẻ khiến hắn trăn trở. Nghĩ nhiều trở thành thói quen từ lúc hắn còn học cấp hai. Có lúc hắn muốn bỏ hết… Nhưng… bỏ gì cũng được chỉ duy nhất "nghĩ" là không thể. Già trước tuổi từ ấy!
Có những khoảng trống trong lòng rất khó giải thích. Cho dù mình cố tìm một lý do để đặt tên cũng không ra. Lúc lơ mơ hiểu chuyện gì, nó đã trốn biến vào đâu đó, rất tối và xa… Đi tìm cái vô vọng là tuyệt vọng! Thế nhưng con người thích loay hoay vào nó như một cơn nghiện khám phá cho đến lúc mỏi mòn… suy kiệt…
Hãy bắt đầu bằng những mảnh ghép. Hắn từng ghép nối nhiều những biến cố, sự kiện trong đời. Ghép tốt và hoàn hảo. Thế nhưng những công trình giả tưởng trong đầu thường bị phá sản vào phút cuối… Như một canh bạc ngã ngũ mà trong hai người sẽ có kẻ trắng tay…
Tối rồi! Những ngôi sao lập lòe trên nền trời thẫm tối khiêu gợi sự hiếu kỳ. Ngôi sao nào dành cho hắn? Có lẽ nó không hiện hữu, vỡ vụn đâu đó và nằm xa tít sau dải ngân hà. Phận người lẫn lộn giữa nền trời sáng tối, và may mắn hơn cho những ai bước vào vùng sáng cõi ngân hà… Hắn chợt cười khi nghĩ về mình… Lâu rồi hắn vẫn nghĩ. Càng về sau lại nghĩ nhiều. Nghĩ, như thức ăn tinh thần không ngừng được mặc dù hắn thù ghét phải làm vậy! Có những thứ ngọ nguậy trong người hắn, thúc hắn ngồi dậy lúc nửa đêm về sáng chỉ để hút điếu thuốc lá. Hắn khó ngủ bởi chính con người mình. Có lúc hắn cười và cho rằng: lúc ngưng nghĩ mới thật sự được nghỉ…
Con người thường có những đam mê không giống nhau. Người thích danh phận, kẻ thích áo quần, tiền, hoặc đeo đuổi đam mê nào đó v.v… Còn hắn trong sâu thẳm vẫn là sự bình yên, bởi biết đâu như vậy sẽ thôi nghĩ ngợi…
Mọi cái trốn chạy hết. Nó như trò đuổi bắt bóng với hình muôn thuở…
Cuộc sống gia đình ngày một nặng nề. Đối với hắn không còn là một tổ ấm. Loay hoay mọi cái chỉ là tiền, mặc dù hoàn cảnh đã đổi khác. Thế nhưng đồng tiền vẫn có giá trị vạn năng khiến con người thay đổi cách nghĩ và cả trong ngôn ngữ. Con người thích dựa vào đồng tiền nhưng có cái vẫn thoát vòng kiểm soát. Một đứa em bạn, với sự thành đạt kinh doanh mà cô vợ xài tiền chỉ “ngắt lấy” chứ chưa bao giờ đếm… Thế mà một ngày cô ta bỏ theo người đàn ông khác!...
Một mẫu người đàn ông lý tưởng: không rượu, gái, sống với công việc và tình yêu dành cho vợ “không thiếu”. Ấy vậy mà bi kịch vẫn đến. Tổn thương đến từ những điều không ai ngờ…
Một vết cắt hằn sâu, phải chăng dành cho kẻ cố sống tốt hơn? Nếu con người thích sự hoàn hảo e rằng lại trở thành thứ dễ vỡ nhất bởi tổn thương…
Hắn cũng từng lý tưởng trong tình yêu. Từng kỳ vọng về một mái ấm. Nhưng đâu đó cứ vang lên nhiều câu nói mà mỗi ngày tăng lên theo thời gian… Cho đến một ngày hắn quyết định bỏ hết…
Cảm giác hoàn thành một trách nhiệm luôn đưa đến sự thoải mái. Và hắn đang trên đường tìm sự bình yên. Hắn từ giã một canh bạc nhưng lại mở ra canh bạc mới vì hai chữ “bình yên”!
Con đường có vẻ không muốn kết thúc. Cơn ác mộng thời lưu lạc bỗng chốc hiện về. Hắn lại trôi nổi theo con nước như đám lục bình trong buổi chiều thẫm hoàng hôn. Và hắn lại nghĩ…
Hắn đã chiến thắng một canh bạc mở đầu khi đánh đổi bằng giá quá đắt! Từ bỏ gia đình để đi theo cô gái mà hắn thương hết lòng. Chưa bao giờ hắn hối hận cho việc này bởi chưa từng nghĩ đến chữ “đổi thay”. Có thể hắn cũng thay đổi khi quan sát thực tế đang phủ bỏ nhiều thứ mà mình từng trân trọng. Sự chịu đựng có giới hạn. Có những tác nhân liên tục ép nhưng cứ thích người khác chịu đựng. Và hắn vượt ngưỡng…
Đi và nghe! Hắn nghe quá nhiều và cũng nghĩ quá nhiều. Có thể con người sinh ra vốn làm khổ lẫn nhau và nếu thảy lên cân không biết bên nào là nặng!? Điều đó không ý nghĩa gì trong chuyện “vượt ngưỡng” khi mọi thứ tùy thuộc vào khả năng chịu đựng nhiều hơn. Hắn thua rồi!…
Người nghiện bạc. Và loài người cũng đang đánh bạc trong vô thức. Có những canh bạc vô hình nhưng khốc liệt có thể trả giá bằng sinh mệnh, làm nát tan “niềm tin” và “hạnh phúc”, giết chết tinh thần mấy đứa trẻ khi đi vào tương lai…
Ý thức đôi khi như gông cùm giam hãm sự đau khổ! Phá vỡ nó sẽ sinh hàng loạt những biến cố di căn không ngăn được. Thế nhưng khi tận cùng chịu đựng, con người sẽ làm theo bản năng nhiều hơn sự “cả nghĩ”… Nhưng hắn thích nghĩ… Điều này hại hắn thê thảm…
Nhân sinh nhiêu khê nhưng hắn không biết mình nằm tại con suối nào! Nước đầu nguồn chảy về biển khơi, và biết đâu chôn hắn ở nơi nào đó giữa đoạn đường trần… Lại là một canh bạc bất kham cho một kẻ bất kham trong cách nghĩ…
Kinh doanh. Ly hôn. Lấy vợ. Sinh con… đều là những canh bạc. Thắng bại giờ cuối… Loài người đang tham gia một canh bạc lớn và lắm kẻ cười chiến thắng khi chưa kết thúc. Sự vội vã chứng minh đưa đến bi kịch lúc hạ màn. Và hắn đang ở giai đoạn nào đây?...
Kết thúc đi để hắn khỏi phải nghĩ! Mệt rồi…
Có những kết thúc bi quan. Có những kết thúc ban ân. Theo hắn dù gì cũng được yên nghỉ khi không còn nghĩ… Hắn muốn canh bạc chung cuộc!...
Nghiện bạc rồi!
VL – 15.8.2019 MacDung