MẸ MỘT ĐỜI NÓI DỐI  
              BỞI THƯƠNG CON       
  Cả cuộc đời mẹ giản dị thương con  
  Chỉ cho đi, sống vẹn tròn sớm tối  
  Mẹ thương con nên mẹ toàn nói dối  
  Nhận thiệt thua đắp đổi hết tháng ngày  
  Bữa cơm xưa nghèo mẹ bảo thích ăn khoai  
  Chút mắm, rau dưa chẳng đoái hoài thịt cá  
  Áo mới cho con nhưng mẹ toàn áo vá  
  Mẹ bảo rườm rà, vướng víu mẹ không quen  
  Cả đông dài mẹ chỉ chiếc áo len  
  Con nai nịt chặt lèn trong áo ấm  
  Mẹ lại bảo thích cái chăn cũ mỏng  
  Nhường cho con chăn dạ độn bông dầy  
  Con học xa nhà mẹ xuôi ngược mượn vay  
  Gửi cho con rồi cuốc cày trả nợ  
  Mẹ bảo cứ lo học hành thi cử  
  Mẹ ở nhà vẫn ổn vẫn không sao  
  Con trưởng thành tuổi mẹ đã dần cao  
  Vết chân chim lệch xô về cuối mắt  
  Vẫn cặm cụi vẫn lần hồi cóp nhặt  
  Bảo: bọn trẻ về cho chúng nó mang đi  
  Đứa mẹ đẻ ngày nào giờ như cánh thiên di  
  Mê mải bon chen chẳng mấy khi về được  
  Nước mắt chảy xuôi...có bao giờ chảy ngược  
  Mẹ âm thầm nơi cuối rặng hoàng hôn  
  Mẹ già rồi đồng nghĩa với cô đơn  
  Nhưng vẫn thương con và vẫn còn nói dối  
  Trái gió, trở trời hoặc ốm đau nhức mỏi  
  Con lo, gọi về mẹ bảo : mẹ bình an...  
  Có giọt lệ vừa rơi xuống đất vỡ tan  
  Con bật khóc giữa trăm ngàn lối rẽ  
  Nhưng chỉ có lối đi về phía mẹ  
  Là bao dung thanh thản đến nghẹn ngào  
  Mẹ nói dối một đời con mới được bay cao  
  Mới thỏa ước mơ ngày nào từng ấp ủ  
  Biết tận hiếu, đáp đền nhiêu cho đủ  
  Tình mẹ thương con...xin tạc dạ muôn đời  
  Con thương mẹ nhiều, mẹ nói dối của con ơi         
                                                 Đỗ Quyên         MOM LIED ALL HER LIFE  
     BECAUSE SHE LOVED HER CHILD       
  All her life Mom simply loved her child,  
  Just giving, lived life to the fullest, temper mild.  
  She loved me so she lied all the time,  
  Accepting losses, made up for it all in chime.  
  In old poor meals Mom said potatoes she preferred,  
  Eating some vegetables, to take meat not spurred.  
  New shirts for me but Mom were all patches,  
  She said a new one is cumbersome, not matches.  
  All winter long Mom only wore a sweater,  
  While I was tight-fitting in warm coats better.  
  She said the thin blanket she was accustomed to,   
Giving me the quilt full of cotton not to me due.
 I studied away from home, Mom hustled to borrow,  
  Sent me gadgets, then plowed thro the debt to owe.  
  She told me to take care of my studies, each exam,  
  Mom at home was still fine, ok, there was no jam…  
  As I grew up, Mom’s age had gradually increased,  
  The crow’s feet in her eyes, she worried the least,  
  Still working hard, still storing things for my sake,  
  Saying for her child when coming back to take.  
  The child Mom gave birth to is now an exodus wing,  
  I’ve been so busy that at return I can’t have a fling.  
  Tears flow down, but to flow backwards: never.  
  Mom silently lives at the end of the sunset forever.  
  An old mother is synonymous with loneliness,  
  But she still loves me and still lies, her onliness.  
  On climate change, when Mom got tired, sick,  
  Worriedly I called, she said she was safe, so slick.  
  There were tears just fallen broken to the ground,  
  I cried in-between thousand crossroads bound.  
  But there is only one way towards Mother,  
  It is tolerance and choking serenity to smother.  
  Mom has lied for a lifetime for me to fly high,  
  To just fulfill the dream I once wished to try.  
  I must know how to be filial, how much to repay  
  Mother’s love for me I will sculpt my inmost way.  
  I love you so much, my dear lying Mom fay!         
Translation by THANH-THANH     Thanh-Thanh.com       r 
    
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2023 00:43:50 bởi Ct.Ly >