Thì Thầm Ta Với Ta...
Đôi mắt lờ mờ lờ mờ....... chẳng đợi chờ ngày nghỉ thở.
Đôi mắt sắp tắt ánh sáng
Đôi mắt sẽ không còn nhìn thấy cõi đời
Đôi mắt hết mộng mơ thơ thẩn !!
Đôi mắt đã khô lệ từ lâu..... !!
...........................
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2006 07:36:49 bởi Viet duong nhan >
THÂN CHẦ NỮ SĨ VIỆT DƯƠNG NHÂN
PV chúc ns mạnh khoẻ, một dòng thơ mong được chia sẻ với bạn thơ.CẦU TRỜI.
MẮT ƠI!
Niềm vui lắng đọng
Ưu phiền qua đi
Nỗi niềm ấm lạnh bờ mi
Đêm từng đêm khẽ thầm thì...MẮT ƠI!
PV_210
Trích đoạn: phuongvu_210
THÂN CHẦ NỮ SĨ VIỆT DƯƠNG NHÂN
PV chúc ns mạnh khoẻ, một dòng thơ mong được chia sẻ với bạn thơ.CẦU TRỜI.
MẮT ƠI!
Niềm vui lắng đọng
Ưu phiền qua đi
Nỗi niềm ấm lạnh bờ mi
Đêm từng đêm khẽ thầm thì...MẮT ƠI!
PV_210
Chào Phương_Vũ !
Vdn rất cảm động.. PV ghé vào đây chia sẻ... và để lại mấy câu thơ thật dễ thương... Mắt Ơi ! Mắt Ơi !.........
Chắc có lẽ tại vì nhìn đọc trên máy PC nhiều quá... Nay ben mắt mặt hơi bị lờ mờ xốn xốn - Nói vậy mà chưa hẹn BS nữa đây. Lớn tuổi thì cái xác hay sanh ra nhiều thứ bệnh. Cố ráng giữ tinh thần cho vững - Nhưng thỉnh thoảng cũng "bị" giông bão "đời" làm lao chao hà ! Mới vừa được AN TÂM !
Mến chúc Phương_Vũ & gia đình an vui.
Thân
vdn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2006 05:26:06 bởi Viet duong nhan >
Đôi mắt bị dị ứng "lông"... Chó , mèo, chim... Từ đây tui phải tránh xa những con vật mà tui hay vuốt ve nựng nịu....... Chim két thì tui khoái giỡn và nói chuyện với nó... Đang nhỏ thuốc... phải nằm nhắm mắt dưỡng. Bởi vậy cho nên ngứa, xốn khó chịu... và đôi khi lờ mờ như nhện giăng tơ..... Chán thiệt !
Em, Em nói với chị là em không có con nên về già chắc sống cô độc - Em lại quên mất ông chồng kề bên. Chị hiểu, vì em chưa từng có con nên cứ nghĩ không có con là sẽ cô độc về già - Em không thấy chị à ! Chị có hai đứa con đó... Bây giờ chị sống một mình đây. Chị không than phiền các con gì cả - Tại chị sanh chúng ra, làm mẹ thì chị phải có bổn phận nuôi nấng dây dỗ cho chúng nên người ... Đôi khi ngồi buồn, chị ví đời mình như loài "chim vương nga" tự mổ thịt mình nuôi con - khi chim con lớn lên đầy đủ lông, cánh thì chúng phải bay đi. Nay, chị chỉ còn cái xác đang "rửa mục" từ từ. Nhưng chị giữ vững niềm tin có Phật kề bên chị - Có những lúc chị bệnh nặng đi không nổi, chị gọi bác sĩ đến nhà khám bệnh - Nhưng còn mua thuốc ?? Tánh chị không thích làm phiền ai.. nên chị cố ráng "lết" đi mua thuốc một mình. Trong ngươì chuẩn bị tất cả giấy tờ, phòng khi bị xỉu giữa đường. Chị khuyên em nên hưởng vui với chồng, đừng nên mặc cảm tự ti là đàn bà không con... và sợ người đời mia mỉa câu : "Cây độc không trái- Gái độc không con". Xung quanh bạn bè chị có tới ba, bốn đứa có chồng giàu sụ mà không con. Tụi nó ung dung hưởng thụ kia. .................
...... Em đang lui cui sau bếp miệng lảm nhảm ... "Em có chồng cũng như không ! Thấy mà chán ngán !" ..
Em hỏi vói lên : - Nè, còn chị thì sao ? Cười : - Chị hả ? Chị không chồng mà giống như có ... Nhưng : Lâu lâu hồn nổi gió mưa
Con tim rung động, mắt đưa ... gợi tình .
Thế là, chị chỉ một mình
Tự do thả bóng , bắt hình làm vui .
... Và rồi lầm lẫn nhau thôi
Tưởng ai cũng sống "đơn côi" như mình Nào ngờ ........1, 2, 3 hình
Chung quanh cái xác ... tưởng mình đơn côi !! Sống lẻ loi chị mới vẽ đủ thứ tuồng như vầy ... Nhớ lại cái "chồng" trước của chị - Hễ chàng thấy chị viết câu nào có chữ "TÌNH" hoặc chữ "YÊU" là chàng giựt quyển tập xé tờ giấy đó .. nhưng cũng may chồng của chị không phải là thứ đàn ông "vũ-phu" mà cũng không là hạng "nhu-nhược"... Sau này càng lúc chị càng "cứng đầu" không còn nghe những gì chàng "dạy" nữa - Chàng cảm thấy chị là "con ngựa bất kham" hết "cầm cương" nổi - Vì thế mà chàng "bỏ" chị theo bà khác là đúng quá ! Còn chồng em thì ... "Thôi Không Nói" . Mà chị nghĩ, em không thể sống một mình nổi. Có bao giờ em dám ngồi một mình ngoài quán cà phê đâu ? Chị thì hoàn toàn ngược lại. Ngồi cà phê một mình để quan sát "cảnh đời", cách con ngươì đối vơí ngươì qua bộ áo quần bề ngoài ... Sau này, chị thấy em dường như ganh tỵ - ham muốn sống như chị phải không ? Thôi nha ! Ông trời cho vậy là phúc lắm rồi, đừng đòi hỏi gì thêm làm cho người ta khổ vì em ... Coi vậy ... sống một mình ... lắm lúc chị cũng buồn... Nhưng rồi ... vui liền sau đó..... Bởi chị cho là do tự mình lựa chọn như vầy. Thôi, ngày mai mình đi chơi em nhé ! ......
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2006 00:05:10 bởi Viet duong nhan >
Lại sửa bài ko được ?? Được rồi !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2006 00:07:46 bởi Viet duong nhan >
Chán ...
Bỗng nhiên sao thấy chán chường
Không còn vui nhộn như thường ngày qua
Ngoài trời bao hạt mưa sa
Như thay những giọt lệ nhòa trong tim.
vdn
Hôm nay vòm trời âm u - Nhưng tinh thần ta vui vui...... Có bao niềm vui đến với ta từ hôm qua .... Trong đầu có tia nắng vàng sáng chói...... Nhưng phải nghỉ ngơi vài ba ngày để thực hiện cái muốn làm của ta........ Làm lợi cho ta, và lành cho người. ....... Ráng gởi thêm chút quà về cho các em "MÔ CÔI" ăn Noël........... Ở đây ta ăn nhiều quá rồi.....Chỉ nhịn mua nửa ký "Marron glacé" là bên ấy cũng mua được nhiều món quà cho các em ........ Ôi, thương quá những đứa Bé giống như ta hồi nhỏ... "Mất Cha, xa Mẹ".. Ta đã trả qua cảnh sống như đứa trẻ "MỒ CÔI" rồi... Ta hiểu và hiểu lắm lắm..... .............
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2006 20:31:59 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: