Viet duong nhan
-
Số bài
:
6666
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 25.10.2004
- Nơi: Suối Yêu Thương
|
:: Thì Thầm "Ta Với Ta" ::
-
03.12.2008 06:36:05
7 ơi ! Chắc bên Paris vui hén. Bên Âu châu khác quá, lúc nào cũng nhộn nhịp. Còn bên Mỹ, nói chung, và nhất là vùng tt nói riêng, buồn thảm lắm. Mỹ không có tục đi ngoài đường. Chỉ lái xe tới chỗ, rồi đậu, xong biến vô nhà hàng, hay chỗ mua bán quà cáp. Ngoài đường chỉ có xe, chứ không có người. Thêm nữa, khí hậu lại lạnh. Bên tt, nhiệt độ xuống tới -15 độ C là chuyện thường. TT bị té, đi cà nhắc lâu rồi nhưng chưa hết. Tuần vừa rồi phải đi b/s, chụp quang tuyến không thấy xương xậu bị gì hết nên cũng mừng. Họ gởi qua chụp MRI, một loại chụp đặc biết để thấy các cơ quan, bắp thịt, gân guốc v.v...Sau đó họ nói tt bị ... bong gân. Tuần sau đi chữa nhưng không biết có thì giờ không nữa. Có thể tt. dời lại tuần sau nữa coi sao. Thứ Bảy tuần tới tt chạy xe 3 tiếng 1/2 đi thăm ba. Ba má ly dị từ nhỏ. Ba lấy vợ khác, con gái của ô NĐQ, từng ứng cử Tổng Thống với ô NĐD. Ba t. trước thành công về danh vọng và quyền lợi lắm, nay về hưu, hứng lên lại đi tu, làm thầy chùa, để tử của thầy Mãn Giác (nay đã tịch). Vợ ba t dòng Thiên Chúa lâu năm, không hiểu sao cũng đi tu. Ba t. nay bệnh, về lại nhà cũ. Ba tt xưa đối xử với tt tàn nhẫn lắm, vì tt. không chịu phục tùng vợ sau. Do đó mà tình cha con hờ hợt cả mấy chục năm rồi. Nhưng ai làm thì làm, tt vẫn giữ đạo nghĩa. Vẫn tới thăm, cho quà. Chủ nhật tới gia đình vợ lên chơi. TT vì vợ con nên cái gì cũng cho qua chuyện, vẫn vui vẻ, vẫn tốt với mọi người. Dù vậy, tt. không thich họ lên một chút nào. Họ trước đối với tt tệ lắm, nhìn người chỉ qua tiền bạc. Bây giờ tt. khá lắm rồi nhưng thấy được bản chất họ nên trong lòng cũng thấy một trời xa cách. Cuối tuần nào tt cũng chở vợ và con qua nhà vợ thăm, tt vô chào hỏi qua loa xong là dzù. Ở lại lâu, ô già vợ lên lớp dạy vào đạo lý làm người, giảng về thiền, giảng về Phật pháp trong khi ô cụ ác, coi rẻ thiên hạ, và chỉ để ý tới đồng tiền. Nghe một hồi là tt muốn nổi điên lên ... Ở vùng tt ở thiếu sinh hoạt văn hoá, mà thiếu luôn cả những người có trình độ văn hoá. TT không có ý nói trình độ khoa bảng. Bởi vậy đã 10 năm hơn tt ở nhà, không hề bước chân ra ngoài đường. Ước gì có được uộc sống bên Âu châu, coi internet, thấy Paris "đã " thiệt. Y như Việt Nam. Ở Việt Nam mình, cuối năm 2003 tt có về, thấy chiều chiều ai cũng túa ra đường, đường xá tấp nập. Ở vùng tt dù sao cũng quen, nên thấy chỗ nào ồn là thấy lạ, tt hay đưa mắt nhìn y như là thằng nhà quê mới được ra tỉnh. Kính chúc 7 có được một Noel và Tết Tây vui vẻ. Để năm sau, khi nào ngón nghề thư pháp của tt cứng, tt. sẽ viết tặng 7 1 bức tranh thư pháp. Lúc đó, 7 cứ chọn 2 câu thơ của bất cứ ai 7 gởi cho tt là tt có thể viết rồi. Nhớ 7, biết ơn 7 lắm tt TT ui ! Con ô NĐQ có một đừa con gái 1 quen - Tự nhiên quên tên nó - Hồi đó nó đứng bán giày hiệu Charles Jourdan ở Paris - Tự nhiên quên tên nó tức ghê . À nhớ rồi nó tên H. Chuyện con ngươì chỉ nhìn bề ngoài tiền bạc là chuyện thường em à ! Đời 7 vinh nhục, sang, hèn đều có - Đời, chỉ qua lái chiếc xe hơi hiệu gì và ăn mặc là người ta nhìn cách khác rồi . Thấm thấu quá cuộc đời nên thấy đời nhàm chán - Chẳng ham muốn gì nữa cả - Tới nay chị chưa thấy một bóng đèn NOEL nữa đó - Đâu có ra trung tâm mà thấy. Chẳng có ăn Noel gì cả - Một thân một mình dưới ánh nắng hay ánh trăng thui thủi đây nè . Đã qua sang hết cỡ, khổ cũng hết bậc có gì lạ nữa đâu mà ham ? "Đàn bà đẹp lên xuống chẳng mấy hồi " (câu này Hoạn thư nói với Kiều - trong tuồng Cải Lương "Vương Thúy Kiều") - Nhưng 7 chẳng đẹp gì mà cũng lên xuống nhiều hơn ngươì đẹp "Thúy Kiều" đó . "Sân khấu đời" đâu đâu 7 cũng có dẫm chân tới .. lạ thật ! À, mà không. "thân cát đằng núp bóng tùng quân .." nên chìm chìm nổi nổi lên xuống . Nay thì trụ hình thu vào hang động để "Trả Nợ Đất" . Thúc Sinh cho dìa vườn đuổi gà cho vợ rùi ha ha . Ở Paris hơn 31 năm rùi - Coi vậy 7 cũng chẳng đi hết Paris. 7 chưa viết bài hay làm bài thơ nào khen tặng Paris như bao nhiêu ngươì đã làm - Có lúc thấy ghét Paris nữa đó . Nhưng nghĩ lại đơì sống có thăng trầm mới thấm hiểu đời . Ba má em ly dị - vẫn còn có ba má . Đời 7 mất cha sớm, má đi lấy chồng , sống bơ vơ vơí các anh , bị đòn nhừ tử - Ăn cơm chan nước mắt và máu đó em . Thôi đã qua, nhắc thêm đau lòng tủi thân mà lệ chảy tuôn dòng ... Hi hi - Như xuống câu vọng cổ vậy ! Tròy nhìn đồng hồ đã nửa khuya nữa rùi ! Chúc em vui vẻ khỏe mạnh - Hãy bình tâm mà sống nuôi con - thấy em 47 tuổi mà con mới có 4 tuổi - Cha già con muộn - Ôi còn lâu lắm em à ! Nay chị đã xong trách nhiệm & bổn phận con ngươì rồi . Dù hồi nhỏ bơ vơ, nhưng lớn lên quay đầu lại nuôi Mẹ 44 năm - nay Mẹ mất và 2 con chị đã ra riêng lâu rồi - chị sống cô độc 13 năm nay . Trả nợ con cái, và trả hiếu với Mẹ công ơn mang nặng đẻ đau và 6 năm nuôi dưỡng chị. Chị nuôi Mẹ hoàn toàn 100% cho Mẹ 44 năm . Nay chị phải lo nuôi chị - À, không . Chánh Phủ Pháp nuôi chị . Cảm ơn toàn dân nước Pháp nuôi chị đúng hơn. Chúc em vui Chị Bảy_vdn < Sửa đổi: Việt Dương Nhân -- 2/9/2007 3:42:21 PM >
|