Chào chị bảy.
Đọc bài Mẹ đành bỏ con, thấy đau lòng, nhưng cũng xảy ra rất thường trong xã hội này đó chị
Ông hàng xóm của em :
- Ly ơi, cô có thấy bà vợ tôi ở đâu khg??
- Mèn ( Mon dieu )???? Sao rồi???
- Vừa khóc, vừa tức:
- Tôi đi câu cá hồi sáng này, khi trở về thì nhà cửa tôi không còn món gì nữa cả, dến cái giường, quần áo cũng đâu mất!!
Thì ra bà vợ bỏ đi khi ông chồng đi câu giải trí cuối tuần.
Đứa con buồn quá, chắc sợ nhiều hơn vì mới lên 4 tuổi, Nó khóc thúc thít
Em phải lo cho thằng nhỏ, vì ba của nó đi làm, và còn đem về nhà dạy học, nhưng vì chuyện bỏ đi của má nó, nên nó làm như bị tâm thần, trí nhớ rất kém, nhiều khi em cũng phát nổi doá với nó
3 năm sau,
Bố nó đã lập gia đình, nó thỉnh thoảng đi về ở với Mẹ nó vài ngày, hay vài tuần trong những ngày hè, nhưng nó vẫn nói:
- Tôi thích ở nhà ba của tôi hơn, với thằng con của ba tôi ( oui, Ba nó có thêm 1 đứa con nữa với bà vợ sau này )
Và em thấy bà vợ sau này cũng lo lắng cho thằng con chồng, chứ khg như nạn mẹ ghẻ ở VN,
Thôi thì em cũng mừng cho gia đình này, có một gia đình hạnh phúc, dù rằng hạnh phúc đến muộn
Chúc chị lên tinh thần, đời là thế, ai chả giống như chị, nhưng phải chịu và tìm cái vui để lấn ấp đi cái buồn khó nói này đó chị 7 ơi
Thân thương