Thì Thầm Ta Với Ta...

Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 26 trang, bài viết từ 481 đến 510 trên tổng số 778 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
:: Thì Thầm "Ta Với Ta" :: - 23.02.2009 20:30:33
Cảm ơn HT cho đọc... Bài này đặt tựa "ĐỦ" mới đúng - Hai cha con vẫn giữ những lời chúc nhau "Gia Truyền" rất hay.
 
HT chúc cô Bảy "ĐỦ" can đảm...uống thuốc "NGỦ" mãi không dậy nha !
 
Biết rằng trước sau gì cũng tới đó - Nếu ngay bây giờ "đi" được như ý thì có phúc đức. Chớ kéo lê thê kiếp sống này... chẳng ích lợi gì cho ai.
 
Muốn tìm vui  -  Nhưng không thấy ở đâu hay cảnh nào vui cả ! Toàn là than thở - Làm lòng cô cũng chùn xuống và chính cô cũng đang gặp nhiều chuyện "bất như ý". Rấng chờ Ngọc Hoàng Thượng Đế gọi ha !
 
Chúc HT & gia đình bình an.
XX
Cô Bảy
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2009 20:31:40 bởi Viet duong nhan >

Hà Thu
  • Số bài : 828
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.12.2008
  • Nơi: Triền đê
RE: :: Thì Thầm "Ta Với Ta" :: - 24.02.2009 09:19:19
Cô Bảy ơi!
Con chúc cô đủ là đủ nghị lực để sống thật vui vẻ. Chúc cô đủ sáng suốt để nhận ra cô còn cần thiết cho biết bao nhiêu người. Con không bao giờ chúc cô đủ can đảm để uống thuốc ngủ!
Cô ơi! Khi con biết con mang căn bệnh ung thư trong người, con bị sốc và chỉ muốn kết thúc luôn mọi chuyện. Lúc chuẩn bị ra đi, con niệm Kinh Phật lần cuối, nhưng niệm xong con bỗng thấy lòng thanh thản hơn nhiều, rồi con lại đủ nghị lực để tiếp tục sống. Khi con lâm vào cảnh khốn cùng, con cũng định nhảy xuống sống để quyên sinh, nhưng lúc ấy có người cứu con và mắng con rằng: "Cô chết để con cô cho vợ lẽ của chồng cô nuôi à? Cô chết bố mẹ cô, các con cô có đỡ khổ hơn thì hãy chết! Nếu cô vẫn muốn chết tôi không cứu cô nữa".
Nhờ câu mắng ấy mà con ngộ ra nhiều điều. Bây giờ khổ đến tận cùng con cũng không đủ can đảm để chết nữa. Tất cả mọi việc con đều nhớ Kinh Phật dạy: Càng chịu nhiều khổ nạn càng tốt, càng mau hết nghiệp.
Cô cũng vậy cô nhé! Can đảm lên cô nhé!

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
:: Thì Thầm "Ta Với Ta" :: - 24.02.2009 21:45:02
Hà Thu thương, tặng con hoa hạnh phúc nè
 
Cảm ơn HT ghé an ủi cô - Kiếp người sống trên 60 năm trải qua biết bao thăng trầm - Nay xác thân yếu đuối (bệnh hoạn) - Mong Ngọc Hoàng giũ sỗ cho rồi - Còn tự tử, chưa tới số thì khiền có người cứu kịp hà - Cô đã tự tử 6 lần có chết đâu ?
 
Hỗm rày cô hay nghe Kinh A Di Đà. có gì "đu" Phật Di Đà về chầu Đấng Như Lai Tây Phương xong rồi trở lại trần gian với cái xác tươi trẻ khỏe mạnh và tiếp tục kiếm tiền ban phát nữa. Nay chẳng còn gì hết - mà cái xác cũng rệu. Không giúp được cho ai, mà chính thân cô đây cũng mịt mù - vì kinh tế toàn cầu lâm nguy cạn kiệt. Đương nhiên nước Pháp chưa đến đổi - Nhưng đâu biết ngày mai - Ngủ đêm tới sáng thay đổi hết sao ? Thế nên cô Bảy mới muốn bỏ cái xác mục này sớm sớm.
 
Huyên thuyên cùng TH vài chục hàng  - Chúc con luôn vững tâm bước tới - Vì con còn con cái còn nhỏ và cha mẹ già. Bảy đã làm bổn phận 1 đứa con và bổn phận 1 người mẹ xong rồi - Nay tuổi già sống cô đơn sẽ chết cô độc.
May mắn có chính Phủ Pháp cấp dưỡng hàng tháng sống tạm qua ngày ! Biết rằng tiền cấp dưỡng đó - là hồi trước cô Bảy đi làm có đóng bảo hiểm - Nhưng bây giờ trong lòng không thích sống nữa. CHỜ THÔI ! CHỜ 30 năm sau như Mẹ cô vậy !
Lúc ra đây mấy năm sau gặp cảnh "chồng theo vợ bé bỏ bè con thơ" Má cô muốn cô gởi tiền về xây kim tĩnh, làm mồ lúc Người 65 tuổi - Má sống tới 91 mới đi hầu Phật.
 
Ngày ấy 1 mình cô lo cho 2 con và bốn gia đình bên nhà. Làm việc cả ngày lẫn đêm, mỗi ngày ngủ 3 tiếng đồng hồ. Nhìn lại tự khen : "sao hồi trẻ Bảy giỏi quá?!". Nay xác thân mòn mỏi xương sống nhức, cánh tay đau... tim chai vài múi, bao tử loét, gan viêm, còn ruột, phổi không thèm thử nữa... Cô ăn cơm gạo lức đỡ nhức lưng chút chút. May là bên này có đầy đủ thuốc. Đi khám BS và mua thuốc được miễn 100%. Nhưng.. nhưng cô phải đóng bảo thêm mỗi tháng 70euros .
 
Tào lao với con dài quá rồi .
Chúc con vui
XX
Cô Bảy
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2009 21:51:15 bởi Viet duong nhan >

Hà Thu
  • Số bài : 828
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.12.2008
  • Nơi: Triền đê
RE: :: Thì Thầm "Ta Với Ta" :: - 24.02.2009 22:20:14
Cô ơi!
Con không biết cách an ủi cô. Con chỉ biết dù cô đã làm tròn chức phận của người mẹ, nhưng với những người con thì chẳng bao giờ hết cần người mẹ đâu cô. Như con đây, bằng này tuổi rồi mà mỗi lúc khó khăn nhất lại chỉ muốn được trở về bên Mẹ con, chỉ cần được nghe giọng Mẹ con mắng yêu vài câu và pha cho con cốc trà gừng uống chữa hạ đường huyết là con đã thấy mình can đảm lên nhiều rồi. Con nghĩ các anh chị bên nhà cô cũng vậy. Cô ráng giữ gìn sức khỏe cô nhé! Cố ráng đừng nghĩ tới chuyện buồn nữa, dù điều đó rất khó. Con chúc cô có một giấc ngủ ngon! (Nhưng cô chỉ được ngủ ngon đêm nay thôi cô nhé! Sáng mai dậy con mong cô sẽ nghĩ khác đi).
 
Con thương cô!
HT
 
 

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
:: Thì Thầm "Ta Với Ta" :: - 24.02.2009 22:46:10
Trời, từ sáng giờ đọc và copy đi phổ biến bài là quên cả ăn cơm !
65 cái điện thư... cũng có rất nhiều thư trùng lặp... nhưng phải đọc và xoá...
Thế là xong phần thứ nhất... Ăn cơm xong sẽ tiếp tục...

***

Lại nghe tin anh Ba bên nhà gọi cho cô bạn NEt - Than thở tiền bạc - Thật tui quá vô phước - Có người anh chẳng biết tự trọng..... Má mất chiếm nhà tui cất cho Má. Nay anh ở đó mở quán cà phê và cứ gọi qua Paris xin tiền tui hoài. Nhất định kỳ này không cung cấp nữa. Hở ra thì nói cái giọng : "Con tao giàu lắm, tao không thèm xin..." - Trời, con cái giàu có không xin, đi xin đứa em đầu bạc đang ăn hưu trí non này hoài.. Đã hơn 40 năm rồi. Làm bao nhiêu gởi về cung phụng, tới khi "kẹt-ngặt nghèo" chẳng ai giúp mình - Phải tự lo thân - Nếu không thì sẽ chết đói , chết khô như bao nhiêu người sống cô độc, chết cô đơn đấy !

***

Hỡi, Anh Xuân Vinh ! Quốc Hương nghĩ đến Anh nhiều lắm ! Đâu ngờ Anh đến nổi vậy !! Cầu chúc vong hồn Anh được thanh thản binh yên nơi Đất Chúa.

Chắc tương lai Quốc Hương cũng sẽ như Anh quá!! Ừa, im lìm, không phiền phức đến ai !!! Thậm chí đến con cái cũng không cần !
Hẹn Anh ở non bồng, Anh đệm nhạc, Quốc Hương ngâm thơ nha !



Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
:: Thì Thầm "Ta Với Ta" :: - 24.02.2009 22:59:05

Trích đoạn: Hà Thu

Cô ơi!
Con không biết cách an ủi cô. Con chỉ biết dù cô đã làm tròn chức phận của người mẹ, nhưng với những người con thì chẳng bao giờ hết cần người mẹ đâu cô. Như con đây, bằng này tuổi rồi mà mỗi lúc khó khăn nhất lại chỉ muốn được trở về bên Mẹ con, chỉ cần được nghe giọng Mẹ con mắng yêu vài câu và pha cho con cốc trà gừng uống chữa hạ đường huyết là con đã thấy mình can đảm lên nhiều rồi. Con nghĩ các anh chị bên nhà cô cũng vậy. Cô ráng giữ gìn sức khỏe cô nhé! Cố ráng đừng nghĩ tới chuyện buồn nữa, dù điều đó rất khó. Con chúc cô có một giấc ngủ ngon! (Nhưng cô chỉ được ngủ ngon đêm nay thôi cô nhé! Sáng mai dậy con mong cô sẽ nghĩ khác đi).
 
Con thương cô!
HT
 
 

HT ơi ! Con an ủi cô hay lắm chứ - Nhưng khi cô buồn thì cứ nói lung tung cho nhẹ lòng. Mà hồn thơ không "nhập" cho cô réo gió, khều mây... nên nó nghẹt nghẹt...
Con nói đúng đấy, còn các con.... hu hu... mà chúng nó đâu mấy rồi ? Thôi tạm quên đi. không thèm réo gọi nữa, để cho tụi nó yên.. Chừng nào nó muốn về thăm thì gọi hẹn, biết nó thích ăn món nào là cô nấu - Rồi một ngày hết nấu nổi ??
Cô đang buồn đủ thứ và chán đời lắm con ơi ! Không sao đâu Chết hay sống gì cũng do ông TRỜI định.
Cô đi đọc báo, và phổ biến - lúc này tin tức quan trọng nhiều lắm ! 
XX
 

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
:: Sống Cô Độc - Chết Cô Đơn :: - 26.02.2009 07:52:54
:: Sống Cô Độc - Chết Cô Đơn ::
26.2.2009
 
 
.......................!!!!!!!!!!!!!

nana_yeume
  • Số bài : 42
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.01.2009
  • Nơi: Lòng mẹ
Lời nguyện cầu - 26.02.2009 09:38:54
Con cầu mong cô được tĩnh tâm an lạc.
Con gởi cô bài Kinh Cứu Khổ để tĩnh tâm nha cô:
...................................
 
 

Nam mô Ðại Từ Ðại Bi Quảng Ðại Linh Quan Thế Âm Bồ Tát!
Nam mô Ðại Từ Ðại Bi Quảng Ðại Linh Quan Thế Âm Bồ Tát!
Nam mô Ðại Từ Ðại Bi Quảng Ðại Linh Quan Thế Âm Bồ Tát!
Nam mô Cứu Khổ Cứu Nạn Quan Thế Âm Bồ Tát, bá thiên vạn ức Phật, hằng hà sa số Phật, vô lượng công đức Phật.
Phật cáo A-Nan ngôn, thử kinh Ðại Thánh, năng cứu ngục tù, năng cứu trọng bịnh, năng cứu tam tai, bá nạn khổ.
Nhược hữu nhơn tụng đắc nhứt thiên biến, nhứt thân ly khổ nạn, tụng đắc nhứt vạn biến, hiệp gia ly khổ nạn.
Nam mô Phật lực oai, Nam mô Phật lực hộ, sử nhơn vô ác tâm, linh nhơn thân đắc độ.
Hồi Quang Bồ Tát, Hồi Thiện Bồ Tát, A-Nậu Ðại Thiên Vương Chánh Ðiện Bồ Tát, Ma Kheo Ma Kheo, Thanh Tịnh Tỳ Kheo, quan sự đắc tán, tụng sự đắc hưu.
Chư Ðại Bồ Tát, Ngũ Bá A La Hớn, cứu hộ chũng sanh, ly khổ nạn
Tự ngôn Quan Thế Âm anh lạc bất tu giải, cần đọc thiên vạn biến, tai nạn tự nhiên đắc giải thoát.
Tín thọ phụng hành, tức thuyết Chơn ngôn viết:
Kim-Ba Kim-Ba-Ðế, Cầu-Ha Cầu-Ha-Ðế,
Ða-La-Ni-Ðế, Ni-Ha-La-Ðế,
Tì-Lê-Ni-Ðế, Ma-Ha-Dà-Ðế,
Chơn-Lăng-Càn-Ðế, Ta-Bà-Ha.

 
 
 
Ráng bình tâm nha cô!
Con yêu mẹ nhiều hơn những gì con có.

thanh vu
  • Số bài : 41
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.02.2009
  • Nơi: moscow
RE: Lời nguyện cầu - 26.02.2009 21:58:51
thanks nhìu nhìu vì bài kinh cứu khổ của bạn. mình đọc tháy cuốn hút lắm. có khi mình có duyên với cửa phật từ bi đấy.

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
Lời nguyện cầu - 26.02.2009 22:52:31

Trích đoạn: nana_yeume

Con cầu mong cô được tĩnh tâm an lạc.
Con gởi cô bài Kinh Cứu Khổ để tĩnh tâm nha cô:
...................................
 
 

Nam mô Ðại Từ Ðại Bi Quảng Ðại Linh Quan Thế Âm Bồ Tát!
Nam mô Ðại Từ Ðại Bi Quảng Ðại Linh Quan Thế Âm Bồ Tát!
Nam mô Ðại Từ Ðại Bi Quảng Ðại Linh Quan Thế Âm Bồ Tát!
Nam mô Cứu Khổ Cứu Nạn Quan Thế Âm Bồ Tát, bá thiên vạn ức Phật, hằng hà sa số Phật, vô lượng công đức Phật.
Phật cáo A-Nan ngôn, thử kinh Ðại Thánh, năng cứu ngục tù, năng cứu trọng bịnh, năng cứu tam tai, bá nạn khổ.
Nhược hữu nhơn tụng đắc nhứt thiên biến, nhứt thân ly khổ nạn, tụng đắc nhứt vạn biến, hiệp gia ly khổ nạn.
Nam mô Phật lực oai, Nam mô Phật lực hộ, sử nhơn vô ác tâm, linh nhơn thân đắc độ.
Hồi Quang Bồ Tát, Hồi Thiện Bồ Tát, A-Nậu Ðại Thiên Vương Chánh Ðiện Bồ Tát, Ma Kheo Ma Kheo, Thanh Tịnh Tỳ Kheo, quan sự đắc tán, tụng sự đắc hưu.
Chư Ðại Bồ Tát, Ngũ Bá A La Hớn, cứu hộ chũng sanh, ly khổ nạn
Tự ngôn Quan Thế Âm anh lạc bất tu giải, cần đọc thiên vạn biến, tai nạn tự nhiên đắc giải thoát.
Tín thọ phụng hành, tức thuyết Chơn ngôn viết:
Kim-Ba Kim-Ba-Ðế, Cầu-Ha Cầu-Ha-Ðế,
Ða-La-Ni-Ðế, Ni-Ha-La-Ðế,
Tì-Lê-Ni-Ðế, Ma-Ha-Dà-Ðế,
Chơn-Lăng-Càn-Ðế, Ta-Bà-Ha.

 
 
 
Ráng bình tâm nha cô!

Nana thương,
 
Cô 7 cảm ơn con đã "thỉnh" Tạng Kinh "Cứu Khổ" dìa đây cho cô. Hỗm rày cô gặp bao tin buồn con ơi ! Mỗi ngày cô thường nghe "Kinh Di Đà" ở đây .
 
Chuyện gì rồi cũng phải trôi qua, nhưng cô gặp dồn dập... Còn cái tựa :: Sống Cô Độc - Chết Cô Đơn :: là tựa bài cô sẽ viết về người bạn trong giới Văn_Nghệ_Sĩ, Nhạc Sĩ XV sống "cô độc" chết trong "cô đơn" cả tháng người ta mới phát giác ra ... Rồi nghĩ tới thân phân cô ở tương lai chắc cũng không ngoại lệ
 
Hôm nay tin của :: Người Tình :: quen nhau hơn 26 năm - Người sắp "ra đi"...[sm=mecry.gif][sm=crying.gif] - Chuyến này cô bị mấy "ngọn gió đời" quật nặng dữ con à ! Còn thân xác cô đang cảm ho xù xù đây.
Một lần nữa cô  chân thành cảm ơn con chia xẻ và an ủi cô.[sm=kissing.gif]
Nhưng cô ráng chống chọi cho qua "cơn bão đời" này.
Chúc con và gia đình an vui.
Thương
XX[sm=kissing.gif][sm=kissing.gif]
Cô Bảy
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2009 22:55:13 bởi Viet duong nhan >

Hà Thu
  • Số bài : 828
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.12.2008
  • Nơi: Triền đê
RE: Lời nguyện cầu - 28.02.2009 14:44:54
Cô Bảy thương!
Con kính chúc cô đủ sức khỏe, đủ nghị lực để vượt qua tất cả những chuyện buồn! Con tặng cô bài thơ về mẹ. (Vì con thấy cuộc đời con luôn cần có mẹ đó cô ơi)
 
 
 
Mẹ ơi!
Con bỗng thấy thương mẹ nhiều quá!
Mỗi chuyện lo buồn,
Tóc mẹ lại bạc thêm.
Mưa vẫn rơi,
Đêm vẫn thở êm đềm.
Chỉ mình mẹ vì con mà thức.
Chỉ mình mẹ vì con không ngủ được
Đêm tàn canh,
Ngày cũng đã gần sang.
Con theo chồng,
Phận số lỡ làng.
Mẹ vì con thêm một lần lo lắng
Giờ tóc con cũng bắt đầu sợi trắng
Sợi ngắn sợi dài so nỗi nhớ, mẹ ơi!
 
(Hà Thu Kính tặng cô Bảy)
 

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
Lời nguyện cầu - 01.03.2009 03:10:35

Trích đoạn: Hà Thu

Cô Bảy thương!
Con kính chúc cô đủ sức khỏe, đủ nghị lực để vượt qua tất cả những chuyện buồn! Con tặng cô bài thơ về mẹ. (Vì con thấy cuộc đời con luôn cần có mẹ đó cô ơi)

 
 
Mẹ ơi!
Con bỗng thấy thương mẹ nhiều quá!
Mỗi chuyện lo buồn,
Tóc mẹ lại bạc thêm.
Mưa vẫn rơi,
Đêm vẫn thở êm đềm.
Chỉ mình mẹ vì con mà thức.
Chỉ mình mẹ vì con không ngủ được
Đêm tàn canh,
Ngày cũng đã gần sang.
Con theo chồng,
Phận số lỡ làng.
Mẹ vì con thêm một lần lo lắng
Giờ tóc con cũng bắt đầu sợi trắng
Sợi ngắn sợi dài so nỗi nhớ, mẹ ơi!
 
(Hà Thu Kính tặng cô Bảy)
 


Hà Thu thương,
 
Cô Bảy cảm ơn con ghé đây chia xẻ và an ủi cô - Bài thơ cho Mẹ dễ thương lắm - Còn Mẹ hãy tỏ lòng thương yêu và biết ơn Mẹ đi con - Đời cô mất cha, vắng mẹ từ thưở lên 6, 7 tuổi. Cô không có tuổi thơ - KHi lớn lên đi làm có tiền về lo cho Mẹ cô đến ngày "già" và lo chu đáo mồ mả đàng hoàng.
 
@ Hôm nay có Thiên Kim, con gái cô về ăn cơm trưa và sau đó đi chợ dùm cô, mua những đồ dùng như; nước, sữa, dầu ăn... TK ở chơi đến xế chiều mới ra về.
 
Chúc con cũng nhiều nghi lực vượt qua bệnh tình & gia đình được bình an hạnh phúc.
Thương con
XX[sm=kissing.gif][sm=kissing.gif]
Cô Bảy
 
 
 
 
 

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
:: Thì Thầm Ta Với Ta :: - 03.03.2009 05:11:19
Lại nghe thêm vài người quen "ra đi" nữa !!!!!Trong đó có cậu em bạn quen trong CĐNVTN là, P. T. treo cổ tự tử........
Mới nghe, tui không tin, tối nay có người xác nhận là sự thật.
 
Ns XV "SỐNG CÔ ĐỘC - CHẾT CÔ ĐƠN"
Tương lai tui cũng vậy !

***
Chị cầu chúc Phan Tr. thanh thản vào cõi VĨNH HẰNG
 

_____________________________

Niềm vui dâng tặng cho đời
Nỗi buồn xin gởi mây trời mang đi.
vdn


>> Một Góc Phố

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
:: Thì Thầm Ta Với Ta :: - 12.03.2009 23:19:29

"Nữ Tướng" (Ni Cô tương lai) cháu gọi tui bằng bà Cô đang tập vượt "Thái Cực Đạo" thường nhật.
 
***
 
Xuân Kiều_Diệu Minh vừa nói chuyện qua YIM cho tui hay, sẽ xuất gia tại Chùa Phước Tường (Thủ Đức) vào ngày 15-03-2009 (tức ngày Vía Quan Thế Âm 19 tháng 2 năm Kỷ Sửu) này.
Bà chúc con tròn Chánh Quả. "Nhứt Nhân Tu Cửu Huyền Thăng" !


Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
:: Thì Thầm Ta Với Ta :: - 15.03.2009 16:54:10
 

 
***
 
Hôm nay Xuân Kiều đã trở thành Ni Cô Diệu Minh rồi !
Chúc Diệu Minh tròn CHÁNH QUẢ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2009 23:49:19 bởi Viet duong nhan >

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
:: Thì Thầm Ta Với Ta :: - 19.03.2009 05:21:54
Hôm nay (23 tháng 2 âl) - Má về Đất Phật đúng 3 năm

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
:: Thì Thầm Ta Với Ta :: - 19.03.2009 17:57:49
Hôm nay Giỗ Má năm thứ 3

Hà Thu
  • Số bài : 828
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.12.2008
  • Nơi: Triền đê
RE: :: Thì Thầm Ta Với Ta :: - 19.03.2009 19:43:09
Nhờ Cô Bảy, thắp dùm con nén hương tưởng nhớ bà!
Con chúc cô luôn mạnh khoẻ, và chúc cô đủ!

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
:: Thì Thầm Ta Với Ta :: - 20.03.2009 00:43:41

Trích đoạn: Hà Thu

Nhờ Cô Bảy, thắp dùm con nén hương tưởng nhớ bà!
Con chúc cô luôn mạnh khoẻ, và chúc cô đủ!

Cảm ơn HT - Cô đi thắp thêm nén nhang nữa đây.
Chúc con & gia đình an vui - Riêng HT sớm bình phục sức khỏe và ĐỦ.
Thương mến[sm=kissing.gif][sm=rose.gif]
Cô Bảy

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
:: Thì Thầm Ta Với Ta :: - 20.03.2009 02:46:33
Hạnh phúc là gì ?

Câu hỏi muôn đời loài người hằng khắc khoải
Bởi lẽ đôi khi trong dòng trôi miết mải
Ai nhận ra mình hạnh phúc riêng tư ?

Với tuổi thơ,
Hạnh phúc là chiếc áo mới
Là que kem, cục kẹo
Là mật ngọt cuộc đời
Hạnh phúc đến, và đi, cùng nụ cười
Tuổi thơ ai vốn chẳng từng nghịch dại ?

Hạnh phúc là những buổi mai
Cặp sách tung tăng trên đường đi học
Là khi oà khóc
Cô giáo dỗ dành mãi chẳng chịu thôi

Hạnh phúc là khi mẹ trở về
Với gói quà nhỏ thơm lừng hương cốm
Hạnh phúc là mơ được thành người lớn
Nên con trẻ chơi lấy chồng vợ
Nuôi búp bê...

Khi trai trẻ,
Hạnh phúc là lời hẹn
Em gửi lọn tóc thề mãi mãi
Hạnh phúc là bài hát mang theo những tháng ngày
Để những lúc bận lòng ta dừng chân nhớ lại
Hạnh phúc là thất bại
Vấp ngã rồi ta tự mình đứng lên

Hạnh phúc là niềm tin vững bền
Khao khát sống và tràn trề mơ ước
Tưởng chừng mình sẽ luôn luôn đạt được
Những đích đến cuối cùng ta đã tự đặt ra

Hạnh phúc là lúc ở xa
Ta nhận được lá thư bè bạn
Hạnh phúc là khi hoạn nạn
Vẫn thấy xung quanh chẳng riêng lẻ một mình

Hạnh phúc là một mối tình
Phút rung động đầu đời em có nhớ
Là cơn mưa nhỏ giữa một chiều trên phố
Hai người nắm tay lặng lẽ con đường dài

Và đến khi,
Mái tóc dần mờ phai,
Hạnh phúc là ở một nơi tĩnh lặng
Với đất trời
Với cỏ cây
Để ôn lại nỗi lòng sâu nặng
Những vị ngọt, đắng cay mà ta nếm qua
Hạnh phúc là khi thấy tất cả đã qua
Vinh nhục vốn chỉ là cơn gió thoảng
Thói tị hiềm với bao dung làm bạn
Day dứt với đời dẫu có được bao nhiêu ?

Để rồi khi ngày tháng đã ngả chiều,
Hạnh phúc là được mỉm cười nằm xuống
Ta thanh thản với những gì có được
Và cả những gì chưa làm nổi hôm qua...

Để phải phiền xung quanh khóc cho ta
Tức là vẫn còn yêu thương nhiều lắm
Hạnh phúc với đời được trở về cõi vắng
Trong nỗi nhớ mong của những người thân quen...

Hạnh phúc là gì ?
Ai sẽ chỉ cho xem ?
Ai dám tự bảo rằng mình hạnh phúc ?
Ai từng yêu mà được yêu mọi lúc ?
Ai thành công mà chẳng bại đôi lần ?
Nhắn nhủ rằng,
Trong những bài thơ, bài ca, chúng ta đi tìm hạnh phúc
Vẫn cứ ngẩn ngơ với hạnh phúc người đời
Vẫn cứ thấy hạnh phúc trong tiếng cười
(Mà chẳng tự mình biết thương yêu tiếng khóc?)

Hạnh phúc của riêng ai
Trong mỗi người là thế,
Vốn đơn sơ, bình lặng và nhỏ bé
Trong mỗi chúng ta
Ai được thoả nỗi khát khao về hạnh phúc ?

 Việt Hải

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
:: Thì Thầm Ta Với Ta :: - 23.03.2009 23:45:07
Cảm Ơn NET
 
Đêm qua chat Yaho, tui hỏi thẳng HA : "HA con nhà ai ở BC ?"
 
HA cứ lừng khừng nói vòng vo tam quốc. Tui hỏi tiếp : "Có biết Hai H. không ?"
 
- Sao không biết. Gia đình CM.
 
- Ừa, đúng rồi ! Anh ruột của Bảy đó !
 
HA đổi cách xưng hô với tui :
 
- Trời ! Cô Bảy con nhà 'quí tộc' !
 
- Khỉ mốc ! 'Cường Hào Ác Ba' đúng hơn là... 
......................
 
Bắt đầu HA và tui kể lể... và khai ra hết bao chuyện ở Làng BC xưa và nay ...
 
Ôi, thì ra HA là cháu nội của vị ân nhân cứu tử tui và người anh Cả trong buổi sáng kinh hoàng vào cuối tháng Tư năm 1950 (Mùng 10 Tháng Ba âm lịch năm Canh Dần "nhầm ngày Giỗ Tổ Hùng Vương"). 
 
Trái đất xoay tròn, sự thật ngàn năm vẫn thật !.......... Dấu diếm làm gì HA bitế tui trên NET lâu rồi mà chưa muốn liên lạc... Rồi hỗm rày cơ hội đến...
 
Đêm qua nằm trằn trọc... quá khứ trở về như khúc phim chầm chậm hiện lên trong đầu tui.
 
HA sanh năm 1957 có biết gì về "thảm kịch" ngày xưa - Mà chỉ nghe ông Nội kể lại.
 
Giỗ Má ba năm vừa qua - Giỗ Ba thứ 59 sắp tới.........Tui vẫn còn nơi xứ người ....... Ôi, lại buồn nữa rồi........ !!!!!!!
 
.................
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2009 23:48:17 bởi Viet duong nhan >

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
:: Cảm Nghĩ : LỄ GIỖ QUỐC TỔ HÙNG VƯƠNG :: - 27.03.2009 16:42:10
Đọc bài này thấy rất hay, tìm không thấy mục "Lịch Sử" nên tui đăng "nhà" này...
***
 
 

Cảm Nghĩ : LỄ GIỖ QUỐC TỔ HÙNG VƯƠNG
- Phùng Ngọc Sa -


Từ ngàn xưa trên giải giang sơn gấm vóc Việt Nam, mỗi năm cứ đến độ xuân về, khi trăm hoa khoe sắc và chim muông ca hót thì tất cả con dân đất Việt khắp nơi, từ thành thị đến thôn quê, ai nấy đều quây quần với nhau tại những nơi trang nghiêm như đình chùa và nhà làng để làm lễ Giỗ Tổ. Quốc lịch gọi là lễ Hùng Vương. Lễ được ấn định vào ngày mồng l0 tháng 3 âm lịch. Đây là nghi lễ truyền thống để nhắc nhở con cháu nhớ đến cội nguồn dân tộc, tưởng nhớ đến công ơn các vị vua Hùng thuộc họ Hồng Bàng dựng nước. Chính nhờ các Ngài mà ngày nay con cháu mới có được một mảnh đất dung thân.

Xin nhắc lại, hai vị Khởi Tổ của dân tộcViệt đã sống vào thời khuyết sử nên các nhà sử học chỉ ghi chép lại đôi dòng về các vị Thủy tổ, trong đó có Lạc Long Quân lấy bà Âu Cơ sinh ra một bọc một trăm trứng và nở thành một trăm con; ngoài ra không nói rõ chi tiết sinh hoạt của các vị như thế nào. Với đà phát triển, lòng kính mến và biết ơn sâu xa đối với hai vị Khởi Tổ nên từ mấy ngàn năm trước, Tổ Tiên ta đã tôn hai Ngài thành Biểu Tượng Linh Thiêng là Tiên và Rồng. Dân Việt âu yếm gọi hai Ngài là Mẹ Tiên, Cha Rồng. Cho tới nay hồn thiêng của hai Ngài vẫn linh hiển và với sứ mệnh sinh sản cả một dân tộc đông đúc siêu vượt, hai Ngài là Tổ trên hết các Tổ của Tộc Việt.

Cùng với hai vị Khởi Tổ, nguồn gốc tộc Việt cũng được truyền thống văn hóa thăng hoa kết tinh thành chuyện Tiên Rồng và đã được truyền miệng một cách phổ quát cho toàn thể dân chúng suốt mấy ngàn năm qua: giống dân Việt khởi nguồn từ một ông Rồng nói với bà Tiên:Ta là giống Rồng, nàng là giống Tiên, nàng đem 50 con lên núi, ta đem 50 con xuống biển khi cần thì gọi nhau về.-Từ đó dòng giống Việt mỗi ngày một phát triển, và theo đặc tính địa phương, chia thành nhiều nhánh.

Theo biễu tượng Bọc Trăm Con, các nhánh của Tộc Việt thường được gọi chung là Bách Việt. Một trong các nhánh đó là Lạc Việt. Với thời gian, một phần các nhánh Lạc Việt ở cực Nam thành lập quốc gia, nay là Việt Nam.
Theo quan niệm chung của dân tộc Việt, nước Việt Nam được thành lập do nhiều vị Quốc Tổ. Quốc Tổ không phải chỉ là vua đầu tiên, mà gồm có mười tám vị gọi là vua Hùng. Như vậy, quan niệm lập quốc của dân Việt nhấn mạnh đến sự thành hình của một dân tộc, một nền văn hóa hơn là thành lập một quốc gia theo nghĩa chính trị hiện nay.

Theo truyền thống cao quý nói trên nên không những trong nước, mà tại hải ngoại, giữa nơi đất khách quê người, bất cứ ở đâu, hàng năm chúng ta đều tổ chức lễ Giỗ Quốc Tổ để nhắc nhở và hướng dẫn con cháu luôn hướng về cội nguồn dân tộc.

Trước bàn thờ Tổ Quốc có linh vị của Quốc Tổ, trong không khí trang nghiêm cùng khói hương nghi ngút do con cháu thắp lên để tưởng nhớ đến các Ngài. Có thể nói đây là cơ hội thuận tiện và quý báu cho chúng ta dành đôi phút suy tư để nghĩ đến Quốc Gia Dân Tộc; tự xét lại trong cuộc đời mình đã làm, hay đóng góp được thêm gì cho gia tài quý giá của tiền nhân để lại. Bằng biết bao công lao khó nhọc, các Ngài đã kiến quốc, cứu quốc, mở mang bờ cỏi để lại cho con cháu hậu thế một giải giang sơn gấm vóc cùng với một nền đạo lý và văn hóa vững vàng mang tính chất của giòng giống Lạc Việt; chính nhờ vậy mà l0 thế kỷ dưới ách nô lệ của kẻ thù phương Bắc và gần non một thế kỷ bị thực dân Tây phương đàn áp, nhưng ngoại bang không thể làm sao đồng hóa nổi và cũng không thể phá hủy được truyền thống quý báu của giòng giống Lạc Việt.
Hãy tự hỏi, tất cả chúng ta đã làm được những gì để đóng góp thêm cho di sản thiêng liêng của tổ tiên để lại? Hay chúng ta chẳng những không bồi đắp mà còn nở lòng phá hoại?

Xét lại những trang sử cận đại, trong hơn nửa thế kỷ qua, trên mảnh đất Việt thân yêu mà các vị Quốc Tổ từng tốn bao công sức xây dựng đã trở thành bãi chiến trường loang máu do chính con cháu gây ra. Hãy đọc lại một vài câu thơ được lưu truyền trong dân gian mô tả nổi thống khổ của người dân bị đọa đầy bởi các thế lực đối kháng, kẹp giữa hai lằn đạn:

Chốn thành thị An ninh Bảo vệ
Miền thôn quê Tự vệ Công an
Bốn bề Vệ Bảo Ninh An
Dân càng chết kẹt, chết oan, chết phiền
.

Hoặc:

Nhiều gia quyến hai bên mắc nghẹt
Kẻ bên nầy người kẹt bên kia
Anh em cha chú phân ly
Chồng xa vợ mọn mẹ lìa con thơ.


Miệng lưởi của người cộng sản thường rêu rao Tình ruột thịt nghĩa đồng bàonhưng khi có được lợi thế nhờ mưu mô xảo quyệt, nhờ được sự hổ trợ của Cộng Sản Quốc Tế thì bọn chúng lại đưa dân tộc vào cảnh hủy diệt tương tàn và bọn chúng đã thẳng tay đàn áp đồng bào bằng những thủ đoạn độc ác nhứt trong lịch sử dân tộc cũng như lịch sử nhân loại.

Bạo quyền Hà Nội sẽ nói thế nào trước vong linh của Quốc Tổ về những thủ đoạn đê hèn mà chúng đã dùng để thủ tiêu và tận diệt những tinh hoa của đất nước; những người đã từng đồng lao cộng khổ với chúng trong cuộc đấu tranh dành lại độc lập cho quê hương từ tay thực dân Pháp? Thử hỏi, biết đến mấy thế hệ nữa Việt Nam mới có được những nhân tài đầy lòng ái quốc, biết dùng mối đạo để phục vụ quốc gia như Đức Thầy Huỳnh Phú Sổ; một lãnh tụ Lê Ninh (tự Lê Khang ) của Việt Nam Quốc Dân Đảng tài ba thao lược, nhiều kinh nghiệm chiến đấu và tài tổ chức, kế thừa truyền thống của người anh hùng dân tộc Nguyễn Thái Học; hoặc như lãnh tụ Lý Đông A ( tức Nguyễn Hữu Thanh) của Đại Việt Duy Dân, tuổi trẻ tài cao, uyên thâm bác học. Với tư chất thông minh thiên phú, ông ta đã lý giải sự việc một cách rất nhanh chóng chỉ một khoản khắc ngắn, trong khi mà các nhà khoa bảng thời danh khác phải mất hàng tháng mới làm nồi. Sau cùng là sự kiện của ông Trương Tửû Anh, Đảng Trưởng Đại Việt Quốc Dân Đảng, từ 22 tuồi, ông đã nghiên cứu tạo lập chủ thuyết Dân Tộc Sinh Tồn thích hợp cho dân Việt và đã trở thành sấm ngữ khi thực tế chứng minh cho lời tiên đoán về sự sụp đổ của chủ nghĩa Duy Vật Biện Chứng Pháp của Cộng Sản Quốc Tế. Chính chủ thuyết của ông là kim chỉ nam của Đại Việt Quốc Dân Đảng trong sự nghiệp đấu tranh dành độc lập cho quốc gia. Khi mới được 25 tuổi, nhà lãnh tụ tài ba nầy đã được hai đảng cách mạng tiền phong là Việt Nam Quốc Dân Đảng và Đại Việt Quốc Dân Đảng bầu làm chủ tịch của Mặt Trận Quốc Dân Đảng để chống lại Mặt Trận Việt Minh Cộng Sản.

Tất cả những thiên tài ái quốc và lổi lạc nói trên đã bị bọn Cộng Sản Việt Nam ám hại chỉ vì quyền lợi của Cộng Sản quốc tế.

Sau khi nhờ được yểm trợ tối đa của cộng sản quốc tế chiếm được nửa nước, bọn CSVN đã tiến sâu vào con đường tội ác. Với chủ trương cải cách ruộng đất, bọn chúng đã làm đảo lộn luân thường đạo lý, và truyền thống của dân tộc Việt; chúng bày ra cảnh đấu tố, dậy con tố cha, vợ tố chồng, chỉ đạo giai cấp đấu tranh, chia để trị và dể bề bóc lột. Tới khi lợi dụng được thời cơ đánh chiếm được miền Nam, người cộng sản lại tiến hành hủy diệt văn hóa và trí thức bằng chính sách cải tạo, tịch thu sách vở, biến những người làm văn hóa trở thành những lợi khí nô dịch.. Do đó, chỉ mới hơn vài thập niên đàn áp, cộng sản đã làm thoái hoá cả một thế hệ con dân của Mẹ Việt Nam.

Hiện những người cộng sản đang tiếp tục phá hoại sự nghiệp của Tiền Nhân bằng cách bán đất nhường biển cho kẻ thù phương Bắc; khốn nạn hơn, buôn bán đàn bà và trẻ em cho ngoại nhân để làm nô lệ tình dục. Bọn người man rợ cộng sản sau khi bị đồng bào trong nước và hãi ngoại đồng loạt lên án về tội ác bán nước buôn dân, bèn tìm cách đánh lận con đen bằng cách nâng ngày Giỗ Quốc Tổ lên hàng quốc lễ, ngụ ý là bọn họ vẫn tôn thờ Quốc Tổ. Qủa thật đây là một lối phỉnh gạt trắng trợn. Lý do, CSVN làm gì có tổ quốc. Với họ, tổ quốc đồng nghĩa với xã hội chủ nghĩa. Vì yêu Tổ Quốc là yêu Xả Hội Chủ NghĩaTổ quốc của Cộâng Sản Việt Nam là Liên Xô. Và tổ tiên của bọn họ là Mác, Lê Nin và Mao. Nay Liên xô đã không còn thì CSVN quay sang sùng bái Trung Cộng và những tay đầu sỏ tại Trung-Nam-Hải.

Người cộng sản thì phá hoại như thế thế còn người Việt Quốc gia đã đóng góp gì cho đất nước? Cộng đồng người Việt hải ngoại trên ba triệu người, kẻ trước người sau bỏ nước ra đi sau ngày 30 tháng 4 đã cống hiến được gì cho quê hương ?

Hãy trung thực, và can đảm kiểm điểm lại, chúng ta chỉ thấy được một ít kết quả quá ư là khiêm nhượng. Có nhiều người cho rằng 30-4 là ngày Quốc Hận để ghi nhớ biến cố tang thương khiến người dân Việt miền Nam phải từ bỏ quê cha đất tổ ra đi lánh nạn cộng sản. Những cũng từ sự bất hạnh nầy, đã có biết bao kẻ may mắn được công thành danh toại ở xứ người. Đã có biết bao thanh niênViệt đã may mắn học được cái hay và những kỷ thuật tân tiến của ngoại quốc, đổ đạt hiển hách, thành công vược bực trên hai phương diện kiến thức cũng như tài chánh. Họ thích được đánh bóng là người vẻ vang dân Việt . Nhưng trong đó chẳng ai nghe nói đến những gì họ đóng góp cho quê hương về các thành quả mà họ đã gặt hái được.

Tiên trách kỷ, hậu trách nhân. Trước sau một phần lỗi lớn cũng bởi tại chúng ta gây nên. Cho đến giờ phút nầy, vẫn chưa thấy người Việt hải ngoại cụ thể đóng góp được gì khả dĩ cùng nhân dân trong nước sớm hóa giải được quyền lực cộng sản để tái thiết quốc gia. Nguyên nhân và lý do chính, là chúng ta chỉ thích đóng kịch, làm giả nhiều hơn thiệt. Ngoài ra còn cái nạn phân hóa trầm trọng. Có thể nói chính đây là căn bệnh trầm kha của người Việt quốc gia, và chính nó là nguyên nhân làm cho miền Nam bị sụp đổ và chính đó là một trở ngại lớn trong việc phục hưng đất nước.

Phải hãnh diện mà nói là trong lịch sử ngôn ngữ của văn minh nhân loại, chỉ có dân Việt Nam mới tự hào dùng chữ Đồng Bào để gọi nhau,(vì chung một bào thai của mẹ Việt) tượng trưng cho tinh thần Đoàn Kết. Quốc Tổ vì sự nghiệp mở mang bờ cõi mới phải chia nhau, người lên núi kẻ xuống biển, ra đi khắp bốn phương tám hướng nhưng Ngài quyết định để người Trưởng Nam ở lại làm vua, tiếp tục nắm giữ giếng mối quốc gia tượng trưng cho việc thống nhất đất nước. Quốc Tổ vì sự nghiệp quốc gia đã hành động như thế, trong khi đó con cháu của Ngài thì làm trái ngược lại.

Trong nước thì bọn CSVN càng ngày càng gian ác, nhất quyết trị dân bằng bạo lực; hàng ngũ đối kháng đã thấy được họa diệt vong những chưa có khả năng kết tụ được. Kẻ ra đi, khi đã may mắn đến bờ tự do thì chia năm xẻ bảy, phân hóa trầm trọng chỉ vì không san bằng được dị biệt. Thật ra dị biệt đâu có gì là sai quấy, trong sinh hoạt, sai quấy là thái độ tương quan của dị biệt. Thay vì phải coi dị biệt như là những yếu tố làm thêm phong phú cho văn hóa, thêm vị tươi và sống động cho cuộc sống mà không gây trở ngại cho sự thuần nhất quốc gia. Oái ăm thay, ở đây đồng bào chúng ta lại xem dị biệt như là bức tường kiên cố ngăn chận cá nhân nầy với cá nhân khác, tập thể nầy với tập thể khác để đến nổi đưa đến tình trạng rả rời và tan nát. Cũng vì nguyên nhân nói trên mà từ trước đến nay, hải ngoại chưa bao giờ kết tụ nổi thành một khối khả dĩ tạo thành được một cái lực đáng kể và cần thiết trong việc tranh đấu cho mục tiêu chung. Tất cả mọi người ai cũng biết đến điều đó, từ trước đến nay đã có biết bao cố gắng và biết bao nhiêu lần tìm cách tập họp nhưng cũng đã bấy nhiêu tan vở, và mỉa mai thay, những nơi tập họp lại chính là những chốn mà hiện tượng phân hóa dể dàng xuất hiện nhất. Và, ai cũng kêu gọi đoàn kết, nhưng là đoàn kết sau lưng họ chứ không phải để có sức mạnh.

Tại sao, vì nguyên nhân nào? Xin thưa là tại cái tôi trong chúng ta quá lớn, đó là chưa kể những yếu tố khác làm trì trệ, như đầu óc kiêu căng đố kỵ, lòng vị kỷ và tệ hơn nữa là tinh thần ganh tỵ với những ai tỏ ra có khả năng hơn mình, chỉ vì bản tính tự cho mình là cái rốn của vũ trụ. Lý do đó mới dẫn đến việc lạm phát hội đoàn, đảng phái. Trong cộng đồng chẳng ai bảo được ai vì thế mới có tình trạng thừa lãnh tụ nhưng lại thiếu lãnh đạo. Hãy can đảm để nhìn nhận sự thật, đừng nghĩ chi đến việc so sánh với những cộng đồng dân tộc nổi tiếng như Do Thái, Cuba, ngay đến những cộng đồng nhỏ của các nước lân bang với Việt Nam như Lào, Cam Bốt, trong sinh hoạt người Việt hải ngoại chưa có sự gắn bó như họ đã làm được. Với tình trạng yếu kém nầy, hải ngoại làm sao có thể áp lực để Cộng Sản Việt Nam từ bỏ quyền lực.

Lịch sử là một tấn kịch được tái diễn không ngừng. Chúng ta mấy ai ngờ đế quốc cộng sản lại sụp đổ mau chóng như vậy. Giả dụ một ngày nào đó, CSVN thấy là không thể nào tiếp tục đường lối độc tài đảng trị được bèn nghĩ đến chuyện mời những người trong nước cũng như hải ngoại cùng chung lo việc tái thiết quốc gia. (Đây chỉ là giả thiết, vì VC có bao giờ chia quyền cho ai; ngược lại hải ngoại biết đến khi nào mới đủ lực để nói chuyện với nó). Thử hỏi, liệu những ai và đoàn thể nào dám nhận trọng trách lịch sử đó? Dám hỏi những vị khoa bảng đã từng được đào tạo trong nếp sống văn minh, hưởng thụ vật chất Tây phương, có thể hy sinh trở về phục vụ quốc gia trong một tình trạng bán khai như Việt Nam hiện nay hay không? Hay cũng chỉ tình nguyện làm tay sai cho chúng?

Trên đây chỉ là một vài sự kiện cụ thể trong muôn vàn khó khăn mà những ai còn nặng lòng với quê hương phãi nghĩ đến khi muốn bắt tay nhau thực hiện cho được việc gì đó, khả dĩ đem lại lợi ích cho nước nhà. Quả thật là phức tạp, nhưng không phải vì trở ngại mà bỏ cuộc thì biết đến bao giờ mới có thể cùng nhau góp sức để tái thiết quê hương. Và làm sao để giải thích với con cháu về ý nghĩa của việc làm chúng ta, là hàng năm cứ họp nhau Giổ Quốc Tổ Hùng Vương. Chẳng lẽ chỉ đến lễ bái cho có lệ rồi lại buông tay ra về như những kẻ mê tín không hơn không kém.

Qua tổng hợp ý kiến của nhiều tầng lớp nhân sĩ và các nhà lãnh đạo tôn giáo cũng như các đoàn thể chính trị, chúng tôi nhận thấy con đường khả dĩ kết hợp được nhau để tái thiết quốc gia là con đường Trở về nguồn, phục hồi văn hóa Việt. Muốn phục Việt, trước hết phải là người Việt. Tiên quyết chúng ta phải cố tìm cách gìn giữ tinh túy của giòng Lạc Việt trước khi tiếp nhận và tinh lọc văn minh cùng những đổi mới của thời đại. Là người Việt mang huyết thống Rồng Tiên. Rồng thì uy vũ. Phong Thái Uy Vũ Bất Năng Khuất. Tiên lại hiền lành xinh đẹp..Với tinh thần đó thì dù đất nước có hưng thịnh hay suy vi, lòng chúng ta vẫn vững như bàn thạch, tâm vẫn không sờn, kiên trì hãy cùng nhau gạt đi những tị hiềm nhỏ nhặt, không chùn bước trước những khó khăn hiện tại, vì đây chỉ là những trở ngại nhỏ và tạm thời; với trạng huống khi đã cùng thì tất biến và biến tất thông. Chúng ta sẽû rút ra những kinh nghiệm quý giá để sử dụng trong tương lai. Hãy nhìn lại lịch sử, xem gương mười năm kháng chiến gian lao đưa đến thành công của vị anh hùng đất Lam Sơn cũng chỉ vì mục tiêu và chủ trương :

Đem đạo nghĩa thắng hung tàn
Lấy chí nhân mà thay cường bạo
.

Trong Bình Ngô Đại Cáo, Nguyễn Trãi đã xác định rõ ràng: Dùng đạo nghĩa là căn bản của nền văn hóa của giống Lạc Việt để xóa bỏ cái hung tàn và cường bạo của kẻ thù xâm lược phương Bắc. Người anh hùng áo vải đất Tây Sơn cũng đã phất mgọn cờ đào. Chỉ kiếm về phương Bắc mà xuất chinh. Cuộc chiến thắng thần tốc đại phá quân Thanh trong mùa Xuân Kỷ Dậu đã nói lên mục đích là đánh đuổi quân xâm lăng ra khỏi bờ cõi để phục hồi văn hóa Việt, vua Quang Trung nói:

Đánh cho để tóc dài
Đánh cho để đen răng
Đánh cho sử tri Nam quốc
Anh hùng chi hữu chủ


Với di chúc cách mạng của Nguyễn Trãi, và mục tiêu giải phóng đất nước để phục hồi văn hóa của Quang Trung thì con cháu các ngài không thể đi ngược lại bằng cách lấy cường bạo nầy để thay thế cho việc hung tàn khác. Do đó, không thể chấp nhận độc tài đảng trị của miền Bắc thay thế tư bản miền Nam, cũng như ngày nay khó có thể nói đến việc dùng bạo lực vũ khí để lật đổ chế độ CSVN hiện đang thống trị đất nước. Như vậy chỉ còn kế sách là phục hồi văn hóa Lạc Việt, may ra nhờ cùng chung truyền thống văn hoá chúng ta hy vọng xóa bỏ những dị biệt đang là bức tường kiên cố ngăn cách dân tộc.

Hiện nay tại hải ngoại đã có nhiều dấu chỉ đáng khen. Các cộng đồng các nơi đang cố gắng bằng cách phổ biến tinh thần dân tộc; với những lễ tổ chức long trọng các nghi thức truyền thống như Tết Nguyên Đán, lễ Giỗ Quốc Tổ, kỷ niệm Hai Bà Trưng, giỗ Hưng Đạo Vương, Lê Lợi, Quang Trung v.v.Ngoài ra còn các buổi ra mắt sách, bình thơ, trình diễn áo dài . Những việc đó một phần nào hướng dẫn con em nhớ đến cội nguồn Lạc Việt. Với đà phát triển thế hệ trẻ, nhu cầu cung ứng của tuổi thanh xuân cần tìm hiểu cội nguồn văn hóa mỗi ngày một gia tăng. Ước mong các nhà lãnh đạo tinh thần, những đoàn thể chính trị và chính đảng quốc gia đấu tranh hãy cố gáng tích cực hơn trong công cuộc đóng góp cho sự nghiệp văn hóa dân tộc. Tất cả cho văn hóa Việt và để cùng nhau về nguồn, chúng ta xác nhận rằng:

Mất nước còn có cách lấy lại
Mất dân rất khó, nhưng cũng có cách thu phục
Nhưng một khi văn hóa đã mất, tức dân tộc tính không còn thì vô phương cứu chữa.

Văn Hóa Còn Dân Tộc Còn./.

Phùng Ngọc Sa
__________________________
Nguồn: lytranlenguyen75@yahoo.fr
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2009 16:48:59 bởi Viet duong nhan >

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
:: Thì Thầm Ta Với Ta :: - 01.04.2009 17:22:35
Hôm nay "cá 1 tháng Tư", ai nói hay hứa gì đừng tin nha ! Nhớ mãi những năm học "Trung Tâm Văn Hóa Pháp" ở Sai Gòn, tới ngaỳ này vui quá xá .
Hổng biết năm nay ai nói "XẠO" nhất nước Pháp không đây ??? Nói dóc_xạo mà có thưởng hì hì ..
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2009 17:24:27 bởi Viet duong nhan >

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
:: Thì Thầm Ta Với Ta :: - 19.04.2009 21:42:02
Tháng TƯ về hồn ta buồn da diết.......
Tưởng niệm tất cả vong linh vì chiến cuộc....
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2009 21:43:10 bởi Viet duong nhan >

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
::: Dòng Đời ::: - 29.10.2009 05:21:48
" Phủi Bụi Trừ Dơ "



(Đoạn trường hay hiểu cho ta ?)

Tôi Khóc !

Tôi có nỗi đau ray rứt
Tôi có nỗi buồn khó phai
Tôi xin kể hết ra đây :

Tôi có người Cha làm Cách Mạng
Tôi có thằng em Bộ Đội Chính Quy
Cả hai đều rưới máu “hy sinh“ vì Tổ Quốc

Tôi có thứ Huynh vào
Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa
Và người anh Cả...
Ngày ăn cơm Quốc Gia
Tối làm ma Cộng Sản

Tôi có người Bác* tập kết ra miền Bắc
Và cũng có Bác đi Sĩ Quan miền Nam
Sau những ngày tiếng súng đạn bom êm
Bác này về, bắt Bác kia đi cải tạo

Vài năm sau Bác nghe lòng xốn xáo
Quyết đứng lên xin giải tỏa tù nhân
Thế là Bác bị hất ra khỏi ‘sân’ ...
Mất tuổi đảng vài mươi năm cặm cụi
Bác đau buồn … và chết trong hờn tủi

Còn Bác kia bị đày vào rừng sâu, hoang suối
Trong 10 năm học tập chẳng gặp mặt vợ con
Khi thân Bác mòn mỏi và héo hon
Mới được thả trong cô đơn đói khổ

Tôi còn sức nên có việc làm hai, ba chỗ
‘Hái’ ra tiền mua thuốc gởi về nhà
Ôi, sao đời nghiệt ngã chẳng thứ tha … !
Thuốc với tiền phải chuyển qua “nhiều cửa”
Khi Bác nhận chẳng còn bao nhiêu nữa
Bác tôi sống nghèo trong bệnh hoạn sầu đau
Khi hơi thở Bác thều thào sắp tắt
… Mới cấp giấy được đi ra khỏi nước

Trời hỡi trời ! Ai nào hay biết trước !
Bệnh viện Paris với đầy đủ thuốc…
Nhưng chỉ mấy ngày hơi thở Bác tắt ngưng
Nghe tin xong, tôi khóc thét …rồi chết giấc
Chừng tỉnh dậy, Bác tôi đã vào lòng đất .
... Tôi khóc… và chỉ còn có khóc thôi...
***
Thời loạn ly có ai tròn mộng ước
Không đi bên này… sẽ bắt vào tù
Chẳng đến đằng kia… đêm về bị giết.
Ôi, thật khổ tâm làm con dân Việt !

Thuở xa xôi ...
Tôi ra đời buôn bán... kiếm chút tiền
Giúp cả "đôi_bên" thiếu hụt triền miên
Tôi nào ngại hy sinh thân bồ liễu
Nghĩ : Hòa Bình - Trung-Hiếu vẹn tình thâm .

Nhưng … giấc mơ ấy, ôi, thật xa xăm !…
Chẳng công bằng… cũng không chút cảm thông …

Tôi khóc … khóc … Và tôi vẫn mãi khóc …
Tôi khóc … khóc đến hơi thở cuối cùng…
Ngước mặt lên khấn vái tận không trung
Cầu xin Trời Phật hãy xót thương dùm !
Hồn Thiêng Sông Núi đất Việt Anh Hùng !
Và ban cho dân Việt khắp nơi nơi
Trở về đoàn tụ, (được) nói, cười TỰ DO .

Việt Dương Nhân
Thu Buồn
_________________________
(*)Các anh chú_bác ruột với Ba

*********
 
Hãy sống thật với chính mình. Sự thật ngàn đời vẫn thật...... Mấy mươi năm gặp lại người quen kể chuyện xa xưa vẫn là câu chuyện thật 100%.

Cảm ơn NET, nhờ NET mà tui biết được ai là "Đại Ân Nhân CỨU TỬ" tui thoát chết (nếu không có ông Nội của HA nhận tui là con trong lúc thảm cảnh xẩy ra, thì có thể "họ" liệng tui vào ngọn lửa hồng cháy đen như Ba tui rồi ) ngày 28 tháng 4 năm 1950 (tức Mừng Mười tháng Ba năm Canh Dần). Nhớ lại thật khủng khiếp ....


Hôm nay ngồi trong n/h chơi với nhỏ (chủ) tui mua vài ký moules, H. nó xào lên ăn ......
Nhìn ra cửa thấy chị BT... Ô, tui đứng lên vui tiếp đón chào . chị đi với 2 người bạn (rất quen mặt) ........ Tui xàng qua ngồi "đía" một mách. Hỏi ra quen biết hết .....
.....................

Tiễn các chị (khách) ra về - Ngó qua bên trong gặp M. (người quen nữa) ngồi với với 3 người bạn khác. Tui cũng "xề" vào.. M. giới thiệu tui (là ai và quen biết như thế nào bên SG ngày xưa). Tui ra vẻ làm người lớn : "Hồi đó mon ex. làm ăn chung với Papa M.... Và mình quen thân với anh R ., (anh của M.). Cả ba chị bạn kia đồng cười . Tự thấy hơi nhột, tui lại đính chánh : "Mình với anh R. bạn thân, có một lần hẹn gặp anh ở Vũng Tàu vui lắm..." - 3 chị nhìn tui châm chú ... Một chị buông lời : "Caro. vẫn còn nét, chắc hồi trẻ đẹp lắm......". M. gượng cười : "Anh R. hay nhắc Caro. Tội nghiệp anh R., bây giờ bị ung thư phổi ...!!"
............................. Còn nhiều ... stop nơi đây ......

Hôm nay thật VUI .......Chúc ai ai cũng VUI VẺ và YÊU ĐỜI.
 
 
       
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2009 05:23:18 bởi Viet duong nhan >

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
::: Dòng Đời ::: - 20.04.2010 19:05:23
BUỒN !
 
Chiều nay tui buồn buồn ! Nhưng có Thiên Kim gọi về thăm hỏi (cũng an ủi) và Kim nói, cuối tuần này Kim không về với tui được. Dù không khỏe tui cũng nói, khỏe khỏe. Ráng gượng lên nói giọng vui vui với Kim - Bệnh này cũng không nặng nề gì nên dấu Kim, nói ra sợ Kim lo.
Không biết những bà mẹ khác có giống tui không ? Khi nào tui đuối kinh khủng hoặc vào nhà thương mới cho Kim biết. Nhưng có dặn Kim cớ 3 ngày gọi tui - Nếu không thấy trả lời nhiều lần lần thì nên về xem - Vì tui có đi đâu xa đều cho Kim biết. Chỉ sợ một điều, rủi tui chết lâu ngày tội cho xóm giềng - Tui cứ bị ám ảnh, sợ có thể chết không ai hay thôi.

Tui thấy tuổi như tui, họ sợ nói tiếng "chết" lắm. Còn tui tối ngày : "Sao không chết sớm cho xong !". Tui luôn bị ám ảnh tuổi già bệnh hoạn yếu đuối như Má và bà Nội tui quá đi !


***

THÁNG TƯ ĐEN thủi ĐEN thùi
Ngồi đây tưởng nhớ ngậm ngùi THÁNG TƯ
Đã ba mươi lăm năm dư
Quê người xứ lạ nát nhừ xác tâm !!

Chừng nào xum họp tình thâm
Xóa bao hận oán thù căm bây giờ ?!!

Ba ơi, Ba hỡi, Ba hời !
Sáu mươi năm chẵn Ba rời thế gian !
Để con sống kiếp lầm than
Ba chìm, bảy nổi, chín long đong ... buồn !!


23 tháng Tư (Mùng 10 tháng Ba) ngày giỗ thứ 60 của Ba - Con vẫn chưa về - Con xin hẹn năm tới...
Ôi, buồn !!

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
::: Dòng Đời ::: - 20.04.2010 19:09:04
Bão !


Hỗm rày thân xác yếu thì dùng thuốc ... Còn gặp bão + cả chục "ngọn gió đời làm chao động ngọn đèn TÂM" chỉ có "TÂM" trị nổi thôi - Đây là Cứu Cánh duy nhứt để đánh tan BÃO ... >>

Nghe từ sáng giờ vững mạnh "thỏng tay vào chợ" rồi ... 1, 2, 3

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
::: Dòng Đời ::: - 22.04.2010 19:19:44
Giỗ Ba !
 
Thương tưởng nhớ ngày Giỗ thứ 60 của Ba . Hôm nay Ba vẫn còn sống, về nhà thăm con đang bệnh và ở lại ngủ đêm... sáng mai mới là ngày Ba đền nợ nước.




Người Anh Hùng Làng Bình Chánh
Kính dâng hương hồn Thân Phụ Nguyễn Huê Hùng.
Kính gởi về Từ Mẫu, các anh, chị và giòng họ
''Nguyễn'' Làng Bình Chánh (Gia-Ðịnh)

Thuở xưa : Có vị Anh Hùng,
Ở Làng Bình Chánh, lẫy lừng dọc ngang.
Ðịch bao vây, chẳng đầu hàng,
Khí Hùng bất khuất đâu màng tử-sinh.

Con thơ, vợ đẹp quanh mình.
Tổ-Quốc đi trước, gia-đình đến sau
Nhìn súng đạn, lòng chẳng nao,
Mặc cho chúng nổ ghim vào ngực tim.

Anh Hùng ngả gục giữa đàng,
Thân trai trả nợ Giang-San mới vừa
Xác nằm trên vũng máu đào,
Mắt trân tráo mở nhìn vào địch quân.

Tiếng thơm bay tỏa khắp Làng,
Thân, sơ đều đổ hai hàng tiếc thương !
Chết vì : Tổ Quốc - Quê Hương,
Danh còn lưu lại, đời thường nhắc tên.

''Ngườí' đặt Dân-Tộc lên trên,
Xứng danh con cháu Rồng-Tiên đời đời
Trai Việt oai dũng rạng ngời,
"Nguyễn Huê Hùng", thật tuyệt vời thế gian.

(Quán Cóc Paris 5ème, đêm 09-04-2000.
Tức mùng 10 tháng 3 năm Canh Thìn "ngày giỗ Tổ Hùng Vương".
Và đúng 50 năm ''Nguyễn Huê Hùng'' đền nợ nước)


__________________
Niềm vui ban tặng cho đời
Nỗi buồn gởi gió mây trời mang đi

***

Nhớ...

Nhớ Anh, nhớ Mẹ và nhớ Cha
Nhớ những đường đê dắt về nhà
Nhớ ngôi trường cũ hồi Mẫu giáo
Nhớ tiếng Cô, Thầy dạy ê, a.

Nhớ ao, đìa, mương, con rạch nhỏ
Nhớ đàn cò trắng tung cánh bay
Nhớ cánh đồng xanh hương hoa cỏ
Nhớ mùa lúa chính dưới nắng hây.

Nhớ quá ! nhớ quá ! Nhớ quá đây !
.......
vdn

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
::: Dòng Đời ::: - 13.05.2010 08:34:21
:: Dòng Đời ::


Kính Thầy,

Hôm nay 7 đi chợ và ghé n/h người bà con ... về khuya ... lên mạng, và đang nghe đi nghe lại 2 bài thơ "... Điên" và "...Khùng" của Thầy mới gởi . Người điên y như trong thơ Thầy vậy đó Thầy ơi !

Theo 7 biết Kim điên ko phải vì yêu ai cả. Khổ vì ba bỏ đi, Kim gần gũi ba nó lắm.

Thiên Kim bệnh cuối năm 1984, lúc chưa đầy 16 tuổi tây . Tự nhiên đi về nói tía lia ...: Con rất hạnh phúc, rất hạnh phúc ... Không điều khiển tiểu, đại tiện, ăn, uống gì nữa cả . 7 gọi ba nó, ông đến, bảo 7 ở nhà, đẻ ông đưa Kim đi nhà thương "Nhi Đồng" (dưới 16 tuổi). Mấy tiếng đ/h sau ông trở về nhà 7, ông ngồi xuống và ôm mặt khóc nức nở ... 7 để ông khóc, một chút 7 mới hỏi ... thì ông nghẹn ngào trả lời : "Con gái mình bị bệnh tâm thần". 7 muốn ngất xỉu - nhưng cố gượng cho qua cơn ...
Bình tỉnh lại lo quần áo, đồ cá nhân của Kim bỏ vào valise đem vô nhà thương ... Hồi mới kinh hoàng lắm Thầy ơi ! Cũng nhờ 7 có người Bác bà con BS Tâm Lý kèm tinh thần 7 dữ lắm, nếu ko chắc 7 cũng điên theo Kim rồi.

Làm thơ từ khi bạn trai Kim tự tử chết cuối năm 1998- Tụi nó quen nhau trong nhà thương điên - và sống chung hơn 5 năm - Cậu ấy ko nhận cõi trần này, ko nhận mình bị bệnh điên . Cậu tự tử rất nhiều lần, và Kim đã tự tử 12 lần. Từ 10 năm nay thì Kim ko có ý chết nữa. Có lẽ nhờ Kim viết và làm thơ ??
..........
Kính
7_dt

********************

Chào chị 7,
Thầy đã vào xem đi xem lại vài lần cái Link của Thiên Kim. Cuộc đời thật lạ kỳ, không hiểu tại sao đang là một cô gái bình thường mà bỗng dưng lúc 16 tuổi lại trở thành như thế???

TKim sanh 1969, 16 tuổi bị bịnh là khoảng năm 1985, đến nay 2010 nghĩa là khoảng 25 năm lâm vào căn bịnh này.

16 tuổi bị bịnh. Trong thơ của cô ta viết mang âm hưởng một mối tình cảm hay ra sao đó, có thể vì chuyện tình cảm của một cô bé vừa mới lớn lên làm cho cô ấy bị như thế không hè??? Tội quá chị nhỉ!

À, tôi có viết 2 bài Tôi là Một Người Điên, Tôi là Một Người Khùng, nhằm chia sẻ với những ai mang kiếp sống nầy. Khi viết, tôi mường tượng thôi chứ không nhớ một câu nào dù có đọc Thơ Điên ở đâu có lâu rồi thì phải hình như của Bùi Giáng, hay ai đó nữa không nhớ.

Tôi tự nói, để ta viết thơ điên, thơ khùng cho coi, khùng và điên như ta thiên hạ mấy người, hì hì!!!

Chị nghe ngâm thơ và xem 2 bài đó nhé!
Thân mến
 
05.Tôi là một người điên  Hồng Vân & Đoàn Yên Linh
10. Tôi là một người khùng  Phan Xuân Thi

Tôi Là MỘT NGƯỜI ĐIÊN
Tháng 02 - 2004
Mặc Giang

Tôi là một người điên
Cái điên đã tự bao giờ
Điên từ lúc nhỏ còn thơ
Điên trong một khoảng trôi bờ
Điên giữa dòng đời mộng mị
Có người bảo tôi mất trí
Có người bảo tôi là khùng
Có người bảo tôi là điên
Tôi là một người điên
Gom ông trời một bọc
Gom trái đất một bao
Như đời tôi một túi
Ngủ, nay bờ mai bụi
Cõi trần gian an lành, xáo trộn, vẫn tỉnh bơ !
Lòng thế nhân đãi bôi, hờ hững, con cóc khô !
Người ta không thèm ngó !
Tôi thu mình một xó !
Tôi là một người điên
Gõ cái bụng tưng tưng
Rờ trong túi không tiền
Bước đi nhìn dáo dát
Ồ ! Đằng kia thùng rác
Cái nào coi còn được, móc móc ních liền
Vỗ bụng kêu bành bạch, nó hát thần tiên
Phách đốc nằm đọc báo trên ghế đá công viên
Đánh một giấc khì khì, chèo queo như con khỉ !
Thức ăn đầy chợ chửa ai cho
Đốt bếp lên hâm chẳng có lò
Xoang, chảo, nồi, niêu đầy ở tiệm
Cửa nhà khắp chốn ngủ co ro
Tôi là một người điên
Cửa nhà cần chi mệt
Ra vô phải đóng cài
Giàu sang, phú quí, keo kiệt, bòn chài
Trống rỗng như tôi, cũng sướng như ai
Đi khắp đất, đâu nơi nào có cửa
Ngủ khắp nơi, đâu chẳng phải là nhà
Giàu có quá ta, chẳng có chi mà dư thấy bà
Một túi trên vai, đeo lủng lẳng còn hơi khá nặng
Tôi là một người điên
Thân tôi có, hình như của cha của mẹ
Tắm chi nhiều, đã hao nước, lại mòn thịt mòn da
Đôi ba tháng, một hai tuần, chỉ thấm nước, xoa xoa
Bụi, mồ hôi bóng láng là áo giáp chống phong ba
Ở gầm cầu, góc hẻm, sân ga, đâu khi nào trúng gió
Tóc bóng mượt mà thấy rõ
Đâu cần trét sáp, thoa keo
Tốn tiền mua, tốt xấu, lại trả giá kì kèo
Không uốn, sấy, mà một mái bềnh bồng thế kỷ !
Tôi là một người điên
Đâu tham lam, nhỏ mọn, hẹp hòi, ích kỷ
Muôn sự của chung, tôi không thủ riêng mình
Danh lợi, quyền uy, đem nhét một bồn binh
Bỏ trong túi tanh hôi, ôm mối sầu vạn kiếp
Lâu lâu móc ra coi, nó kêu đồ oan nghiệt
Nó còn nằm trong một ống bồn binh
Lôi cổ nó ra, nó đổ tháo chình ình
Cho chẳng ai thèm, tôi lại nhùi một đống !
Tôi là một người điên
Đời có chi mà hy vọng !
Sống có chi mà mộng mơ !
Chỉ có những ai khôn quá hóa khờ
Lo đủ thử, ngày cũng ăn ba bữa
Lại có những khi nóng như đốt lửa
Bóp trán, vò đầu, chạy ngược, chạy xuôi
Đời có ai sung, ai sướng hơn tôi
Ném đi hết, từ dạo nào không biết
Có gì cũng ăn, ngủ đâu chẳng tuyệt
Cũng đứng, cũng đi, cũng nhìn đất, nhìn trời
Cả cuộc đời tôi là một cuộc ăn chơi
Trời đã cho như thế, không tiêu dao, uổng phí !
Tôi là một người điên
Ngẫm nghĩ cho chí lý
Có nhiều lần lúy túy
Với đủ hạng người ở các nghĩa trang
Nào dân, nào quân, nào tướng, nào quan
Họ cũng áo quần màu sắc xênh xang
Tôi cũng lem luốc đỏ xanh đâu khác
Họ lập bè, hội họp, tiệc tùng, ca hát
Tôi tham gia, nhảy múa, vùng vẫy mấy chiêu
Trông cũng rình rang, rộn đám đủ điều
Họ tấm tắc thầm khen và nhìn tôi, phát ngán
Tôi là một người điên
Ông trời nhìn tôi quờ quờ quạng quạng
Tôi hân hoan chào đón ông trời
Ông có rảnh rang, mời ông xuống đây chơi
Mình đã quá quen, đừng khách sáo nhiều lời
Tôi sẽ kè ông, và thi nhau đánh chén
Tôi là một người điên, cần chi nữa !
Tội cho cõi trần gian, khổ chi rứa !
Nếu tái sinh, và cần chọn lựa
Thì, Tôi là một người điên
Ai sướng hơn tôi
Ngao du cho hết cõi đời
Rong chơi cho phỉ kiếp người khùng điên !

Tôi Là Một Người Khùng
Tháng 03 - 2004
Mặc Giang

Tôi là một người khùng
Đất trời bao lớn
Đâu phải không dung
Một túi trên vai, tôi đi đủ chỗ
Nhân thế chợt nhìn, thấy tôi khốn khổ
Nhưng riêng tôi, đâu có khổ gì đâu
Nay thì ngủ dưới gầm cầu
Mai thì ghế đá, kê đầu công viên
Mốt thì xó chợ không tiền
Kia thì góc phố ai liền ban cho
Nhà ga nằm quắp co ro
Bến xe một bãi khò khò như tiên

Tôi là một người khùng
Suốt ngày lững thững
Miệng nói lai rai
Nói mãi nói hoài
Ai nghe đâu biết
Có khi tôi chụp lấy vầng trăng, giữa làn sóng biếc
Có khi tôi bắt một vì sao, xa tít lưng trời
Đưa hồn lên đỉnh chơi vơi
Thần tiên mở cửa đón mời tôi đi
Đến cung trăng ai vì chú Cuội
Chị Hằng ơi, lủi thủi ở đâu
Đưa tay tôi bắt nhịp cầu
Để cho chú Cuội hết sầu tháng năm

Tôi là một người khùng
Đời người dài ngắn
Còn có bao lăm
Trăng sáng đêm rằm
Ai nhìn trăng khuyết
Túi rách gối đầu, lay bóng nguyệt
Thân tàn kê mộng, gọi đêm thâu
Tôi nghe thanh vắng chìm sâu
Hồn ai nhắn gởi dạ sầu kỷ canh
Tôi nghe gió thoảng trong lành
Những hồn khuất bóng vây quanh chơi cùng

Tôi là một người khùng
Nghe được hai tiếng nói
Tiếng nói của con người
Và tiếng nói của loài ma
Quẳng đi một gánh không nhà
Quảy đi một túi đâu là của tôi
Hồn tôi đã gởi lên trời
Thân tôi còn gởi cho người nhân gian
Phó thác một đời không năm tháng
Bỏ đi một kiếp sống lang thang

Tôi là một người khùng
Khi vui tôi muốn khóc
Khi buồn tôi chẳng than
Bước chân nhẹ gót ca vang
Gởi trăng cho gió gởi ngàn thiên thu
Hỏi trong thăm thẳm mịt mù
Còn không kiếp sống âm u người khùng
Khùng ơi khùng hỡi là khùng !!!


Subject: Cuồng Điên ...

Kính Thầy,

Đọc bài thơ "Thăm nhà thương điên!" của Thầy, thật cảm động xót xa những người điên quá ... "Người điên, mà hiểu họ, còn lâu!!!" ... mắt 7 rưng rưng nghĩ tới Thiên Kim, con gái hiền ngoan của 7 .
TKim điên mà biết làm thơ và viết (rất triết) - nhờ thế mà bây giờ đỡ nhiều lắm - Tuy nhiên phải uống 18 viên thuốc mỗi ngày. Và phải vô nhà thưong sinh hoạt như người đi làm việc (thứ Bảy, chủ Nhật nghỉ". May mắn là ở nước Pháp, Bộ Y Tế - Xã Hội miễn 100% + thêm cho nhà ở và tiền sống qua ngày, nếu ở VN thì Kim đã "đi" rồi.
Thầy tưởng tượng sức 7 chịu đựng cỡ nào mà đến nay vẫn còn tỉnh táo ko ? Nhờ nắm được chìa khóa "Phật Học" - Nhưng vẫn luôn bị thử thách ... Mà nhè đem vị Ân Sư của 7 ra "thử" 7 thì quả thật một "cú" quá nặng trong 10 năm qua. Rồi may thay ! lành thay ! Phật khiến cho 7 gặp Thầy để tâm sự - và TÂM 7 đã bừng nở ... tự nhận mình có lỗi, gỡ được cái "gút" quá "cứng chặt" bấy lâu.

"Kiếp xưa vụng dại đường tu
Kiếp này buồn khổ lu bu đeo hoài
Mở lòng thương xót nhân loài
Hạnh TỪ theo Phật linh oai giúp đời ."
(cây Xâm số 32 hạ hạ - tại Chùa ? bên Mỹ năm 1988)

Vài dòng gởi qua Thầy.
Đêm ngủ an lành
Kính
7_dt

Cuồng Điên


Từ những ngày đầu,
Ta bước tới trên quãng đường thăm thẳm
Ta cũng đã lùi lại biết bao phen
Ta không còn dũng cảm
Trước nhu nhược yếu hèn,
Nên lừa mình, dối ta
Cho đời thêm chán ngán.


Cả với mình , ta dối gian lẫn trốn
Rồi một ngày hồn hóa dại chơi vơi
Cuồng loạn đó cho ta thêm can đảm
Là Thiên Thần hộ mạng của riêng ta


Cuồng điên ơi ! Ta không còn sợ nữa
Nơi xứ Người ăm ắp kẻ như ta
Chết là chi khi hồn thôi thắc mắc
Chuyện sống còn theo định mệnh đã ghi
Chết nào đẹp như khi người điên chết,
Đau khổ không còn tiễn bước chốn Thiên Thu .


Song Anh thoát dịch
Ngày 01/05/2006
Topic thơ Thiên Kim >> http://www.thegioinguoiviet.net/showthread.php?t=10081

.............. (^_^)...............

Thăm nhà thương điên!
Mặc Giang * Tháng 03-2005

Giờ đi thăm viếng nhà thương điên
Cuộc sống người điên chẳng có phiền
Hờ hững nhìn đời như huyễn mộng
Lửng lơ bay bổng tựa thần tiên
Phần lớn người điên lớn hết rồi
Nhìn chung tuổi đã quá đôi mươi
Phần đông có lẽ vài ba chục
Một ít lão niên, sáu, bảy mười
Anh kia, đứng ngó, chỉ, rồi cười
Anh nọ, nhe răng, mở miệng: ươi . . .!
Còn chị, buồn buồn, tay quạt gió
Còn cô, bẽn lẽn, bảo: ngươi! ngươi!
Kìa, người lửng thửng, nghêu ngao hát
Ðấy, kẻ quơ quơ, khảy tay đàn
Một thế giới cuồng quay rộn rã
Âm thanh hỗn độn lộng vang vang
Tôi thoáng buồn trông hỏi mấy lời
Anh chàng lắt lắt, chỉ: ôi! ôi!
Còn cô không nói, đưa tay quạt
Hỏi một hồi, tôi chẳng biết tôi
Viếng thăm một chút rồi ra đi
Thế giới người điên thật lạ kỳ
Không biết làm sao mà hiểu nổi
Ði rồi, còn vẳng tiếng: i!!! . . . i!!!
Chào người cai quản một đôi câu
Như thế, hiểu không, ảnh gật đầu
Vì quá quen nên mò đoán ý
Người điên, mà hiểu họ, còn lâu!!!
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2010 08:35:34 bởi Viet duong nhan >

Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
::: Niềm Vui Chia Xẻ Với Đời ::: - 06.07.2010 09:03:06
Niềm vui chia xẻ với đời...



Hôm qua (4.7.2010) tui dự tiệc cưới của Kim và Aurélien thật vui vẻ... Đây là tiệc cưới Á-Âu thiết đãi trong Lâu Đài "Château de Santeny"
- Khách mời hai họ bạn bè cỡ 80 chục người...



Đôi Chim Loan Phụng
Tặng hai cháu và những đôi vợ chồng trẻ

Chúc hai cháu yêu thật nhiều
Tình chồng nghĩa vợ nương chìu đều nhau
Chúc hai cháu mãi tình trao
Trăm năm hạnh phúc ngọt ngào ái ân

Chúc hai cháu hưởng mùa xuân
Vườn hoa tình nở, trái đơm đầy cành
Sớm hôm nhỏ nhẹ em_anh
Chồng đây, vợ đó, ngắm vành trăng thanh

Tặng hai cháu bầu trời xanh
Và...
Đôi chim Loan Phụng quẩn quanh chẳng rời
Chúc hai cháu yêu một đời
Cho...
Đôi bên cha mẹ đặng thời hưởng chung.

Inséparables Phoenix

Mes voeux de bonheur à tous deux
Epoux passionné et tendre épouse
Toujours et toujours l’un pour l’autre

Mille tendresses, mille douceurs
Echangés, blottis l’un contre l’autre
Pendant cent ans jours après jours...

Que ce jour demeure à jamais heureux
Beau comme un printemps éternel.
Dans ce jardin d’Eden où l’un et l’autre
Inséparables phoenix partagent amour,

Confidences, rires et chuchotements ...
Rêvant sous le regard du clair de lune.
Le ciel se pare du bleu limpide
Pour vous l’offrir en cadeau

Inséparables phoenix aujourd’hui...
Demain et pour toujours !
Que l’amour vous soit offert en cadeau ...
En gage d’union et de bonheur aux deux familles.

(Interprèté en français par M.C. Bạch Thị Ngọc Sương)


Château de Santeny




Chú rể & cô dâu đều Kỹ Sư và đã cùng học chung trường ĐH "France Télécom" (Viễn Thông Pháp) tại Paris ...



Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 26 trang, bài viết từ 481 đến 510 trên tổng số 778 bài trong đề mục