Thư Về Mẹ
Quà Tết con đã gởi về cho Mẹ
Để mua hoa_bánh_trái cúng Ông Bà
Nghĩ đến đây - mắt con lệ nhạt nhòa
Nhớ dáng Mẹ, ôm ốm gầy già lắm !
Tuổi chín mốt (91) làm sao tươi mát được
Nhưng trí tâm của Mẹ vẫn sáng trong
Lòng con luôn khấn nguyện và cầu mong
Xin Trời, Phật cho Mẹ còn minh mẫn
Nơi xứ người, con hết rồi lận đận
Sống nhàn an chấp nhận "đủ" qua ngày
Suy nghĩ lại, con còn rất được may
Hơn bao "kẻ không nhà" nghèo khổ lắm !
Và được phước đủ tiền gởi nuôi Mẹ
Dù cháo rau đạm bạc cũng no lòng
Một mái nhà đủ che nắng gió giông
Thân mặc ấm, dù không là gấm lụa.
"Có còn hơn không"
Phải không Mẹ yêu quí của đời con ? !!
(Tết Bính Tuất - 2006)
Hôm nay con nhớ Má... Đọc lại bài thơ này làm mắt con cay cay...
***
Má kính thương của con,
Vòm trời Paris hôm nay rất đẹp - nắng vàng tỏa khắp bốn phương - Đúng là mùa xuân đó Má ! Nhưng con đi đâu mà ngồi nhà đọc báo (net) và đọc thơ...
Hỗm rày Xuân Kiều không liên lạc với con - Chẳng hiểu vì sao, tại sao ???
Cầu xin HỒN THIÊNG SÔNG NÚI VIỆT NAM khiến cho mọi sự như ý muốn - Và Quê Hương mình được thật sự Tự Do Dân Chủ - Con sẽ về xây mộ cho con bên mồ Ba (nếu nghĩa trang nhà còn đất?) - Còn nếu con chết ngoài này thì hỏa thiêu xong rải tro ngay trong "Vườn Hạnh Phúc" luôn. Xác con liệm trong quan tài bằng giấy carton cho thiêu dễ dàng mau chóng thành tro. Con đã trăn trối với Kim như vậy - Nhưng con cũng phải đến Quận=Xã nơi con ở ghi danh để chúc thư lại. Vì có thể Kim không đủ sáng suốt làm những việc khi con "ra đi". Chuyện gì con cũng lo trước nhiều năm đó Má. Chắc con giống Má - Hồi đó, lúc Má 65 tuổi Má muốn con xây mộ, đặt quan tài và sắm quần áo tẩn liệm sẵn cho Má. Vậy mà Má hưởng thượng thượng thọ (91 tuổi). Còn con ? Chắc chắn con không sống thọ như Má đâu. Tới đây quá đủ rồi Má à !
Đã trải mấy bận bể dâu chìm nổi sóng gió ba đào - Con chẳng ham sống già chi cho phiền đời. Đừng nghĩ tâm thần con bất an. Theo con thấy thì hiện tại rất yên ổn - Nhưng cái xác nó đang tới hồi rữa mục. Vì con mới tìm "đường đi" nào cho nhẹ nhàng. Các con của con có đời riêng nê con để cho tụi nó sống yên.
Má cũng biết tâm tánh của con mà - Cả đời con không tranh đua - hơn thua với ai cả - Hễ "ai nhứt con nhì - Ai nhì con thì thứ ba"... Đại khái vậy. Không cần thi đua chen lấn dành giựt tìm hạng nhứt hạng nhì gì cả.
Bao năm nay con đã chọn nếp sống "tri túc=biết đủ", đạm bạc, thanh bần, thanh tao, thanh nhã, thanh nhàn, thanh thản... Và con đã thực hành như ý con đó Má.
Dù muốn dù không gì cũng phải cảm ơn R.C "Người Tình" đã giúp đỡ con hơn 1/4 Thế Kỷ nay. "Mò kim đáy biển đâu màn - Một người tử tế đổi ngàn bất nhân". Đó là tiếng kêu thảm thiết hay "tiếng hú rùng rợn" đau thương trong tuyệt vọng của con "giữa rừng đêm không bóng người"... Nhờ con cố gắng đè nén lòng mình - mà nảy sinh ra một hy vọng lớn lao để trấn áp tâm thần con qua khỏi cơn điên cuồng vì oán hận người đời. Bởi trước đó con gặp quá nhiều tiểu nhân lừa gạt tình lẫn tiền...
"Lòng thành thông Thánh thông Thiên"... - Thượng Đế đã gởi R.C. đến "tặng" con tới ngày hôm nay. Và con đã đền ơn đáp nghĩa R. bằng tấm chân tình, bằng cách đưa Người "trở về" sống trọn vẹn với gia đình trong những tháng năm cuối đời. Mai này con có "ra đi" linh hồn con cũng được nhẹ nhàng nơi miền đất Phật. Rồi con sẽ trở lại thế gian này nữa đó Má !