Như có nghe thấy …

Tác giả Bài
Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
Như có nghe thấy … - 01.07.2023 21:40:29
0
Như có nghe thấy …

tiếng chim hót líu lo chào ngày
tiếng thở của ánh ban mai
nhẹ thấm qua cánh hoa
còn giọt sương lấm tấm.

Như có nghe thấy …
những ước mơ nho nhỏ
đang nẩy mầm, sớm trổ lá, đơm hoa
lọc bớt tia nắng gắt buổi trưa hè
nhoẻn hương thơm … ngày lâng lâng nhè nhẹ.

cứ nhắm mắt
để nghe cho thật rõ
từng đổi thay
mà vội vã vẫn xóa nhòa.

cứ nhắm mắt để thử nghe như thế
thử một lần …
một ngày mới, nghe chưa…

Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
Re:Như có nghe thấy … - 04.07.2023 13:28:08
0
Chuyến đò ngang

Nước lấm tấm trườn ngang bãi cỏ
rồi lách luồn sau bụi lau khô
hơi thở hốc từng hồi lóc bóc
vũng sình non khô ướt lột da.

Lớp đá sỏi nô đùa róc rách
gạn bớt bùn cho nước lăn tăn
rượt đuổi nhau ở từng quãng dốc
nhẹ buông mình níu những cụm mây.

Con lạch nhỏ tưởng hồn nhiên như thế
đã nhận đưa bao đôi mắt, bóng hình
dòng nước đục vớt đi bao sầu muộn
nước trong veo phản chiếu dáng nghiêng đầu.

Vài chiếc lá …
vài cánh hoa …
mơ ước
chợt giật mình,
viên sỏi ném
vu vơ …

Khù Khờ
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.07.2023 04:17:12 bởi Ct.Ly >
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
Re:Như có nghe thấy … - 09.07.2023 11:33:33
0
Tại sao là thơ

Vung bốn chữ, rõ ra người ngớ ngẩn. Thế mà tôi, mãi tìm lời giải thích cho mình.

Tôi xem lại những gì từng viết. Xét, rồi nhìn, đâu văn viết, đâu thơ. Cái ranh giới tưởng chừng ở vần điệu. Xin thưa không, bài viết vẫn hơi thơ.

Có lẽ thơ … không tuân theo văn phạm. Bỏ chủ từ, động, tĩnh … gớm lăng nhăng. Có lẽ thơ … vượt thoát mọi cản ngăn. Để vài phút … dăm lời vu vơ … cũng đủ.

Tôi cảm nhận, thơ mang theo giòng nhạc. Và sắc màu đậm nhạt của tâm tư. Tự xuất ra khi lòng chợt mưa, chợt nắng. Níu thời gian, vượt thoát khỏi không gian.

Trước cảm nhận, hôm nay tôi đã rõ. Thơ sơ sài, sao đẹp lạ … ghê ta. Dăm phút thôi, dùng bút ngắt véo từ. Để âm thanh tỏ-mờ như hình ảnh. Bỏ lửng lời … cho thơ thở … hơi thơ.

Dù có giả lơi, dù đội lời ngu ngơ vượt ải. Ôm thật gần cảm xúc, thế… là thơ.

Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ