Thơ Say
Say
Bày rượu, rủ dăm ba đứa bạn
Tạc thù chén chú chén anh chơi
Thơ xoàng ngâm toáng dăm câu cóc
Rượu nhạt buồn vui gẫm chuyện đời
Tay trắng nghĩ thương phường bạch diện
Phù vân lại trắng áng mây trôi
Ôi thôi tất cả đều vô nghĩa
Thấy cảnh bon chen bỗng nực cười
Tri kỷ, dăm ba thằng nối khố
Tửu phùng, hãy cạn nhé, thiên bôi
Uống cho đất lệch trời nghiêng ngã
Thua được cầm như một cuộc chơi
Bạn hữu ngày xưa, đôi đứa vắng
Chán đời chúng nó bỏ đi rồi
Đi đâu và biết về đâu nhỉ?
Địa ngục? Thiên đàng? Cũng thế thôi?
Bướng bỉnh dăm chàng trai xứ Quảng
Gan lì mà lại khóc eo ôi!
Rượu ơi không thể tìm quên được
Rượu cạn niềm đau vẫn chẳng vơi
Tuy chẳng sa trường nhưng "túy ngọa"
Tỉnh ra chợt hỏi "kỷ nhân hồi"
"Cổ lai chinh chiến", ôi chinh chiến
Máu đỏ ngầu sông xương trắng phơi
Khanh tướng còn tanh mùi tục lụy
Thì xương còn đổ máu còn rơi
Nhá nhem phải buổi trời tranh sáng
Vàng lẫn vào thau ngợm lẫn người
Trót để sầu tan trong chén rượu
Nhắp men sầu đắng tái tê môi!
Đục trong mặc nước dòng thương lãng
Vất cái phù du lại cuộc đời
Túi vẫn còn thơ bầu vẫn rượu
Thì say thì tỉnh gió trăng ơi!
Cung Diễm
<Edited by: Barbiegirl -- 11/1/2003 11:59:05 PM >
Cuộc Rượu Tàn Canh
Ở đây buổi chiều qua rất nhanh
Hầu như ai cũng rất ân cần
Chén rượu, lời mời, rót tới tấp
Đời vui, khá dễ được bao lần(?)
Thì vẫn ngàn chung, vẫn thấy ít
Trắng đêm, sao chẳng thấy đêm dài
Gặp bạn, mừng, nói hoài chẳng hết
Chuyện ngày xưa nối chuyện đời nay
Nói thiệt, rượu nào uống không say
Nhưng rượu ngọt tình chỉ đêm nay
Bạn nói dễ thương, uống mệt nghỉ
Dễ gì mai mốt gặp nhau đây(!)
Bạn với ta, một thời ngang dọc
Từng ham chơi từng quên đường về
Nay giữa chợ không dưng chợt khóc
Chân ngập ngừng bước lạc đường quê
Bạn đậm hơn ta dăm ba tuổi
Đã nếm đủ đầy mấy dặm trần ai
Ta cũng trải bao mùa bão nổi
Đã trăm chiều sầu chẳng buồn trôi
Bạn bè ta lắm thằng chết trận
Lắm thằng còn sống cũng như không
Lắm thằng giàu nứt đố đổ vách
Lắm đứa nghèo không nuôi nổi thân
Có thằng ưa xênh xang áo mão
Có đứa vui cuối chợ đầu đường
(ngẫu hứng ngâm cuồng câu thất thổ
khi nỗi nhà xót giấc chiêm bao!)
Hãy gạt hết ngoài tai. Thế sự
Cuộc thăng trầm rong ruỗi có chi vui
Hãy nốc cạn ngàn chung. Hảo tửu
Đời sẽ yên như giấc ngủ muồi
Chẳng phải , ta, một tên nghiện ngập
Chỉ thích vui chơi thăm thú bạn hiền
Mốt mai bên cạnh ta là đất
Trăn trở, sao nguôi nỗi muộn phiền(?)
Cuộc vui nào rồi cũng qua nhanh
Mai giã bạn, ta trở về kiêu bạt
Đêm mộng mị lạnh lùng căn gác
Nhớ điên lòng cuộc rượu tàn canh...
ĐỨC PHỔ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: