RỒI SẼ XANH MÀU
RỒI SẼ XANH MÀU Nghe từ thơm thảo trầm luân Yêu Em từ thuở bàn chân đi về Thương nhau tách hạt u mê Ngọt bùi thơm thảo trăm bề rong chơi Ngại ngần cái thuở trăng lơi Mây giăng lớp lớp khung trời đau thương Nầy Em, buổi ấy lên đường Hắt hiu quê quán, đẫm sương quê người Hát rằng: ‘trời đất trêu ngươi, Ta vì nhau chuyện khóc cười bể dâu’ Dòng sông thời cuộc đục ngầu Lênh đênh sông núi vó câu ngựa hồng … Thì ra, còn những bến sông Đò thong dong, mãi chờ trông tay chèo Miền Nam ý nghĩ trong veo Mau lên Em, giục bước theo thế thời Nhạc lòng câu hát đầy vơi Mùa vui đâu đó giữa đời tìm nhau Bước theo nhân thế qua cầu Cây đời xanh ngát một màu quan san NGÃ DU TỬ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2023 15:11:51 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
TIẾNG CƯỜI DỘI LẠI Đêm thao thức gọi em về suy gẫm Quê hương ơi, tha thiết đậu tay người Đâu phải sống là áo cơm no đủ Cuộc đời còn ăm ắp những lời ru Cha nhân từ cấy vào hồn nhân nghĩa Mẹ thảo thơm gieo mầm hạt yêu thương Nên quý lắm nụ cười và hy vọng Để mai sau ca hát giữa thế thường Nầy em ạ đừng buồn nghe em nhé Suối trần gian vẫn mãi chảy xa nguồn Bởi nhớ biển muôn trùng xa thăm thẳm Vẫn đùa vui với nắng gió mưa tuôn Thương em lắm nên cả đời mài miệt Vẫn bên nhau khi sông cạn núi mòn Ta đã đi suốt hành trình sương gió Nghe tiếng cười dội lại tấm lòng son Ngã Du Tử 2015
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2023 15:19:13 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
MÙA THU EM VỀ Em về hoa cúc rộ vàng áo hoa rực rỡ sắc loang ngập đường xôn xao những mến cùng thương chảy vào mạch sống còn vương phía ngày Tôi về rợp áo vàng bay mắt em biêng biếc thu say ngọn nguồn dâng đời rộn rã mùa hương hoa từ bi nở trong vườn tâm ca Vọng về từ khúc sông xa thềm nhân gian sẽ nhạt nhòa khổ đau đất lành vang sóng ca dao mẹ Việt Nam đã khát khao một đời Em về ru lại tao nôi thắm sông quê khúc lở bồi bến sông vườn xưa trổ những cành hồng nhịp đời vui đã từng trông đợi dài Mùa tự tình dậy nắng mai trên cao ánh mắt say đài tự do không còn canh cánh âu lo dưới chân đồng bãi rợp bờ xanh ngon Ngã Du Tử
CÁNH CHIM LẠC BAY QUA Cánh chim Lạc bay qua miền cố xứ In bóng sông Trà khoảnh khắc ngang qua Người lục lại, tâm thức xưa chợt hiện Cánh sải dài ngày ấy chẳng phôi pha Tà còn gì? Khi bóng về ngang cửa Cánh chim bay mất dấu buổi thu xưa Mỗi đi qua - Một lần thời quá khứ Dáng em tôi đã lạc buổi giao mùa Cánh chim Lạc mười năm còn bay lượn Phía bên trời mây nổi thuở đông mưa Lúc sải cánh ngại gì trời giá buốt Lòng hân hoan dâng tặng chẳng thiếu thừa Nhắm mắt lại, thấy Lạc vàng sải cánh Đường bay qua còn ẩn hiện bên trời Mất - Không mất - Vô cùng lý lẽ Một niệm lành khi tiềm thức lên ngôi. Ngã Du Tử/ SG
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: