Việt Nam ngày mai. Nắng chiều đã khuất sau ngàn núi,
Đôi vầng mây xám ngủ trên cao.
La đà gió thoảng theo hơi khói.
Một vết hồng loang tủi lối mòn.
Ngồi đây ta ngắm cảnh chiều rơi.
Đôi cành lá nhỏ phơi trong gío,
Lại thấy chim bay nẻo cuối trời.
Bừng lên ước nguyện mơ ngày mới,
Nước Việt mai rồi nắng sẽ lên.
*
**
Ta không mong tiếng chim rộn rã,
Chỉ ước xuân sang giữa nắng vàng.
Cho quê hương bớt ngàn tăm tối,
Để người dân Việt với môi cười.
Ta chẳng mơ hoa tươi cỏ lạ,
Chỉ ước được hai chữ Tự D
o Cho người người xây đời no ấm,
Sống hòa bình, Độc Lập nở hoa.
Để từ đó dân ta dứng dậy,
Cùng chung sức xây dựng tương lai.
Cho Việt Nam ngày mai tươi sáng,
Cho dân ta đứng thẳng làm người.
*
* *
Việt Nam ơi cách biệt nửa đời,
Ta vẫn đi mà đường chưa đến.
Năm mươi năm xa bến cách bờ.
Đôi chân mỏi, đời người lại ngắn,
Biết tìm đâu giải nắng quê hương?
Để nơi đó tình thương rộng mở,
Cho người người gặp gỡ tương lai.
Mừng quê hương tràn đầy nắng mới,
Cho trẻ thơ sánh bước đến trường.
Học trang sử nghìn chương giữ nước.
Thấm máu hồng theo bước ông cha.
Để lưu truyền cho đàn con cháu,
Mảnh sơn hà từ bắc đến nam.
*
**
Em vẫn nhớ từ ngàn năm cũ,
Ở đó là tình tự quê hương,
Đã lưu ký từng chương dựng nước,
Để toàn dân tiến bước đi lên.
Kìa đền Hùng ngày đêm hương khói,
Bờ sông Hát đón bước Nhị Trưng.
Đến Bạch Đằng vang lừng tiếng hát,
Với Ngô Quyền định quốc khai công.
Giặc nam Hán chìm trong đáy nước,
Ngàn vạn binh, Hoàng Tháo tan thây.
Thành Cổ Loa từ đây lưu ký.
Sử nước Nam từng chữ còn ghi...
*
* *
Trải qua thời gío yên bể lặng,
Để một ngày Hưng Đạo đứng lên.
Từ Hàm Tử, Bắc Giang, Vạn Kiếp,
Đến Chương Dương, Tây Kết, Vân Đồn.
Còn ngàn đời ghi trong chiến sử,
Cùng nước Nam hát khúc hoan ca.
Sáng trường giang nổi ngàn giông bão,
Chiều Nguyên Mông, Ô Mã trôi sông.
Đây nước Nam thành đồng lũy thép,
Theo ý trời trên lá đề thơ,
Quân dân ta trương cờ khai hội,
Từ Lam Sơn, Lê Lợi lên đường.
Hịch Cần Vương truyền vang bốn bể,
Khắp núi non, cây cỏ thành binh.
Đoàn người về Chí Linh như nước,
Cho một ngày đếm bước non cao.
Trên chiến mã, Bình Ngô Đại Cáo,
Đất phương Nam rạng ánh mặt trời.
Người bên người vui đời sống mới,
Tay trong tay cất bước thênh thang.
Từ phương nam Quang Trung lên tiếng,
Trăm vạn mã ứng chiến lên đường.
Thành Ngọc Hồi, Đống Đa, Gián Khẩu,
Chỉ một đêm xác Hán thành gò.
Sang phương nam, Sầm Nghi thắt cổ.
Về phương bắc, Sỹ Nghị tan cờ.
Đường lịch sử nghìn thu lại mở,
Đất nước Việt mãi nở muôn hoa. (còn tiếp)
Bảo Giang.