T Ạ T Ừ Cuội đời mưa móc hỏi bao nhiêu
Lầm lũi mà đi chẳng được chiều
Dạ trút buồn đau vào số phận
Tạ từ muôn kiếp hỡi tình yêu.
Nguyễn Văn Thái
2-11-2011*744.161
T Ì N H B U Ồ N Thôi biệt mà đi ta cũng nhiêu*
Tàn thu là thế, lạnh hoang chiều
Mình ta vò võ đầm sương đắng
Rượu quyến hồn thơ ngẫm: Ghét, yêu!
Nguyễn Văn Thái
2-11-2011*745.162
(*) phiền muộn T H U X A Ngần ấy thu xa vắng biệt người
Ngút tầm mờ mịt trải trùng khơi
Lòng ta vương vấn bao nhung nhớ
Tuyết trắng dặm trường, buốt, lệ vơi.
Nguyễn Văn Thái
2-11-2011*746.163