Thơ Nguyễn Trung
Giả vờ Mình sẽ cố giả vờ một ngày ngủ nướng sáng mùa đông ngập tuyết không cưỡi con lừa già còm cõi lê thân kêu lóc cóc trên đường. Cũng giả vờ uống cà phê thật chậm im lặng nhìn khói bốc mơ màng lật bánh nướng cho không bị cháy để miệng không đắng ngắt cả ngày. Có lẽ mình giả vờ chưa đủ nên giật mình dậy trước bình minh nghe đồng hồ sinh học reo vang rồi nằm ườn, thở dài thở ngắn. Con lừa già trong ta ngoan cố cùng lão Đồng Ki Sốt cứng đầu vẫn giả vờ như còn rất trẻ lễ mễ khiên, giáo gỗ lên đường. Vung vẩy mãi, có ngày phát mệt nên giả vờ viết sách làm thơ không biết viết nên dùng máy tính tẩy sửa hoài, ai có biết đâu. Văn không xuông, vợ vẫn giả vờ khen hay quá, mắt không cần nháy.
nơi đáy giếng có người ngửa cổ: thơ của mình hay nhất thế gian
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2024 00:12:21 bởi Trung Nguyen >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: