Buông Lòng Đi..
Môi thanh tân em hôn mùa nắng mới
Ta nghiêng mình vời vợi nhánh sầu đông
Trời lộng lẫy rắc hoa vàng lấm tấm
Ta dang tay gom khoảnh khắc vào lòng
**
Mộng thời gian thuở nào chân xao xuyến
Lối về xa hương áo chuyển ngập ngừng
Em xanh mướt tóc mềm vương lá cỏ
Ta gối đầu yêu.. giọt nắng đong đưa..!
**
Vừa hứa hẹn đắp bồi cho thiếu thốn
Dẫu khó khăn sương sớm với mưa chiều
Em ngọt lịm mật mùa cây trái chín
Ta đa tình hồn bướm nhỏ... mơ tiên
**
Đêm gìn giữ khóe hạnh đào trinh trắng
Ngày chắt chiu duyên má thắm môi hồng
Rồi cũng lạ ..cây đa già bến củ
Con đò buồn.. cô lái đã sang sông..
**
Lòng ngập ngụa nỗi sầu giăng sướt mướt
Buổi xa em ta khóc ướt một đời
Về cất rượu lên men nồng, nước đắng
Ta uống hoài, uống mãi.. uống quên thôi...
**
Mùa tan tác kèo nài thêm cũng vậy
Buông lòng đi theo mây gió phôi pha
Cho quá khứ bông đùa cùng dĩ vãng
Bóng hình xưa từ ấy... cũng nhạt nhòa!
Cao gót Ngọc