Tản văn - PEARL
PEARL 05.01.2025 15:33:54 (permalink)
Mẹ Là Giáo Viên


Hồi còn đi học , bạn bè thường ganh tị với tôi. Đứa này bảo:
_ Bạn sướng nha có mẹ là giáo viên nên chẳng lạ gì năm nào bạn cũng đạt học sinh giỏi .
Đứa kia lại so bì:
_ Giá mẹ mình cũng là giáo viên , chắc hẳn mình học giỏi như bạn vậy.
Lúc đó, tôi chỉ cười. Các bạn ấy nào biết được lòng tôi đang nặng trĩu một nỗi buồn khó tả.Đó là bí mật lớn nhất của những đứa con có mẹ là giáo viên như tôi .

Nhớ lại ngày đầu tiên theo mẹ đến trường , tôi buồn da diết. Nhìn theo tà áo dài của mẹ khuất sau cánh cổng , mắt tôi rưng rưng . Các phụ huynh khác nắm chặt tay con mình, âu yếm dẫn đến trước cửa lớp . Còn tôi lủi thủi , kéo chiếc ba lô quá khổ đứng xếp hàng một mình , môi mím thật chặt cố không bật khóc thành tiếng. Bởi mẹ tôi là giáo viên . Mẹ phải đến trường của mẹ dự lễ khai giảng . Mẹ nắm tay những học sinh mới , diễu hành quanh sân trường với từng tràng pháo tay chào đón nồng nhiệt . Mẹ đóng vai trò mẹ hiền của gần năm mươi “đứa con” một cách hoàn hảo.Lúc ấy , tôi cảm thấy ganh tị với các học sinh của mẹ. Nhớ lại các buổi họp phụ huynh cho tôi , mẹ thường đến sớm hơn người khác, trao đổi chóng vánh với giáo viên chủ nhiệm rồi về trong vội vã. Mẹ nói với cô:
_ Cô thông cảm vì tôi cũng có cuộc họp với cha mẹ học sinh của lớp tôi chủ nhiệm nên tôi xin phép cô được về sớm …
Nhưng tôi vẫn thương mẹ nhiều hơn giận . Sâu trong ánh mắt mẹ , tôi thấy hiện lên lời xin lỗi dành cho tôi .Vì nghề nghiệp mà mẹ phải vất vả , vì chăm lo cho cuộc sống của chúng tôi mà mẹ phải nén lòng, quay đi giấu giọt nước mắt tủi buồn.

Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình nhiều đời theo nghiệp giáo . Ông ngoại , mẹ tôi đều là những kỹ sư tâm hồn. Và đến đời tôi , mẹ thường khuyên:
_ Nghề giáo tuy lương khiêm tốn nhưng vững chắc con à. Vả lại được sống và làm việc trong môi trường sư phạm , con cũng trau dồi được phẩm hạnh . Nơi ấy , con tiếp xúc với trẻ nhỏ , con sẽ thấy mình lạc quan hơn , ít tranh quyền, đoạt chức , không mâu thuẩn nhiều như khi làm việc ở các công ty , xí nghiệp khác… Mẹ sẽ yên tâm hơn khi con chọn nghề giáo.
Mẹ đã vẽ ra diễn cảnh tươi đẹp của nghề giáo, toàn là màu hồng, rót vào trí óc non nớt của tôi lúc bấy giờ . Cuối cùng , tôi quyết định theo ngành sư phạm.
Ngày tôi tốt nghiệp đại học , mẹ vẫn không đến dự lễ xướng tên tôi.
Cầm tấm bằng loại giỏi trên tay , người đầu tiên tôi nghĩ đến là mẹ . Tôi nhủ thầm: Con cám ơn mẹ về tất cả những gì mẹ đã làm cho con . Dù hôm nay ,mẹ không có mặt ở đây nhưng ở ngôi trường thân quen , mẹ cũng đang ngợi khen những em học sinh giỏi có thành tích học tập xuất sắc như con . con rất tự hào về mẹ.

Vừa ra trường, tôi nhận nhiệm sở ở một cù lao rất xa thành phố. Ngày ấy , tôi đang tuổi thanh xuân , tràn trề sức sống và đầy nhiệt huyết . Lòng yêu nghề căng tròn trong từng suy nghĩ , hành động nên dù khó khăn đến đâu tôi vẫn mĩm cười với nghề, tận tuỵ với học sinh.
Thời gian cứ trôi , tôi lập gia đình . Hai đứa con tôi lớn lên không tì vết , chăm ngoan. Lịch sử lập lại với các con tôi như tôi đã từng trải qua ngày trước . Có lúc lòng tôi thắt lại khi nghe con hỏi :
- Mẹ ơi , sáng mai mẹ có dự lễ bế giảng ở trường con không mẹ ? Con được khen thưởng là học sinh xuất sắc nhất trường đó mẹ.
- Mai trường của mẹ cũng tổ chức lễ tổng kết năm học . Mẹ xin lỗi vì mẹ không thể dự lễ ở trường con được .
Sau một thoáng xịu mặt xuống , con gái tôi gượng cười:
- Không sao đâu mẹ. Con hiểu mà.
Tôi ôm con vào lòng , nước mắt chực trào và dỗ dành :
- Mai mẹ nhờ dì Út dự lễ và chụp hình lại cho con để làm kỷ niệm, con hén . Đừng buồn nữa nha .
Thế đấy , bao năm rồi vẫn vậy. Mẹ là giáo viên mà chỉ việc nhỏ là đi dự lễ bế giảng cho con cũng không làm được. Tôi nghĩ lại thật sự thông cảm cho mẹ tôi ngày trước . Chắc mẹ cũng rất đau lòng như tôi bây giờ khi vì nghề nghiệp mà chưa làm tròn trách nhiệm đối với con.

Mẹ là giáo viên đồng nghĩa với việc con phải chịu thiệt thòi hơn các bạn cùng trang lứa . Bởi ngoài con ra , mẹ còn có tới mấy chục “đứa con” khác cần mẹ quan tâm, chăm sóc , dạy dỗ . Mẹ là giáo viên tức là mẹ phải làm gương cho học sinh và cả với con mình về năng lực sư phạm lẫn đạo đức , cách cư xử , phẩm hạnh của nhà giáo. Đôi khi mẹ phải đặt sự riêng tư sau công việc chung của trường lớp. Những điều này tôi đều hiểu và hy vọng rằng các con tôi cũng hiểu như tôi vậy. Nhưng trong sâu thẳm tâm hồn của mỗi người, nơi con tim đang thổn thức có một nỗi buồn không tên đang ngự trị .

PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2025 15:51:15 bởi PEARL >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9