ĐỜI THƠ - CÓ MỘT DÒNG SÔNG NHƯ THẾ
Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 38 bài trong đề mục
Nguyễn Văn Thái 1949 30.03.2025 12:19:32 (permalink)
0
MỘT CÔ GÁI
 
 
Nàng là cô gái
Thoáng nhìn tôi chẳng thấy hoa khôi
Nhìn lâu tôi thấy nét duyên tươi
Tôi bồi hồi, ngấm ngầm yêu mến
Vì nàng người ấy hiện trong tôi
 
Nhưng!
Nàng là học sinh
và tôi là thầy giáo
Một lưới sắt vô hình cách trở
Chỉ có thể nhìn nàng muôn thuở
 
Một lưới sắt vô hình cách trở!
Chỉ có thể nhìn nàng muôn thuở.                                   
 
Nguyễn Văn Thái
22121971.67
 
#16
    Nguyễn Văn Thái 1949 31.03.2025 10:21:40 (permalink)
    0
    PHƯƠNG CHÂM
     
     
    Người không phải lúc nào cũng bình thản
    Đời không phải lúc nào cũng sướng vui
    Nên hãy bình tâm khi gặp nạn
    Và coi thường trước mọi nguy nan.
     
    Nguyễn Văn Thái
    1971.75
     
     
    #17
      Nguyễn Văn Thái 1949 31.03.2025 12:19:49 (permalink)
      0
      CÂU CHUYỆN CÁI ĐẦU SẤY
       
      Chiều thứ bảy tôi về thăm mẹ
      Sáng hôm sau cùng bố vào tàu...
      Tôi với thằng em họ gặp nhau
      Rồi hai đứa loanh quanh phố xá
       
      Chia tay nó
      Thấy ngứa đầu, tóc sau bờm gáy
      Tôi rẽ vào hiệu cắt Chợ Rồng
      ung dung ngồi ghế...
      - Cắt thấp
      - Mái xanh!..
       
      Người thợ mũi khòm đưa đều tay kéo
      Ông khịt mũi, tôi lặng ngồi “rửa tội”
      Dăm phút sau ông vấy nước xà phòng
      Mát cái đầu, sung sướng tận đáy lòng…
      Tôi cứ mặc để ông xoa bóp
       
      Ông gội đầu tôi bằng làn nước ấm
      Sướng ơi, tôi thích ngất ngây!
       
      Tóc rối tung
      ông rủ rỉ thế này:
      - Cậu hãy sấy tóc đầu dẹp xuống
      - Tôi ướm hỏi lượng tiền tương ứng?
      Lão ậm ừ chỉ hết dăm xu
      - Tôi ưng ý xin mời ông chỉnh
       
      Một lát xong, ông đứng
      Tôi nhìn gương thử ngắm
      Đẹp thay!!!
      Tôi móc ví lấy tiền trao trả
      Ông ngạc nhiên nói là chưa đủ
      Tôi tái người nhìn chiếc mũ mà ngây...
       
      À ra thế lão ậm ừ là đây
      Tiền lão lấy mặc tôi lòng tê xót
      Một cái đầu - đồng mốt(!)
      Tôi âm thầm nghĩ mình dại dột…
       
      Cho đến giờ cái đầu: Đồng mốt
      Tôi vẫn thường nhớ trong đời.
       
      Nguyễn Văn Thái
      10121971.76
       
      #18
        Nguyễn Văn Thái 1949 01.04.2025 15:45:36 (permalink)
        0
        TÂM SỰ
         
        Mỗi khi nhìn đáy gương
        Lòng cảm thấy buồn vương
        Tủi hờn cam nhẽ vậy
        Đời liệu có ai thương?
         
        Nổi chìm trong bể trầm
        Gắng nỗi đau âm thầm
        Hình hài mùa lá úa
        Hỏi mấy kẻ tri âm
         
        Có khi cảm ngỡ ngàng
        Trời trắng bạch khăn tang
        Trăng nhàu trong bão táp
        Sóng vọng sông mơ màng
         
        Ước đời bớt nỗi đau
        Tới một ngày mai sau
        Ảo hư xanh mộ cỏ
        Không giọt sương u sầu
         
        Lạy trời qua cửa thề
        Vững dạ và say mê
        Trí nam nhi sắt đá
        Hồng ngát thơm tình quê.
         
        Nguyễn Văn Thái
        10121971.79
        (Tâm hồn đã u ám thì đời
        cũng không sáng hơn chút nào)
         
         R
         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2025 04:33:30 bởi Thanh Vân >
        #19
          Nguyễn Văn Thái 1949 09.04.2025 09:17:59 (permalink)
          0
          MUA VẢI BIẾU MẸ
           
          Con thấy cửa hàng bày nhiều vải đẹp
          Con muốn mua, biếu mẹ của con
          Tấm vải đẹp, mẹ may áo ấm
          Đời con thêm hạnh phúc chừng nào!
           
          Hiểu cuộc đời mẹ đã khổ đau
          Lo cuộc sống đến bạc màu mái tóc
          Đêm đông rét mỏng manh chăn đắp
          Áo tướp nhàu mẹ khoác còng lưng...
           
          Con xin mẹ hiểu con
          Mới ra trường gia tài vẻn vẹn:
          Tháng lương, chồng sách, trí trai
          Và tấm lòng yêu kính mẹ
           
          Mẹ kính yêu! Con về miền ký ức
          Quĩ đạo đời con luôn có mẹ dắt dìu
          Mẹ cho con trọn tình thương!
          Khắc trong dạ, nguyện đời con thờ phụng
           
          Tháng lương tới con lo dành dụm
          Mua vải về biếu mẹ
          Ấm lòng con.
           
          Nguyễn Văn Thái
          12121971.80
          (Tháng sau tôi đã mua biếu mẹ chiếc áo bông tàu)
           
          #20
            Nguyễn Văn Thái 1949 12.04.2025 12:12:12 (permalink)
            0
            SỐ PHẬN
             
             
            Ta thề không tin ngươi
            Không nghe lời ngươi thủ thỉ
            Ta không sợ ngươi doạ dẫm
            Không cúi đầu van xin khi ngươi trừng phạt
             
            Ta là ta, quyết cuộc sống của ta
            Ta tôn thờ tự do
            Chớ khoác cho ta tấm áo bùa số mệnh
            Ru ngủ hồn ta mộng mị
            Trái tim ta không sợ ngươi đâu
            Khối óc ta đủ tầm suy nghĩ
            Đủ tìm ra chân lý
             
            Ngươi chỉ là thánh thần ngự trị thế gian
            những người mù tín
            Ngươi chỉ là chúa của những con chiên mất trí
            Ngươi không thể ngự trị đời ta
            Không thể là đức chúa lòng ta
            Ngươi đi đi
            Cho lương tâm ta thanh thản!
             
            Nguyễn Văn Thái
            10-12-1971/81
            (Lương tâm không yên sau những
            lời của tên say rượu thành Nam )
             
            #21
              Nguyễn Văn Thái 1949 15.04.2025 10:42:37 (permalink)
              0
              TÔI MUỐN
                
              Tôi rất muốn làm thơ
              Thả hồn theo ngọn gió
              Dập dềnh sóng biển ru
              Bồng bềnh tầng mây trắng
              Giữa Ngân Hà lung linh
               
              Tôi muốn trái tim tôi
              Rung lên hòa nhịp đời
              Sâu lắng và du dương
              Mê hồn chuông chùa ngân
              Giữa vòng trần nhân quả
               
              Tôi muốn tầm mắt tôi
              Mênh mông trườn đồng nội
              Ngút ngàn biếc dòng sông
              Đắm mờ sương thinh không
              Cánh cò bay… bay mãi...
               
              Tôi ước giữa trời cao
              Long lanh ngôi sao sáng
              Tôi ước đáy biển sâu
              Tinh khiết hạt ngọc châu
              Và trời ơi tôi muốn
              Thảo dân trong cuộc đời!
               
              Nguyễn Văn Thái
              12121971.82
               
              #22
                Nguyễn Văn Thái 1949 17.04.2025 10:44:42 (permalink)
                0
                NHIỆT HUYẾT
                 
                 
                Nhân loại ơi!
                Hãy quẳng tôi xuống vực sâu
                Hãy tung tôi lên theo ánh hào quang rực rỡ
                Để tôi nghĩ,
                                  tôi cười
                                               tôi tranh đấu!
                Cho Người
                Suốt đời tôi.
                 
                Nguyễn Văn Thái
                Khoan Dụ-61972.96
                 
                #23
                  Nguyễn Văn Thái 1949 20.04.2025 11:44:48 (permalink)
                  0
                  TRÁI TIM KHỐI ÓC LINH HỒN
                  GIỮA QUÁ KHỨ HIỆN TẠI TƯƠNG LAI
                   
                   
                  Khi quê hương
                  ông bà
                  cha mẹ
                  những người bạn và những người thân
                  đã lùi lại sau ta
                  chỉ còn trong trí nhớ
                  Ta mới hiểu hết việc làm rất nhỏ
                  sau tiếng khóc chào đời
                  Bàn chân càng mài mòn bao dặm đường đất Mẹ
                  thì quê hương càng đậm trong tim
                   
                  Ta vẫn lên đường!
                  Bởi ta nghĩ tới những miền quê đẹp
                  và quê hương ta đang bị bom thù tàn nát
                  Cha mẹ còn lo làm chiếc hầm chữ A cho các em ta
                  Ngày nghỉ phép đầu tiên ta còn phải góp thêm
                  hòn đất
                   
                  Ta hiểu đường ta đang đi
                  nhiều gai và mật đắng
                  cả thần chết bên đường phục sẵn
                  Ta vẫn đi để dáng của ta đứng thẳng
                  còn hơn phải khom lưng trong tủ kính pha lê
                   
                  Ta đi
                  nguyện làm giọt nước giữa biển khơi
                  làm ngôi sao nhỏ giữa bầu trời
                  làm hạt phù sa…
                  Dù thần chết có bên đường phục sẵn
                  Hay giữa mùa xuân
                  tay có run rẩy hái một nhành hoa
                   
                  Đường ta đi hôm nay
                  sẽ có tiếng cười và nước mắt
                  Ta không sợ màu trắng đau thương
                  sẽ không dùng hoa xua đuổi sầu buồn
                  không dùng nhạc buồn để sắp thành bài ca
                  cuộc sống
                  không ngồi thiền đường tìm chân lý ở trần gian
                   
                  Ngày hôm nay
                  ngày cầm súng, trồng lúa, trồng hoa
                  không phải là ngày thân ta trong chiếc áo
                  cà sa lộng lẫy
                  Đích càng xa ta càng hiểu sâu thêm chân lý ở đời
                  Kẻ thù không đương nhiên thu lại đám mây đen
                  cho ta một mảnh trời xanh
                  không ngượng tay khi vẽ lên cánh chim hoà bình
                  ảo tưởng
                  không bao giờ khoác tay ta cùng ngắm vòng lượn của chim câu
                  Ta phải tự phá hoang cuốc đất gieo hạt chăm bón và gặt lấy
                  Trái tương lai nằm trọn trong tim ta và ở trong đầu
                   
                  Ta còn phải đi
                  dù pháo sáng và bom nổ chắn đường
                  dù mọi thứ mà bộ óc lầu Năm góc nặn ra để chặn bước chân người Chiến sĩ
                   
                  Ta đi giành tương lai!
                   
                  Nguyễn Văn Thái
                  8111972.98
                   
                  #24
                    Nguyễn Văn Thái 1949 21.04.2025 11:02:04 (permalink)
                    0
                    TÌNH YÊU CHIẾC XE
                     
                     
                    Đến với “em” khi hai miền súng nổ
                    Trọn nghĩa với đời, anh chung thuỷ cùng “em”
                    Hai chúng ta đi vào trận tuyến
                    Gian khó không lùi, không tiếc tuổi xuân
                     
                    Đường hành quân anh đi cùng “em”
                    Chuyện tâm tình không ngừng ngơi nghỉ
                    Tiếng hát “em”ngân mặc bày “quạ” Mỹ
                    Hướng tới ngày thống nhất Bắc Nam
                     
                    Buổi đầu tiên mình mới làm quen
                    Thấu hiểu tấm lòng, con tim tường tận
                    Rồi mai ngày trên đường ra trận
                    Thắm thiết bên nhau say đắm chuyến hàng
                     
                    Giúp anh hay rõ những bệnh ban
                    Hãy rõ ràng anh lên sử lý
                    Đòi như thế có được không “em” nhỉ?
                    Ngân ròn lên “em” nhé xe ơi!
                     
                    Hẹn cùng “em” trong lát nghỉ ngơi
                    Chăm chút “em”, làm “em” đẹp dáng
                    Da “em” xanh - hòa xanh màu đất
                    Bụi không vào kẽ hở buồng hơi
                     
                    Biết rằng “em” sắt đá thuỷ chung
                    Ngày nắng mưa, đêm đông rét buốt
                    Vẫn cùng anh tuyến hàng “em” lướt
                    Tới chiến trường không tiếc máu xương
                     
                    Hãy cùng anh đi trọn con đường!
                    Tổ quốc gọi vì tự do công lý
                    Ôi đất nước xinh tươi muôn vàn yêu quí!
                    Ta đi giành Độc  lập - Tự do.    
                     
                    Nguyễn Văn Thái
                    121972.102
                     
                    #25
                      Nguyễn Văn Thái 1949 23.04.2025 14:06:56 (permalink)
                      0
                      TÔI ĐÃ YÊU EM
                       
                       
                      Đời ngày nay
                      tranh nhiều màu vẫn hơn tranh thuỷ mạc
                      Màu đỏ vàng xanh đã che lóa mắt nhìn
                      Khúc nhạc êm vẫn hay hơn dòng chữ
                      Và lấy tương lai che mờ quá khứ  ?
                       
                      Tôi cảm ơn em
                      đã cho tôi ăn dở dang bữa tiệc
                      của phật giữa tuần chay
                      của chúa trong ngày chịu phép
                       
                      Tôi muốn em coi tôi vĩnh viễn
                      kẻ ăn mày trong sứ sở các nàng tiên
                      con quỉ đói giữa ngày vui nhất
                      ngắm nhìn đời buồn bực  triền miên
                       
                      Tôi muốn em có nhiều những niềm vui
                      Hương tâm hồn thơm lừng muôn thuở
                      Em đừng nghĩ những ngày thơ quá khứ
                      Hãy hướng mơ về tít tắp tương lai
                       
                      Cuộc chiến này thân tôi tàn tã
                      Không duyên tình giữa những ngày xuân
                      Chỉ lắm bụi đường theo bước hành quân
                      Tôi ngậm ngùi
                      tưới máu hồng cho mầm xanh trên quê mẹ.
                       
                      Mong em sống có tâm hồn đẹp đẽ
                      Giữ mãi trong mình chút đẹp của lương tâm
                      Dù giữa cuộc vui trên đời này có một
                      Bên ngọn đèn tàn em mãi sáng trong
                       
                      Rồi một ngày kia
                      khách xa hương trở về tổ ấm
                      Em bớt khắt khe, dù trong giấc mộng
                      và yêu thương…  xin một chiếc hôn nồng
                       
                      Em trong tim tôi vẫn là ngày ấy
                      Chẳng hề phai sau những buổi ngắm hoa
                      Tấm lòng tôi như biển rộng bao la
                      In cánh buồm xanh lênh đênh nhỏ nổi
                       
                      Cánh buồm ấy đang trôi hoài trôi mãi
                      Mặc biển êm hay nổi sóng bão bùng
                      Trong đêm trăng cánh buồm căng gió lộng
                      Xa dần rồi
                      biển vẫn còn in bóng buồm xanh.
                       
                      Nguyễn Văn Thái
                      2611973.107
                       
                      #26
                        Nguyễn Văn Thái 1949 24.04.2025 12:11:29 (permalink)
                        0
                        VIỄN TƯỞNG
                         
                         
                        Hôm nay
                        hai sáu - tháng  giêng - năm bảy ba
                        Một đêm của những ngày giáp tết
                        Dưới ánh ngọn đèn dầu leo lét
                        Trong gian nhà trọ tranh tre
                        Anh một mình viễn tưởng về em
                        người vợ của anh ngày mai trên trái đất
                         
                        Ôi! Em ở góc trời nào
                        Ai đẻ
                        Ai nuôi
                        Ai đặt tên em
                        để chúa trời ghép lại
                        với tên anh
                        bước vào sách luật đời?
                         
                        Anh thầm mơ ước mối tình riêng
                        như những thiên tình ca trong cổ tích
                         
                        Anh đã từng nâng cánh cho mũi tên
                        của thần tình ái
                        với bao lời ân ái du dương
                        (Mũi tên bay đi không bao giờ trở lại)
                        Mũi tên thứ hai mươi tư
                        anh giành cho tự do độc lập
                         
                        Bông hồng nở tay em khi hoà bình trở lại
                        khi bàu trời chỉ có chim câu
                        khi cánh hoa không tựa trên nòng súng
                        Tin bay đi không có những mảnh xương, giọt máu
                        chỉ có những nụ cười gói gém niềm vui
                         
                        Em đừng trách anh sao tìm em quá muộn
                        hãy trách đời sao chia rẽ lứa đôi!
                        Hãy căm giận kẻ thù thả quạ bầu trời
                        để gà con ẩn nằm trong lòng mẹ
                         
                        Dù thế nữa ta vẫn còn vui nhé
                        Được tự do trong tầm sống mỗi ngày
                        Đời còn dài, có cái khác làm khuây
                        để hạnh phúc vào vườn xuân đẹp nhất
                         
                        Đừng trách cứ tình anh sao chật thế
                        Đất nước này thanh kiếm vẫn ngoài bao
                        Con chim khuyên chưa thể đậu nơi nào
                        còn mỏi cánh trên bầu trời chinh chiến
                         
                        Hãy đến với anh đi
                        kẻo mai ngày tiếc luyến
                        Cây sinh mầm vào cuối tuần trăng
                        Không còn hoa, không có bướm, không có ong
                        chỉ tiếng côn trùng với bản tình ca não nuột
                         
                        Có phải đâu thời gian là quyết định
                        độ ngân rung của trái lòng ta...
                        Hãy nói đi em!
                        Nhành xuân vươn lên vì nhựa sống
                        nhựa sống sinh tồn tự trái tim ta
                         
                        Anh tạm dừng bài thơ
                        chiều mưa rả rích
                        Tin hoà bình loan báo sáng nay
                        Số phận - nằm trọn bàn tay
                        Anh thoáng nghĩ về em trên trái đất này
                        tuyệt mỹ.
                         
                        Nguyễn Văn Thái
                        1973.109
                        (Những ngày hoà bình đầu tiên trên miền Bắc)*
                         
                        #27
                          Nguyễn Văn Thái 1949 25.04.2025 12:30:18 (permalink)
                          0
                          ĐÊM NHỚ NHÀ
                           
                           
                          Đêm nay hai sáu tết rồi
                          Con nằm suy nghĩ lôi thôi chuyện đời
                          Ngoài kia tí tách mưa rơi
                          Gió gào từng đợt đầy vơi suối ngàn…
                           
                          Bằng giờ năm ngoái còn đang
                          Dọn đồ sắp xếp gọn gàng phòng xinh
                          Lặng buồn gom của riêng mình
                          Biệt từ, tìm cách “lui binh”  về nhà...
                           
                          Đêm nay con ở phương xa
                          Thiu thiu thương mẹ nhớ cha con buồn
                          Làm thơ giãi tỏ thảo hiền
                          Yên lòng thày mẹ không phiền về con
                           
                          Tết này dù có vắng con
                          Xin vui lên ạ - hoà bình tầm tay!
                          Tết này ăn tết ở đây
                          Chúng con vẫn trọn đủ đầy niềm vui
                           
                          Đôi khi con có ngậm ngùi
                          Hoà bình đã đến ngày vui lại chờ...
                          Con say viết báo, làm thơ
                          Quên buồn gạt tủi hững hờ... giải khuây
                           
                          Tuổi xuân hai bốn năm đầy
                          Không màng ong bướm, thơ ngây tấm lòng
                          Cha sinh mẹ dưỡng dầy công
                          Nghiệp chưa trọn vẹn tủi thầm con tim
                           
                          Đêm trăng hoa tỏ... lạnh thinh
                          Ngập dòng trí tuệ con tình nguyện theo
                          Lòng con trinh trắng trong veo
                          Dập dềnh phận mọn, “nhăn nheo” mặt đời
                           
                          Nhớ cha nhớ mẹ, đôi lời
                          Than đời trách phận bao nhiêu cho vừa
                          Nhẽ là sung sướng như mơ
                          Mười năm đèn sách cánh thơ nâng hồn
                           
                          Cùng dân, quyết chí lên đường
                          Chiến trường xa gọi, trả ơn nghĩa đời
                          Đêm khuya thao thức bồi hồi
                          Nghĩ hoài, phía trước đường rồi còn xa
                           
                          Trình thơ thưa mẹ thưa cha
                          Tĩnh tâm an dưỡng tuổi già quê hương
                          Ngày vui thống nhất giang sơn
                          Đất bằng rộng bước, thánh đường nơi nơi
                           
                          Mang theo nỗi nhớ niềm vui
                          Về quê dưỡng mẹ, cầu trời… phụng cha*
                          Lòng dâng tủi tủi xót xa...
                          Đời người sống thác biết là sao đây!
                           
                          Lời thơ con viết đủ đầy
                          Kính cha kính mẹ phúc dầy con mong
                          Xuân sang gửi tấm lòng son
                          Chiến trường súng nổ vang giòn đầu xuân.
                           
                          Nguyễn Văn Thái
                          27121973.11
                          (*Tôi đã không gặp lại thày tôi, Tết quí sửu)
                           
                          #28
                            Nguyễn Văn Thái 1949 29.04.2025 08:50:11 (permalink)
                            0
                            RIÊNG CHUNG
                             
                             
                            Tôi vẫn thầm mơ hồn thơ lai láng
                            Để được vui... và gửi lại mai sau
                            Ở trên đời có những nỗi khổ đau
                            Là định mệnh, không sao xoa dịu nổi
                             
                            Đường đời tôi đi lòng đau âm ỉ
                            Vết nhọ hình cứ da diết tâm can
                            Mỗi bước chân in hằn lõm không gian
                            Hoa thiếu vắng , đôi bờ môi rượi lạnh
                             
                            Trăn trở lòng tôi từ khi ra trận
                            Nhớ mái trường xưa, nhớ những người thân
                            Tìm lẽ sống nơi chiến trường khốc liệt
                            Yêu quê hương, vương vấn mối tình đầu
                             
                            Đường tôi đi hướng về nơi tiền tuyến
                            Ươm niềm vui vô tận đến mai sau
                            Dấn thân trai san vơi hố tủi hèn
                            Nụ cười tôi nở tươi niềm hãnh diện 
                             
                            Hãy còn xa, đau thương và gian khổ(!)
                            Quyết tâm đi muốn quên lãng tình xưa
                            Tỏ can trường lý trí, dạ sắt son
                            Với non sông trước sau tròn tình nghĩa.
                             
                            Nguyễn Văn Thái
                            3131973.112
                            (*) Thiếu tự tin
                             
                            #29
                              Nguyễn Văn Thái 1949 30.04.2025 11:37:05 (permalink)
                              0
                              THỬ
                               
                              Cũng trà cũng thuốc có thua ai
                              Ngâm nga nhất vị, ngẫm đường dài
                              Trong nhà đại đội ta làm chủ
                              Thử vai hôm nay diễn ngày mai.
                               
                              2041973.115
                               
                              CÂN BẰNG
                               
                              Trong khi vui hãy cười một nửa
                              Còn nửa kia hãy để cho buồn.
                               
                              Nguyễn Văn Thái
                              1461973.116
                               
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 38 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9