ĐỜI THƠ - CÓ MỘT DÒNG SÔNG NHƯ THẾ
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 5 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 61 bài trong đề mục
Nguyễn Văn Thái 1949 02.05.2025 10:10:07 (permalink)
0
MÙA SIM
 
 
Mùa hoa sim qua rồi
Sim bắt đầu nhú quả
Quả to xen quả nhỏ
Thơ ngây trên từng cành
 
Anh tìm quả sim xanh
Ngắm nhìn hình vú sữa
Anh ngắt quả tím đỏ
Mút vị ngọt đồi mơ
 
Ăn một quả sim son
Tưởng chừng thêm sức sống
Một ngày xa mệt nhọc
Trời ban quả sim rừng
 
Đã hai mùa sim chín
Anh đợi một dịp vui
Bao đêm dài khắc khoải
Ước được về ngày mai
 
Một mình anh vẩn vơ
Nhẹ bước đồi sim nhỏ
Mỗi mùa hoa sim nở
Mỗi lần tim nhói đau
 
Núi đồi sống càng lâu
Miền xuôi càng thấy nhớ
Người thương sao nhớ quá
Trời cao lại càng cao.
 
Nguyễn Văn Thái
2861973.119
 
#31
    Nguyễn Văn Thái 1949 03.05.2025 11:20:47 (permalink)
    0
    TÌNH TÔI BÊN DÒNG SUỐI
     
     
    I - Nỗi buồn
     
    Một mình bên suối vắng
    Buồn tụ nơi cô đơn         
    Nhớ về tình yêu cũ
    Câu thơ nâng cánh buồn
     
    Rừng xanh ôm dòng suối
    Suối chảy rừng sẻ đôi
    Suối ngân lên tiếng gọi
    Có vui không người ơi?
     
    Bên dòng suối ngậm ngùi
    Mơ nhìn theo dòng chảy
    Nước dửng dưng trôi hoài
    Về đâu nào có hay!
     
    Nước xô vào đá ngầm
    Bọt tung lên thành hoa
    Chẳng khi nào nước dừng
    Như nỗi buồn trong tôi.
     
    II - Tình yêu
     
    Anh nhớ về tình yêu
    Em ơi! Em có biết?
    Bao niềm yêu tha thiết
    Chôn chặt trong đáy lòng
     
    Nhớ nhiều… chỉ nhớ không!
    Hiểu lòng anh? Em hỡi!
    Vịn thơ khuây nỗi nhớ
    Yêu thương giấu trong đời
     
    Anh khắc tên em yêu
    Vào chiếc mũ đội đầu
    Lồng tên người anh yêu
    Quyện đan trong chữ ký…
     
    Chưa vuốt mái tóc êm
    Trách em là người xinh
    Chưa từng trao nụ hôn
    Tiếc em là người đẹp
     
    Bước lên con thuyền tình
    Đã gặp cơn bão tố
    Trao nhau niềm đau khổ
    Đành lòng nỗi cách xa!
     
    III - Ngày về
     
    Mai - Ngày anh trở về!
    Thắm đượm tình hương quê
    Áo lính phai màu biếc
    Gặp em… Còn nhớ? Quên?
     
    Trong vinh quang gặp lại
    Thì đừng buồn em nghe
    Cuộc đời anh - tê tái
    Đừng cười anh, em nhé!
     
    Nguyễn Văn Thái
    1973.138
    Tháng lấy củi đường 16A12
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2025 20:13:50 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
    #32
      Nguyễn Văn Thái 1949 06.05.2025 12:41:05 (permalink)
      0
      TÔI NGHĨ
       
       
      Mỗi khi ta ngắm kỹ hình ta
      Lại ngạc nhiên cho con tạo hoá
      Sau lát thời gian là thay đổi cả
      Cái xa xưa chẳng đứng lại bao giờ
       
      Một giây qua, ôi  thôi  là mất!
      Còn nữa đâu ta níu kéo làm chi
      Hãy rượt đuổi những gì đang tới
      Đón tương lai trong phút lặng thầm
       
      Đừng ầm ĩ, thời này đâu có thế
      Tiếng chuông vàng cũng cẩn thận nghe
      Nếu chuông để bên bờ vực hiểm
      Mà chân ta chưa có đế vững vàng
       
      Người im lặng chưa hẳn là quì gối
      Chỉ bởi đời không đáng nói mà thôi
      Ôi! Nếu Hec - Tô - Ma - Lô sống lại
      Hẳn ông ta cũng phải mỉm cười.
       
      Nguyễn Văn Thái
      3061973.120
       
      #33
        Nguyễn Văn Thái 1949 08.05.2025 10:44:10 (permalink)
        0
        TRĂNG CẢM
         
         
        Trăng lu soi mờ ảo
        Hồn về ký ức xưa
        Gió lùa tà áo lạnh
        Đường làng mơ đêm khuya
         
        Ánh vàng bàng bạc trải
        Mênh mang lắng đêm trường
        Nghe dư âm lòng đất
        Sụt sùi những giọt sương
         
        Khép mi vào dĩ vãng
        Cuộc sống sao vội vàng!
        Lòng ru buồn man mác
        Kỷ niệm xưa mơ màng...
         
        Nguyễn Văn Thái
        11101973.134
         
        #34
          Nguyễn Văn Thái 1949 13.05.2025 20:10:27 (permalink)
          0
          SỐNG ĐỨNG
           
           
          Ta đến đây là “kẻ mù kẻ điếc”
          Người không tim giữa cuộc tình duyên
          Nghe âm thanh phòng này dội tới
          Giọt lệ rơi ướt sách của Người
           
          Ta ngước nhìn cùng nụ cười tự mãn
          Kẻ nhục hèn quỳ gối dưới chân ta
          Không dám cùng ta đứng nhìn sự thật
          Nhút nhát dìm ta sau cái bóng của Người
           
          Ta muốn như chim bay trên trời
          Như con thú sống giữa rừng cây
          Con cá hồn nhiên vẫy vùng biển cả...
          Ôi! Thần tự do trong ta lộng lẫy
           
          Hỡi những “con bò” biết nói
          Hãy lắng nghe tiếng nói của con người
          Ta sinh ra không bao giờ quỳ gối
          Để “loài bò” ban chút tình thương
           
          Ánh sáng soi đường là tình đồng chí
          Là lương tâm chân lý niềm tin
          Ta chỉ cúi đầu, một lần, nhận tội
          Khi lòng ta vô cảm nỗi điêu linh
           
          Ta không cô đơn vì nói lên sự thật
          Đồng đội quanh ta hiểu điều được mất
          Các người bầm ruột tím gan
          Khi tiếng ta cười vang không gian
           
          Các người giao giảng say sưa: Độc lập
          Lưỡi lèo lèo, dân chủ đầu môi
          Ta phát kinh lượm giọng cả đời
          Các người đã làm nhàu sự thật!
           
          Một ngày kia ta xa biệt nơi này
          Theo lời dạy trong sách Người đã chỉ
          Nguyện suốt đời dâng hiến hy sinh
          Cho nền dân chủ anh minh
           
          Các người cứ sống thế đi!
          Đợi ngày huỷ diệt
          Ta đi tới chân trời rực đỏ
          Cho sách Người sáng mãi niềm tin.
           
          Nguyễn Văn Thái
          101973.135
           
          #35
            Nguyễn Văn Thái 1949 15.05.2025 17:57:57 (permalink)
            0
            HÃY HIỂU NHAU
             
            Hãy hiểu nhau bằng những lời êm ái
            dịu dàng tha thiết yêu thương
            những chiều hè gió lộng
            những đêm trăng thanh bình
            bàu trời quê hương
             
            Hãy hiểu nhau
            sau những giây phút gắt gay - chân thành
            lòng nghĩa khí
            Bão táp của lòng ta
            gột sạch bụi đời
            với tấm lòng vô tư như biển
             
            Đừng hiểu nhau
            bằng lời nói khoác đeo ngàn cân chì lạnh ngắt
            bằng miếng đánh không vết trên da
            bằng bộ mặt của thằng điên dại
             
            Với kẻ thù: Súng gươm
            Với bạn: Hoa và lúa.
             
            Nguyễn Văn Thái
            281974.141
             
             
            #36
              Nguyễn Văn Thái 1949 16.05.2025 13:30:22 (permalink)
              0
              HƯỚNG TÔI ĐI
               
               
              Qua ba ô vòng lái
              Tôi khéo lựa một ô
              Tôi chọn một bài thơ
              Của Hai - Nơ để đó
               
              Trước ngã ba đường đời
              Tôi theo hướng mặt trời
              Trong tay cầm quyển sách
              Trọn vẹn cho ngày mai.
               
              Nguyễn Văn Thái
              1181974.142
               
              #37
                Nguyễn Văn Thái 1949 17.05.2025 12:16:32 (permalink)
                0
                CHIỀU TRÊN ĐẤT BẠN
                 
                 
                “ Khách”(*) xe vào nghỉ bản doanh
                Lái xe nằm khểnh, rừng xanh buông màn
                 
                Tiếng chim - nốt nhạc vơi  buồn
                “Tay - Lo tự thú” - để khuây nỗi sầu
                 
                Đệm xe thay chiếu đêm thâu
                Nghêu ngao đất lạ, đếm sao trên trời
                 
                Buồn thì ngồi viết thơ chơi
                Gửi vào ký ức tình nơi chiến trường.
                 
                Nguyễn Văn Thái
                Xtung treng - 631974.149
                (*) Thủ trưởng đơn vị
                 
                #38
                  Nguyễn Văn Thái 1949 22.05.2025 10:52:41 (permalink)
                  0
                  SẮP MƯA
                   
                   
                  Lạ kỳ cho kẻ “trượng phu”
                  Gió lên - người khát, mình thu lu lòng
                  Mưa to - hoảng sợ vô cùng
                  Cứ như mình chịu rốn cùng hiểm nguy
                  Đường trơn dốc ngược xe đi
                  Tay run, lòng rợn chi chi biết nào…
                  Lệch cười… thở dốc… lao đao
                   
                  Đi đi!
                  Hạnh phúc đợi chào mười năm!
                   
                  Nguyễn Văn Thái
                  1161974.150
                  D405 - F471, E36
                  (Xe đi đường Trường Sơn lo nhất là trời mưa)
                   
                  #39
                    Nguyễn Văn Thái 1949 22.05.2025 11:25:24 (permalink)
                    0
                    KHI TÔI LÀM THƠ
                     
                     
                    Khi những chiếc màn bắt đầu ngự trị
                    tự tình bằng ngôn ngữ âm thầm
                    đứng trang nghiêm chụp đêm, tập hợp
                    Khi tiếng nói của con người im lặng
                    hằn vào mọi vật bằng những sóng âm thanh
                    đi vào tầng thế kỷ
                    nhường cho lũ côn trùng đua nhau rên rỉ
                    Khi mọi vật quanh tôi vào giấc mộng thần tiên
                    chuyện với nhau bằng ngôn ngữ của mình riêng
                    Và khi chiếc bánh xe thời gian
                    một vòng quay được thiêng liêng
                    vì sự sống bắt đầu từ đó
                    Là lúc nàng thơ đợi tôi
                    nơi thẳm sâu con tim nhỏ
                     
                    Tôi đến tìm nàng
                    trí nhớ niềm tin
                    theo những con đường do vết nghĩ suy
                    Những con đường thấp thoáng bước chân đi
                    mang đến cho nàng trái tim đầy máu
                    Và tặng nàng bông hoa buồn rầu hắt héo
                    Đi bên tôi là tên hộ vệ linh hồn
                    khổ đau buồn chán
                     
                    Nàng quá khắt khe
                    trên cao tôi không tới
                    tôi vật nài năn nỉ vẫn không nguôi
                    Mệt mỏi tôi bước đi trong vũng lầy trí tuệ
                    để được nàng ban thưởng phút yêu thương
                     
                    Tôi vẫn đi
                    trên những con đường mòn vết nghĩ suy
                    những con đường thấp thoáng dấu chân đi
                    Cho đến lúc
                    nàng thổi vào tai tôi những lời tình ái
                    vẫn từ trái tim tôi
                    Thưởng cho tôi chiếc hôn duy nhất
                    phần thưởng cao quý  trên đời
                    để tôi ngất say trong niềm vui sáng tạo
                    khoan khoái reo mình vào giấc ngủ nghìn xưa
                     
                    Khi những chiếc màn phải nhường ngôi bá chủ
                    nằm ngổn ngang bên người bạn lãng quên
                    Khi mọi âm thanh tràn về hỗn độn
                    Và mọi vật rỡn đùa dưới nắng vàng tươi
                    Tôi lại bắt đầu từ tiếng nói êm tai
                    không thể nào khác hơn!
                    Từ âm thanh mệnh lệnh
                    Có thể nào khác được
                    ở trên dải Trường Sơn?
                    Tôi chết dần theo việc làm
                    với lòng ngưỡng mộ biết ơn
                    với tâm hồn
                    tình thơ
                    tin tưởng
                     
                    Đem tất cả những gì trong tầm sâu có được
                    dâng hiến đời trí tuệ của mùa xuân.
                     
                    Nguyễn Văn Thái
                    51974.151
                     
                    #40
                      Nguyễn Văn Thái 1949 23.05.2025 10:35:22 (permalink)
                      0
                      ĐỜI TÔI HÔM NAY
                       
                      I
                      Tôi sống đây mà hồn nơi quê mẹ
                      Mơ mộng hoài tình cũ nặng nề phai
                      Thời gian ôi! Trống trải tháng năm dài
                      Vô nghĩa cả, phải chăng nơi đất lửa?!
                       
                      Đời sang xuân hoa nhìn còn bỡ ngỡ
                      Xưa rìu cùn đã lỡ vạt nên khuôn
                      Đi suốt đêm băng biển giá cô đơn
                      Có bao giờ một nhành thơm tay trọn!
                       
                      Đời nhạt tình, cô buồn đêm vũ hội
                      Giữa đô thành lạnh ngắt bãi tha ma
                      Nhìn môi tươi loá thành bức tranh nhòa
                      Kim trích đời - nước sắc những loài hoa
                       
                      Lạc giữa biển vui dạt dào sóng giỡn
                      Đêm tân hôn chỉ là giấc mơ suông
                      Bến cũ yên vui ôm ấp con thuyền
                      Dãy mây buồn giăng mãi thành điệp khúc
                       
                      II
                      Đậu trên cây phải xem cành yếu cứng
                      Trong căn phòng này đâu đã vô tư
                      Từng mảng phân chia theo phép hợp gu
                      Nhiệt độ dâng cao tan tành đổ nát
                       
                      Tính cao thượng - ngây thơ, ưa khoác lác
                      Dù ở đâu cũng chưa hết loài sên
                      Nhận chút ban ơn là mắc nợ nần
                      Lối sống dễ dàng phải đâu cứu cánh
                       
                      Khoảng cách - thiêng vĩnh hằng trong cuộc sống
                      Tự gằn mình để đổi lấy niềm vui
                      Mọi lời nói chớ vội tin là phải
                      Đứng cao hơn mới thấy bóng mình soi
                       
                      Hãy tự mình quyết định lấy ngày mai
                      Cuộc đời vàng như đời cây trên núi
                      Hãy sống thế đi, rộng tầm suy nghĩ
                      Và dành cho đời nhiều nữa yêu thương!
                       
                      III
                      Còn nằm trong nôi say tiếng mẹ ru
                      Hồn đã đắm mê những miền đất khách
                      Số phận này đặt trên đôi cánh thép
                      Tung hoành...
                       
                      Để rồi hôm nay chia sức cùng người
                      Không giấc mơ nào đẹp bằng gặp mẹ
                      Chiến trường giục giã sức đem chia sẻ
                      Mong ngày về biết chịu và lo toan
                       
                      Tiếng bom xưa trong trí nhớ ầm rung
                      Ngày qua, hôm nay và mai còn rền rĩ
                      Thời gian cứ trôi đôi chân mòn đá
                      Chỉ còn mơ và hẹn ước một ngày vui
                       
                      Nhớ về quê hương là lúc ngậm ngùi
                      Trí nam nhi mơ bao niềm tin đẹp
                      Phải bất lực nơi xa mang hoài vọng
                      Ngày mai!... Ngày mai!... Ngày tháng  thờ ơ
                       
                      Ngày qua ngày canh cánh mãi mối lo:
                      Đời mồ côi có ai nào tránh khỏi
                      Công nuôi dưỡng có ai nào trả được
                      Tấm lòng vàng có ai thấu được cho?
                       
                      IV
                      Cuốc hoài kêu giọng vọng lạc đồng trưa
                      Gọi nắng hè khoe đỏ màu hoa phượng
                      Từng chùm lửa rực trời xanh lý tưởng
                      Khao khát tâm hồn nhuộm sắc chân phương.
                       
                      Nguyễn Văn Thái
                      10-7-1974.153
                       
                      #41
                        Nguyễn Văn Thái 1949 24.05.2025 10:57:26 (permalink)
                        0
                        ĐÊM GIỮA SUỐI
                         
                         
                        Một mình giữa suối cùng xe
                        Đêm buông vắng vẻ nằm nghe mịt mùng
                        Đột nhiên lõm bõm… côn trùng
                        Trên cây dưới nước một vùng rừng côi
                         
                        Đêm buồn dòng nước lạnh xuôi
                        Trăng khuya mờ ảo khe trời lọt buông
                        Vuông xe chằn chặn gian buồng
                        Đệm xe khoanh gọn đêm trường lo âu
                         
                        Lương khô lót dạ từ chiều
                        Suốt đêm hồn lạc phiêu diêu giữa rừng.
                         
                        Nguyễn Văn Thái
                        141974.154
                        (Chuyến công tác vào K1 của F471
                        bị hỏng xe giữa suối)
                         
                        #42
                          Nguyễn Văn Thái 1949 25.05.2025 12:43:09 (permalink)
                          0
                          CỨ MỖI LẦN TÔI ĐẾN…
                          (Đến với cuộc sống bình yên)
                           
                           
                          Cứ mỗi lần tôi đến…
                          Sau giây lát diệu huyền
                          Tiếng lòng ngân tha thiết
                          Ôi những ngày bình yên!
                           
                          Giây đầu tiên tôi nghĩ
                          Là biết nàng nơi đâu
                          Nàng ở ngôi nhà kia
                          Ngồi sau khung cửa mở
                           
                          Không biết tự bao giờ
                          Trái tim tôi động sóng
                          Tâm hồn rộn rã vui
                          Nghe dạ dâng bồi hồi…
                           
                          Hương về trên má ấm
                          Hoa nở làn môi thơm
                          Nắng long lanh mắt ngọc
                          Suối tóc huyền mơ bay...
                           
                          Cứ mỗi lần tôi đến
                          Chỉ thấy nàng cười tươi
                          Nàng mơ mùa xuân chín!?
                          Thế rồi thời gian trôi....
                           
                          Nguyễn Văn Thái
                          138974.155
                           
                          #43
                            Nguyễn Văn Thái 1949 27.05.2025 13:32:20 (permalink)
                            0
                            GẶP DÒNG SUỐI TRONG
                             
                             
                            Trên đường xe đang đi
                            Gặp ngay dòng suối lạ
                            Giữa hai nửa con đường
                            Ngập ngừng… đâu lối sang?
                             
                            Xe đứng ở bờ này
                            Nhìn nước trong suốt đáy
                            Hai đầu đường rõ lối
                            Lòng vững bò chân ga
                             
                            Nhìn thấu từ phía xa
                            Dưới dòng xanh hòn đá
                            An tâm sao đến lạ!
                            Lòng cạn?! Có gì đâu?!
                             
                            Ô hay?!… Xe ì ạch
                            Máy chết lịm mất rồi!
                            Nước ùa vào tràn ngập
                            Dập dềnh như đang trôi…
                             
                            Dằn lòng trông mây bay
                            Hoảng hồn nhìn xuống đáy
                            Xót xa buồn hối hận
                            Chót một lần qua đây
                             
                            Thôi thì đành thế vậy
                            Đợi xe bạn sang nhờ
                            Dòng suối này hãy nhớ
                            Lần sau qua ngầm này.
                             
                            Nguyễn Văn Thái
                            Tà Cơn. 1591974*.156
                             
                            #44
                              Nguyễn Văn Thái 1949 28.05.2025 18:19:17 (permalink)
                              0
                              GÁC ĐÊM
                               
                              Đêm gác đồi trăng rú gió Lào
                              Hú hu… ống nứa rợn làm sao
                              Người lính những đêm nơi trận mạc
                              Chiến trường chấp chới dạ nôn nao.   
                               
                              2371974*158
                               
                              HỌC TRIẾT HỌC
                               
                              Tôi và bạn, hai đứa cùng tập nói
                              Hồn tập rung, óc luyện vắt trí đời
                              Thuở chập chững tránh làm sao vấp ngã
                              Chiếc gậy - lòng tin, cho ta những tiếng cười.
                               
                              15121974*159
                               
                              Nguyễn Văn Thái
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 5 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 61 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9