Đời thơ

Tác giả Bài
Nguyễn Văn Thái 1949
  • Số bài : 2797
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2011
Đời thơ - 12.11.2025 09:58:19
0
N Ó I   V Ớ I   C O N   V Ề   T Ư Ơ N G   L A I
 
Trên võng cha ngồi ngẫm nước non
Ngày mưa, buồn quá ước hình con
Triền miên suy nghĩ theo dòng tưởng
Khắc khoải bôn ba bước mỏi mòn
 
Đừng trách cha con! Sao lại sầu
Loanh quanh không biết hướng về đâu
Thế hèn chí lớn kham sao nổi
Để hận hôm nay đến mãi sau
 
Thức trắng bao lần trong thẳm đêm
Nghĩ nhiều thêm hận hỡi con yêu!
Ở đâu cũng thế như nhau cả
Có đứng hay quì cũng chẳng yên
 
Con nói giùm cha lấy một lời
Cách đi cha bước đúng từng nơi
Hoa thơm một đoá thôi con nhỉ
Nhiều quá nhạt tình chóng úa thôi
 
Con nhé ngày mai cha trở về
Binh nhì - lão cố con đừng chê
Nhẽ đời cao lắm đau càng đậm
Có sướng vui gì nơi súng lê.
 
Nguyễn Văn Thái
123/10-9-1973*
 

Nguyễn Văn Thái 1949
  • Số bài : 2797
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2011
Re:Đời thơ - 12.11.2025 10:33:04
0
N Ó N G   M I Ề N   T R U N G
 
 
Nóng từ mặt chảo đất om
Rát tay vốc nước hố bom Mỹ đào
 
Từ cành cây héo trên cao
Trắng phơ đường cỏ ra vào tiều phu
 
Từ trên ngọn núi xa mù
Hơi vương bao phủ âm u núi đồi
 
Nóng trong lều bạt giữa trời
Cao xanh ngăn ngắt… bốc hơi mặt đường
 
Tiêu điều làng bản, khô nương
Nguôi ngoai quên nóng tôi thường làm thơ.
 
Nguyễn Văn Thái
126/10-9-1973
 

Nguyễn Văn Thái 1949
  • Số bài : 2797
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2011
Re:Đời thơ - 12.11.2025 14:14:35
0
K Ỷ   N I Ệ M   Q U Ê   H Ư Ơ N G
(Quân thù đến phá tan đời yên tĩnh…)

Quê hương tôi bên con đường quốc lộ
Dòng sông Hồng - lụa đỏ, đã ngàn năm
Có miếu Thành Hoàng cổ kính linh thiêng
Bãi mật phù sa, phì nhiêu vườn ruộng…

Mỗi sớm tinh sương mẹ tôi gọi dậy
Ngôi Sao Mai chênh chếch mái hiên nhà
Và vội bát cơm, lót dạ qua loa
Mẹ gói bữa trưa… căng phồng cặp sách

Tôi đến trường còn mẹ ngồi chải tóc
Tóc bạc màu sương mưa nắng dãi dầu
Tiếng người xe rộn rã gọi chen nhau…
Ngoài bến sông con phà sang tấp nập

Chân trời, thành Nam in hình ngọn tháp
Con đê dài lưu luyến lũy tre xanh
Trời quê hương trong ký ức yên lành
Vọng tiếng bên sông sáo diều thánh thót
 
Nước lũ về chở phù sa thắm ngọt
Những ngày thơ vùng vẫy nước, nổi chìm…
Buổi chăn trâu cùng lũ bạn ú tim
Bờ lộng gió con sóng xô dào dạt
 
Trăng óng ánh trên mặt sông lan khắp
Quê hương vui ngây ngất cảnh thanh bình
Con thuyền ai rẽ sóng lướt dòng xinh
Lắng vọng đêm thanh giọng hò dân dã

Quân thù đến phá tan đời yên ả
Tạm biệt quê hương dưới nắng trưa hè
Đường chiến đấu này, mẹ tiễn tôi đi…
Xa mẹ tôi, xa bến phà nhộn nhịp

Quê hương ơi - Người mẹ hiền yêu quý!
Nâng hồn tôi bay bổng giữa trời cao
Ký ức thân thương sâu thẳm ngọt ngào
Những kỷ niệm êm đềm và sâu kín
 
Tháng tháng năm năm ngàn xanh bịn rịn
Miền cố hương tôi mãi nhớ thương mong...
Tiếng “Quê Hương” - Ôi! Đằm thắm trong tim
Năm tháng xa quê vọng lòng vời vợi.
 
Nguyễn Văn Thái
127/9-6-1973*
 
 

Nguyễn Văn Thái 1949
  • Số bài : 2797
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2011
Re:Đời thơ - 12.11.2025 14:28:04
0
C Â U  C H U Y Ệ N  T H Ư Ờ N G  T Ì N H
 
 
Ngẫu hứng anh tìm đến với em
Chuyện vui chuyện lạ để làm quen
Cho nguôi nỗi vắng đời chinh chiến
Chẳng phải vì hoa cánh bướm chen
 
Trường núi nắng vàng… ôi dễ thương!
Hai cô giáo trẻ mới về trường
Hai anh bộ đội vui chân tới
Chuyện nở tâm tình, chuyện cố hương…
 
“Bà Nguyệt” vui lây giả hái trầu
“Ông Tơ”  vờ góp trái xanh cau
Ví anh - em nói - như liềm cắt
Lõm rứa mần răng bén được mau!
 
Thôi nhé em à cô gái duyên
Anh e bến hiểm vắng con thuyền
Bén vì nước sắc thường thôi nhỉ?
Không sắc mà nên mới đáng truyền!
 
Câu chuyện hôm nay có nghĩa chi
Để thương để nhớ lúc chia ly
Xe chạy ai thương ai nhớ nữa
Chiến trường giục giã bước quân đi!
 
128/15-9-1973
(*)Tây trạch 
 
 

Nguyễn Văn Thái 1949
  • Số bài : 2797
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2011
Re:Đời thơ - 13.11.2025 08:06:36
0
M Ố I   T Ì N H   X Ư A
 
 
Đêm nay trăng tròn
Anh nhớ về người yêu năm xưa
Anh viết bài thơ gửi về nơi ấy
Gửi em vì mối tình đầu
Xa xôi cách núi trùng mây
Hình em theo anh ngày tháng
Tuổi xanh ngây thơ ôm nỗi u sầu
Em ơi đường anh đang đi
Bước chân của người chiến sĩ
Tận cùng đất nước
Tim anh là chiếc la bàn
Luôn hướng về em - phương Bắc
Vì mối tình xưa
 
Đêm nay trăng tròn
Anh nhớ ánh trăng năm xưa
Sáng tỏ tình ta bên dòng sông ấy
Yêu nhau trong mối tình đầu
Xa rồi ngày ấy còn đâu
Tình em đem trao người khác
Làm anh bơ vơ vương vấn tình sầu
Em ơi đường anh đang đi
Bước chân của người chiến sĩ
Tận cùng đất nước
Nhưng tim anh là chiếc la bàn
Luôn hướng về em - phương Bắc
Vì mối tình xưa.
 
Nguyễn Văn Thái
130/8-1973*
 

Nguyễn Văn Thái 1949
  • Số bài : 2797
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2011
Re:Đời thơ - 13.11.2025 09:42:30
0
N H Ớ   T Ì N H   M Ù A   L Ũ   V Ề
 
 
Mùa lũ này có đắp bối không em?
Con bối dài bao quanh đồng ruộng thắm
Có bàn tay em bao năm vun đắp
Có tình ta trong hương đất say nồng
 
Con lũ về đầy ứ nước sông Hồng
Cuồn cuộn chảy, đỏ phù sa bồi đắp
Quê hương ta sau ngày nước rút
Đỏ làn da... thay đổi cuộc đời
 
Bốn mắt lặng nhìn - em đó anh đây
Em còn nhớ ngày đầu tiên nơi ấy?
Ôi! Cuộc sống ngày mai thức dậy
Trong bao người chỉ thấy mình em!
 
Nước tràn lên tất cả… mênh mang
Đường quốc lộ thuyền đi hối hả
Chở thóc chở người về đê vội vã
Trong đoàn thuyền chỉ có thuyền em
 
Nhớ không em trên mặt nước lênh lang
Con thuyền nan đưa anh về xóm cũ
Em cũng về trên thuyền của bố
Lại nhìn nhau... thẳm vọng tiếng chèo khua
 
Và hôm nay...
Rồi ngày mai...
Mãi mãi
Tình theo lũ trôi về biển cả.
 
*131/17-8-1973* Kỳ anh
 
 

Nguyễn Văn Thái 1949
  • Số bài : 2797
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2011
Re:Đời thơ - 13.11.2025 12:33:49
0
T Ì N H   Y Ê U   V À   H A I   N Ấ M   M Ồ
 
 
Ở hai làng bên bờ con sông ấy
Có chàng trai và cô gái yêu nhau
Lửa tình bén khi dòng sông giận dữ
Đẩy nước lên đe doạ xóm làng nghèo
 
Chàng trai về hưởng mùa hương hoa phượng
Cô gái xinh tươi tròn lẳn làn xuân
Hoa tình nở trong tim hai người ấy
Nắng khơi màu gieo chuyện tình duyên
 
Ngày ấy qua nhanh chàng về đèn sách
Cô gái vừa quen, ở lại quê nhà
Giữa khoảng cách của hai người xa lạ
Ước mộng tình theo ngày tháng đi qua
 
Mùa xuân sau chàng lại về xóm nhỏ
Vội gửi thư cho cô gái làng bên ...
Một chiều ở miền rất xa chàng nhận
Lá thư tình - cô gái hẹn kết duyên
 
Họ thầm yêu nhau bắt đầu từ đấy
Những vui những buồn suy tưởng hờn ghen...
Theo ánh dương lên theo vầng trăng lặn
Dòng sông xanh đôi bờ mướt êm đềm
 
Ở nơi xa xôi bâng khuâng chàng nhớ
Dòng trí tưởng in bóng dáng người thương
Nhớ cái dáng đi, nụ cười e thẹn
Cái áo bạc mầu… gợi những vấn vương
 
Đôi mắt yêu! Ôi đẫm tình con mắt
Ánh chớp đời ước vọng khát khơi phiêu
Lung linh sáng trên khuôn trăng tròn vạnh
Cửa sổ tâm hồn, thông điệp tình yêu
 
Chàng mơ nhìn trong tình yêu say đắm
Ước hôn lên đôi môi mọng thắm mềm
Và chàng muốn một lần hoa hồng nở
Ước mối tình này nồng mãi trong tim
 
Chưa nói cùng nhau những điều sâu kín
Mối tình đầu chóng tắt lịm chia ly
Nỗi tàn phai hai người đành phải nhận
Vì nước màu và vì Chúa quyền uy!
 
Thời gian! Thời gian! Sao dài sốt ruột
Còn nữa đâu cái chân lý ở đời
Trong sách thánh thì cái gì cũng đúng
Nhưng ngoài đời có phải dễ dàng đâu!
 
Cái hiểu nhau lúc ban đầu đơn giản
Rồi sẽ từ thực tại được nhân lên
Sau phút lắng mỗi lần chiêm nghiệm lại
Khóc và cười - bản hợp xướng vô biên
 
Chàng cầu xin những ngày vui nhớ nốt
Giấu mối tình vào dĩ vãng vùi sâu
Xin nguyện tạ một thời thơ trong trắng
Hương tình yêu thơm lại, ước nhiệm mầu
 
Hai người xa nhau mỗi người mỗi ngả
Nhận nỗi sầu vào tận đáy tâm can
Cô gái về với người thương chung sống
Chàng trai cô đơn tắm bụi chiến trường
 
Nỗi hận trong chàng cả đời vô tận
Lệ rơi hoài theo năm tháng sầu tuôn
Tim rỉ máu triền miên trong nỗi khát
Đời miên man vùi trong khúc nhạc buồn
 
Còn cô gái chắc bạn đời muốn biết
Nàng mượn con nàng làm thứ mua vui
Mái đầu xanh đâu còn xanh thắm nữa
Đôi mắt yêu về dĩ vãng xa rồi
 
Những vết tích của mối tình không trọn
Mai sau đây trên mặt đất không còn
Sâu lòng đất cuộc đời hai người bạn
Như bao lớp người đêm trước từng qua
 
Thời gian sẽ làm mờ phai tất cả
Số phận đỏ đen ở thế gian này
Đời lãng quên… hai nấm mồ hoang dại! 
Hai cuộc đời lịch sử sẽ bỏ qua.
 
Nguyễn Văn Thái
132/9-1973
 

Nguyễn Văn Thái 1949
  • Số bài : 2797
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2011
Re:Đời thơ - 13.11.2025 13:00:48
0
S Ố N G   Đ Ứ N G
 
 
Ta đến đây là “kẻ mù kẻ điếc”
Người không tim giữa cuộc tình duyên
Nghe âm thanh phòng này dội tới
Giọt lệ rơi ướt sách của Người
 
Ta ngước nhìn cùng nụ cười tự mãn
Kẻ nhục hèn quỳ gối dưới chân ta
Không dám cùng ta đứng nhìn sự thật
Nhút nhát dìm ta sau cái bóng của Người
 
Ôi! Thần tự do trong ta lộng lẫy
Ta muốn như chim bay trên trời
Con cá hồn nhiên vẫy vùng biển cả...
Như con thú sống giữa rừng cây
 
Hỡi những “con bò” biết nói
Hãy lắng nghe tiếng nói của con người
Ta sinh ra không bao giờ quỳ gối
Để “loài bò” ban chút tình thương
 
Ánh sáng soi đường là tình đồng chí
Là lương tâm chân lý niềm tin
Ta chỉ cúi đầu, một lần, nhận tội
Khi lòng ta vô cảm nỗi điêu linh
 
Đồng đội quanh ta hiểu điều được mất
Khi tiếng ta cười vang không gian
Ta không cô đơn vì nói lên sự thật
Các người bầm ruột tím gan
 
Các người giao giảng say sưa: Độc lập
Lưỡi lèo lèo, dân chủ đầu môi
Các người đã làm nhàu sự thật!
Ta phát kinh lượm giọng cả đời
 
Một ngày kia ta xa biệt nơi này
Theo lời dạy trong sách Người đã chỉ
Nguyện suốt đời dâng hiến hy sinh
Cho nền dân chủ anh minh
 
Các người cứ sống thế đi!
Đợi ngày huỷ diệt
Ta đi tới chân trời rực đỏ
Cho sách Người sáng mãi niềm tin.
 
Nguyễn Văn Thái
135/10-1973*
 

Nguyễn Văn Thái 1949
  • Số bài : 2797
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2011
Re:Đời thơ - 13.11.2025 17:21:54
0
T H Ư   G Ử I   B Ố   V Ợ   H Ụ T
 
 
Thưa ông!
Tình yêu tôi không còn
Đã khoác màu quá khứ
Dĩ vãng xoa lỗi lầm...
Ông cười - kẻ chiến thắng
Bên xác chàng tình si
 
Vườn hoa vào mùa xuân
Ông hằng mơ quả mập
“Tên trộm” nối duyên tình
Ông rình...
Và đêm giông!
 
Quả tang!...
“Tên trộm”  kêu
xin ông lòng độ lượng!
Ông nhìn hai tia lửa
Sấm sét trút người thương…
 
Kẻ đắc thắng ông cười
“Tên trộm” tình lặng lẽ
Mặt trăng bầm giọt lệ
Dòng sông cười mỉa mai
 
Bóng đêm dần tan đi
Con thuyền trôi ngán ngao xa bến
Trên dòng trăng mơ dáng người yêu
Thuyền trôi về biển khổ
“Tên trộm” cắt dây tình…
 
Thưa ông!
Đêm trăng tôi nép mình
Ánh mặt trời đau khổ
Ông nhìn hai tia lửa
Thiêu cháy tình yêu tôi
Về dĩ vãng ông ơi
Lỗi lầm tan thành bụi
 
Kẻ đắc thắng ông cười
“Tên trộm” tình im lặng
Chào ông!
 
Nguyễn Văn Thái
137/12-10-1973*
 

Nguyễn Văn Thái 1949
  • Số bài : 2797
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2011
Re:Đời thơ - 13.11.2025 18:02:51
0
T Ì N H   T Ô I   B Ê N   D Ò N G   S U Ố I
 
 
I - Nỗi buồn
 
Một mình bên suối vắng
Buồn tụ nơi cô đơn         
Nhớ về tình yêu cũ
Câu thơ nâng cánh buồn
 
Rừng xanh ôm dòng suối
Suối chảy rừng sẻ đôi
Suối ngân lên tiếng gọi
Có vui không người ơi?
 
Ngậm ngùi nhìn dòng suối
Nước dửng dưng trôi hoài
Mơ nhìn theo dòng chảy
Về đâu nào có hay!
 
Nước xô vào ngầm đá
Bọt tung lên thành hoa
Chẳng khi nào nước lặng
Như nỗi buồn trong tôi.
 
 
II - Tình yêu
 
Anh nhớ về tình yêu
Em ơi! Em có biết?
Bao niềm yêu tha thiết
Chôn chặt trong đáy lòng
 
Nhớ nhiều… chỉ nhớ không!
Hiểu lòng anh? Em hỡi!
Vịn thơ khuây nỗi nhớ
Yêu thương giấu trong đời
 
Anh khắc tên em yêu
Quyện đan trong chữ ký
Lồng tên người anh quý
Vào chiếc mũ đội đầu
 
Chưa vuốt mái tóc êm
Trách em là người đẹp
Nụ hôn chưa từng khép
Tiếc em là người xinh
 
Bước lên con thuyền tình
Đã gặp cơn bão tố
Trao nhau niềm đau khổ
Đành lòng nỗi cách xa!
 
 
III - Ngày về
 
Mai - Ngày anh trở về!
Áo lính phai màu biếc
Gặp em… Còn quyên, nhớ
Thắm đượm tình hương quê?
 
Trong vinh quang gặp lại
Thì đừng buồn em nghe
Cuộc đời anh - tái tê
Đừng cười anh, em nhé!
 
*138/1973*
Tháng lấy củi đường 16A12
 

Nguyễn Văn Thái 1949
  • Số bài : 2797
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2011
Re:Đời thơ - 13.11.2025 18:38:40
0
N H Ữ N G   K Ỷ   N I Ệ M   V Ề   M Ẹ
 
 
I - Mở đầu
 
Con muốn viết một bài thơ - tặng mẹ
Về những tháng ngày mẹ đã nuôi con
Ở nơi xa bao niềm thương nhớ
Con gửi tình vào những vần thơ
 
Mẹ ơi… lúc cô đơn…
ngược thời gian con lần theo lối cũ
Nơi đầu tiên con dừng chân ngẫm nghĩ
là chiếc nôi ru con năm tháng nhọc nhằn
 
Trong chiến tranh phía con đi là mặt trận
Nơi ở của con là những cánh rừng xanh
Nhưng trong tim con là hình bóng mẹ
Mỗi bước đời con có tình mẹ yêu thương
 
 
II - Ấu thơ
 
Tuổi ấu thơ con chưa thể biết
Cái lo của mẹ xuất phát từ đâu
Từ tiếng khóc đầu tiên con chào vũ trụ
Hay từ cuộc đời mẹ đã khổ đau?!
 
Chắt chiu từ củ khoai củ sắn
Con lớn lên nhờ dòng sữa mẹ nuôi
Từ chát mặn giọt mồ hôi năm tháng
Từ cuộc đời tần tảo nắng mưa!
 
Mẹ ẵm con trong gian nhà nhỏ bé
Mẹ nựng con từ thuở ấu thơ
Con khóc mẹ thương, con đau mẹ sợ
Mẹ cầu xin... những lúc hiểm nghèo
 
 
III - Tuổi học
 
Lớn lên con đi học
Quyển vở mới tinh - mẹ tặng
Từ buổi học đầu tiên… cho đến giờ học chót
Đằng đẵng tháng năm mẹ nâng niu chăm chút
Mẹ nhẫn lòng nuôi dạy con khôn
Cho con vui cắp sách tới trường
 
Mẹ thường thắc thỏm đêm khuya
Sợ chợp mắt đứa con mình dạy muộn
Sáng còn sương hay đêm tối mịt
Luôn bên con chu tất mọi điều
 
Mẹ phần cơm trong liễn da lươn
Những hôm học về quá muộn
Ủ trong chiếc chăn vá đụp
Trong hương cơm có hơi ấm mẹ dành…
 
Đêm học thời chiến tranh
Mẹ đi đón mặc trời mưa ướt lạnh tối tăm
Chiến tranh leo thang
Trường con về nơi sơ tán
Mẹ lại một lần lo lắng…
Cho đời con trọn tuổi học sinh.
 
 
IV - Trưởng thành
 
Rồi mẹ tiễn con đi
Ngày con vào đại học
Tàu chuyển bánh, mẹ trở về sốt ruột
Đứa con đi xa mẹ lần đầu
 
Nắm cơm - ăn đường, đùm bọc những thương yêu
Cá bống kho đậm đà tình của mẹ
Con nào biết ở cái thời non trẻ:
Cái thâm tình lòng mẹ đã cho con
 
Nhớ lần ấy con về thăm quê
Mẹ kể con nghe về một người con gái
- Bông hoa ấy đã có người dạm, hái…
Cục nghẹn dâng lên
Chưa hết bát cơm, con thấy no rồi…
 
 
V - Đời lính
 
Chiến tranh khốc liệt
Mẹ đưa con lên đường nhập ngũ
Mẹ trở về, buồn trĩu nặng hơn
Con hiểu thêm nhiều, tình mẹ thương con
 
Hôm nay con đang bước xa hơn
Mẹ vẫn theo con vào chiến trường chiến đấu
Tình mẫu tử... tia mặt trời nồng ấm
Sưởi lòng con xua hết lạnh tâm hồn
 
Con nhớ mẹ nhiều nhất lúc chiều buông
Trên đồi cao con nhìn bốn hướng
Trước mắt con dải cát dài trắng muốt
Con nhìn quê hương qua lớp sương mờ
 
Đồi cây xen nhau trải dài vô tận
Con thả tâm hồn về phía trời xa
Ôi! Đất nước bao la...
Nơi cuối cùng dừng chân là quê mẹ.
 
 
VI - Ước mơ
 
Mẹ ơi!...
Đường tải lương xe đi hối hả
Con ước là tay lái trong đoàn!
Ước ngày về thăm mẹ…
Bù những ngày trông ngóng hoài mong…
 
Mái nhà tranh đựng bao kỷ niệm
Dòng sông Hồng đầy ắp phù  sa
Lòng mẹ thương con bao la!
Sâu lắng… thiết tha… vô cùng… là mẹ!
 
Quê hương ơi thân thương biết mấy!
Cứ ngỡ ngay kia, sau những dải mây xanh
Ngôi nhà ai tuôn làn khói biếc
Gọi ta về… nương mái hương quê.
 
Nguyễn Văn Thái
139a/12-1973 D24-Giáp tết.1974*
 

Nguyễn Văn Thái 1949
  • Số bài : 2797
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2011
Re:Đời thơ - 14.11.2025 18:52:11
0
X A   M Ộ T   N G Ư Ờ I   B Ạ N
 
 
Chia cách từ đây nhé bạn ơi
Đợi ngày gặp lại nữa mà thôi
Từ nay tôi bạn đành xa nhé
Hai ngả đường đi, hai ngả đời
 
Đâu nữa cùng nhau lên đỉnh đồi
Thả hồn theo gió, vịnh thơ tôi
Nói về đời lính hôm nay nữa
Hai đứa hai nơi, xa cách rồi
 
Còn đâu những buổi chuyện hàn huyên
Những buổi hồn nhiên giấc ngủ đêm
Ôm nhau hai đứa gom hơi ấm
Tôi bạn ngâm thơ “Một chuyện tình”
 
Nhớ bạn chiều nay bên núi cao
Đến nơi tôi bạn đứng hôm nao
Ước có bạn đây tâm sự nhỉ
Lòng tôi, vương vấn lúc xa nhau
 
Gió lạnh càng thêm nỗi ngậm ngùi
Con tim đơn lẻ đứng trên đồi
Ngàn cây im lặng chiều cô tịch
Những muốn hoà chung sóng cuộc đời
 
Nhớ bạn xuyến xao đứng nuối nhìn
Màn sương tím lạnh đượm buồn riêng
Bạn ơi, lạnh lắm đời đơn lẻ
Trống trải nên thơ quyến luyến mình.
 
Nguyễn Văn Thái
140/1-12-1974*D24
 

Nguyễn Văn Thái 1949
  • Số bài : 2797
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2011
Re:Đời thơ - 14.11.2025 19:42:51
0
H Ã Y   H I Ể U   N H A U
 
 
Hãy hiểu nhau bằng những lời êm ái
dịu dàng tha thiết yêu thương
những chiều hè gió lộng
những đêm trăng thanh bình
bàu trời quê hương
 
Hãy hiểu nhau
sau những giây phút gắt gay - chân thành
lòng nghĩa khí
Bão táp của lòng ta
gột sạch bụi đời
với tấm lòng vô tư như biển
 
Đừng hiểu nhau
bằng lời nói khoác đeo ngàn cân chì lạnh ngắt
bằng miếng đánh không vết trên da
bằng bộ mặt của thằng điên dại
 
Với kẻ thù: súng gươm
Với bạn: hoa và lúa.
 
Nguyễn Văn Thái
141/28-1974*
 

Nguyễn Văn Thái 1949
  • Số bài : 2797
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2011
Re:Đời thơ - 14.11.2025 20:02:58
0
H Ư Ớ N G   T Ô I   Đ I
 
 
Qua ba ô vòng lái
Tôi khéo lựa một ô
Tôi chọn một bài thơ
Của Hai - Nơ để đó
 
Trước ngã ba đường đời
Tôi theo hướng mặt trời
Trong tay cầm quyển sách
Trọn vẹn cho ngày mai.
 
Nguyễn Văn Thái
142/11-8-1974
 
 

Nguyễn Văn Thái 1949
  • Số bài : 2797
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2011
Re:Đời thơ - 14.11.2025 20:35:12
0
N H Ữ N G   L Ờ I  T Ổ   Q U Ố C  G Ọ I
 
Mẹ đã dạy tôi hát những bài ca
Về tặng quê hương sau mỗi mùa gặt lớn
Mẹ nhắc tôi Tuổi Xuân là cống hiến
Cho Tổ Quốc này, không chỉ đời riêng
 
Mẹ khuyên tôi khi đi giữa dòng người
Đường ngập bụi phải nhẹ bàn chân bước
Là giọt nước hòa vào dòng sông lớn
Làm thác cao thêm sáng những trời sao
 
Tôi thấu hiểu Mẹ qua những khổ đau
Những đêm dài lo âu Mẹ thao thức
Cho Tổ Quốc ngày mai trời tươi sáng
Lừng lẫy năm châu, rạng rỡ địa cầu!
 
Mẹ giục tôi càng phải biết tiên phong
Vào thế giới kia - thành trì khoa học
Mẹ bảo tôi với quân thù - gươm súng
Luyện đau thương thành sức mạnh hờn căm...
 
Tôi lắng nghe lời của Mẹ yêu thương
Trái tim lớn truyền cho tôi ngọn lửa
Mẹ còn nói bao nhiêu điều thiết thực
Tôi nguyện làm theo lời Mẹ thiêng liêng!
 
Nguyễn Văn Thái
143/15-8-1974
 

Nguyễn Văn Thái 1949
  • Số bài : 2797
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2011
Re:Đời thơ - 14.11.2025 21:54:49
0
Đ Ắ P   T Ư Ợ N G   T Ì N H   Y Ê U
 
 
Rồi tôi sẽ trở về
quê hương
cha mẹ còn
Bên em vui tình bạn
Ơi cô gái tôi yêu!
 
Buồng cau hồi nhà đã héo
Giàn trầu sương muối táp khô
Qua thư em tôi nói thế...
 
Bờ sông hôm nao quạnh quẽ
Cỏ vàng phơ phất heo may!
 
Tình yêu giấu biệt tim này
Lắng sâu nỗi sầu dĩ vãng
Em bình yên hạnh phúc!
Đá buồn đắp tượng tình yêu.
 
Nguyễn Văn Thái
144/15-8-1974