Đời thơ

Tác giả Bài
Nguyễn Văn Thái 1949
  • Số bài : 2626
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2011
Đời thơ - 15 giờ
0
N Ó I   V Ớ I   C O N   V Ề   T Ư Ơ N G   L A I
 
Trên võng cha ngồi ngẫm nước non
Ngày mưa, buồn quá ước hình con
Triền miên suy nghĩ theo dòng tưởng
Khắc khoải bôn ba bước mỏi mòn
 
Đừng trách cha con! Sao lại sầu
Loanh quanh không biết hướng về đâu
Thế hèn chí lớn kham sao nổi
Để hận hôm nay đến mãi sau
 
Thức trắng bao lần trong thẳm đêm
Nghĩ nhiều thêm hận hỡi con yêu!
Ở đâu cũng thế như nhau cả
Có đứng hay quì cũng chẳng yên
 
Con nói giùm cha lấy một lời
Cách đi cha bước đúng từng nơi
Hoa thơm một đoá thôi con nhỉ
Nhiều quá nhạt tình chóng úa thôi
 
Con nhé ngày mai cha trở về
Binh nhì - lão cố con đừng chê
Nhẽ đời cao lắm đau càng đậm
Có sướng vui gì nơi súng lê.
 
Nguyễn Văn Thái
123/10-9-1973*
 

Nguyễn Văn Thái 1949
  • Số bài : 2626
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2011
Re:Đời thơ - 15 giờ
0
N Ó N G   M I Ề N   T R U N G
 
 
Nóng từ mặt chảo đất om
Rát tay vốc nước hố bom Mỹ đào
 
Từ cành cây héo trên cao
Trắng phơ đường cỏ ra vào tiều phu
 
Từ trên ngọn núi xa mù
Hơi vương bao phủ âm u núi đồi
 
Nóng trong lều bạt giữa trời
Cao xanh ngăn ngắt… bốc hơi mặt đường
 
Tiêu điều làng bản, khô nương
Nguôi ngoai quên nóng tôi thường làm thơ.
 
Nguyễn Văn Thái
126/10-9-1973
 

Nguyễn Văn Thái 1949
  • Số bài : 2626
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2011
Re:Đời thơ - 11 giờ
0
K Ỷ   N I Ệ M   Q U Ê   H Ư Ơ N G
(Quân thù đến phá tan đời yên tĩnh…)

Quê hương tôi bên con đường quốc lộ
Dòng sông Hồng - lụa đỏ, đã ngàn năm
Có miếu Thành Hoàng cổ kính linh thiêng
Bãi mật phù sa, phì nhiêu vườn ruộng…

Mỗi sớm tinh sương mẹ tôi gọi dậy
Ngôi Sao Mai chênh chếch mái hiên nhà
Và vội bát cơm, lót dạ qua loa
Mẹ gói bữa trưa… căng phồng cặp sách

Tôi đến trường còn mẹ ngồi chải tóc
Tóc bạc màu sương mưa nắng dãi dầu
Tiếng người xe rộn rã gọi chen nhau…
Ngoài bến sông con phà sang tấp nập

Chân trời, thành Nam in hình ngọn tháp
Con đê dài lưu luyến lũy tre xanh
Trời quê hương trong ký ức yên lành
Vọng tiếng bên sông sáo diều thánh thót
 
Nước lũ về chở phù sa thắm ngọt
Những ngày thơ vùng vẫy nước, nổi chìm…
Buổi chăn trâu cùng lũ bạn ú tim
Bờ lộng gió con sóng xô dào dạt
 
Trăng óng ánh trên mặt sông lan khắp
Quê hương vui ngây ngất cảnh thanh bình
Con thuyền ai rẽ sóng lướt dòng xinh
Lắng vọng đêm thanh giọng hò dân dã

Quân thù đến phá tan đời yên ả
Tạm biệt quê hương dưới nắng trưa hè
Đường chiến đấu này, mẹ tiễn tôi đi…
Xa mẹ tôi, xa bến phà nhộn nhịp

Quê hương ơi - Người mẹ hiền yêu quý!
Nâng hồn tôi bay bổng giữa trời cao
Ký ức thân thương sâu thẳm ngọt ngào
Những kỷ niệm êm đềm và sâu kín
 
Tháng tháng năm năm ngàn xanh bịn rịn
Miền cố hương tôi mãi nhớ thương mong...
Tiếng “Quê Hương” - Ôi! Đằm thắm trong tim
Năm tháng xa quê vọng lòng vời vợi.
 
Nguyễn Văn Thái
127/9-6-1973*
 
 

Nguyễn Văn Thái 1949
  • Số bài : 2626
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2011
Re:Đời thơ - 11 giờ
0
C Â U  C H U Y Ệ N  T H Ư Ờ N G  T Ì N H
 
 
Ngẫu hứng anh tìm đến với em
Chuyện vui chuyện lạ để làm quen
Cho nguôi nỗi vắng đời chinh chiến
Chẳng phải vì hoa cánh bướm chen
 
Trường núi nắng vàng… ôi dễ thương!
Hai cô giáo trẻ mới về trường
Hai anh bộ đội vui chân tới
Chuyện nở tâm tình, chuyện cố hương…
 
“Bà Nguyệt” vui lây giả hái trầu
“Ông Tơ”  vờ góp trái xanh cau
Ví anh - em nói - như liềm cắt
Lõm rứa mần răng bén được mau!
 
Thôi nhé em à cô gái duyên
Anh e bến hiểm vắng con thuyền
Bén vì nước sắc thường thôi nhỉ?
Không sắc mà nên mới đáng truyền!
 
Câu chuyện hôm nay có nghĩa chi
Để thương để nhớ lúc chia ly
Xe chạy ai thương ai nhớ nữa
Chiến trường giục giã bước quân đi!
 
128/15-9-1973
(*)Tây trạch