Tản Văn - Viễn Phương

Tác giả Bài
Viễn Phương
  • Số bài : 1133
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 05.10.2010
Tản Văn - Viễn Phương - 1 ngày
Tản Văn: 
Lời Tạ Ơn Trong một ngày Bình Yên
Hôm nay Lễ Tạ Ơn về nhẹ như một làn gió cuối thu. Ngoài kia, lá rơi chậm rãi, trong lòng tôi cũng chậm lại để nhìn sâu vào những điều đã đi qua. Giữa bao bộn bề, tôi bỗng nhận ra- được sống, được thở, được yêu thương, đã là một ân sủng lớn lao.
Tôi cúi đầu tạ ơn cha mẹ, những người đã cho tôi hình hài, cho tôi bước chân đầu tiên giữa cõi đời rộng lớn. Tạ ơn những năm tháng vất vả, những lo toan lặng thầm, những hy sinh chưa bao giờ đòi hỏi hồi đáp.
Tôi tạ ơn những người bạn thân thương, những bàn tay từng nắm lấy tay tôi lúc yếu mềm, những tiếng cười đã vá lại những vết nứt của tâm hồn, những im lặng đủ sâu để tôi không còn đơn độc.
Tôi tạ ơn đời, vì đã cho tôi cả bình yên lẫn xáo trộn. Nhờ những giông bão mà tôi học được cách đứng vững. Nhờ những đổ vỡ mà tôi biết quý trọng những điều còn lại. Và hôm nay, tôi vẫn còn đây, với hơi thở mỏng manh mà diệu kỳ, trên mảnh đất tạm gọi là bình yên.
Tôi tạ ơn người vợ thương yêu – người đã đi cùng tôi qua nắng mưa đời sống, sẻ chia từng bữa cơm, từng buồn vui rất thật. Và sau cùng, tôi tạ ơn người tình thơ tri kỷ – người đã lặng lẽ bước vào cõi chữ, cùng tôi gìn giữ những rung động tinh khôi của tâm hồn.
Trong ngày Lễ Tạ Ơn, tôi không ước gì cao sang. Tôi chỉ khẽ thì thầm hai tiếng “tạ ơn” – như một nén hương lòng dâng lên cuộc đời.

Nov 27, 2025
Viễn Phương