DANH LỢI
Công danh nào có chi là
Bao người đeo đuổi nên đà quên TÂM
Công lộc bỗng hầu sáng ngời
Danh lợi đưa đẩy con người mãi mê
Nào ai thức tỉnh quay về
Có khi lạc lối...si mê lầm đường
Chi bằng tay bỏ TÂM buông
Là ta sẽ hết điên cuồng - TÂM an
Bao nhiêu mới đủ...muôn vàn!
Người ơi tri túc thanh nhàn tấm thân
Đeo chi lợi lộc dương trần
Đuổi hoài kiệt sức tinh thần lao đao
Nên giữ TÂM trong sáng nào
ĐÀ DI PHẬT TỔ ngôi cao huấn từ
Quên đi danh lợi...ảo hư
TÂM yên đời sống hiền từ thảnh thơi
Sương Anh
TÂM NGỌC.
Tâm trong như ngọc rạng ngời
dấu trong mòn mỏi bước đời lầm than
nói lời chẳng biết dối gian
làm ra vật chất tự bàn tay ta.
Trần gian kiếp sống sinh ta
tình cha nghĩa mẹ một nhà anh em
khi trăng sáng-lúc như đèn
bình tâm ta chẳng bon chen với đời.
Đêm nằm mơ giấc thảnh thơi
câu thơ viết với khoảng trời thanh tao
tuổi xuân lên xuống ra vào
tháng năm lối mộng trăng sao dõi cùng.
Việc đời tâm cứ ung dung
nay đây mai đó vui cùng cỏ hoa
khi ban mai lúc chiều tà
tâm tư thương nỗi... quê xa chuông chiều.
MINH TUẤN
R
mình viết với SƯƠNG ANH NHÉ -
<hi em chúc chị BẢY vui khoẻ nhiều nhé -trang thơ TÂM nhiều người viết hay quá chị a.>
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2007 18:13:22 bởi Viet duong nhan >