:: TÂM ::
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 69 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 1033 bài trong đề mục
Viet duong nhan 03.12.2005 13:33:14 (permalink)
0


Phật A Di Đà
Hồn Thơ Gởi Gió

Gió ơi ! Gió có biết ?
Mai ta sẽ trở về :
Trở về với Cát Bụi
Đã tạo thành thân ta
Lòng xót xa rơi lệ
Muốn ở mãi với đời
Chung cười và chung khóc
Cùng người người ta thương
Vì ta sợ bị mất
Hồn thơ không ai cất!
Gió chợt từ đâu đến
Kề bên tai khe khẽ :

''Hỡi này ! Việt Dương Nhân!
Gió sẽ mang đi cất
Thơ ngươi không xóa mất
Ta là gió mười phương
Bay quanh khắp trời đất
Cất tiếng ngâm vẫn thường
Mang sầu ta chất ngất
Nếu có người nghe được
Tiếng thơ ngươi, não nùn
Tâm động buồn rơi lệ
Ôi ! buồn quá là buồn !''


(Paris 8ème, đêm hè 26-07-1990)


*

Đọc ''Hồn Thơ Gởi Gió''
Của Việt Dương Nhân

Bạn là gió mười phương
Tôi là mây tám hướng
Bay khắp mọi nẻo đường
Để tìm lời Thơ Đẹp
Chan chứa tình Yêu Thương

Người thơ Việt Dương Nhân
Tâm hồn đẹp, quá đẹp
Yêu người như yêu mình
Biết cõi trần là khổ
Vẫn muốn ở với đời
‘’Chung cười và chung khóc
Thương ta và thương người’’

Ơi người thơ, người thơ
Tôi sẽ đem thơ bạn
Thả vào khắp không gian
‘’Gió sẽ mang đi cất
Thơ người không xóa mất
Đừng lo sợ bâng khuâng.’’

Thơ bạn là tiếng chuông
Gợi lòng từ thức tỉnh
Trong Cõi Tạm, u minh
Chúng sinh đầy khổ lụy
Mây tôi rải thơ bạn
Thành mưa nhẹ rơi rơi
Cho mùa xuân hoa nở
Mai vàng sắc nắng trời
Đào tươi màu môi thắm


(Nguyễn Thị Vinh cảm tác. Na-uy, ngày 20-3-2001)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2006 03:51:07 bởi Viet duong nhan >
#31
    Viet duong nhan 03.12.2005 13:38:49 (permalink)
    0
    Trở Về...

    Thoạt nhiên hiện biển pha lê
    Ra đi rồi lại trở về nơi đây
    Cảnh đời vui khổ đủ đầy
    Suy đi tính lại đêm ngày đều nhau

    Đừng nên nghĩ chuyện thấp cao
    Lên thuyền Bát Nhã bước vào Như Lai
    Hoa Vô Ưu ngự Liên Đài
    Giữ gìn tươi tốt tháng ngày lo chăm

    Như như bất diệt ngàn năm
    Ta bà hóa huyễn thăng trầm là chi
    Nắm Kim Cương trí kiên trì
    Bão giông đến, rồi cũng đi xa dần

    Trở về chung hưởng cõi trần
    Sợ gì cát bụi lắm trên thân nầy
    Vô Ưu thơm ngát đó đây
    Liên Hoa Diệu Pháp dựng ngay đáy lòng

    Mặc cho vũ bão Bát Phong
    Trở về tự tại bên dòng sông xưa
    Thân Tứ Đại nhận nắng mưa
    Nghèo-giàu-vui-khổ chẳng chừa thứ chi

    Như huyễn hóa, đến rồi đi
    Lông-Rùa-Sừng-Thỏ có gì mà mơ
    Trở về chốn cũ làm thơ
    Dệt lên những thảm lụa tơ diệu huyền.


    (Ngày Vía Phật Thích Ca Xuất Gia
    Mùng 8 tháng 2 năm Kỷ Mão 1999, Phật lịch 2543.
    Gia tự Diệu Thi, Ivry s/Seine, 04 giờ 55 rạng 25-03-1999)
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2005 13:41:24 bởi Viet duong nhan >
    #32
      Viet duong nhan 04.12.2005 12:16:03 (permalink)
      0
      Về Với Má

      Má ơi ! con sẽ quay về,
      Về bên cạnh Má vẹn bề phận con.
      Má giờ thân xác hao mòn,
      Dung nhan con cũng chẳng còn thắm tươi.

      Héo khô tắt hẳn nụ cười,
      Như hoa phủ tuyết, như trời lấp sương.
      Một đời gặp lắm đau thương,
      Xuống lên chìm nổi đoạn trường đắng cay.

      Con về với Má nay mai,
      Sớm thăm tối viếng tháng ngày già nua.
      Lòng con nay đã xây Chùa...
      Nương thân Tâm Phật, hết đua chen đời.


      (Ivry s/Seine, Gia-tự Diệu-Thi, ngày 02-08-1999)

      http://dactrung.net/phorum/tm.aspx?m=148997&mpage=3&key=
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2005 07:44:09 bởi Viet duong nhan >
      #33
        Viet duong nhan 04.12.2005 12:26:38 (permalink)
        0
        Mừng Giáng Sinh Thánh

        Hoàn cầu đang nối vòng tay
        Tâm hòa, ý hợp dựng xây tình người
        Dân gian chào đón vui cười
        Mừng Giáng Sinh Thánh hưởng đời bình yên.


        Cổ Tùng


        Cổ Tùng xanh lá đậm màu,
        Gốc to, cành lớn, bóng bao khu vườn.
        Muốn trao tất cả tình thương,
        Gọi mời hoa cỏ về nương bóng Tùng.


        (Villemomble, Xuân 1999)


        Tặng Đời


        Tạ ơn Trời ban Cây Bút Nhỏ
        Làm văn-thơ để tỏ nỗi lòng
        Phật rằng : Có-có, Không-không
        Nhưng tôi vẫn lấy Có-Không tặng đời.


        (Bạch Am, chiều hè 29-06-2003)

        Tạ Ơn Trời


        Dẩu rằng lắm bận phong trần
        Ông Trời cũng thưởng chút phần thanh cao
        Bây giờ lòng chẳng động chao
        Ngồi nhìn cảnh vật một màu tinh anh.

        (Ivry s/Seine, Bạch-Am 15 giờ 25 chiều 14-02-2000)
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2005 12:29:42 bởi Viet duong nhan >
        #34
          Viet duong nhan 04.12.2005 12:32:04 (permalink)
          0
          Thay lời tựa "Cát Bụi"
          của thi sĩ Việt Dương Nhân
          Nguyễn Hữu Nhật


          Tôi từ đâu đến đây không biết
          Về nơi nao Cát Bụi chẳng hay
          Thân chuyển mãi vòng quay bất tận
          Tâm một viền trăng sáng đâu lay...

          * * *
          Cảm ơn bạn đọc thơ tôi
          Tiếng lòng của kẻ bồi hồi nhớ quê
          Cánh đồng im lặng tái tê
          Cánh chim lẻ bạn bay về chiều xưa

          Trên bờ ao cũ nắng thưa
          Tiếng cười trẻ dại bây giờ còn vang
          Dù đời sớm gặp phũ phàng
          Cha đi kháng chiến, mẹ sang thuyền người

          Tuổi thơ chiếc bóng bên trời
          Khuya lau nước mắt sầu đời bạc đen
          Đêm mong soi tỏ ngọn đèn
          Để coi chiếc bóng mình quen một mình

          Thơ tôi là cõi lặng thinh
          Chung quanh thiếu một cái tình người ta
          Năm mười hai tuổi rời nhà
          Bước chân mỗi bước xót xa phận nghèo

          Phố phường bước nhỏ mừng reo
          Đầu đời tinh lỡ buồn theo tháng ngày
          Trước sau trắng hai bàn tay
          Hai bàn tay trắng vốc đầy thương yêu

          Thơ tôi chiếc lá cuối chiều
          Rụng bay đất khách nghe nhiều đắng cay
          Cánh sen bùn lắm phương nầy
          Vẫn mơ phương ấy vòng tay mẹ hiền

          Chỉ mong đời bớt đảo điên
          Mười phương Phật độ bình yên nẻo về
          Thương mình khi tỉnh, lúc mê
          Chập chờn hư, thực lạnh tê một đời

          Cảm ơn bạn đọc thơ tôi
          Bốn Phương Chìm Nổi người ngồi tĩnh tâm
          Tiếng đàn, giọng hát, lời ngâm
          Chỉ như bè nổi âm thầm qua sông

          Tới bờ vắng lặng hư không
          Buồn vui của những chuyện lòng sớm quên
          Bởi chính hồn mình chưa yên
          Hỏi thân Cát Bụi ưu phiền sao qua

          Thơ tôi cảm tạ gần xa
          Tấm lòng tri kỷ nở hoa sen vàng.

          * * *
          Tạ ơn các bạn gần xa
          Đem lòng thương mến tặng hoa bằng lời
          Mai sau mỗi người một nơi
          Hương thơm còn gởi lại đời mến thương

          (Na Uy, Oslo 1/1999)
          #35
            Viet duong nhan 04.12.2005 13:57:35 (permalink)
            0
            Tôi Muốn


            Tôi muốn đời dứt khổ đau
            Hết tranh dành giựt gom thâu của người
            Tôi muốn trao tặng cho đời
            Những gì đẹp nhứt tuyệt vời trần gian.

            Tôi muốn nhân loại bình an
            Cơm no hạnh phúc mùng màn ấm êm
            Tôi muốn già trẻ dịu mềm
            Thiện nam, Tín nữ hòa hiền yêu thương

            Tôi muốn sáng mãi Nguyệt, Dương
            Mưa đều, nắng đủ, ruộng nương đặng mùa
            Tôi muốn hoa nở, bướm đùa
            Cỏ cây xanh biếc, gió lùa tan mây

            Tôi muốn ánh nắng đó đây
            Đông Tây Nam Bắc tràn đầy bốn phương
            Tôi muốn chấm dứt đau thương
            Tiếng lòng nhân ái rộn đường thế gian.


            (France, Villemomble, ngày 14-05-1999)
            #36
              Viet duong nhan 04.12.2005 14:00:27 (permalink)
              0
              Nhận...

              ''Ngẫm hay muôn sư tại Trời
              Trời kia đã bắt làm người có thân
              Bắt phong trần, phải phong trần
              Cho thanh cao, mới được phần thanh cao''

              (''Kim-Vân-Kiều'' Nguyễn Du)




              Trời cho phải nhận biết sao
              Lỗi đành chịu vậy, chớ bào chữa chi
              Thương được trọng, ghét bị khi
              Hiểu rồi thâu nhập có gì ngạc nhiên

              Ráng sao ăn ở lành hiền
              Thiệt mình chút đỉnh, chớ phiền tha nhân
              Cố so bằng phẳng cán cân
              Nhẹ lòng dấn bước đường trần Bát-Phong.

              Dựng màn để cản gió giông
              Hài đinh, dép sắt gai chông sợ gì
              Đường ta đi, ta cứ đi
              Nắng mưa chẳng ngại, dạ trì, gan kiên.

              Khắc ghi lời của Thánh hiền
              Học đòi Quân Tử, theo Tiên cảnh Trời
              Trần gian là của muôn loài
              Tâm bình, hồn lặng đêm ngày nhàn an

              Nguyệt Dương sáng, mây mù tan
              Thiều Quang chói lọi ngút ngàn muôn phương.


              (Villemomble, 23 giờ 25 tư gia Hồng-Lộc, đêm trăng xuân 28-05-1999)
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2005 14:03:09 bởi Viet duong nhan >
              #37
                Nguyên Đỗ 05.12.2005 15:53:46 (permalink)
                0
                Đừng Buồn Nữa


                Đừng buồn nữa, khi đêm về chị ạ!
                Trong màn đêm dễ dấu nỗi cô đơn
                Thả vào đêm tất cả những nỗi buồn
                Dù không thấy tinh hà xa vẫn sáng

                Đừng buồn nữa, cuộc đời như gió thoảng
                Chẳng có gì là vĩnh viễn mãi đâu
                Hãy để tâm tịnh dưỡng chuyện ngàn sau
                Nâng Phật tính thóat khỏi vòng lưu lạc

                Đêm thinh lặng có khi nghe tiếng nhạc
                Vạn vì sao giao hưởng khúc đêm khơi
                Hãy bình yên, nghe thinh nhạc tuyệt vời
                Đang thủ thỉ rì rào qua tiếng gió

                Trong cõi tạm, làm sao ta hiểu rõ
                Chuyện xảy ra, dưới ánh sáng đạo mầu
                Hãy mở hồn đón ý niệm cao sâu
                Tâm giác huệ tất là nhận lãnh được


                Nguyên Đỗ
                #38
                  Viet duong nhan 06.12.2005 03:06:45 (permalink)
                  0


                  Trích đoạn: Nguyên Đỗ

                  Đừng Buồn Nữa


                  Đừng buồn nữa, khi đêm về chị ạ!
                  Trong màn đêm dễ dấu nỗi cô đơn
                  Thả vào đêm tất cả những nỗi buồn
                  Dù không thấy tinh hà xa vẫn sáng

                  Đừng buồn nữa, cuộc đời như gió thoảng
                  Chẳng có gì là vĩnh viễn mãi đâu
                  Hãy để tâm tịnh dưỡng chuyện ngàn sau
                  Nâng Phật tính thóat khỏi vòng lưu lạc

                  Đêm thinh lặng có khi nghe tiếng nhạc
                  Vạn vì sao giao hưởng khúc đêm khơi
                  Hãy bình yên, nghe thinh nhạc tuyệt vời
                  Đang thủ thỉ rì rào qua tiếng gió

                  Trong cõi tạm, làm sao ta hiểu rõ
                  Chuyện xảy ra, dưới ánh sáng đạo mầu
                  Hãy mở hồn đón ý niệm cao sâu
                  Tâm giác huệ tất là nhận lãnh được


                  Nguyên Đỗ

                  Cảm ơn NĐ đã chia sẻ với 7 và gieo trải bài thơ... an ủi 7 lắm !
                  Chúc NĐ và gia đình an vui.
                  Thân
                  7_nn
                  #39
                    Viet duong nhan 06.12.2005 13:22:03 (permalink)
                    0
                    Xuân Cõi Tôi


                    Xuân cõi tôi, là bầu trời ảm đạm
                    Là mây đen phủ kín khắp trần gian
                    Là đau thương tràn ngập những nẻo đàng
                    Là nước mắt chảy nhiều hơn sông biển.

                    Xuân cõi tôi, là triền miên thất vọng
                    Là phũ phàng những cay đắng chát chua
                    Là một đời chịu lắm cảnh thiệt thua
                    Mà muôn thuở chưa tìm ra nguyên thủy.



                    Xuân 2000


                    Xuân hai ngàn, là tình thương vạn kỷ
                    Là yêu đương trao tặng đến muôn người
                    Dù riêng tôi thiếu vắng những nụ cười
                    Lòng mong mỏi người người đều phỉ ý.

                    Xuân hai ngàn, là đầu Thiên Niên Kỷ
                    Mộng mơ đời được vạn sự bình an
                    Mong tình người hòa nhã, chinh chiến tan
                    Nhân sinh hóa hoàn cầu trong hoan hỷ.


                    (Ivry-sur-Seine, 14 giờ 55 chiều thu buồn 08-11-1999)



                    Que le Printemps l’ an 2000

                    Soit le commencement du Millenium d’amour,
                    De cet amour offert à des milliers d’êtres ...
                    A celui, celle qui manque de rires et de bonheur,
                    Que voeux et désirs puissent être comblés...

                    Que ce printemps de Début de Siècle,
                    Puisse apporter des milliers de bonheur,
                    Que la fraternité puisse éteindre les guerres...
                    Que notre planète soit Terre de Paix et de Joie.


                    (Traduit par Marie-Colombe Bạch Thị Ngọc Sương)
                    #40
                      Viet duong nhan 06.12.2005 13:24:32 (permalink)
                      0
                      Cảm Ơn
                      Nữ sĩ Thụy Khuê và nữ ngâm diễn Ngọc Xuân

                      Đêm nay tôi bỗng nhiên vui
                      ''Thấy sung sướng được làm người khổ đau''
                      Văn chương nào biết chuốt trau
                      Nhờ bao đau khổ thơ trào tuôn ra.

                      Người nghe cảm động xót xa
                      Thả thơ tung cánh bay ra giữa đời
                      Xin thành thật, cảm ơn Người
                      Cho tôi thấy lại cuộc đời thắm xanh.


                      (Bạch Am, đêm Đông 2000)
                      #41
                        Viet duong nhan 06.12.2005 13:26:36 (permalink)
                        0
                        Chung Cuộc


                        Sanh ra ai cũng như nhau
                        Nào hay những chuyện thấp cao giữa đời
                        Ngây thơ trong sáng tuyệt vời
                        Từ từ khôn lớn tâm khơi giận hờn

                        Nắng mưa giông bão cuốn cuồn
                        Nào hay những ngọn gió luồng không ngưng
                        Được thì vui, mất lại buồn
                        Làm sao phân xử rõ nguồn, sáng cơn !

                        Giữa đời cứ mãi thiệt hơn
                        Gồm thâu tất cả chẳng sờn chia ai
                        Bởi thế mới gặp đắng cay
                        Nhồi đi khuấy lại mới hay Vô Thường.

                        Đến khi hiểu biết nhịn nhường
                        Thì trên đỉnh núi tuyết sương phủ đầy
                        Nguyệt chìm, Dương lặn sợ thay
                        Hoàng hôn ngả bóng trời mây mịt mùng

                        Gót mòn, gối mỏi, chân chùng
                        Mới hay thấp thoáng bóng chung cận kề
                        Tâm ngao, lòng ngán tư bề
                        Thiều quang le lói Bồ Đề lẻn soi

                        Vội tìm gương muộn ngắm coi
                        Thấy thân Tứ Đại đưa thoi giữa đời
                        Mắt mờ tai lãng da mồi
                        Tay chân run rẫy nụ cười héo hon

                        Má đào phai nhạt phấn son
                        Bướm ong chường chán đâu còn đón đưa
                        Trời chiều hé chút nắng thưa
                        Chỉ đường dẫn lối lần lừa mà đi

                        Tâm phàm chợt nhớ Từ bi
                        Đạo Vàng tu tập Lưu Ly trau dồi
                        Lánh xa vũng lội, bùn hôi
                        Nước nguồn Cam Lộ, trì bồi ngày đêm

                        Trí tâm chớ để lãng quên
                        Tam bành Lục tặc rình bên cạnh mình
                        Thích ca Từ phụ : ngưỡng tin,
                        Vững lòng, cứu độ tự mình, giác tha

                        Niệm hồng danh Phật Di Đà
                        Tâm ngời trong suốt, tà ma xa lìa.

                        (Ivry s/Seine, xuân 04/1999)
                        #42
                          Viet duong nhan 06.12.2005 13:28:20 (permalink)
                          0
                          Chút Lòng Vàng
                          Gởi về nạn nhân lũ lụt Việt Nam

                          Triệu... dân Việt điêu linh khốn khổ
                          Làm sao ngồi một chỗ an thân
                          Hỡi ai con Việt cõi trần
                          Gởi về đất Mẹ vài phần cơm dư.

                          Đã đói khát những ngày ly quốc
                          Nay áo cơm chồng chất ấm no
                          Nhà cao cửa rộng hết lo
                          Lòng vàng nhỏ chút tặng cho dân mình.

                          Cơn lũ lụt hoành hành thảm khốc
                          Từ miền Nam thẳng tuốt ra Trung
                          Dạ nào an hưởng ung dung
                          Góp mây, nhặt gió đồng chung gởi về.


                          (Ivry-sur-Seine, chiều thu giông bão 7-11-2000)


                          http://dactrung.net/phorum/tm.aspx?m=148997&mpage=4
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2005 13:30:08 bởi Viet duong nhan >
                          #43
                            Viet duong nhan 06.12.2005 13:31:48 (permalink)
                            0
                            Tưởng Đâu


                            Vầng trăng tròn, khuyết đổi dời
                            Còn ta một kiếp nổi trôi chưa ngừng
                            Hôm nao đã vội vui mừng
                            Tưởng đâu dừng bước trên đường trầm luân.

                            Nào ngờ hồn lại bâng khuâng
                            Thấy đời điên đảo, mắt rưng lệ buồn !


                            (Ivry-sur-Seine, đêm vào hạ 20-06-2003)
                            #44
                              Viet duong nhan 06.12.2005 13:34:54 (permalink)
                              0
                              Giọt Lệ Của Đất
                              ''Cắn chặt răng để chịu thiệt
                              Đứng vững gót để làm người''


                              Xem ''Tâm Như Đất'' ấy mà,
                              Về đây sao lệ trào ra đôi dòng
                              Ta nào có ước, có mong
                              Tranh danh, đoạt lợi phù vân cõi đời.

                              Ả, thế ! Ta vẫn là người !
                              Thì còn những cảnh khóc cười phàm-phu
                              Gió-đời-tám-ngọn mịt mù
                              Ồ ạt bay tới, vờ ngu, giả khờ

                              Nhớ lời các bậc tôn thờ :
                              Quán tưởng, tai điếc, mắt mờ, miệng câm.
                              Nhạc trời âm điệu bổng trầm
                              Dịu xoa những vết tím bầm trong tâm.

                              Bao nhiêu đau khổ cõi trần
                              Bấy nhiêu bài học thấm nhuần Từ-Bi
                              Vô-Ưu thơm ngát đường đi
                              Vô-Ngã tan biến sân-si nơi lòng

                              Bầu trời nhật-nguyệt sáng trong
                              Hiện lên những áng mây hồng tỏa hương
                              Vững tâm ghi khắc Vô-Thường
                              Đừng nên vướng mắc những thương-hận-sầu.

                              Nam-mô Lục-tự khẩn cầu
                              Giữ ''Tâm Như Đất'' muôn màu như như
                              Giọt lệ của Đất thừa dư
                              Đêm nay tuôn chảy, trả trừ nghiệp xưa.


                              (Ivry-sur-Seine, Bạch-Am 24 giờ 40 - rạng 9-4-2001)
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 69 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 1033 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9