EM LÀ THƠ
Viết cho nàng "Mai Ly"
Tặng vdn.
Em là hoa của nhiệm mầu,
Ươm thơ tươi thắm ,dạt dào ý xuân .
Em là mái tóc giai nhân,
Dệt thiên tình sử, muôn phần diễm trang.
Em là hoa của núi ngàn,
Gửi mây cho gió, thêm hương cho đời.
Trăng tà bóng xế mây trôi,
Em còn thơ thẩn, bên trời thở than ?
2
Thì thôi em, mộng phù vân .
Trăm năm thôi cũng có ngần ấy thôi .
Gặp nhau một thoáng bên trời,
Tiễn nhau một thuở, trọn đời tiếc thương .
Sông kia rồi cũng xa nguồn,
Bên dòng nước chảy, cánh buồm xa xa.
Nàng từ gió táp mưa sa ,
Tấm thân đào liễu, như hoa bềnh bồng.
3
Thương thay một kiếp má hồng,
Thuyền tình sóng vỗ, giữa dòng lênh đênh.
Bên bờ vực thẳm vô minh ,
Tấm thân cát buị, như hình phù du.
Đêm nằm xõa tóc hoang vu,
Sương rơi nặng hạt trăng thu đầu ghềnh.
Nàng về sớm kệ khuya kinh,
Bồ đề Tịnh độ, một cành hóa duyên.
4
Sen vàng đậu cánh hoa đêm
Sang xuân có kẻ bên thềm dõi trông.
Ngày xưa má thắm, môi hồng,
Hạ khoe áo đỏ, bềnh bồng tóc mây.
Thu về chuốc chén rượu say,
Sang Đông còn rạng, hoa bay nét cười.
Ngày Xuân có kẻ sang chơi ,
Câu thơ nét nhạc, bên trời hàn sương
5
Một mai đời cũng vô thường,
Cầm như con én lượn vòng mà thôi.
Chiêm bao dỡ khóc dỡ cười,
Tỉnh ra thức giấc, bồi hồi nhớ trông.
Từ em bỏ phố theo chồng,
Con chim thôi hót, trong lồng ngẩn ngơ.
Người về lối cũ hoang sơ,
Dấu hài xưa đọng bên bờ trúc mây.
6
Sương đông trĩu cánh hoa gầy,
Nửa đêm con nhạn lạc bầy kêu sương.
Canh khuya giấc điệp mơ màng,
Sáng ra thức dậy vô thường sắc không.
Trông vời trời đất mênh mông,
Quê cha đất mẹ, ngày trông mai chờ.
Đêm buồn nhặt cánh thư xưa,
Chép dòng dư lệ, cũng rời rạc hoa.
7
Nàng về tắm giọt mưa sa,
Tìm trong kỷ niệm ánh tà huy bay.
Ta về nhặt nắng hiên tây,
Gửi hương cho gió gửi mây cho ngàn.
Gửi thơ cho khắp nhân gian,
Con tằm vẫn kiếp con tằm vương tơ…
Ai đem tơ dệt thành thơ ,
Ai đưa con sáo bên bờ sang sông ?
8
Em từ bỏ xứ tha hương,
Dấu xưa xe ngựa, phố phường vào thu.
Đêm về nhỏ lệ thành thơ,
Bao năm sầu đọng, úa tờ thư xanh .
Con chim nó hót trên cành,
Em thay áo mới, áo xanh da trời .
Thu vàng bóng nguyệt đầy vơi,
Nhìn trăng có kẻ, bên trời ngẫn ngơ.
9
Nàng về gõ cửa Chân Như ,
Khép trang huyễn mộng, giã từ phồn hoa.
Từ em giũ áo ta bà,
Tóc mây xưa cũng theo tà huy bay .
Trăng về ngõ trúc hiên tây ,
Vàng thu mấy độ, hoa gầy liễu nghiêng .
Từ em thắm đượm mùi thiền,
Sáng qua Vô Ngã, tối miền Hoa Nghiêm .
10
Nhẹ tênh quên hết ưu phiền ,
Muối dưa rau quả, tùy duyên tháng ngày .
Mắt em hiền tựa Như Lai ,
Môi em nở nụ, như ngày mới quen.
Hoa lòng đẹp tựa hoa sen,
Tay lần tràng hạt, TÂM nghiêng bồ đề .
Thuyền từ lạc khỏi bến MÊ
TRĂM NĂM MỘT CÕI, ĐI VỀ CÓ KHÔNG .
Dương Lam
***
EM LÀ THƠ
(Họa)
(Đọc bài EM LÀ THƠ thấy hay quá nên mạn phép tác giả Dương Lam và Gia chủ Viet Duong Nhan họa mấy dòng mộc mạc)
1
Em là tâm của nhiệm mầu
Bên đời tươi thắm dạt dào hương xuân
Buông dài mái tóc giai nhân
Hồn thơ tình ái trong ngần hân hoan
Em là thác đổ rừng hoang
Sáng reo đỉnh gió tối tràn ánh trăng
Hồng trần dẫu sáng hoa đăng
Đài trang rồi cũng đất bằng trầm luân
2
Tiễn em đời mộng phù vân
Thăng hoa cũng chỉ đến ngần ấy thôi
Mây bay bay mãi bên trời
Tiếc nhau mấy thuở một đời còn thương
Sông kia dù đã xa nguồn
Nước trôi khó rửa nỗi buồn băng nhân
Xòe tay đếm kiếp hồng trần
Bao niên dồn đủ một lần hư không ?
3
Khóc hoa thương phận má hồng
Tiền nhân ném hận xuống dòng lênh đênh
Thương Kiều mộng ước đăng minh
Rồi thân hư ảo họa hình phù du
Hồng hoang hồn cũng hoang vu
Đêm sâu vụn vỡ lối mù phiêu linh
Vãn chùa đọc kệ xem kinh
Ngộ tâm Tịnh độ khuê tình còn duyên?
4
Sen hồng lấm tấm sương đêm
Sớm nay gió lạ qua thềm bay hương
Kìa em má thắm môi hường
Nhìn ai thắm mộng uyên ương đã đầy
Rồi thì chuốc rượu ai say
Thu tàn đông giá cảnh bày trần gian
Chớm xuân còn lạnh sương hàn
Quán đời thơ nhạc miên man đoạn trường
5
Biết mai đời sẽ vô thường
Nên như cánh én vạn đường rong chơi
Chiêm bao còn một kiếp người
Tỉnh ra giấc mộng tả lời hư không
Ai kia bỏ phố theo chồng
Chim hay hớt lẻo trong lồng mà chi
Trời xanh đương cảnh xuân thì
Vui xuân mấy nẻo lầm mê tháng ngày
6
Sầu đông trĩu đọng trúc gầy
Nhạn kêu lẻ tiếng sum vầy nơi nao
Khuya sầu chợp giấc chiêm bao
Mênh mang đổ bóng đêm vào thinh không
Trở đầu trời lộng hừng đông
Quan san chí sĩ ai trông đến bờ
Gửi lòng con chữ vần thơ
Khơi dòng dư lệ tỉnh mơ nhạt nhòa
7
Tìm về quy ẩn thần hoa
Khơi trong ảo ảnh tháp ngà riêng tây
Gửi hương cho gió ngàn bay
Bướm thơ hóa kiếp tằm này vương tơ
Tao nhân ai đó hững hờ
Qua sông khóc sáo đầu bờ trăng lên
Thi nhân ai gạ nỗi niềm
Thơ xưa đọc lại cho mềm đau thương
8
Ai còn lữ thứ tha hương
Sông trăng rụng gió tơ vương làm gì
Chim trời mỏi cánh thiên di
Nhân gian sầu đọng biệt ly lẽ thường
Não lòng chén đắng quỳnh tương
Xa xăm dệt mộng mà thương chữ tình
Ngoảnh đầu nghe gió làm thinh
Trăng suông đối cảnh một mình bơ vơ
9
Nàng về mở cánh Thiên cơ
Ngẫm trang huyễn mộng bến bờ giác tha
Nhân duyên muôn cõi ta bà
Tóc mây gột rửa ánh tà dương bay
Hanh hao gió khuyết trăng gầy
Trần gian trút bỏ vũng lầy đảo điên
Thiền tâm hạnh ngộ kỳ duyên
Tánh không vô ngã qua miền đào viên
10
Đảnh chuông thinh lặng hơi thiền
Mây cao thả gió ưu phiền bay đi
Tháng ngày rửa hết sân si
Em nghe thấu cảm từ bi diệu huyền
Hoa đời ẩn ngữ hoa sen
TÂM thơm hương phật sáng miền u mê
Tha nhân bên cội bồ đề
TRẦN GIAN MẤY CÕI ĐI VỀ SẠCH KHÔNG.
Văn Cát Tiên
***
Vdn chân thành cám ơn nhị vị Thi Sĩ Dương Lam & Văn Cát Tiên.
Chúc an lành
vdn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2010 03:25:31 bởi Viet duong nhan >