Thơ Bạch Liên
Tự Sự
Vì sao ngự ở trên trời
Làm sao hiểu được lòng người trần gian
Biển đời còn lắm gian nan
Làm sao vượt sóng lo toan mọi điều
Tôi thèm như một cánh diều
Lướt qua làn gió dệt nhiều ước mơ
Hai chữ hạnh phúc đơn sơ
Mà tôi vẫn cứ ngu ngơ đi tìm
Cô Bé
Này cô bé, cô bé kia ơi!
Tôi gọi sao cô chẳng trả lời?
Cô mãi làm gì mà chẳng nói?
Cô đang nghĩ đến chuyện xa xôi?
Tôi bảo cô này, cô bé ơi!
Đừng mơ đừng nghỉ chuyện xa vời
Học hành gắng chí công danh tọai
Tôi sẽ cùng cô đến cuối trời
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2005 18:04:36 bởi BachLien >
CẬU BÉ
Này cậu bé nhỏ ,nhỏ xíu kia ơi
Nhìn tôi chi lắm vậy hởi ơi trời
Cứ nhìn gì tôi sao mà dữ vậy
Sao chẳng nói chi miệng cứ mỉm cười
Cậu bé muốn gì cậu hãy nói đi
Mà sao đưa mắt liếc để làm gì
Chớ mơ chớ mộng gì cậu bé nhé
Chớ có yêu tôi buồn... buồn đó nghe
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: