Nhớ Mẹ
Mổi độ xuân sang nhớ Mẹ già
Đất trời se thắt ,chạnh lòng ta
Nơi quê hương ấy Mẹ còn đứng
Hướng mắt trông con, bổng lệ nhòa....
V.A 1995
---------------
Tấm Lòng Của Mẹ
( Thân tặng những ai diểm phúc còn Mẹ )
...Còn mười ngày nửa rời khỏi quê hương
Mổi lần nhìn tôi là Mẹ khóc :
- Các con đi ,như bầy gà con lạc Mẹ
Nhớ nghe con ,ráng đùm bọc thương nhau
Mổi ngày qua là một ngày sắp lìa xa mẹ già
Và từ bỏ mồ mã ông bà tổ tiên...
-: Mẹ ơi ! Mẹ có biết không?
Con không muốn trăm lần con không muốn
xa Mẹ ,xa gia -đình và tổ -quốc thân yêu "
Nhưng Mẹ ơi ,vận nước lại nổi trôi
Sáu năm con chịu cảnh tội tù
Giờ ,con không làm sao hơn được !
Mẹ hiểu cho con và tha thứ cho con...
Bửa cơm cuối cùng
Mẹ ngồi vào bàn ,bưng chén cơm lên rồi để xuống
- " Mẹ không đói con à..."
-" Mẹ ơi ,mấy hôm nay sao Mẹ không ăn ,mà Mẹ không đói ? "
Con chợt hiểu và chợt muốn nói :
" Chỉ vì Mẹ thương con quá đó thôi
Ngày cuối Mẹ nhìn đàn gà con quanh quẩn
mai đây đã rời xa chân Mẹ rồi..."
Rồi Mẹ lại đi gói thêm vài ba nút áo
thêm cuộn chỉ ,cây kim...
Cuối cùng ,Mẹ lần trong túi áo
đưa cho tôi một gói nhỏ
trong đó có một chỉ vàng :
-" Con cầm lấy ,liệu bề khi bất trắc
có mà xài ,biết trông cậy vào ai..."
Tôi nâng bàn tay gầy gò của Mẹ
Nhìn vào mắt Mẹ đang long lanh giọt lệ
Tôi xúc động nghẹn ngào
hai giòng nước mắt của tôi tuôn trào trên má
và tôi không nói được lời nào nửa cả...
Ôi ! khoen vàng _ Mẹ đã chắt chiu dành dụm
tuy nó nhẹ
nhưng ấp ủ tấm lòng của Mẹ
bao la hơn cả biển Thái -Bình...-------------------
Nhớ Mẹ
Mổi độ xuân sang nhớ Mẹ già
Đất trời se thắt ,chạnh lòng ta
Nơi quê hương ấy Mẹ còn đứng
Hướng mắt trông con, bổng lệ nhòa....
V.A 1995
---------------
Tấm Lòng Của Mẹ
( Thân tặng những ai diểm phúc còn Mẹ )
...Còn mười ngày nửa rời khỏi quê hương
Mổi lần nhìn tôi là Mẹ khóc :
- Các con đi ,như bầy gà con lạc Mẹ
Nhớ nghe con ,ráng đùm bọc thương nhau
Mổi ngày qua là một ngày sắp lìa xa mẹ già
Và từ bỏ mồ mã ông bà tổ tiên...
-: Mẹ ơi ! Mẹ có biết không?
Con không muốn trăm lần con không muốn
xa Mẹ ,xa gia -đình và tổ -quốc thân yêu "
Nhưng Mẹ ơi ,vận nước lại nổi trôi
Sáu năm con chịu cảnh tội tù
Giờ ,con không làm sao hơn được !
Mẹ hiểu cho con và tha thứ cho con...
Bửa cơm cuối cùng
Mẹ ngồi vào bàn ,bưng chén cơm lên rồi để xuống
- " Mẹ không đói con à..."
-" Mẹ ơi ,mấy hôm nay sao Mẹ không ăn ,mà Mẹ không đói ? "
Con chợt hiểu và chợt muốn nói :
" Chỉ vì Mẹ thương con quá đó thôi
Ngày cuối Mẹ nhìn đàn gà con quanh quẩn
mai đây đã rời xa chân Mẹ rồi..."
Rồi Mẹ lại đi gói thêm vài ba nút áo
thêm cuộn chỉ ,cây kim...
Cuối cùng ,Mẹ lần trong túi áo
đưa cho tôi một gói nhỏ
trong đó có một chỉ vàng :
-" Con cầm lấy ,liệu bề khi bất trắc
có mà xài ,biết trông cậy vào ai..."
Tôi nâng bàn tay gầy gò của Mẹ
Nhìn vào mắt Mẹ đang long lanh giọt lệ
Tôi xúc động nghẹn ngào
hai giòng nước mắt của tôi tuôn trào trên má
và tôi không nói được lời nào nửa cả...
Ôi ! khoen vàng _ Mẹ đã chắt chiu dành dụm
tuy nó nhẹ
nhưng ấp ủ tấm lòng của Mẹ
bao la hơn cả biển Thái -Bình...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2005 14:41:57 bởi hatrang >