i'm proud that i can fly !
hungvnvn 01.12.2005 14:15:06 (permalink)
....Con trai mà nhỉ !
Vậy mà nghe lại cái bài nhạc thân quen ấy, tự dưng nước mắt lăn dài....Rồi tự hỏi mình đang ở đâu, cuộc đời mình sẽ thế nào ? SVDH, ừ mẹ sẽ tự hào về thằng con trai của mẹ lắm đây ! Một đứa con mẹ vẫn đứng ngoài sân ngóng mỗi khi "cậu ấm" từ thành phố trở về, một đứa con mà đến năm học 12, mẹ vẫn còn đè từng ngón tay ra mà cắt. Có lẽ con đã phung phí tuổi thơ vào những trò vui tầm thường mẹ nhỉ ! Con biết gần nhà mình có đứa con gái nào đẹp, con cũng biết quán cafe nào uống ngon hơn, thậm chí có lần mẹ đã ngao ngán rằng "con hãy buông tha cho những mảnh đời bất hạnh đó bằng đồng tiền của con đi...". Mẹ bất lực, hay đúng hơn là con lầm lỗi. Thế mà mẹ vẫn tha thứ, vẫn ngủ cùng con khi bố doạ sẽ giết thằng quý tử của mẹ. Còn lì lắm mẹ nhỉ ! Có lần bố đánh mẹ, con đã thẳng tay như chưa bao giờ tức giận đến thế, gia đình ta sóng gió quá phải không ?
Bây giờ trở mùa, chắc quê mình mưa suốt mẹ nhỉ ! Bên này cũng lạnh lắm mẹ à. Được cái, hễ rãnh là con lại đi phụ bếp cho nhà hàng, nên cũng không cần nhiều áo ấm đâu. Mùa lễ này, người ta đi ăn nhiều lắm, và dĩ nhiên thằng con trai của mẹ cũng kiếm thêm được chút tiền. Thanksgiving là gì mẹ biết không ? Là ngày gia đình người ta đoàn tụ đấy mẹ ! Con thấy gia đình người ta sum họp mà nhớ mẹ trào nước mắt. Thằng Út méc con là khi con đi, mẹ hay khóc lắm hả mẹ ? Bố nữa, chắc vì con mà bố bạc tóc đi nhiều...Nhưng mẹ đừng buồn nữa được không mẹ ? Thấy mẹ buồn, con cũng chẳng vui ! Con xa mẹ, một nửa trái tim con gửi lại quê nhà, nơi có mẹ con mình người đàn người hát cho nhau nghe bản "Đêm Thánh Vô Cùng", cũng như hôm nay, sao con buồn khó tả. Cây piano, cây guitar của con chắc bụi phủ rồi mẹ nhỉ. Bố thì đi làm suốt, anh Hai cũng đeo đuổi mơ ước cho riêng mình, ai rảnh như con mà đàn hát mẹ nhỉ. Không sao, con giống mẹ cái tính lãng mạn, và hơi....kiêu kiêu một chút cũng tốt rồi !
Bố luôn hỏi con sống thế nào, và câu trả lời luôn là "con vẫn bình thường". Con chẳng muốn giấu bố mẹ cuộc sống của con ở đây, nhưng nói ra rồi bố mẹ chỉ thất vọng về con mà thôi, ích gì hả mẹ. Con có nhiều tự tin và khát vọng để vươn lên thành công, nhưng lại quá ít từng trải để đón nhận thất bại, phải không mẹ. Và giờ đây, khi đối mặt với mọi thứ mà không có bố mẹ bên cạnh, con chơi vơi thực sự. Mọi người đang đánh mất niềm tin nơi con, mà không ai trong số đó nhận ra rằng con cũng đang cố gắng để giành lấy nó. Ngày hôm qua, con không muốn nhớ nữa. Lần thứ hai rồi con trượt thi bằng lái, mất hết tiền bạc giấy tờ, bị email rằng có nguy cơ...ở lại lớp, và người con gái con yêu cũng....bỏ con mà đi. Người ta sẽ cười con phải không mẹ ? Quanh con giờ chẳng có ai cả, và con giận bản thân thật nhiều khi con đã nói "mẹ hãy để cho con một mình" mỗi khi mẹ hỏi con có sao không !
Hôm nay, mẹ vui lên nhé, vì con đã tốt hơn hôm qua rất nhiều rồi ! Không có ai bên cạnh, con biết con sẽ phải làm nhiều điều hơn, và mạnh mẽ hơn nữa. Con đang có nhiều thử thách, và khi nhớ về ánh mắt của mẹ, con sẽ lại tin mình sẽ vượt qua được. Tất cả, tất cả những tâm sự kia chỉ là những phút con yếu lòng, không phải là những lúc tuyệt vọng, xin mẹ hãy tin con. Con biết mẹ sẽ tự hào khi con trai mẹ trở thành một đầu bếp rất giỏi chỉ sau vài tháng phụ việc nhà hàng, mà con trai mẹ đã lần nào động đến con dao khi ở với mẹ đâu ! Mẹ dặn con không được khoe khoang về bản thân mình, nên con dừng ở đây vậy (thực ra con mẹ còn nhiều điều hơn đấy !). Con sẽ không đầu hàng, và khi ghi cho mẹ những dòng này, con lại thấy vui hơn rất nhiều !
Giữ sức khỏe mẹ nhé ! Con thèm được ôm mẹ, và nói con yêu mẹ thật nhiều !
Con trai của mẹ.....
#1
    khesuoi 01.12.2005 15:43:25 (permalink)
    Rồi 1 ngày nào đó mẹ bạn sẽ ôm bạn và nói "proud of you!". Hãy cố lên bạn nhé
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9