Nước Mắt Không Buồn
Mai em chết ,anh có về thăm mộ?
Đốt nén hương lòng thương tưỡng tình xưa.
Có nhỏ cho em giọt lệ dư thừa ,
Nước mắt đó... chắc không buồn em biết !
* * *
Tiển em đi, rồi anh sẽ trở về.
Em ở lại làm bạn cùng giun dế ,
Đời chúng ta giờ chia hai lối rẻ.
Nếu không buồn xin đừng khóc nghe anh !
[sm=rose1.gif][sm=heartbeat.gif]
Chào XRD đến chơi với vườn thơ vntq nha, chúc vui !
Bình tâm em nhé!
Không buồn nứoc mắt....nhỏ làm chi?
Em ơi....nhụt chí sớm làm gì?
Đời còn cả chuổi dài thơ mộng
Vội vã lìa xa, em nói đi!
Mai này em sẽ..gặp người sau
Nâng niu vun đắp, nhánh hoa đào
Thiên lý thuận chiều...thiên lý nghịch
Bình tâm em nhé, chớ vội đau!!!
Nếu một mai từ nơi phương xa ấy
Được tin buồn em nhắm mắt xuôi tay
Anh có về đây khóc trước quan tài
Dù nước mắt không buồn...em đã biết !
Nếu một mai em giã từ cuộc sống
Anh có buồn và có tiêc thương không?
Hay xem em như kẻ lạ người dưng
Và nước mắt không buồn...nên không khóc !
Mai em chết lỡ anh không về kịp
Em chắc không đành nhắm mắt ra đi
Bỡi yêu anh em như kẻ cuồng si
Đời vô nghĩa khi người không chung thủy !
HOA XƯƠNG RỒNG !
Ta nhỏ bé giữa chợ đời muôn ngã
Gánh ân tình lây lất tháng ngày qua
Trót sinh ra mang số kiếp bôn ba
Đời nghiệt ngã cưu mang vì nhân quả
Ta chẳng biết lấy gì ra chấp vá
Vết thương lòng đang làm đục đời ta
Rượu tình kia ta uống đã say ngà
Trong lồng ngực chất độc giờ bung phá
Ta muôn đời làm loài cây không lá
Sống khô cằn trên mãnh đất phù sa
Một loài Hoa giữa bão tố phong ba
Vẫn sừng sững đâm chồi non trổ lá
Đó là loài Hoa Xương Rồng hoang dã
Chỉ chút nắng thôi đời sẽ trổ Hoa
Cùng với chút Mưa sẽ đẹp hiền hòa
Se đôi lứa vui niềm vui sỏi đá ! r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2006 19:15:15 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: xuongrongden
HOA XƯƠNG RỒNG !
Ta nhỏ bé giữa chợ đời muôn ngã
Gánh ân tình lây lất tháng ngày qua
Trót sinh ra mang số kiếp bôn ba
Đời nghiệt ngã cưu mang vì nhân quả
Ta chẵng biết lấy gì ra chấp vá
vết thương lòng đang làm đục đời ta
Rượu tình kia ta uống đã say ngà
Trong lồng ngực chất độc giờ bung phá
Ta muôn đời làm loài cây không lá
Sống khô cằn trên mãnh đất phù sa
Một loài Hoa giữa bão tố phong ba
Vẫn sừng sững đâm chồi non trổ lá
Đó là loài Hoa Xương Rồng hoang dã
Chỉ chút nắng thôi đời sẽ trổ Hoa
Cùng với chút Mưa sẽ đẹp hiền hòa
se đôi lứa vui niềm vui sỏi đá !
Xin chào XươngRồngĐen đã đến chung vui nơi DD VNThuQuan. Mong sẻ được thưởng thức nhiều bài thơ hay từ nơi bạn và xin chúc mọi sự tốt lành cũng như tìm thấy chút ấm áp nơi đây trong tình bạn. Cuối tuần vui vẻ nha. Mến.
GỬI NIỀM THƯƠNG
Ta gặp nhau giữa dòng đời trăm ngã
Chuyện hàn huyên vất vả một thời qua
Kẻ thăng trầm , người nặng nợ phong ba
Ôi kiếp số. Phải chăng là nhân quả?
Mảnh linh hồn rách toang từng lổ vá
Đang rã rời tan nát giữa lòng ta
Lời mến thương là châu báo ngọc ngà
Xoa dịu nỗi thương đau đang tàn phá.
Nhánh xương rồng khô cằn không chiếc lá
Vẫn ngẩng đầu trước bảo táp mưa sa
Chấp nhận đời như thách thức phong ba
Nơi gió cát vươn mình trơ trụi lá
Thơ chấp cánh qua núi đồi sơn dã
Qua thị thành gieo rắc vẻ tinh hoa
Mang tình thơ tràn ngập những ôn hòa
Xoa dịu những vết thương lòng sỏi đá
HNLC April 01-06 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2006 19:18:30 bởi Huyền Băng >
NƯỚC MẮT KHÔNG BUỒN !
Nếu một mai từ nơi phương xa ấy
Được tin buồn em nhắm mắt xuôi tay
Anh có về đây khóc trước quan tài
Dù nước mắt không buồn ...em đã biết
Nếu một mai em giã từ cuộc sống
Anh có buồn và có tiếc hay không ?
Hay xem em như kẻ lạ người dưng
Và nước mắt không buồn nên không khóc
Mai em chết lỡ anh không về kịp
Em chắc không đành nhắm mắt ra đi
Bởi yêu anh,em như kẻ cuồng si
Đời vô nghĩa khi người không chung thủy
Anh có về đây tiển em ra mộ
Thắp nén hương lòng thương tưởng tình xưa
Có nhỏ cho em giọt lệ dư thừa
Nước mắt đó chắc không buồn em biết .
Tiễn em đi...rồi anh sẽ trở về
Em ở lại làm bạn cùng giun dế
Đời chúng ta giờ chia hai lối rẽ
Nếu không buồn xin đừng khóc nghe anh ! R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2006 05:24:30 bởi Viet duong nhan >
CỎI VÔ THƯỜNG !
Mây bay trên đỉnh núi cao
Ðôi bàn tay nhỏ đón sầu vào tim
Mưa về trên đỉnh bình yên
Dường như có chút muộn phiền đâu đây
Vãi Sô ấp ủ thân gầy
Trái tim đi mượn hình hài khói sương
Trần gian là cỏi vô thường
Ðời là cỏi tạm vấn vương làm gì
Kìa kìa đám cỏ xanh lì
Ðời ai cũng một lần đi về ngàn
Buồn vui trả lại trần gian
Mi buồn khép kín áo quan đưa về
Ðêm đêm khóc dưới trăng thề
Có con dế nhỏ tìm về khóc chung
Ðâu đây vẵng tiếng côn trùng
Trong quan tài lạnh máu ngừng về Tim
Trả đời món nợ Kim Tiền
Trả anh món nợ tình duyên lỡ làng
Em đi nến đỏ hai hàng
Thiên thu bia mộ nghĩa trang tìm về ! R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2006 05:59:11 bởi Viet duong nhan >
QUÁN TRỌ TÌNH EM !
Đã lâu lắm anh không về phố cũ
Quán trọ buồn ngơ ngẩn dấu chân xưa
Em nơi đây trái tim hồng tan vỡ
Anh xa rồi quán trọ lạnh đêm mưa
Lòng của anh giờ đây em đã rõ
Anh tặng em một liên khúc giả vờ
Giả vờ yêu giả vờ thương với nhớ
Giả vờ quên , quên tình cũ nghĩa xưa
Anh dạy em biết thế nào là khổ
Biết thế nào là cay đắng ngọt chua
Vị tình yêu bao lần em nếm thử
Biết đắng rồi sao lòng vẫn tương tư
Anh dạy em biết thế nào là nhớ
Hai đứa cùng nếm trái Cấm ngọt chua
Liền sau đó anh dạy em đau khỗ
Tàn nhẫn nào hơn nữa ? đủ lòng chưa
Em nơi đây sống buồn như cỏ úa
Biết tình yêu không trở lại bao giờ
Trái Cấm xưa mình còn đang ăn dở
Nghẹn giữa lòng ! Chấm hết cuộc tình xưa ! ::Bài thơ đưa vào TV::
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2006 05:18:49 bởi Viet duong nhan >
BÀI THƠ NHƯ Ý !
Em vắt Tim lòng để viết bài thơ
Còn anh ép Thơ cho vào khuôn khổ
Em biết lòng anh có nhiều trăn trở
Nên Thơ vô tình nức nở từng trang
Tình anh cho em chỉ toàn mật đắng
Cho thêm chút đường anh thắng thành Thơ
Ngọt Đắng vần Thơ để cho em nhớ
Nhưng em đâu ngờ Thơ có vị chua
Bởi vì Thơ anh làm chưa đủ lửa
Chưa đủ ân tình đang chứa trong Tim
Có tội gì đâu sao mình câm nín
Xin hãy trải lòng thầm kín cùng Thơ
Hãy nói cùng Thơ ước mơ mình có
Nói với Thơ rằng anh nhớ ,anh thương
Mật ngọt tình yêu vấn vương tình muộn
Xin đừng ép lòng hãy mượn vần Thơ !
Xin hãy làm Thơ bài Thơ như ý
Để phút chạnh lòng .......Ta nghĩ về nhau !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2006 03:10:24 bởi Viet duong nhan >
NIỀM ĐAU CỦA MẸ !
Còn nhớ ngày xưa khi con còn bé
Có những lần con té có Mẹ nâng
Khi ốm đau Mẹ han hỏi ân cần
Khi buồn tủi Mẹ luôn gần an ủi
Thời gian qua bao nhiêu là thay đổi
Con giữa đời trôi nỗi với nhục vinh
Mẹ nơi nào cũng gởi một niềm tin
Bàn tay Mẹ giữ gìn và che chở
Con có Mẹ đời con như hoa nở
Mong suốt đời Mẹ luôn ở bên con
Thời gian qua trăng khuyết lại trăng tròn
Đời bươn trãi kiếp buồn vương áo Mẹ
Ngày hôm nay con về bên gối Mẹ
Con nghẹn ngào rơi lệ trách cao xanh
Những đớn đau nếu gánh được một phần
Chia bớt nỗi nhục nhằn thân xác Mẹ
Con đã khóc trong niềm đau của Mẹ
Những nhục hình hảy san xẽ cùng con
Trên giường bệnh héo hon đời phiền muộn
Hơi thở buồn tàn lụn với thời gian
Ngày hôm nay Mẹ đang gần vực thẵm
Không cách nào con nâng được Mẹ lên
Đau tâm tư con nguyện giúp Mẹ quên
Đau thể xác chỉ riêng mình Mẹ gánh
Còn Cha thì đang vui miền âm cảnh
Mẹ con mình thui thủi cạnh bên nhau
Nếu hôm nay Mẹ bước vội bước mau
Đời con sẽ là đỉnh sâu sầu muộn !
Nơi miền cực lạc xa xôi
Chắc Cha nghe được những lời của con
Về đây chia xẽ nỗi buồn
Giúp con dìu Mẹ vượt cơn khổ nàn
Mất cha con khổ muôn vàn
Mồ côi mẹ nữa là đàn không dây
Mẹ ơi gượng sống qua ngày
Để con đền đáp ơn dầy...Mẹ yêu !
(Kính tặng Mẹ ) r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2006 13:47:54 bởi Huyền Băng >
NẾU MỘT NGÀY EM HẾT LÀM THƠ ! Nếu có một ngày em hết làm Thơ
Thôi nhé người yêu hết đợi hết chờ
Em sẽ bơ vơ bên bờ thương nhớ
Em sẽ khóc cười trong nắng trong Mưa
Nếu một mai em không làm Thơ nữa
Anh ơi đừng buồn Thơ chỉ là Thơ
Thơ là mộng mơ Thơ là dang dỡ
Thơ là đợi chờ nhung nhớ vu vơ
Nếu một mai Thơ không về nguồn nữa
Em sẽ buồn và sẽ khóc như Mưa
Sẽ tìm về nơi trang web ngày xưa
Ngồi xem lại những vần Thơ dang dỡ
Rồi một ngày anh không yêu em nữa
Anh sẽ cùng người khác dạo vườn thơ
Nếu tình cờ thấy kỷ niệm ngày xưa
Xin dừng lại gởi hương lòng tưởng nhớ
Em nơi đây dù không làm Thơ nữa
Vẫn nặng lòng thương tưỡng mối tình xưa
Vẫn lang thang trên phố củ chiều Mưa
Mong tìm lại áng Mây mùa Mưa củ !
KẺ QUA ĐƯỜNG !
Có bao giờ anh chạnh lòng nhớ đến
Những con đường anh đã bước chân qua
Dấu giầy xưa còn in hằn sỏi đá
Qua đường rồi quên bỏ chẵng xót xa
Anh qua đường rồi có bao giờ nhớ
Đến tên con đường anh đã đi qua
Em biết giờ đây anh không về nữa
Vì kẻ qua đường ai nhớ đường xưa
Con đường tình yêu bây giờ im vắng
Bởi kẻ qua đường không ghé về thăm
Tình yêu đôi đi vào vực thẵm
Em vẫn còn yêu,yêu kẻ qua đường
Vẫn biết tình anh cho em là thế
Là yêu qua đường trong phút đam mê
Muộn phiền nhân gian quá nhiều dâu bễ
Anh tìm đến em như kẻ qua đường
Giờ anh đã đi trên con đường mới
Rượu uống mềm môi bao kẻ gọi mời
Con đường xưa giờ đây anh quên lối
Qua đường rồi thần tượng hết lên ngôi
Qua đường rồi chắc anh không còn nhớ
Dấu giầy đinh đã dẫm nát đường xưa
Đường thênh thang đường vẫn nằm im đó
Đợi anh về đễ nối lại tình xưa !
TẶNG ANH !
Tặng anh một bài Thơ tình
Xin anh hảy giữ cho mình mai sau
Bài Thơ em viết đã lâu
Từ ngày hai đứa bắt đầu thương yêu
Trang Thơ ghi kỷ niệm nhiều
Mà tình hai đứa chắt chiu mỗi ngày
Với bàn tay ấy trong tay
Em quên nguôi giận tháng ngày cô đơn
Bây giờ tình bỏ tình buồn
Tương tư em gói trong nguồn thơ đau
Tìm đâu lại thưở ban đầu
Thân em lá cỏ dưới bầu trời xanh
Nước vô tình nước trôi nhanh
Người vô tình mới nỡ đành phụ nhau
Bài Thơ thương nhớ về đâu
Thôi em đứng lại bên cầu thương yêu
Chúc anh vui hạnh phúc nhiều
Còn yêu xin nhớ đừng yêu qua đường ! r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2006 13:44:32 bởi Huyền Băng >
MÂY _GIÓ_ NƯỚC ! MÂY trên cao đổ lệ tuôn
GIÓ vui cảnh lạ thổi luồn phố hoa
NƯỚC tìm nguồn lạ chảy qua
Lang thang gềnh đá lánh xa MÂY trời
Từ khi GIÓ NƯỚC đổi dời
MÂY bơ vơ đứng giữa đời tìm thương
Cung đàn xưa lỗi nhịp Buồn
Người xưa cũng đổi nhịp Thương lổi tình
Bây giờ MÂY khóc một mình
Mơ về cánh GIÓ vô tình ngủ mê
GIÓ đi GIÓ chẵng trở về
NƯỚC ra nguồn NƯỚC đam mê biển trời
MÂY ơi hảy ngủ đi thôi
Tình yêu...? GIÓ thổi NƯỚC trôi mất rồi !
HẠ TRẮNG !
Đông về xứ lạnh buồn tênh
Anh đem nắng Hạ gieo trên vai gầy
Anh ru em ngủ trong tay
Tập em đi bước đắng cay vào đời
Cho em từng nụ hôn môi
Cho em say ngủ trong lời HẠ ru
Để đêm về chợt suy tư
Thương thương nhớ nhớ vẫn vơ một người
Biết rằng chấp nhận yêu rồi
Từ ly sẽ có trong lời yêu thương
Tình nào mà chẵng có buồn
Thôi anh mình hãy nhớ thương xếp vào
Ngày mai nếu có xa nhau
Xin anh nhớ mãi phút đầu đừng quên
Khắc ghi kỷ niệm trong tim
Bóng người yêu nhỏ trong tiềm thức nghe
Riêng em chắc sẽ não nề
Tháng ngày vô vị kéo lê kíếp người
Sống trong kỷ niệm tuyệt vời
Ru con HẠ TRẮNG nhớ người tình xưa !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2006 10:41:27 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: