Nước Mắt Không Buồn
( 7 ui..........XRĐ làm thêm 1 bài thơ song thất lục bát nè........Được kg 7
NHỮNG BÀI THƠ ẢO !
Em nơi này ôm lòng thương nhớ
Bởi dại khờ trót lỡ gởi trao
Bây giờ nghe nhớ hanh hao
Vần Thơ ngày đó lỡ trao ai rồi
Không trách số duyên chẳng giận đời
Tại mình khờ khạo quá mà thôi
Yêu Thơ yêu cả luôn người
Biết Thơ là ảo sao đời mãi mê
Em biết đời trăm ngàn lối rẽ
Ta không chung đường tiếc nhớ chi?
Thôi đành dứt áo chia ly
Những bài Thơ ảo.....là gì đâu anh ?
Trả anh đó Thơ tình một gánh
Trả cho anh nửa mảnh trăng thề
Còn em giữ lại não nề
Cùng trang Thơ ảo ....tìm về làm duyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2006 08:18:38 bởi Viet duong nhan >
BẠC TÌNH
Người xưa ơi có bao giờ anh nhớ ?
Đến những gì hai đứa đã cho nhau
Một chiều thu có nắng đổ trên cao
Nụ hoa nhỏ xuyến xao tình nở muộn
Anh tặng em chút hương tình bướm lượn
Em dại khờ thần tượng đặt lên ngôi
Quên đau thương và quên cả tiếng đời
Quên lầm lỗi ...yêu người như thế đó
Giờ đây em nổi chìm trong biển nhớ
Không thuyền nào chuyên chở được nỗi đau
Nước mắt nào em vơi được nỗi sầu
Cuộc tình nào mãi xanh màu chung thủy ?
Đời không cho những gì như em nghỉ
Tình anh cho cũng chỉ chút âm thừa
Em đã nhủ với lòng không yêu nữa
Nhưng tận cùng nổi nhớ ......vẫn là anh !
ANH LÀ TẤT CẢ !
Anh nơi đó đỉnh bình yên muôn thưở
Có khi nào thương tưởng đến người xưa
Người đã cùng anh trao thương gửi nhớ
Để Tim lòng rung động một chiều mưa
Bẩy năm trời tình có giông có bão
Có ngọt ngào cay đắng ở trong nhau
Che nắng đời em có một chút sầu
Tạ ơn người dạy em biết thương đau
Đã bao lần mình thức trắng đêm thâu
Đan tay nhau làm Thơ tình trên gối
Em yêu anh bằng tình yêu tuyệt đối
Được đổi bằng bạc trắng của màu vôi
Hỏi lòng mình có điều chi lầm lỗi
Sao anh đành bước vội ....bạc tình ơi
Vui không anh hởi trái Tim phản bội
Em nơi này đếm ngày tháng buồn trôi
Đã biết rồi nếu vào yêu là thế
Vẫn cam lòng vì trót lỡ đam mê
Tình yêu nhau bằng tình nghĩa phu thê
Đời dâu bễ bao lần em rơi lệ
Em chẳng thể nào quên được tình ta
Nên vẫn đêm đêm nước mắt nhạt nhoà
Muốn quên anh ....Nhưng anh là tất cả
Yêu anh hôm này nhiều hơn hôm qua !
XIN ĐỪNG HỎI
Đất Phù Sa mỡ màng cho hoa lá
Đâu phải là tất cả để cho ta
Nên Xương Rồng mãi mãi vẫn xót xa
Giữa bao la ta vẫn là khách lạ
Ta đợi Mưa nhưng nghe chừng xa quá
Mong Nắng về nhưng nắng vẫn kiêu sa
Gió bỏ ta bay qua vùng đất lạ
Cơn Bão đời xối xã phủ đời ta
Giữa Phù Sa ta vẫn là hoang dã
Gai sắc cào tơi tã cuộc đời ta
Đừng hỏi ta sao ở đất Phù sa
Lại cằn cỗi khô cằn như sỏi đá
Đường vào yêu ta bước lầm nên ngã
Hoa Xương Rồng tơi tã giữa Phù sa
Vết thương lòng không làm sao chấp vá
Người phụ người cây lá cũng xót xa !
ÂN TÌNH CHO EM !
Ân tình cho em ngày xa xưa đó
Anh hởi bây giờ còn nhớ hay quên
Con đường anh đi bình yên miên viễn
Lời hứa ân tình anh quên được sao
Em ở nơi đây phím sầu giăng áo
Đàn gẫy nhịp rồi về đâu tình ơi
Ân tình cho em có lời gian dối
Bẩy mùa Thu qua một mối tình hờ
Giòng sông nơi đây con đò thương nhớ
Khách sang bến rồi quên bỏ đò xưa
Ân tình anh cho âm thừa muôn thưở
Em lấy thước nào để đo lòng anh
Ân tình mong manh xây thành hư ảnh
Xin cám ơn đời và cám ơn anh !
TRẢ CHO EM !
Người lặng lẽ chờ ai nơi phố vắng
Có buồn không khi giăng mắc trời mưa
Hỏi anh rằng quên tình củ hay chưa ?
Sao đứng đó dầm mưa buồn ủ rũ
Vấn vương chi một mối tình đã cũ
Buồn làm gì thương nhớ chỉ thêm đau
Tim ơi tim xin chớ nhỏ giọt sầu
Đời là thế xa nhau là ..........vĩnh biệt
Giờ mới biết bây giờ em mới biết
Không có gì bất diệt với thời gian
Đừng nói câu trăm năm hẹn đá vàng
Đừng nói câu dịu dàng cho em khổ
Người xưa ơi ! nếu có về ngang phố
Trả lại dùm em mớ kỷ niệm xưa
Trả cho em đón đưa tình một thưở
Trả cho em lầm lỡ trót yêu người !
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2006 20:34:01 bởi Viet duong nhan >
TẶNG NGƯỜI HÔM QUA !
Trên trang web nhỏ giữa đời
Tôi và anh với những lời hôm qua
Dù gian dối hay thiệt thà
Trong tim tôi vẫn mượt mà niềm vui
Tôi anh mỗi kẻ một đời
Tại sao trùng lấp vì lời đâu đâu ?
Trần gian muôn vạn sắc màu
Sao tôi anh lại gặp nhau chi mà ?
Hai phương trời thẵm mù xa
Làm sao biết được ta là ..là ai ?
Tôi anh có gặp hôm nay
Cũng là duyên nợ từ ngày xa xưa
Bên ngoài giã bộ thờ ơ
Trong tim chắc đã thẫn thờ "yêu em"
Đâu cần phải nói gì thêm
Thơ anh đã tỏ niềm riêng mặn mà
Dẫu gian dối hay thiệt thà
Yêu thương cho mấy cũng là thơ thôi
Người cuối bể kẻ chân trời
Nói chi người hởi những lời thương yêu ?
Để giờ nghe nhớ thật nhiều ....................
EM VẪN NHỚ ANH !
Thật lòng em vẫn nhớ anh
yêu thương ngày đó đâu đành quên sao ?
Thoi thời gian dẫu thay mau
Làm sao thay được lòng nhau hởi người
Khi xưa có vạn tiếng cười
Những đêm thức trắng gửi lời thương yêu
Chữ vui chẳng được bao nhiêu
Chữ buồn mình lại chắt chiu mỗi ngày
Chữ yêu lúc cạn lúc đầy
Bởi vì có kẻ đã thay đổi lòng
Em giờ khóc một giòng sông
Anh là thuyền vượt sóng mong đổi bờ
Anh đem theo cả ước mơ
Anh đem theo cả bài thơ hôm nào
Lòng mình ai cắt mà đau
Thơ tình một gánh anh trao ai rồi
Hỏi lòng nên khóc hay cười ?
Đâu còn những phút bên người làm thơ
Đâu còn sớm đón chiều đưa
Đâu còn ai nữa để chờ để thương
Thơ em giờ chẳng về nguồn
Tim em giòng máu chảy buồn miên niên
Nhủ lòng thôi hãy cố quên
Nhưng sao nhung nhớ vẫn tìm về đây
Từ khi tình vỗ cánh bay
Em không có được một ngày bình yên R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2006 09:07:44 bởi Viet duong nhan >
NGƯỜI ẤY !
Gió ơi cho gửi đôi lời
Nhắn dùm người ấy rằng tôi nhớ nhiều
Nhớ người từ sáng tới chiều
Từ trưa tới tối từ nhiều ngày qua
Nhớ từ ngay buổi hôm qua
Hôm nay cũng nhớ chắc là hữu duyên
Từ khi Người Ấy làm quen
Đêm về mất ngủ đi tìm vần Thơ
Đem tên người ấy vào mơ
Từ khi có ngọn Gió lùa vào tim
Trên trang web nhỏ hằng đêm
Tôi và Người Ấy bỏ quên đất trời
Vui buồn hai đứa xẽ đôi
Trắng đêm hai đứa gửi lời thương yêu
Mấy hôm nay chắc bận nhiều
Cho nên chẵng thấy Gió chiều thổi qua
Gió ơi ! Có hiểu lòng ta
Dành cho Người Ấy thiết tha thế nào
Sài Gòn nắng đổ trên cao
Đi trong nắng vẫn nhớ sao Gió chiều !
SAO ĐÀNH XÓA BỎ TÌNH THƠ ?
Những bài thơ tình tặng anh ngày đó
Gom hết tim lòng em ghép thành thơ
Là tim là máu là tình em đó
Sao anh đoạn đành xóa bỏ tình thơ ?
Những lời trong thơ là tim em thở
Ngày tháng ân tình hai đứa mộng mơ
Ngỡ rằng yêu nhau ngàn năm bất tử
Chưa hết đoạn đường ,đứt đoạn liên thơ .
Xóa bỏ tình thơ, xóa bỏ mộng mơ
Tim yêu không còn đập nhịp mong chờ
Lối củ em về đêm đông lạnh gió
Không ai đợi mình tiếp đoạn liên thơ .
Vì yêu anh em làm thơ thương nhớ
Vì yêu anh em ghen giận đợi chờ
Giờ xa anh đời em là bão tố
Giờ xa anh Thơ em sẽ bơ vơ !
KHAO KHÁT
Ngày hôm qua tuy đã là quá khứ
Người hôm qua sao mãi cứ không quên
Em sẽ cố vươn lên tìm tới bến
Dù cuộc đời không đem đến bình yên
Ngày hôm nay hay ngày mai cũng thế
Vẫn muôn đời em làm kẻ ngủ mê
Vẫn lê thê trên lối về biễn cát
Lê bước buồn khao khát giọt sương khuya
Gai sắc nhọn làm đau nụ hoa hé
Nghĩa trang đời xin một ghế dừng chân
Để đừng nghe lời thế gian muối mặn
Tạ ơn đời cho thân phận hôm nay !
THƠ CỦA TÔI !
Tôi viết bài thơ để tặng người
Bài thơ mang tâm sự của tôi
Bài thơ thay tiếng lòng tôi nói
Vui buồn chỉ có thơ bên tôi !
* * *
Khi vui thơ ở bên tôi
Khi buồn thơ cũng giúp tôi giải sầu
Tôi đau thơ cũng lo âu
Tôi và thơ đã cùng nhau kết tình
Người ta có thể bỏ mình
Tôi và thơ mãi ân tình xẽ đôi
Thơ đi khắp đủ mọi nơi
Ði đâu thơ cũng nhớ tôi trở về
Cùng thơ tôi đã hẹn thề
Thiên thu bia mộ cũng về bên nhau !
CÓ BAO GIỜ !
Mây chung tình nên mây còn nhớ mãi
Gió đa tình nên gió trãi ngàn phương
Người bạc tình nên hờ hững yêu thương
Mình nặng tình nên vấn vương tình củ
Ở nơi đây mây mùa thu giăng phủ
Anh xa rồi ai ấp ủ tình em
Em biết anh giờ đã quên kỷ niệm
Qua đường rồi ai nhớ chuyện hôm qua
Có tình cờ gặp lại cũng lạ xa
Tình mây gió vẫn mãi là mây gió
Ở phương xa có bao giờ anh nhớ
Đến một người ...xưa anh ngỏ lời thương
Em đã biết tình anh bươm bướm lượn
Thích chờn vờn nên đổi hướng bay xa
Có bao giờ bướm đậu một cành hoa ?
Có bao giờ tình anh là mãi mãi ?
TAN VỠ !
Chiều hôm nay trên lối về ngõ vắng
Có một người nhìn Nắng vọng về mây
Ngồi nơi đây nghe nhớ mấy cho vừa
Giòng kỷ niệm của ngày xa xưa đó
Em ngày xưa là nụ hoa mắc cỡ
Trong khu vườn thương nhớ của lòng anh
Ngày mỗi ngày tình yêu lớn lên nhanh
Anh thường bảo em nữ hoàng muôn thưở
Em làm Mây còn anh mơ thành Gió
Hai đứa cùng bay đây đó mộng mơ
Gió ở trong Mây ,Mây hoà trong Gió
Thề muôn đời Mây gió ở trong nhau
Rồi một hôm cơn Bão dữ qua mau
Bão tàn khốc làm đau lòng Mây Gió
Em ở đây bây giờ buồn như cỏ
Vọng chân trời gọi Gió trở về Mây !
TÔI CÓ BÀI THƠ !
Tôi có bài Thơ thật là buồn
Buồn như cuộc sống kẻ tha phương
Không nhà không cửa không chí hướng
Không cả tình yêu quả thật buồn .
Tôi có bài Thơ thật tầm thường
Xin gởi vào đây tặng người thương
Một chút vui vui một chút buồn
Một chút giận hờn một chút thương .
Tôi có bài Thơ thật là thương
Tặng kẻ ra đi chẵng biết buồn
Tặng người phản bội lòng tin tưởng
Tặng kẻ qua đường tôi lầm thương .
Tôi có bài Thơ thật đáng yêu
Tặng anh mỗi chút chút lại nhiều
Ôm lòng khờ dại dài tay níu
Chỉ chút âm thừa sao vẫn kiêu .
Tôi có bài Thơ thật là nghèo
Không vần xuôi ngược ngã liêu xiêu
Đem Thơ đi bán tiền vẫn thiếu
Ngôn ngữ bọt bèo chẳng ai yêu ! r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2006 02:10:35 bởi diên vỹ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: