Nước Mắt Không Buồn
HÀ NỘI BỐN MÙA
Mùa hè quê anh có hoa phượng đỏ
Có tiếng ve sầu nức nở kêu thương
Là mùa chia tay sách vỡ sân trường
Lưu bút vội vàng vấn vương nỗi nhớ
Mùa xuân đi qua có mai đào nở
Từng giọt nắng hồng rạng rỡ reo vui
Chim én bay bay khắp cả khung trời
ÔI quá tuyệt vời hà nội mùa xuân
Anh ở nơi đó mây trắng trời xanh
Mùa thu long lanh trên cành hoa sữa
Có bức tranh nào đẹp hơn thế nữa
Hà Nội đông về nắng úa đầy sân .
PARIS BỐN MÙA
Mùa đông nơi đây buồn lắm anh ơi
Tuyết trắng bay bay trắng cả khung trời
Mới chớm vào thu phong rơi đỏ lối
Hạ vẫn oi nồng gợi mối tình xa
Lại một xuân qua xa nhà nhớ quá
Lạc giữa rừng người ta chả là ai
Chẵng có hoa đào chẳng có hoa mai
Ước vọng tương lai đất trời bỏ ngỏ
Chiếc áo tặng anh qua ngàn cây số
Se sợi chỉ thương ....thương có một người
Nếu lỡ mai đây mộng ước đổi dời
Kỷ niệm một thời trôi nổi yêu nhau
Có những lúc buồn anh nói lời đau
Nước mắt em rơi lòng sầu trăm mối
Tội trái tim đau muộn phiền bối rối
Bốn mùa yêu anh......nhức nhối bao lần .
DƯỜNG NHƯ
Dường như là nỗi nhớ
Làm gắn bó đời nhau
Dường như là nỗi đau
Đang làm nhầu cuộc sống
Dường như là con sóng
Đang đánh đắm cuộc đời
Dường như là tim tôi
Đang liên hồi đổi nhịp
Dường như là cách biệt
Làm tê liệt tình ta
Dường như là xót xa
Nuôi dạy ta khôn lớn
Dường như đời trăm hướng
Chỉ vô thường mà thôi
Dường như là xa xôi
Làm rã rời nỗi nhớ
Dường như là từ đó
Có có..và không không
Dường như là trong lòng
Có những điều ấp ủ
Dường như...và dường như..........
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2006 20:58:46 bởi Huyền Băng >
LỠ LÀNG
Em biết thơ anh viết từ quê mẹ
Lời trong thơ nhè nhẹ nét thương yêu
Anh gửi em với tình cảm chắt chiu
Mà lâu lắm những điều anh muốn nói
Lòng xôn xao...nhưng em nào dám vói
Giọt mưa buồn đang phủ lối em đi
Anh đã trao cho em mối tình si
Thơ của anh theo em đi mọi hướng
Nhưng anh ạ..đời không như mình tưởng
Nợ ân tình lỡ vướng phải đành theo
Chử yêu thuơng sao nghe quá bọt bèo
Em rất sợ...những điều không có thật
Anh biết không ? em một lần ngây ngất
Nhưng để rồi đánh mất được gì đâu
Duyên tơ vương trời định số thay màu
Tình nhân ngãi theo sắc màu phụ bạc
Giữa dòng đời mà tim em ngơ ngác
Gánh ân tình man mác hận vu vơ
Vết thuơng đau chẵng biết đến bao giờ
Được lành lại những ảo mờ quá khứ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2006 07:36:04 bởi xuongrongden >
NÀY CÔ BÉ Này cô bé thơ ngây và ngơ ngác
Trong tim buồn ta đã khắc tên em
Ta đã gọi hình em là mây bạc
Và mắt em đẹp như nét nguyệt hiền…
Này cô bé đừng dỗi hờn chi nhé
Ngày mệt nhoài công sở chẳng còn thơ
Một hôm lỡ đâu lòng anh muốn thế
Chớ hanh hao buồn giận nghi ngờ…
Này cô bé chưa một lần gặp mặt
Mà ngỡ như duyên cầm sắt đã trao
Chút tình thơ có phải là chuyện thật
Để con tim mong ước tuôn trào…
Này cô bé bóng chiều đang xế
Hoàng hôn về em có nhớ ai chăng
Nơi xa đấy lòng anh rung nhè nhẹ
Yêu thương ai nên mong nhớ âm thầm…
Này cô bé ngày mai em còn ngắm
Nét liễu buồn áng mây thắm bay qua
Ta sẽ đợi bên cầu vàng sắc nắng
Háo hức chờ một bóng trắng thướt tha…
VU VƠ SONG THẤT
Đời ảo mộng tìm người trong mộng
Ai gieo thơ cho dậy sóng lòng
Chữ thương chữ nhớ chữ mong
Lời nào cũng thắm cũng nồng mến yêu
Mối tình lạ anh mang về giữ
Nhớ đến em câu chữ khát thèm
Trăng vàng rụng bóng bên thềm
Sao đêm trăn trở môi mềm ước ao…
Ai than thế ngọt ngào rơi lệ
Nỗi đắng cay trời bể đa đoan
Ly hương một kiếp đoạn tràng
Nhớ người nhớ nước ruột gan tím bầm
Thư cho ai sóng gầm mặt chữ
Nét điệu đà tình tứ lả lơi
Vui cười câu chữ rong chơi
Thả ra xanh cả một trời mộng mơ
Hồn mơ hoa lòng sa lưới nguyệt
Thơ mê hoang giấc điệp tâm giao
Khi vui ngồi đếm trăng sao
Khi xa thả nỗi khát khao ngóng chờ…
Ngày ba bữa trông thơ đỏ mắt
Tuần dăm hôm lục Nét tìm tên
Thương người nhớ cả nick-name
Vu vơ song thất thả niềm tương tư…
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2006 16:31:32 bởi Huyền Băng >
MỘT CHÚT NGU NGƠ
Em vẫn biết đời là ảo mộng
Sao mình còn hoài vọng vu vơ
Trao nhau chỉ những vần thơ
Để đêm về chợt ngu ngơ nhớ người
Mối tình ta xin anh cứ giữ
Nghĩa gì đâu vài chữ bông đùa
Chỉ là chút sóng dậy khua
Chỉ là cơn gió nhẹ lùa vào tim
Rồi sẽ quên chút tình hư ảo
Có gì mà điên đảo vì thơ
Chữ thương chữ nhớ chữ chờ
Cũng là một chút lững lờ mà thôi
Người ta hỡi..người ta có biết ?
Dòng sông kia chảy xiết về đâu
Dẫu tình là ảo vẫn đau
Tim đâu là đá hỏi sao không buồn
Trông thơ em người ta đỏ mắt
Tuần dăm hôm quay quắt sẽ quên
Nghĩa gì đâu cái nick_name
Sao người ta vội thả niềm tương tư .
NGƯỜI ẤY ƠI
Người ấy ơi ..thơ anh buồn man mác
Theo nhỏ hoài sao ác thế hở anh
Lúc gặp nhau thì cứ nói quẩn quanh
Giờ xa vắng lại gửi vần thơ nhớ
Người ấy ơi...nhỏ bắt đền anh đó
Thơ..thẩn gì anh làm khổ người ta
Dẫu gừng cay hay muối mặn cũng là
Tình thiên lý chút quà anh gửi tặng
Thơ của anh mang chút tình sâu lặng
Một chút gì lãng mạng gió mùa thu
Chút heo may lãng đãng áng sương mù
Như nắng hạ về ru đời ủ mục
Vần thơ ấy có chút gì hư thực
Một chút gì rạo rực ở trong tim
Người ấy ơi..thơ anh rất êm đềm
Ru hồn nhỏ lạc miền phiêu lưu thú
Nhỏ đem thơ của anh vào giấc ngủ
Và ân cần cất giữ ở buồng tim
Người ấy ơi....nhỏ cứ bảo rằng quên
Dùng dằng mãi ....dường như thêm nỗi nhớ r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2006 18:01:49 bởi xuongrongden >
NÀY CÔ BÉ (2) Này nỗi nhớ không tên, này cô bé
Theo ta rong chơi khuya sớm không về
Này lời thơ buồn, này đôi mi ứa lệ
Tự khi nào sao thân thuộc gớm ghê!
Nỗi lòng anh cựa quậy chẳng yên
Cứ đong đầy trong câu thơ sớm tối
Này cô bé! Những điều không thể nói
Theo lời thơ như mây khói dần loang…
Này bé yêu những buổi chiều tan
Lòng ai thả trên từng trang tâm sự
Từng lời yêu thương, từng miền đất hứa
Ta ao ước hoài mà chưa thể tới thăm…
Này cô bé! Những đêm hoang cô tịch
Giấc mộng vàng em thoáng hiện rồi tan
Nét hư ảo chập chờn niềm yêu thích
Trong bàng hoàng đau đớn miên man…
Này nỗi nhớ! Xích lại gần thêm nữa
Nơi con tim nghe nhịp thở lời thơ
Có phải em hiện trên từng con chữ
Nên lòng ta mải đắm đuối mong chờ…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2006 15:25:40 bởi Đuyên Hồng >
KHI KHÔNG
Khi không đi nhớ người ta
Suốt ngày ngơ ngẫn vào ra web buồn
Có gì đâu mà vấn vương
Có gì đâu để mà tương tư sầu
Khi không lòng bỗng rối nhầu
Vì câu thơ rụng bên cầu vẫn vơ
Người ta đã nói gì chưa
Mà sao mình lại ngẫn ngơ thế này
Rượu có uống đâu mà say
Mình đâu có khóc mà cay mắt hoài
Chắc là thương nhớ đường dài
Chắc là đang nghỉ tới ai nữa rồi
Khi không quên nói quên cười
Thẫn thờ như chú mèo lười ốm o
Người ta biết sẽ cười cho
Có gì đâu một bài thơ cợt đùa
Sao đi tìm nắng trong mưa
Tìm bông hoa tuyết giữa mùa hạ sang
Khi không lòng dạ ngỗn ngang
Muốn quên lại nhớ biết làm sao đây ?
KHÔNG PHẢI LÀ MÃI MÃI
Có lẻ nào nơi khung trời xa thẵm
Anh trói lòng và mắt nhắm tai che
Vùi lãng mạng chôn cuộc tình vừa hé
Có lẻ nào ta lại dễ quên nhau
Bởi ông trời đang ở tận trên cao
Sao cấm được xuyến xao tình khờ dại
Em vẫn biết tình mình là ngang trái
Là lỗi lầm là sai lạc đường đi
Sao trái tim dường như vẫn ngu si
Ôm ấp mãi những gì ngoài tay với
Con đường ấy biết không bao giờ tới
Vẫn lạc lầm ta gởi những yêu thương
Những vần thơ đã gieo sợi vấn vương
Đêm không ngủ giọt buồn vương khóe mắt
Nghỉ về nhau nghe lòng đau quay quắt
Máu trong tim réo rắt đến lạ kỳ
Không muốn nghỉ những gì em đã nghỉ
Để anh về chung thủy với người ta
Bởi dù sao mình cũng mới hôm qua
Anh đừng để xót xa cho người ấy
Anh hãy làm những gì cho em thấy
Dẫu là buồn chúng ta phải chia tay
Hãy về đi xây hạnh phúc tương lai
Tình online không phải là mãi mãi.
Trích đoạn: xuongrongden
KHÔNG PHẢI LÀ MÃI MÃI
...............................................
Dẫu là buồn chúng ta phải chia tay
Tình online không phải là mãi mãi.
TÌNH ONLINE Ta vẫn nhớ mắt em buồn se lệ
Vần thơ em sao nhè nhẹ xốn xao
Tâm hồn em thật trong trắng ngọt ngào
Mà yểu điệu, ôi chao tuyệt thế
Ta vẫn nghe bước em về khe khẽ
Từng hơi thơ run rẩy nét yêu đương
Như trong mơ ta nức nở từng cơn
Em không thấu sao còn hờn còn dỗi
Anh hy vọng rồi ngóng trông chờ đợi
Bao đêm ngồi mê mải đọc thơ em
Tìm bóng em trong câu chữ êm đềm
Giữa hư hảo, mong manh vời vợi
Tình online chính là tình chân thật
Nơi lòng yêu gặp gỡ nói lời yêu
Chẳng đắn đo xinh đẹp sang nghèo
Xa bốn biển mà gần trong gang tấc
Em ơi em! Vần thơ chung đã cất
Thay con tim thơ cũng nói như mình
Là yêu thương anh gửi tự lòng anh
Là nhung nhớ ta dành trên câu chữ
Vui lên nhé! Đừng để lòng tư lự
Trong câu từ ta vẫn giữ thủy chung
Dù nay mai chằng thể bưóc cùng đường
Tình Online vẫn ngát hương mãi mãi....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2006 17:36:30 bởi Đuyên Hồng >
VẦNG TRĂNG ĐÃ XA
Ai bảo với anh em lạnh lùng ?
Khi người không vẹn tiếng thủy chung
Những gì anh hứa đâu còn nhớ
Em đợi em chờ ..anh dững dưng
Tại sao anh biết em dối gian ?
Đã biết bao đêm mắt lệ tràn
Em vẫn chờ anh trên bến hẹn
Người đi để lại mối tơ hoang
Trăng khuyết sáng soi về mọi lối
Đâu phải để soi bóng một người
Trăng đi khắp nẽo vờn mây gió
Trăng chẳng bao giờ biết lẽ loi
Ở đây trăng ghé chỉ một lần
Nên chẵng có gì giữ buớc chân
Thế nên trăng đã tìm bến mới
Nơi đó có niềm vui ái ân
Em vẫn ngồi đây mong nhớ anh
Ly cà phê đắng cạn bao lần
Mong trăng đến đễ ta cùng uống
Uống để mà tan với bóng trăng
XIN ĐỪNG TRÁCH NỮA TRĂNG ƠI
Em cũng chờ anh và đợi anh
Đến khi trăng khuyết đã lên vành
Nick anh cũng thế mờ xa vắng
Em gục đầu bên trang web xanh
Thơ em... anh đã lướt qua xem
Hãy cảm thông em những nỗi niềm
Chúng ta chung kiếp đời thi sĩ
Lãng mạng đa tình đâu chỉ em ?
Anh bảo anh vào trong net mơ
Sao anh không thấy có em chờ
Tội gì mà ẩn mình trong bụi
Đã nhận rồi sao chẳng dám cho ?
Em muốn hồi âm nghỉ lại thôi
Chắc là họ đã quên mình rồi
Chút buồn chút giận thêm chút nhớ
Muốn gặp nhưng lòng lại bảo thôi
VẦNG TRĂNG KHUYẾT
Thu đã về rồi lá vàng cây
Đêm nay ta thức đợi trăng gầy
Giọt mưa tí tách buồn da diết
Lòng mình chẳng biết nhớ ai đây ?
Đã bảo với lòng thôi không nhớ
Và sẽ không buồn nghỉ vẫn vơ
Trăng đâu sáng mãi cho mình ngắm
Trăng sẽ tàn thôi chớ vội mơ
Tại sao ta lạc lõng nơi đây
Suơng khuya ướt đẫm lạnh vai gầy
Ta đi tìm mãi vầng trăng khuyết
Chỉ thấy ngoài trời suơng tuyết bay
Trăng đến rồi đi hờ hững quá
Để lại lòng ta nỗi xót xa
Ước gì trăng không còn khuyết nữa
Trăng sẽ mãi tròn như hôm qua .
TÌNH YÊU VÀ NỖI NHỚ
Em chẳng bao giờ quên anh đâu
Bao đêm không ngủ mắt rưng sầu
Cứ tưởng rằng anh không trở lại
Thơ em viết mãi chẵng thành câu
Em biết anh chẵng bỏ em đâu
Thư anh đã nói rỏ đuôi đầu
Nên em vẫn đợi và vẫn đợi
Vì biết "người ta"chẳng quên đâu
Em biết trầu xanh thương mến cau
Mong vôi về để đậm thêm màu
Thơ em sẽ không sầu đơn chiếc
Có anh về tiếp để thành câu
Em chẳng bao giờ xa anh đâu
Hôm nay và mãi mãi về sau
Dẫu thơ là ảo nhưng tình thật
Em chẳng bao giờ hết yêu đâu
Em biết trong ta còn có nhau
Dẫu người cuối bễ kẻ giang đầu
Dăm câu thơ nhớ làm thêm nhớ
Chắc chẳng bao giờ quên được đâu
Ta chẳng bao giờ xa nhau lâu
Chỉ mới vài giây đã nghe sầu
Một ngày không gặp là nghe nhớ
Trầu sẽ héo vì thương nhớ cau .
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: