ĐỘC THOẠI CÙNG TRĂNG
Mấy đêm nay trăng không còn khuyết nữa
Suơng mù giăng bên cánh cửa cuộc đời
Chắc hay là trăng đã đổi bến rồi
Trăng kiếm những khung trời nhiều sao đẹp
Cuộc tình ta tưởng rằng là bất diệt
Có ai ngờ trăng khuyết nửa vành thôi
Giờ còn đâu những đêm thức bên người
Chăn gối lạnh lẻ loi sầu nhớ bạn
Ta vẫn đợi sao trăng còn mãi lặn
Trăng chỉ là ảo ảnh để đùa thôi
Ta biết trăng thích soi bóng lã lơi
Trăng đã làm lệ rơi ....cành hoa dại
Trăng yêu ta và ta yêu trăng lại
Một chút buồn trăng hờn lẩy bay xa
Trăng bỏ ta đơn độc giữa bao la
Ta hụt hẫng sa vào bờ bến lạ
Ta đang đứng giữa hai chiều nghiệt ngã
Từng giọt buồn oi ả rã vào tim
Ánh đèn đường đang soi thủng màn đêm
Trăng chẳng đến chỉ có đèn soi bóng . xuongrongden R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2007 08:44:17 bởi Viet duong nhan >
NẾU MÀ......... Nếu mà sửa được ước mơ Em về sửa lại bài thơ hôm nào Vần thơ mình lỡ ngọt ngào Tặng người tình phụ họ nào hiểu chi ? Nếu sửa được tuổi xuân thì Em không trở lại đường đi lỗi lầm Trả người giọt lệ âm thầm Trả chăn gối lạnh trả ân tình thừa Nếu mà trả lại ngày xưa Con đường tình ái.....em chừa anh ra Bởi tim mình rộng bao la Họ không nhìn thấy hóa ra hững hờ Em về sửa lại ngây thơ Khép tim mình lại không chờ đợi ai Nếu mà sửa được tương lai Em về tô lại một vài nét son Giũ cho sạch những nhớ thương Niêm phong lại cuộn sóng cuồng hôm qua Nếu mà sửa được tình ta Em xin được mãi mãi là..... bạn thôi. R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2006 04:32:56 bởi Viet duong nhan >
ĐỪNG TRÁCH ANH Sao người nỡ trách ta Về vần thơ lỗi hẹn Sao em lại xót xa Thương tình mình lận đận Sao em lại theo mây Bỏ lời hờn cùng gió Em ơi! Trăng dù tỏ Cũng có đêm tối trời Anh đâu mải rong chơi Để người thơ mong đợi Bao lời thương chưa nói Đang ngập tràn tim côi Anh như vì sao rơi Ngang trời em vụt sáng Anh như cơn gió thoảng Qua rồi lại về thôi Đừng trách anh em ơi Câu thơ chưa kịp viết Cơn mộng nào có đẹp Như mộng tình lứa đôi Đuyên Hồng R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2006 04:37:28 bởi Viet duong nhan >
MUỘN MÀNG Nhỏ đã thấy đời buồn như cỏ úa Nên ngại ngùng chẳng dám hứa gì đâu Nhỏ sợ lắm....lỡ gặp trái thương đau Hái về rồi sẽ nhớ nhau thì khổ Con đường ấy nhỏ qua rồi nên sợ Ngày mỗi ngày nước mắt vỡ trên mi Nhỏ không muốn khóc tiển một người đi Nhỏ không muốn ngu si thêm lần nữa Trái tim nhỏ giờ đang khô dần nhựa Đập sai rồi nhịp thở.....kể từ khi Thôi anh đừng nói thương nhớ làm chi Hảy cất đi cho mối tình xa khuất Trong tim anh nhỏ không là duy nhất Mất nhỏ rồi anh có mất gì đâu Chuyện chúng mình xin hẹn lại kiếp sau yêu thương cũng chẳng trầu cau đưa lối Bờ vai kia đã có người thay gối Thơ người ta có anh nối nhịp cầu Nhỏ bơ vơ.....thơ nhỏ hóa thành sầu Cửa yêu đương bắt đầu...không mở nữa. Anh có đến..... xin đứng chờ ngoài cửa. r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2006 12:35:51 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: xuongrongden
NẾU MÀ.........
Nếu mà sửa được ước mơ
Em về sửa lại bài thơ hôm nào
Vần thơ mình lỡ ngọt ngào
Tặng người tình phụ họ nào hiểu chi ?
Nếu sửa được tuổi xuân thì
Em không trở lại đường đi lỗi lầm
Trả người giọt lệ âm thầm
Trả chăn gối lạnh trả ân tình thừa
Nếu mà trả lại ngày xưa
Con đường tình ái.....em chừa anh ra
Bởi tim mình rộng bao la
Họ không nhìn thấy hóa ra hững hờ
Em về sửa lại ngây thơ
Khép tim mình lại không chờ đợi ai
Nếu mà sửa được tương lai
Em về tô lại một vài nét son
Giũ cho sạch những nhớ thương
Niêm phong lại cuộn sóng cuồng hôm qua
Nếu mà sửa được tình ta
Em xin được mãi mãi là..... bạn thôi.
R
Nhắn Em
-Trần Quốc Bảo-
Từ đây thôi thế từ đây
Những lời chung thuỷ hết xây nên thành
Lỗi là lỗi ở do anh
Phụ là anh phụ sao đành trách em
Tình yêu làm khổ con tim
Khổ anh, khổ cả tình em nhu mì
Thôi thì nứơc mắt tràn mi
Giận hờn, oán ghét khắc ghi suốt đời
Có kêu đất, có gọi trời
Nhìn đâu cũng thấy anh người nhẫn tâm
Lỗi hẹn rồi nhé trăm năm
Chuốc chi cay đắng âm thầm hở em?
Xót xa lá rụng bên thềm
Anh nào xứng với tình em dạt dào
Quên đi mộng ứơc sầu đau
Từ đây thôi hết bên nhau nguyện thề
Chân anh lầm lạc lối về
Em đừng chờ đợi mà tê tái lòng.
9-12-2006
Cảm ơn Trần Quốc Bảo đã ghé thăm và để lại một bài thơ rất hay.... MAI EM CHẾT
Mai em chết chắc gì anh đã biết
Chắc gì anh thương tiếc mối tình xưa
Chắc gì anh về đây để tiễn đưa
Cuộc tình xưa giờ như mưa trên lá
Mai em chết chắc gì anh buồn bã
Chắc gì là anh đã tiếc thương em
Một chút tình ta chưa kịp đặt tên
Vòng hoa đã tiễn em về thiên cổ
Mai em chết anh đừng về thăm mộ
Đừng giã vờ nức nở trước áo quan
Khi em sống sao chẳng thấy anh sang
Giờ đèn nhang chỉ làm em thêm tủi
Thân em lạnh ngậm ngùi trong khung củi
Đóng đinh bằng tức tửi bụi trần gian
Phủ thân em là chiếc áo hoa tang
Thêu màu đất và hai hàng nến đỏ
Em nhìn lên chân trời xanh mái cỏ
Hồn lang thang không biết rỏ về đâu
Em chợt nghe mưa ướt ở trên đầu
Giun dế cũng rủ nhau về than thở
Mai em chết bỏ vần thơ dang dỡ
Dưới mộ buồn trăn trở...nợ yêu ai ?
Em biết rằng nếu em chết ngày mai
Chẳng có gì đổi thay nơi anh cả.
Trích đoạn: xuongrongden
MAI EM CHẾT
.....................................................
Mai em chết bỏ vần thơ dang dỡ
Dưới mộ buồn trăn trở...nợ yêu ai ?
Em biết rằng nếu em chết ngày mai
Chẳng có gì đổi thay nơi anh cả.
Cành hoa trắng Ta đi trồng cả rừng cúc trắng Ươm gốc tình thơ để nhớ nàng Đem hóa vàng mơ, thờ nhung nhớ Chôn dấu chân hồng buổi em sang… Chiều cạn nắng tan mưa nhạt lòng Lững lờ chi nữa đám mây loang Tình xưa vỡ vụn, tình đã chết Mộng trắng biệt ly gẫy cung đàn Ta mang đập nát thề ước cũ Tát cạn sóng lòng vớt mộng xưa Tìm trong hoang phế lời trăn trở Của mảnh tình hồng chút ngây thơ… Trắng quá trời điên đêm lạnh lắm Ôm tình cuộn gối ngắm quanh co Bên mộ nàng ơi ta thức trắng Khóc tình hoa nắng thắm duyên thơ…
HOA XƯƠNG RỒNG !
Ta nhỏ bé giữa chợ đời muôn ngã
Gánh ân tình lây lất tháng ngày qua
Trót sinh ra mang số kiếp bôn ba
Đời nghiệt ngã cưu mang vì nhân quả
Ta chẳng biết lấy gì ra chấp vá
Vết thương lòng đang làm đục đời ta
Rượu tình kia ta uống đã say ngà
Trong lồng ngực chất độc giờ bung phá
Ta muôn đời làm loài cây không lá
Sống khô cằn trên mãnh đất phù sa
Một loài Hoa giữa bão tố phong ba
Vẫn sừng sững đâm chồi non trổ lá
Đó là loài Hoa Xương Rồng hoang dã
Chỉ chút nắng thôi đời sẽ trổ Hoa
Cùng với chút Mưa sẽ đẹp hiền hòa
Se đôi lứa vui niềm vui sỏi đá ! [/quot
người chợt đến rồi đi như chiếc bóng
vụt qua đây gieo nỗi sầu miên man
nhân gian ơi ! miền xa kia khô cằn
lỡ gieo làn tuyết lạnh xuống làm chi
thà vẫn thế ngày xưa ta sỏi đá
một trăm năm sỏi đá ước còn ta.
XƯƠNG RỒNG ơi! dọa gì thì dọa chứ đừng dọa chết ,thiệt thòi lắm!
chết vì tình cũng chỉ là sự ''đỉnh điểm thất bại '' hãy cứ thật yêu mình. rồi mới yêu được người, một nửa kia không bao giờ đến mà báo trước cả.rồi ngày nào đó nghĩ lại thấy mình thật là ngốc. mà thơ thì chũng chỉ là thơ thôi ,trong câu thơ mình có thể ngồi với chú cuội mà cũng có thể chạm ngõ DIÊM VƯƠNG.
Cảm ơn quý khách đã ghé thăm HRX và còn để lại bài thơ rất hay....làm XRĐ vô cùng cảm động.........Thanks ĐỪNG ...ĐỪNG NHÉ.....
Đừng anh nhé....đừng nói yêu nhỏ nữa
Cửa tim lòng nhỏ không mở nữa đâu
Hãy về đi ...nếu đợi chắc sẽ lâu
Đừng nói nữa ...đừng nói câu son sắt
Một lần yêu nhỏ rơi nhiều nước mắt
Nên bây giờ nhỏ nhất định chẳng yêu
Có lẽ rằng anh sẽ nói nhỏ kiêu
Nhỏ chẳng muốn uống thuốc liều lần nữa
Đừng......đừng nhé ..đừng đứng chờ ngoài cửa
Gió đông về sẽ lạnh cứa thịt da
Lạnh người ta ...nhưng lòng nhỏ xót xa
Chẳng yêu đâu ..nhưng mà là tội nghiệp
Đừng....đừng nhé đừng nói lời tha thiết
Nhất định rồi...nhỏ quyết sẽ không yêu
Đừng van nài để tim nhỏ phải xiêu
Nhỏ sợ lắm những điều vu vơ ấy
Về đi anh trời đã khuya rồi đấy
Anh đừng làm nhỏ áy náy nữa nghen
Nếu anh còn đứng mãi ở ngoài hiên
Làm sao nhỏ ngủ yên đêm nay chứ
Chẳng yêu đâu...sao lòng mình vẫn cứ .......? r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2006 15:32:37 bởi Huyền Băng >