Nghe Như Xót Xa
Phôi Pha 10.12.2005 05:29:38 (permalink)
0

Nghe Như Xót Xa





Tôi trở lại Len tìm em mùa đêm trắng
Em không về như lời hò hẹn hôm nao
Tôi quạnh hiu đôi mắt truân chuyên ,buồn rớt lại trên boong tàu neo bờ hải đảo
Kronshtadt đêm nay mờ ảo, cửa biển xôn xao con sóng dội
Tôi cúi mình ngắt vội đoá hoa xưa
Thả xuôi dòng trôi về nơi đó , cho em, để cùng tôi hoá trang mình thành đôi bướm nhởn nhơ trên đại lộ Nevski, luân vũ
Đôi bướm vàng không ngủ những đêm nhờ nhợt sáng lung linh
Những bước chân vội vã xinh xinh, quấn quýt
Những sợi tóc làm vương hương bồ kết trên mắt, trên mi
Những nụ hôn ngọt như những thỏi chocolat của Mỹ
Làm tê môi tôi cả tuần

Chợt nhận ra vắng em lễ hội buồn tênh
Thành phố thánh cũng không còn tình tứ
Tôi thẫn thờ về ga Vitebsk chờ những chuyến tàu khuya
Ga đóng cửa, tuyến đường nội địa vắng tanh
Tôi vào quán Nha Trang thu mình một góc
Hình dung em áo tím năm nào
Em không về, tour du lịch xanh xao
Người hướng dẫn vẫn thao thao trầm bổng
Mà tôi chả nghe gì , chỉ mơ hồ nghe lạc lõng . Em đâu ?

Tôi trở lại Len như lời đã hứa
Còn chỉ một mình tôi, chỉ mỗi bước chân tôi
Lang thang đi tìm em ở Pavlovsk, ở Petergovsk …
Tôi đi tìm nỗi nhớ mênh mang …
Tôi bò lên cầu Troiski nhìn về cung điện thênh thang
Giữa mùa hè mà sao lòng tôi thấy lạnh
đường về sân bay Pulkovo vắng ngắt
Tôi lặng nhìn phố xá một lần. Thôi !
Chào nhé “Peterburg mộng mị”,
Chào nhé em “Áo tím” .
Áo tím vời xa



Phôi Pha
#1
    Phôi Pha 10.12.2005 05:31:34 (permalink)
    0
    Mây Kỷ Niệm



    Khi tôi rời xa biển,
    Biển vô tình vẫn lùa sóng ngoài khơi
    Biển vô tình xoá mất dấu chân tôi
    Bằng muôn vạn tiếng cười loài thuỷ quái

    Khi tôi rời xa biển
    Biển ung dung đôi mắt vẫn hững hờ
    Biển vẫn thế ngoảnh mặt cứ tỉnh bơ
    Đôi chân ngọc ngà đùa trên mặt nước

    Khi tôi rời xa biển
    Ngày trong tôi chợt tắt
    Đoá quỳnh hoa giữa đêm, buồn héo hắt
    Ngọn nến mờ trong tim leo lét, lụn tàn
    Khi tôi rời xa biển ,
    Linh hồn tôi vỡ nát
    Mảnh chìm sâu tận đáy địa ngục buồn
    Mảnh lửng lơ, lưỡng lự với trần gian
    Có mảnh nào lạc ở cõi thiên đàng ?
    Mà mắt biếc, em mãi muôn đời hờ hững
    Khi tôi rời xa biển,
    Đàn hải âu hợp tấu
    Khúc nhạc chiêu hồn cũ rích
    Chẳng còn ma lực níu kéo hồn đâu
    Biển cùng tôi, tay rời tay, xa nhau…
    Và như thế, linh hồn tôi tự diệt …
    Đoá hồng nhung ngày xưa chau chuốt
    Cũng rữa tàn trên bãi cát tình tôi

    Khi tôi rời xa biển,
    Em vẫn còn trong giấc ngủ chiêm bao
    Gió vẫn thổi rì rào những đợt sóng xôn xao
    Mưa vẫn ngập phố phường em hạnh ngộ

    Khi tôi rời xa biển,
    Chỉ mình tôi, vài hạt nắng lao xao
    Chỉ mình tôi, thơ thẩn như hôm nào
    Có khác chăng là chút mây, kỷ niệm .



    Phôi Pha
    #2
      Phôi Pha 10.12.2005 05:32:31 (permalink)
      0
      7:30



      7 rưỡi của tôi
      khi tới sở cũng là lúc yegorova có mặt
      nhoẻn miệng cười khoe son đỏ trên môi
      7:30 tôi ngồi trước máy , mở trinh nữ ra tìm
      Cô bé bạn tên Trâm ngộ nghĩnh : chào
      nghe em chúc lời bình an buổi sáng
      7:30 tôi như còn ngái ngủ ...điện thoại reo
      chợ than phiền refill orders chậm trễ
      hết hàng rồi buôn bán sao đây
      7:30 tôi chửi thề : mợ nó
      ế thấy bà bầy đặt nói huyênh hoang
      tôi lờ đi như không nghe không thấy
      chát chùm chum tôi gõ lời chúc lại cho Trâm
      một ngày vui thân an lạc bình tâm
      mặc thế thái nhân tình, don't care mọi thứ
      7:30
      vài cô tòc vàng nhỏ to nhí nhố
      chuyện trăng sao kể lại tối hôm qua
      hành cái tai tôi rõ khổ
      7:30 vẫn như mọi bữa
      cái đầu tôi căng quá : vỡ oà !



      Phôi Pha
      #3
        Phôi Pha 10.12.2005 05:35:02 (permalink)
        0

        lại mãi xa xôi




        trời bên ấy, hôm nay có gì khác ?
        mà ta nghe ngơ ngác ở trong lòng
        mây có về ngủ trên bờ tóc …
        dài như sông,
        thuyền trăng ta neo đợi,
        giữa trời. Mong ! !

        trời bên ấy, hôm nay , như lạ
        nắng sao vàng, sao như tím …
        như xa …
        nắng không hồng như ngày đầu,
        ta tìm đến
        mà như buồn …
        làm nặng trĩu cõi hồn ta

        trời bên ấy hôm nay, gío nổi ?
        thổi ta bay, như chiếc lá vô tình !
        dẫu vẫn biết muôn đường đi rồi cũng …
        đưa về cội !!!
        nên ta chờ Người,
        ở nơi đó . U minh !

        trời bên ấy, hôm nay mưa đổ ?
        kéo nỗi buồn ta,
        về gõ phím tơ chùng !
        Người có còn hát khúc không tên cũ ?
        mà sao ta nghe thinh lặng,
        mãi vô cùng …

        mạc tư khoa ơi, mưa ơi ! Vắng nhỉ ?
        biển chiều nay không thấy bóng dáng Người
        tập theo ai, ta biết yêu mưa từ dạo đó !
        mưa …yêu rồi …mà Người …
        lại mãi xa xôi !



        Phôi Pha
        #4
          Phôi Pha 10.12.2005 05:37:28 (permalink)
          0
          ở Cali cũng nóng...




          mới đêm qua,
          mưa còn rơi lác đác
          mảnh trăng non,
          không nón, ướt gấu rèm
          thơ em viết cũng ướt vài dòng cuối …
          chữ nhạt nhòe,
          anh chẳng thể nào xem …

          mới đêm qua,
          thơ anh rơi tí tách
          thơ theo mưa
          về đậu mái hiên nhà
          hoà với gió ,
          thơ anh cung trầm , bổng
          bài thánh ca.
          trải du dương , vỗ em ngủ ,
          êm đềm

          chợt sáng nay,
          khi mặt trời ghé môi trên những chòm mây.
          cõi nhân gian bùng lên tăng nhiệt .
          Mạc Tư Khoa vừa chìm vào cơn sốt
          ở Cali đưa tay rờ ngực ,
          trái tim đỏ lửa, nóng rền,
          cái đầu sao như ngầy ngật, mê man …
          trời và đất giao duyên , mơ ngộ .
          ngày nhớ đêm ,
          mưa nhớ nắng ,
          còn gì nữa nhớ nhau không nhỉ ?
          mà dưng không thời tiết bỗng thay mùa

          nơi em ở trời nóng lên mấy độ
          ở nơi này đất cũng đổ mồ hôi
          năm châu, tứ hải cùng như phố
          cùng một nhịp tim, một bồi hồi .




          Phôi Pha
          #5
            Phôi Pha 10.12.2005 05:39:30 (permalink)
            0

            Áo mưa bay





            Khu phố anh ở, hôm nay thay áo
            Trời cuối xuân phố mặc áo mơ màng
            Áo mơ màng đan bằng bông hoa nước
            Hạt mong manh lời ước hẹn muộn màng.

            Khu phố anh ở, hôm nay mở hội
            Đầu mùa mưa phố để tóc ướt hoài.
            Tóc em ướt anh thương nồi bồ kết
            Toả hương thầm ngơ ngẩn cõi hồn ai.

            Khu phố anh ở, hôm nay thương lắm
            Có mưa về ríu rít gọi mùa xưa
            Em như mưa giữa lòng anh đằm thắm...
            Anh yêu mưa muôn kiếp cũng chưa vừa.

            Khu phố anh ở, hôm nay thay áo
            Áo hạ vàng lấm tấm hạt mưa bay
            Anh yêu đời cũng vội vàng thay áo
            Áo hạt mưa hồn rạo rực như say.


            (viết cho những hạt mưa)



            Phôi Pha
            #6
              Phôi Pha 10.12.2005 05:42:14 (permalink)
              0

              Lá tầm nhau



              Ước chi không ước …mà ước thành phiến đá
              Phiến đá …khô cằn chả biết yêu thương !
              Sao em không ước …em là chiếc lá …
              Lá diêu bông …cho anh tìm ,
              anh kiếm suốt một đời .

              Một hôm đi ngang vườn thơ cũ
              Tình cờ anh nhặt được lá “tầm nhau”
              Anh nắn nót đề thơ ba chữ …
              Rồi đem về ép dưới gối , tựa đầu …

              Đêm trở giấc sợ lá tầm hoá đá
              Gối đầu đau, con mộng chẳng về
              Nên anh ôm lá sát vào lồng ngực
              Lá phập phồng, lá ấm ở tim anh

              Lá ngoan hiền ngủ yên bờ suối
              Suối tương tư nước chảy xoay mòng
              Anh lại chợt thấy mình hoá kén
              Giữa lá, khoanh tròn khối mộng Tiên Dung

              Đừng ước mình thành đá …
              Đá cứng đơ, chẳng mắt chớp hữu tình
              Hãy thả trôi như mây bay cùng gió
              Quyện về góc trời, điểm hẹn , với mảnh trăng xinh .


              (viết cho một đoá Quỳnh)

              Phôi Pha

              #7
                Phôi Pha 10.12.2005 05:44:41 (permalink)
                0
                chuyện cút bắt, hú tìm





                hãy quên đi em, dưng không lại chuốc khổ
                phố xá đã lên đèn , em còn bịn rịn, riêng mong
                đã bắt đầu đêm của những vũ trường ngột ngạt
                khói thuốc mịt mùng điệu lắc say, điên

                hãy quên đi em những gì cần quăng bỏ
                thảm hoa vàng vẫn đẹp lúc không nắng mặt trời
                em với cơn mưa dầm, đêm và trăng loã thể
                ánh đèn mờ không đủ lấp những đường cong

                hãy quên đi em khi mặt trời ngã bóng, rất khuya mà đêm vẫn chưa về .
                hãy trốn những ngày hè oi ả đốt lụn những uông mê
                thả bộ ra Leninskya ngược về Saint Petersburg
                soi mình dưới dòng Neva xanh biếc, lắng nghe âm điệu Tchaikovsky
                thả hồn theo hương đời thơm nức,
                nhẹ tênh những uẩn khúc vô thường
                như màu hoa bồ công anh vẫn vàng mỗi độ xuân sang
                em mãi là nàng tiên trên vùng đất lạ
                là giọt mưa màu tím , lóng lánh như sương
                là huyển hoặc thiên đường đa cảm .
                cười lên đi nha em .

                hãy ghé Togi center thăm người đồng xứ
                gặp nhau khoe cùng ngôn ngữ màu da
                hãy chia ra những vui buồn lữ thứ
                để hong khô ngàn thứ , nỗi nhớ nhà

                hãy quên đi em một con đường gồ ghề , ảo ảo
                chẳng thật đâu chuyện mây lạc cuối trời
                nắng đã lên nắng đi bên đường nắng
                mưa đã về mưa vẫn nhẹ giữa trời tim
                dù em yêu mưa hay yêu nắng
                đời vẫn không qua chuyện cút bắt, hú tìm


                Phôi Pha
                #8
                  Phôi Pha 10.12.2005 05:47:23 (permalink)
                  0
                  đi về hướng em





                  ngày mồng hai tết tôi xuất hành về hướng em, hướng mặt trăng thường mọc
                  hướng mà một đời, tôi rong ruổi si mê
                  hướng mà một thời, tôi lầm lũi đi về
                  lẽo đẽo theo ai những ngày người ta tan học
                  sáng mồng hai, gío chợt lùa từng chốc
                  thoáng lạnh rung khi chợt nhớ thiếu người
                  thoáng xót xa khi nhớ là mình đang thui thủi giữa trời
                  giữa nắng xuân với những cánh hoa đào …
                  như mỉm cười e ấp

                  hướng tôi đi kỷ niệm về tấp nập
                  dáng ai xưa tà áo vẫn bay vờn
                  gót chân xưa , ai vẫn ửng màu son
                  và suối tóc vẫn liêu trai lời hẹn ước

                  chỉ khuôn mặt em, tôi không hình dung được
                  ngoảnh đi đâu, chẳng theo kỷ niệm mà về
                  tôi đưa tay lên dụi hoài đôi mắt …
                  mắt tôi mờ hay em đã chắn một rào ngăn ?

                  tôi vẫn đi về hướng mặt trăng mọc
                  trăng năm xưa, thăm thẳm cuối trời Tây
                  xa xôi quá bên này không thấy được
                  tội cho tôi buồn, thơ thẩn ngó mây bay

                  tôi vẫn đi về hướng em tìm hái lộc
                  lộc mùng hai muộn quá đã hoá già
                  có sao đâu …vài hạt sương rơi nằm trên tóc
                  chợt nhớ ra màu tóc lại thêm ngà

                  ngày mồng hai tết tôi xuất hành về hướng em, hướng mặt trăng thường mọc
                  hướng mà tôi, mắt vẫn dõi trông về ,
                  tai vẫn ghé nghiêng, như để lắng nghe
                  mọi động, tĩnh của đợi chờ hy vọng

                  tôi vẫn bước về hướng một đời tôi trông ngóng .



                  Phôi Pha
                  #9
                    Phôi Pha 14.12.2005 06:25:01 (permalink)
                    0

                    Một Ngày Vắng Anh


                    Mở mắt sáng nay thấy trời như tối
                    Thắp ngọn nến vàng, nghe vắng giữa đời tôi
                    Anh qua rồi, tháng ngày buồn quá đỗi
                    Đông tràn về , tay lạnh cóng tay thôi.

                    Kéo rèm, hé cửa nhìn con phố
                    Chông chênh, nghiêng ngả những dáng người
                    Góc kia dăm kẻ...cười, cám dỗ ...
                    Cuối đường vài gã ngất nghểu say...

                    Một ngày vắng anh là như thế
                    Vạn sự như gai cắm khắp người
                    Tôi nuốt cọng buồn trôi vô ruột
                    Nhìn đời bạc trắng cả con ngươi.


                    Phôi Pha
                    #10
                      Chuyển nhanh đến:

                      Thống kê hiện tại

                      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                      Kiểu:
                      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9