Huynh Vi Thông ơi!
Bài thơ của Huynh hay quá!
Còn đây là bài thơ đệ tặng Huynh nè!
Trích đoạn: vithong
DÒNG ĐỜI
Dòng đời trôi mãi thờ ơ
Thời gian vô tận chẳng chờ đợi ai
Thoảng như một tiếng thở dài
Hoàng hôn nắng đã nhạt phai cuối trời
Đêm lặng nghe gió ru hời
Đàn khuya vọng khúc tiễn người chân mây
Chén sầu chưa nhấp đã say
Bầy chim mỏi cánh đường bay rã rời
Ngập ngừng trăng khuất sau đồi
Hàng cây đợi gió hát lời khơi vơi
Có người nhặt xác lá rơi
Chạnh thương chiếc bóng bên đời quạnh hiu
Để rồi vầng trán đăm chiêu
Hằn ghi lại biết bao điều tơ vương
Mỗi lần đối mặt soi gương
Nhìn trong ánh mặt chợt thương nỗi buồn
Vi Thông
TẢN MẠN
VỚI GIỌT BUỒN
Giọt buồn rơi chắn lối đi
Nhặt lên ngắm nghía thấy chi, giữa đời
Cất vô một góc chơi vơi
Lặng nghe tiếng nấc mồ côi thì thầm
Giọt buồn có lúc tím bầm
Đôi khi rả rích, lâm thâm nghẹn lòng
Đôi khi giọt hóa mênh mông
Vô duyên, không cớ bềnh bồng, tỏa lan
Giọt buồn nào cũng xốn xang
Làm chùn chân bước, đánh tan nụ cười
Nhặt lên, gói lại người ơi
Giọt buồn rơi mãi, giọt vui sẽ sầu...!
Người lính - 30.5.2009