TRANG THƠ LƯU....VI THÔNG
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 6 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 81 bài trong đề mục
vithong 19.05.2009 19:48:25 (permalink)
0
Lời Ngỏ

Xin lưu lại nơi này...
Vài vần thơ nhỏ. bày tỏ
góc nhìn riêng về cuộc sống, 
có tình yêu, thân phận,
và những vui buồn đời thường đan xen…
Chỉ là những chiêm nghiệm đã qua trong đời,
mượn thơ giải tỏa, nên thơ đôi lúc tản mạn…
(Những bài thơ ở đây đã qua chỉnh sửa, bổ sung)
Hân hạnh được giao lưu với các bạn........
 
(Xin hãy copy và mang về 1 trong 2 topic sau:)
Chân thành tri ân những bạn thơ đồng cảm !
Vi Thông









Lầu Mây và
Cánh Chim Chiều


Chiều nay sao quá nhiều mây trắng
Hoa nắng trổ đầy trên cõi mơ
Kìa ! Bóng lâu đài mây thoáng hiện
Lũ chim di trú vội quay về

Rực rỡ lầu mây, ôi ! Tráng lệ
Hãy để ta vào giấc ngủ say
Gío ơi ! Thôi chớ hờn ghen nhé!
Xin chút bình yên phút cuối ngày

Thế rồi tan mộng, lầu mây đổ

Đã lỡ còn đâu những đợi chờ !
Đành chao đôi cánh miền sương gió
Bao nỗi sầu nghiêng bóng ngẩn ngơ

Gió ơi ! Nhắn giúp mây trôi lại
Đừng ngại sương chiều thoáng tịch liêu
Đời ta lạc cánh chim mê mải
Nào biết chân trời nắng đã phai !

Chiều nay có một người tình lỡ
Đang thả hồn xa vắng chốn nào
Buồn rung theo cánh diều no gió
Nỗi nhớ chợt bùng lên vút cao

Vi Thông

r



RE: Lầu Mây và Cánh Chim Chiều 
RE: Chia Tình  
 






Chia Tình
 
Cho người phân nửa đời tôi
Nửa kia dành lại, cũng trôi lâu rồi
Cuộc tình dù lắm đầy-vơi
Thôi em ! Cứ gượng nụ cười trên môi

Cầm tay, tạ chén ly bôi
Hãy cùng tôi cạn thay lời chia phôi
Vầng trăng xưa đã xẻ đôi !
Tặng nhau nhớ lúc xa xôi cuối trời

Cho đời còn chút này thôi
Nửa vơi hạnh phúc, nửa ngời thương đau
Chia tình sỏi-đá lìa nhau
Biết đâu mưa nắng ngày sau dãi dầu?

Ngăn hình với bóng hai đầu
Chia chăn gối lẻ, chung sầu khôn nguôi
Từ đây tình-nghĩa đôi nơi
Đời chia hai lối ngược-xuôi ngậm ngùi 

Trao người dăm phút yên vui
Niềm đau giấu mặt, mưa sùi sụt rơi
Thế là tình lỡ em ơi !
Còn riêng nỗi nhớ theo tôi suốt đời. 



Vi Thông
R  

 

Dạ Khúc  
 


Hãy lặng yên mà nghe từng câu hát
Đây lời ca ta gửi đến cho người
Em có nghe hồn gió khuya trăn trở?
Tiếng ru bờ sóng vỗ tình chơi vơi 

Đừng rơi nữa lá ơi đừng rơi nữa!
Giot sương buồn đã rụng kín nơi nơi
Đêm nay có một vì sao không ngủ
Rơi xuống đời sầu ánh lên lẻ loi  
 

Ta hát mãi bài tình ca muôn thuở
Ru dòng sông muộn phiền xưa vẫn trôi
Em hãy dựa vào vai ta mà tựa
Trái tim yêu đang loạn nhịp rối bời

Sao lại thế mảnh trăng vàng héo hắt?
Có thấu chăng đây  dạ khúc tình ta
Đừng lẩn khuất cuối trời mây u uất
Khúc bi ca vọng suốt đêm nguyệt tà! 
 

Ta sẽ hát cho sầu rưng dấu lệ
Tiếng thở dài run rẩy khắp bờ môi
Em gần thế mà sao tình xa thế
Bên tầm tay tưởng như tận chân trời!

Tiếng hát ta lồng lộng bay trong gió
Gọi trăng về ghép nốt một vần thơ
Trăng đã vỡ và tình ta đã lỡ
Cố nhân ơi! Buồn cho đến bao giờ?...  
          
Vi Thông
R


TRÁI SẦU

Em như dòng suối rong chơi
Vòng quanh mấy nẻo mộng trôi theo người
Ta là ghềnh đá bên đồi
Nằm chơ vơ giữa cuộc đời rong rêu  

Âm thầm ôm nỗi cô liêu
Ngóng chân mây cánh chim chiều mờ sương
Ngươi bay khắp mọi ngả đường
Bỏ ta chiếc bóng tà dương cuối trời 


Muốn làm cánh gió chơi vơi 
Ngại trôi lầm lỡ thoảng rơi lá vàng
Lại nghe luyến tiếc ngỡ ngàng
Tiếng trăm năm chợt bẽ bàng từ đây

Em giờ…hờ hững như mây
Trời xa xôi quá ! Tình nay chốn nào ?
Tìm nhau gió mãi rì rào
Hồn bao lá úa chìm vào hoàng hôn

Trái sầu thôi lỡ chín non
Đợi mong tình cũng héo hon mỏi mòn
Chỉ còn ta giữa cô đơn
Ngửa tay ra hứng nỗi buồn phiền rơi…



Vi Thông 

r

RE: Lầu Mây và Cánh Chim Chiều 
RE: Chia Tình  
TRANG THƠ LƯU

http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=492374
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2010 11:41:55 bởi vithong >
#1
    vithong 19.05.2009 20:03:13 (permalink)
    0
     
    Niệm Khúc

    Lẳng lặng nằm nghe gió miên man
    Đêm nhẹ tênh tiếng buồn trầm thì thầm
    Ngàn thu úa xôn xao mùa lá rũ
    Khép nhánh gầy hàng cây đứng bâng khuâng

    Ngày xưa ấy xuôi theo dòng nhịp sống
    Giữa mênh mông tình biển sóng xô bờ
    Em đã đến cùng tôi bên lối mộng
    Chốn Thiên Đường thần thoại những ước mơ

    Tôi đã hát bài ngợi ca hoan lạc
    Khúc âm vang vượt trăm thác nghìn đèo
    Mừng đưa gió vượt quanh vùng hoang mạc
    Dẫn mưa về dòng suối mát trong veo

    Em có nhớ từng dấu chân đây đó
    Mãi bên nhau nằm ôn giấc mơ đời
    Chờ nắng sớm sương tan mờ lối cỏ
    Hẹn hương chiều lũ bướm lượn rong chơi

    Đêm lặng nghe tiếng gió khuya trăn trở
    Mắt em sâu thao thức cả tinh cầu
    Bờ môi ấm trao nhau làn hơi thở
    Bóng trăng già chẳng biết trôi tận đâu

    Rồi từ đấy cánh chim trời bay mải
    Bỏ trời mây bàng bạc áng tơ sầu
    Đường hoang vắng một người thôi ở lại
    Những gập ghềnh chia lối rẽ đời nhau

    Em giờ đã về bên bến kia sông
    Nỗi buồn xô tiếng sóng vỗ vào lòng
    Trời trở rét vạt sương đêm thấm lạnh
    Ôm muộn phiền ru giấc mộng vào đông.

    Vi Thông
    R



    ĐƯỜNG VỀ...

    Ta sẽ tới…vì ham chơi tới trễ
    Đường trần gian thôi lỡ mộng quay về
    Buồn vui ơi ! đồng hành cùng ta nhé !
    Từ biệt người mình qua chốn u mê 

    Dòng ký ức ta gom vào một gói
    Bên ngăn đời hạnh phúc- Sao nhỏ nhoi ?
    Tình ngăn kia-Ngàn nỗi đau vời vợi !
    Giấu bên nào ? Những nhớ thương xa xôi

    Sao vội thế ? Thời gian xin nán đợi
    Gót chân ta đã mỏi bước phong trần
    Để gom hết hạt nắng rơi vương vãi
    Đeo quanh mình khoe đêm bớt tủi thân

    Ta sẽ chặn đường bay... từng cơn gió
    Hỏi thăm về những nơi gió đã qua
    Có nơi nào…vẫn còn trong nỗi nhớ ?
    Len lỏi vào mà chẳng biết lối ra !

    Rồi lặng lẽ hoá thân đời sỏi đá
    Nghe tơ lòng cội rễ cây già nua
    Có phải không ? Chỉ tay trên nhánh lá
    Gân càng nhiều càng lắm nỗi đong đưa !

    Lúc thảnh thơi trèo lưng con sóng dữ
    Kiếp lang thang hồn nương bóng mạn thuyền
    Vờn gió núi ta ngân nga lời hú
    Lướt quanh rừng thăm loài thú hồn nhiên

    Ta sẽ uống cho trăng rằm say ngất
    Tắm trần truồng…bên lũ bạn sương khuya
    Buồn thì nhốt cơn mưa vào trong mắt
    Giọt lệ sầu mưa hiu hắt thay ta

    Ta sẽ khóc như chưa từng được khóc
    Sẽ dụi đầu vào bóng dáng nỗi đau
    Nhoài theo cánh chim trời bay đơn độc
    Tiếng kêu buồn vang vọng mãi về đâu

    Giấc ngủ đêm cứ chui vào vỏ ốc
    Ngắm sao khuya đang lấp lánh dịu hiền
    Hồn say đắm với trăm điều mơ ước
    Chốn gian trần thèm ngóng mộng thần tiên !

    Hành trình xa bàn chân khi thấm mỏi
    Thả xuôi dòng theo bèo nước rong chơi
    Suối róc rách ru hồn như mời gọi
    Tiếng muôn trùng lời thương nhớ khơi vơi

    Con sẽ về…dẫu có khi về muộn
    Tình nhân gian nặng mang nỗi ưu phiền
    Thượng đế ơi ! trước sau gì cũng đến
    Ngày con về nguyện say giấc bình yên....

    VI THÔNG

    01.4.2003
    R
     

     


    MẶC NHIÊN


    Em áo trắng hồn nhiên
    Đôi môi hiền thánh thiện
    Ta cúi đầu mặc niệm
    Sám hối cầu bình yên

    Tín đồ kinh khấn nguyện
    Mong tan biến ưu phiền
    Mơ cõi trời thần tiên
    Quên sóng cuồng mưa lũ

    Mặc bao loài hoang thú
    Tâm thanh tịnh vô lo
    Lửa thiêng vẫn chói lòa
    Sáng hồn ta bạch lạp

    Niềm tin giờ đã thắp
    Bay giữa trời tự do
    Hòa chiếc bóng hư vô
    Ta ngại gì giông tố

    Thôi em đừng bỡ ngỡ
    Tình mộng mãi là thơ
    Hợp tan đây giấc mơ
    Vẫn muôn đời nghiệt ngã

    Nhiệm màu thay phép lạ
    Giây phút tình thăng hoa
    Về thế giới bao la
    Ta ru niềm hạnh phúc

    Vi Thông
    R
     
    CHIÊM NGHIỆM
    NHỮNG NỖI BUỒN


    Có nỗi buồn…
    mỏng tanh như hạt lệ
    Có nỗi buồn…
    lớn rộng hơn đại dương
    Có đôi khi…
    lại biến hóa khôn lường
    Cho ta những…
    “Thú đau thương” rất lạ !

    Cứ đứng dậy! sau mỗi lần vấp ngã
    Lại thêm lần chiêm nghiệm bóng đời ta
    Còn sót gì ?
    ngoài thác lũ phong ba
    Nỗi buồn như cánh buồm qua cơn bão !

    Rồi lặng lẽ ăn sâu vào mạch máu
    Giọt sầu loang tóc đã nhạt phai màu
    Mà cuộc đời cơn gió thoảng qua mau
    Đôi tay mỏi thèm giơ lên vuốt mặt 

    Đợi đến  lúc lũ tình lên cao ngất
    Đợt sóng buồn chợt óng mượt như tơ
    Cuốn phăng ta dạt giữa những bến bờ
    Niềm đau ấy hiển nhiên và rất thật

    Mưa chiều nay từng giọt rơi lất phất
    Nỗi buồn giờ co rúm vào tim ta
    Hạt long lanh dường như muốn vỡ òa
    Đành thôi nhé ! Ngậm vành môi mím chặt

    Cuối chân trời cánh chim chiều xa khuất
    Mọng nỗi buồn giọt sương vỡ lao xao
    Lũ thùy dương lặng im tiếng rì rào
    Như tiếc nuối mộng đời trôi quá vội…

    Vi Thông
    R

    http://www.giaomua.freehomepage.com/GM86Unicode.html


    Thơ VITHONG
    Phổ nhạc và trình bày :
    MÀU KỶ NIỆM
    Phần ngâm.Bài hoạ thơ của THUỶ TIÊN MM.
    Mời các bạn nghe:


    http://sannhac.com/r587734/Ban-thu-ca-nhan-k811dalat.htm

    KHÚC TÌNH SẦU

    Em mềm mại như gió
    Ta quằn quại như mây
    Mình chung tình dang dở
    Cho rượu nồng men say

    Em cần...cơn nắng hạ
    Ta thèm...hạt mưa sa
    Người hong đời băng giá
    Ta ươm mầm hương hoa


    Tình bay cao nỗi nhớ
    Chập chùng từng đêm mưa
    Ngậm ngùi thương ánh lửả

    Một trời sầu đong đưa

    Tình xa... như biển cả
    Thuyền căng buồm ra khơi
    Tình gần... như sỏi đá
    Người
    trói đời nhau thôi !

    Không sợ cơn sóng dữ
    Ta rong tình bao la
    Nào ngờ ! cơn mê lú
    Cuốn phăng đời phong ba


    Ta ru tình xưa đã
    Nay như gần,như xa
    Bên hình quen,bóng lạ
    Chắt chiu từng phôi pha


    Ta yêu nhau vất vả
    Đời quá nhiều âu lo
    Bây giờ...
    tình biến hoá
    Sầu lẩn vào cơn mơ


    Vi Thông
    R


    Họa thơ
    (KHÚC TÌNH SẦU )

    Chiều sắp tắt
    em cần cơn nắng Hạ

    Để thành mưa
    thấm mát tâm hồn ai...

    Trời cuối Thu.

    em nghe đời băng giá
    Người rong tình
    theo biển cả ra khơi

    Ánh lửa yêu thương

    ánh lửa ngậm ngùi
    Ta từng bước
    lần dấu chân sỏi đá

    Ta không sợ
    bởi những cơn sóng lạ

    Ta không mê
    bởi men rượu nồng cay


    Ta không mềm
    hay ngần ngại như mây

    Tuy vất vả
    Đóa vô thường ta cùng hát...

    THỦY TIÊN (MM)







    TƯỞNG NHƯ 

    Lặng nghe mưa đổ trên nguồn

    Dường như gió cuốn nỗi buồn đánh rơi

    Vọng về từ cõi xa xôi

    Tiếng côn trùng hát vang lời chiêm bao
     
    Cả đời mỏi gối tìm nhau

    Tưởng như quỵ ngã niềm đau kiếp người
    Giật mình ôm lấy rã rời

    Trăm năm tượng đá ngóng trời lẻ loi

    Vui buồn từ thuở nằm nôi

    Hồn nhiên nhận lấy vành môi khóc cười
    Ngoài hiên gió hát ơi hời
    Ngây ngô vỗ giấc mộng đời héo hon

    Trầm trầm nghe nỗi cô đơn 
    Run run hơi thở tưởng cơn gió lùa

    Rừng thu trút lá sang mùa
    Dường như sầu đã chôn vừa mộ sâu
     

    Vi Thông  
    R


    Tự Tình Khúc

    Muốn là gió…tự tình tóc em
    Ước là mây…trên vùng bình yên
    Rồi thèm lãng du như hạt nắng
    Mơ hoa ngát hương không ưu phiền

    Khúc nhạc thăng trầm phổ hồn thơ
    Hòa tấu nhặt khoan nốt đợi chờ
    Biển đời với bao chiều bão tố
    Ngàn năm nỗi đau thật tình cờ

    Ngước nhìn cánh chim trời lẻ loi
    Chợt thương bóng ai khóc bên đời
    Hồn nhiên lá úa chao đầu gió
    Xào xạc lượn quanh gót chân người

    Im lặng nghe dòng đời lướt qua
    Người dập dìu vui nơi phồn hoa
    Ngơ ngẩn giữa trăm nghìn mê lộ
    Bỏ lại riêng ta dưới trăng tà

    Ngập ngừng tiếng đêm... nhịp bước chân
    Lối về... biết tìm đâu người thân
    Ngậm ngùi tiễn đưa người khách lạ
    Vài chiếc lá khô rơi ngại ngần

    Nỗi buồn rũ quanh như sợi tơ
    Có người gối đêm ru niềm mơ
    Ngỡ giọt sương giận hờn thao thức
    Rùng mình đánh rơi nỗi ơ thờ…

    Vi Thông 

    R


    RE: Lầu Mây và Cánh Chim Chiều 
    RE: Chia Tình    
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2010 20:07:02 bởi vithong >
    #2
      vithong 20.05.2009 11:53:41 (permalink)
      0

      ẢO MỘNG

      Từ em gẫy cánh thiên thần

      Sa cơ giáng hạ nẻo trần náu thân

      Thăng trầm nhận kiếp tình nhân

      Giấu đôi cánh mỏi gót chân ngại ngần


      Từ ta lạc chốn phù vân

      Loài chim di trú đợi xuân quay về

      Đắm chìm bao nỗi u mê

      Nửa đêm thao thức não nề thấy ta


      Tạ từ cơn mộng bước ra

      Chợt nghe bão táp mưa sa lấp vùi

      Thôi đành hư ảo mà vui

      Mặc cho nhân thế ngậm ngùi đổi thay


      Trầm mình thoảng khói hương bay

      Áo phong sương phủ vai gầy trần gian

      Ngẩn ngơ gió hát non ngàn

      Thương con chim mộng khuất dần nẻo mây


      Ta về nhắp chén men cay

      Chút tình tri ngộ đợi ngày ghé thăm

      Sao người lại quá xa xăm
      ?
      Bò ta lỡ hẹn ngàn năm câu thề
      !

      Vi Thông

      R

       

      LỠ CHUYẾN


      Về thôi chiều đã phai màu nắng
      Lãng đãng làn mây cuồi chân trời
      Đò ngang đậu bền sông thầm lặng
      Đợi khách sang bờ một chuyến xuôi

      Nẻo xa nơi ấy ai xuôi ngược
      Lạc gót phiêu du giữa đường đời
      Có nghe chiều gọi chân mau bước
      Kẻo lỡ duyên đò mộng lướt trôi

      Đò ơi ! sao lỡ đành đi vội
      Bỏ lại bên sông bóng một người
      Ngẩn ngơ thầm trách ai không đợi
      Để cách chia bờ bến đôi nơi

      Gió ơi! nếu có về bên nớ
      Nhắn hộ dùm ta vẫn đợi chờ
      Hoàng hôn một chuyến đò dang dở
      Ai sẽ chờ ta nơi bến mơ ?

      Vi Thông
      R




      CHỈ LÀ CƠN MƠ

      Một đêm hoang lối mộng
      Bỗng gặp người trong mơ
      Mừng vui đến bất ngờ
      Ngỡ qua mùa cách biệt ?

      Tỉnh ra ta mới biết !
      Cũng chỉ là mơ thôi
      Rồi ôm bóng rã rời
      Xôn xao niềm tiếc nhớ

      Buồn lẻn theo hơi thở
      Len lỏi vào câu thơ
      Thành ngọn sóng xô bờ
      Cuốn ta vào cơn lũ

      Sầu khuya mưa hé nụ
      Gió nghẹn lời vi vu
      Từng nỗi đau tình cờ
      Dẫn nhau về góp mặt

      Có giọt sương thao thức
      Nằm gối đêm ơ thờ
      Thương lũ nhện giăng tơ
      Nối mộng đời dang dở

      Vi Thông

      RE: Lầu Mây và Cánh Chim Chiều 
      RE: Chia Tình    

      <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2010 14:30:00 bởi vithong >
      #3
        vithong 20.05.2009 13:43:58 (permalink)
        0
         
        Khúc Dư Âm

        Chỉ còn vọng chút dư âm
        Mà sao người vẫn lặng thầm ngồi mơ
        Ngẩn ngơ nốt đợi, nốt chờ
        Tiếng đàn xưa mãi thẫn thờ âm vang

        Ngoài hiên phiến lá mơ màng 
        Lao xao trải lối thu vàng hoàng hôn
        Ngậm ngùi chiếc bóng cô đơn
        Quyện theo chân bước nỗi buồn gợn bên

        Bao giờ mới được nguôi quên ?
        Nếp nhăn vầng trán ngủ yên phận đời
        Bao giờ người đến bên người
        Cùng nhau ôn giấc mộng thời đã qua

        Ru tình, ta lại ru ta
        Tìm trong quên lãng thì ra đợi chờ
        Sầu vương ký ức bụi mờ 
        Trách ai lỡ nhịp hững hờ cung tơ

        Chạnh lòng gieo mấy vần thơ
        Nhặt khoan tiếng sóng vỗ bờ xa xôi
        Thuyền trôi lạc bến mê rồi
        Buồn nghe con nước hát lời phiêu du


        Vi Thông

        R

         
        Nợ Người Bên Ấy…
        Nửa Vần Thơ

        Nợ người bên ấy…nửa vần thơ
        Tình mải vu vơ…chuyện hẹn hò
        Bến sông, lỡ chuyến ! Đò quên lối ?
        Bối rối tan dần những ước mơ !

        Nợ đời, vang tiếng khóc oa oa
        Sinh ra, mang nợ kiếp nhân hòa
        Cả công nuôi dưỡng, ơn nương tựa
        Chiếc cầu đưa nhịp bước chân qua

        Nợ hồn thơ, cấu tứ ngu ngơ
        Nốt nhạc thầm gieo nỗi ngóng chờ
        Nhịp võng mẹ ru con cõi mộng
        Dịu dàng thương quá ! Tiếng ầu ơ…

        Nợ ngày xưa, áo trắng đơn sơ
        Sách vở, thầy cô, tuổi học trò
        Nợ mây, những trưa hè che nắng
        Nợ gió, buổi chiều phớt hạt mưa
         
        Gửi mùa xuân, ước muốn xa xôi
        Ngắm hoa chợt nhớ nét môi cười
        Hồn nhiên ánh mắt người em gái
        Êm đềm giọng hát mãi bên tai
          
        Nợ bình minh, ánh sáng tinh khôi
        Giọt nắng lung linh nở giữa trời
        Hoàng hôn nợ cánh diều no gió
        Nợ bóng đêm dài nỗi đơn côi
         
        Nợ vầng trăng khuyết, nửa vầng trăng
        Lời hứa Cuội xưa dối chị Hằng
        Sợ mây, sợ gió, sợ giông tố  
        Rồi chuyến đò tình trót dở dang

        Hẹn tình, sợ thất nghĩa phu thê
        Đợi trăm năm nữa…Cõi đi về 
        Buồn quán gian trần...nơi trú tạm
        Vẫn cầm giam suốt kiếp u mê !

        Hỏi Trời ! Nay trốn mãi trên cao
        Nợ số phận tôi, ánh sao nào?
        Dạt trôi những nỗi buồn dương thế
        Giật mình, thương nhớ giấc chiêm bao !

        Nợ người thơ dẫu…nửa vần thôi
        Cớ sao cứ thấy lòng bồi hồi ?
        Vẩn vơ muốn hóa thành chiếc lá
        Tìm gót chân người thinh lặng rơi !

        Vi Thông
        r

        VÔ TÌNH CA

        Nắng ở trên cao
        Chợt sà xuống thấp
        Nhẹ vương màu mắt
        Ngỡ tình xôn xao 

         
        Con suối trong veo
        Uốn chảy rì rào
        Lượn qua khe đá

        Vọng từng âm ba


        Đôi bướm mơ hoa

        Chao cánh la đà
        Ngàn thu lá úa 
        Mơ màng chiều hoang

        Vạt gió lang thang
        Sợi tóc mây bồng
        Thoảng bay xa mãi
        Lạc miền mênh mông

        Hạt mưa loanh quanh
        Ập tới rất nhanh 
        Thấm hồn se lạnh
        Mắt buồn long lanh

        Giọt sương rung rinh 
        Cơn gió vô tình
        Lả lơi lỡ rụng 
        Bóng sầu lung linh

        Tiếng hát bay xa
        Vẳng trong chiều tà
        Nhẹ ngân theo gió
        Nỗi buồn quanh ta

        Vi Thông


        R


        HOANG VẮNG
         
        Sao em không…
        thực thi quyền sứ giả ?
        Ban phát ra những phép lạ an bình
        Sao em không…
        mặc chiếc áo thần linh
        Để ta thốt trọn đời kinh khấn nguyện !
         
        Xin em hãy ! mở lòng ra với biển
        Biến bão giông thành gió mát dịu hiền
        Chiếc t
        huyền tình ta vượt sóng bình yên
        Thảnh thơi lướt cánh buồm xa về bến
         
        Từng ngọn nến bừng lên ngày em đến
        Khúc tin yêu mừng hạnh phúc giao hòa
        Kìa muôn loài đang
        hợp tiếng hoan ca
        Những nụ hoa bỗng trổ hương thơm ngát
         
        Sao em nỡ vội quay lưng ngoảnh mặt
        Nhặt nỗi buồn vô tình lá đánh rơi
        Mắt xa xăm nhìn nơi cuối chân trời
        Lầu mây ấy chẳng bao giờ có thật !
         
        Thôi em nhé ! đừng quầng thâm khóe mắt
        Bờ vai run từng đêm tối âm thầm
        Tơ đàn chùng lỡ nhịp khúc tri âm
        Thì yêu dấu, niệm xưa…xin lấp kín
         
        Dường trong ta trái sầu nay đã chín
        Câu yêu thương cơn mộng mãi vơi đầy
        Đành lặng lẽ giấu mặt giữa vòng tay
        Tình biến hóa nỗi đau thành tượng đá
         
        Về đâu thế ? ngó ta người khách lạ
        Nắng lụa vàng ngơ ngác đọng chân mây
        Gió lao xao lời ru tiễn phút này
        Buồn len bước chân xa chiều cuối hạ
         
        Vi Thông
        R




        RE: Lầu Mây và Cánh Chim Chiều 
        RE: Chia Tình  

          


        MỘNG TRẦM

        Dìu nhau tận cõi vô biên
        Tìm trong hư ảo chút tiền kiếp xưa
        Phiêu bồng vạt tóc mây đưa 
        Hồn nhiên hoa bướm bốn mùa lượn bay

        Đêm về rũ giấc mộng say 
        Nhớ người áo trắng sầu ngây vai gầy
        Em đi xao động gót hài
        Bỏ ta ở giữa lạc loài lãng quên

        Xa rồi chốn cũ bình yên
        Xếp đôi cánh gẫy thần tiên lìa trời
        Ngậm ngùi sương khói bên đời
        Thương thân lữ khách rã rời dấu chân

        Khóc-cười hóa kiếp tình nhân
        Ngàn con sóng vỗ lấp tràn biển khơi
        Vọng khuya gió hát ơi hời
        Mừng ta cơn mộng nhớ người thuở xưa

        Vi Thông

        R





        RE: Lầu Mây và Cánh Chim Chiều 
        RE: Chia Tình    
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2010 14:53:53 bởi vithong >
        #4
          vithong 21.05.2009 20:07:03 (permalink)
          0

           
          XIN MỘT LẦN QUAY LẠI


          Tình xanh như dòng suối
          Mãi đợi mưa trên ngàn
          Trời hành cơn nắng hạn
          Đã cạn nguồn yêu thương

          Chỉ còn trơ nỗi buồn
          Vu vơ niềm tiếc nuối
          Chỉ còn nghe bối rối
          Khi đời vuột mất nhau

          Hạnh phúc và nỗi đau
          Cho nụ cười,nước mắt
          Cả hai luôn góp mặt
          Đùa vui thân phận người

          Tôi chợt nhận ra tôi
          Từng bước chân thấm mỏi
          Bên lời kinh sám hối
          Bỗng mơ về bình yên

          Gã tử tù hồn nhiên
          Được tha vùng ngục tối
          Tên tội đồ lầm lỗi
          Đi tìm lại chính mình

          Vi Thông

          R








          VIỄN DU

          Đi vào rồi lại ...đi ra

          Đi lên, đi xuống, đi qua phận người
          Đi về những phía cuộc đời
          Hồn nhiên như gió bên trời vi vu

          Đi vào thăm nỗi tương tư
          Tưởng như quên lãng,tưởng như đợi chờ
          Hoàng hôn bóng tựa con đò 
          Chờ bao cơn mộng bến bờ xa xôi

          Đi vòng qua những cuộc chơi
          Dạo quanh mê lộ một thời lao xao
          Lạc vào trong giấc chiêm bao
          Mỏi giơ tay vẫy tiễn chào tình nhân

          Đường nào cũng phải dấn thân
          Tôi ơi ! sao mãi bước chân ngại ngần
          Thôi thì đừng quá phân vân
          Cứ vui mà bước nẻo trần viễn du


          Vi Thông
          R



          NẾP NHĂN 
           

          Từ giã đường xa bước ngại ngần
          Ta về…lá úa rụng đầy sân
          Thuở ấy ra đi…hạ đơm nắng
          Chẳng biết thu qua…đã mấy lần ?
           
          Gió sương vai áo bạc phong trần
          Cũng đành phiêu bạt kiếp tình nhân
          Tìm đâu ? nửa mánh đời đánh mất
          Ôi ! kỷ niệm xưa dấu ái ân
           
          Tìm xa không thấy, lại tìm gần
          Tìm trong nguồn cội, những căn nguyên
          Mà sao ? chỉ thấy hồn trống vắng!
          Chiếc áo cô đơn khoác ngoài thân
           
          Phải chăng tạo hóa đã an phần ?
          Cuộc đời mãi là chốn phù vân
          Rồi sẽ tan như màu sương khói
          Bao nỗi muộn phiền in dấu chân
           
          Thời gian lưu lại vết phai tàn
          Thoáng qua -Ôi biết bao mùa xuân !
          Buồn vui đem giấu nơi vầng trán
          Ai đếm dùm ta những nếp nhăn ?


          Vi Thông
          R



          ĐÔI KHI

          Có đôi khi bỗng giật mình ngoảnh lại
          Đời trăm năm như gió thoảng ngậm ngùi
          Sao ta vẫn vòng quanh trong mê muội
          Xôn xao tìm kiếm mãi một niềm vui

          Có đôi khi chợt im lìm bất động
          Nhìn lá vàng lác đác rụng vây quanh
          Hồn phiêu lãng theo cánh chim bay bổng
          Cuối chiều mây tan vỡ mộng xây thành

          Rồi đôi khi lặng thầm trong bóng tối
          Nghe ngoài trời mưa từng hạt rơi rơi
          Gió thiên thu như vọng lên tiếng gọi
          Hãy về đây yên nghỉ những phận đời

          Có nhiều khi nửa đêm choàng tỉnh dậy
          Chợt ta mơ một hơi ấm tình người
          Ôi thương quá những tàn cây run rẩy
          Nép vào nhau cơn giá lạnh chia vơi

          Giờ soi gương bỗng nhìn ta thấy lạ
          Còn đâu rồi sắc xuân đã vội qua
          Thời gian đang hằn vết dao sắc cứa
          Vầng trán buồn ngàn nếp nhăn tình xưa

          Vi Thông

          R









           
          TƯỞNG RẰNG
          MÌNH ĐÃ QUÊN NHAU
           

          Ngày nào anh đến thăm em
          Nhịp chân bước nhẹ bên thềm

          Nắng chiều lao xao lối cỏ

          Dập dìu hoa bướm kề bên
            

          Ngọt ngào đan kết vần thơ

          Ghép câu hạnh phúc mong chờ

          Tình như cánh diều no gió
             
          Mộng đời bay vút trời mơ


          Lầu mây nào có được lâu

          Lả lơi bóng rụng chân cầu
            
          Khói sương dạt miền hư ảo

          Nỗi buồn bát ngát tầng cao
            

          Nghẹn ngào giây phút từ ly

          Cầm tay nhau chẳng nói gì

          Lá úa buồn rơi xào xạc
             
          Bồi hồi tiễn bước người đi


          Ngậm ngùi gió hát đêm thâu
           
          Mảnh trăng vàng võ cúi đầu

          Chợt nghe cơn mộng tan vỡ

          Tình mình đã lỡ còn đâu


          Buồn vui ngày tháng qua mau

          Tóc xanh rồi sẽ phai màu

          Thời gian đã làm thay đổi

          Dòng đời ai biết ngày sau


          Tưởng rằng mình đã quên nhau
           
          Nửa khuya mưa hắt hiu sầu
           
          Giọt tim khơi bùng nỗi nhớ

          Lặng thầm gợi nhắc niềm đau


          Vi Thông

          R



          MƯA
          và NẮNG

          Nữa mai trời hửng nắng
          Bỗng nhớ ai về trưa
          Lỡ mai chiều đổ mưa
          Chợt thương tà áo trắng

          Người cuốn theo ngày tháng
          Đánh mất thời xuân xưa 
          Lâu rồi chuyện đón đưa
          Cũng xuôi miền dĩ vãng

          Dòng đời trôi lãng đãng
          Một hôm chợt nhớ ra
          Bao mùa thu đã qua
          Biết ai còn ngóng đợi ?

          Đường cỏ hoang mờ lối
          Gió hát lời chơi vơi
          Sầu tím loang bầu trời
          Bóng chiều rơi vời vợi

          Chỉ còn đây bối rối
          Bất ngờ lại thấy nhau
          Lặng thinh người cúi đầu
          Giấu niềm đau rất vội

          Tạ từ thôi chẳng nói
          Một ánh nhìn xa xôi
          Và dăm chiếc lá rơi
          Tiễn chân người khách lạ

          Sáng nay trời hanh nắng
          Chiều đột nhiên chuyển mưa
          Bùi ngùi thấy bóng ta
          Giữa khung trời quạnh vắng

          Vi Thông






          Mộng Du  
          Trèo lên thăm đỉnh non ngàn
          Ngắm đêm trăng mộng mây ngần ngại trôi
          Một vì sao lỡ đổi ngôi
          Bâng khuâng chẳng biết rụng nơi chốn nào ?
           
          Mỉm cười gối giấc chiêm bao !
          Lặng nghe sóng vỗ dạt dào biển khơi 
          Chờ nhau gió thốc quanh đồi
          Bờ xa cát trắng ngủ vùi dấu chân
           
          Thôi đành nhịp bước phân vân
          Hồn nhiên vai áo bạc thân muộn phiền
          Chẳng tìm ra chốn bình yên
          Cánh chim bạt gió lạc miền trăng sao !

          Nguyệt cầm dạo khúc xôn xao
          Vầng trăng cổ tích trên cao rã rời
          Thả niềm xao xuyến lên trời
          Hòa mây, quyện gió, chuyện thời xa xôi

          Lối về sao quá lẻ loi !
          Đùa vui sương khói lả lơi chân người
          Ngậm ngùi lá trút bên đời
          Buồn trôi theo tiếng ru hời tiễn đưa

          Vi Thông
          R

           





          Kinh Bình Yên

          Hãy bước tới...thảnh thơi
          đừng ngoái đầu nhìn lại

          Chớ thở dài...ngần ngại
          Nỗi trăn trở phân vân


          Sức sống mới
          kìa xuân sang vẫy gọi

          Vạt nắng trời
          ngời sáng một rạng đông


          Cứ mở lòng...mênh mông 
          Như đại dương vô tận

          Sẽ đón nhận...ân cần
          tình sóng biển bên chân
           

          Rồi lặng yên
          mà nghe lời biển hát

          Ngắm mây trời
          phiêu lãng miền hư vô


          Đừng than thở vu vơ
          đừng ngây ngô chờ đợi

          Hãy mỉm cười tươi mới
          Vui đời cùng thiên nhiên


          Kinh bình yên
          lòng hồn nhiên thanh thản

          Chẳng ưu phiền
          gió giữa trời thênh thang


          Vi Thông

          R





          LẶNG LẼ PHỐ KHUYA   

          ( Xuân đến rồi đi đã bao lần
          Vẫn còn vương đọng chút hương xuân
          Giờ tiễn người đi sao lặng lẽ
          Còn nỗi buồn theo bước ngại ngần)


          Từ đó bên đời không có em
          Chia tay niềm hạnh phúc êm đềm
          Gót chân hờ hững bên phố thị
          Đường phố không đèn giương bóng đêm

          Nhịp bước lào xào trên lá khô
          Run run từng cơn gió mơ hồ
          Thoáng đưa hiu hắt làn sương nhạt
          Phủ dáng ai về trong cõi mơ

          Chợt muốn như hàng cây ngủ yên
          Ngẩn ngơ nằm  trơ nhánh ưu phiền
          Lắng nghe đợi bước chân qua lại
          Xào xạc thương đời đã lãng quên

          Hồn lỡ nương sầu mây viễn phương
          Lung linh giọt sương rớt bên đường
          Gió khuya quạnh quẽ lay nhè nhẹ
          Thật khẽ nghe buồn len lén vương

          Dãy phố im lìm như ngủ say
          Lang thang về đâu gót chân này
          Lấp lánh giọt sao khuya run rẩy
          Chập chờn thao thức ánh trăng lay

          Người ấy bây giờ đang ở đâu?
          Rưng rưng tàn lá rũ ngang đầu
          Phất phơ gợi dáng xưa kỷ niệm 
          Nỗi nhớ loang dài bóng canh thâu

          Tận cuối trời xa ai ngóng trông
          Có nghe đêm gió về chạnh lòng?
          Đời đã không tròn câu ước mộng
          Thôi đành giữ lại chút hương nồng!

          Vi Thông
          Viện YDH.DT.2005
          R 




          RE: Lầu Mây và Cánh Chim Chiều 
          RE: Chia Tình    

          <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2010 15:07:01 bởi vithong >
          #5
            vithong 22.05.2009 15:31:30 (permalink)
            0
            Dấu chân


            Một hôm dạo bước theo người
            Dấu chân nằm lại ngỡ đời bình yên
            Ngậm ngùi sỏi đá kề bên
            Cỏ hoang phủ lối người quên nhau rồi

            Chỉ còn chiếc lá thu rơi
            Bướm hoa hờ hững ru lời mộng mơ
            Bờ xa sóng nước lững lờ
            Dòng sông bến vắng con đò ngược xuôi

            Bỗng thèm như áng mây trôi
            Hồn nhiên phiêu lãng bên trời thướt tha
            Đêm trùng dương sóng bao la 
            Thênh thang gió hát lời ca vỗ về

            Yêu người dăm phút u mê 
            Buồn như ánh lửa lập lòe đêm mưa
            Thôi đành lòng kiếp đong đưa
            Vầng trăng cổ tích ngàn xưa dãi dầu

            Hương tàn hoa úa phai màu
            Sương thu vây kín giọt sầu tim ta
            Âm thầm đợi bước chân qua
            Buồn vương theo gót tình xa bên đời

            Vi Thông
            R
             
             


            TRẦM CA 
             

            Lẳng lặng nằm nghe tiếng đêm

            Lũ côn trùng khóc âm thầm
            Dư âm dường như xa xăm
            Trầm trầm miên khúc ngàn năm


            Gió muôn đời - kiếp rong
            chơi
            Bỏ mây lờ lững bên trời
            Cô đơn vầng trăng xẻ đôi
            Ngậm ngùi chiếc bóng lè loi  

            Thương con thuyền nơi bão giông
            Muộn phiền con nước thay dòng
            Lênh đênh dạt trôi bốn phương
            Người còn trên bến đợi không ?

            Thuyền tình xa khuất mù khơi
            Thế rồi ! em bước theo người
            Từng đêm hạt mưa đánh rơi
            Nỗi buồn khép kín hồn tôi...

            Vi Thông
            R


            RU TÌNH...

            NGÀY ẤY ĐÃ XA

            Thương em trời đã sang mùa
            Vàng thu khép lá cho vừa đông qua
            Tình tôi nhờ gió phương xa
            Ru em tròn giấc mơ hoa bên người

            Ru niềm vui…tiếng nói cười
            Mà sao cay đắng nghẹn lời trên môi
            Ru vòng tay…thấy lẻ loi
            Chợt bao nỗi nhớ xa xôi hiện về

            Vạt sao khuya lỡ duyên thề

            Tìm nhau đêm tối lập lòe đổi ngôi
            Ru dòng sông… nước chảy xuôi 
            Tình như cổ tích xưa thời hồn nhiên

            Ru bờ con sóng lặng yên
            Để nghe bão tố muộn phiền tim ta
            Đèn khuya…một bóng trăng tà
            Vọng bao chua xót lời ca ru đời

            À ơi ! Cơn mộng tan rồi

            Đành thôi ! Đợi tiếng ru hời thiên thu
            Phận người trong cõi phù du
            Trăm năm ngàn nỗi ưu tư ngậm ngùi

            Ru ngày…chẳng thấy ngày vui
            Ru đêm…vẳng tiếng mưa sùi sụt rơi
            Buồn như thác đổ lưng trời
            Hồn khuya lạnh cóng nằm phơi khối sầu

            Vi Thông

            R



            LỜI YÊU THƯƠNG

            Thôi em đừng bối rối
            Hoen mi giọt lệ tràn

            Môi khô đừng tiếc nuối
            Dẫu mộng đời đã tan


            Ru nhau tình hoang phế
            Từng nỗi đau hiện về

            Xôn xao nhịp sóng vỗ

            Khúc sông đời quanh co


            Con sâu quyện nhánh lá

            Vàng võ thêm chiều tà

            Ngây ngô chờ cơn gió

            Cuốn xoay hồn phong ba


            Ta hòa thân sỏi đá

            Giữa gian trần bao la

            Hạnh phúc như rất lạ

            Có khi gần khi xa


            Ta ru đời phiêu lãng
            Mặc thế nhân muộn phiền
            Rong chơi cùng ngày tháng
            Ngỡ qua miền thần tiên

            Xin ngủ yên dĩ vãng

            Vùi sâu nỗi chán chường

            Hãy khơi niềm khát vọng

            Hát vang lời yêu thương


            Vi Thông

            R



            ƯỚC GÌ
             
             
            Ước gì cho trái tim ta trẻ lại
            Để vui đùa như em bé thơ ngây
            Mãi quên đi những tháng năm vương vãi
            Tuổi thanh xuân bao ảo vọng đọa đầy
             
            Ước gì ta hồn nhiên như nắng ấm
            Xua mây mù,tan giông bão đêm qua
            Tung tăng bước giữa mùa đông ảm đạm
            Gieo ươm mầm xuân mới những cánh hoa
             
            Ước gì ta hóa thân đời hạt cát
            Lặng yên nghe tiếng sóng biển rì rào
            Hồn dịu êm theo từng cơn gió mát
            Vuốt ve lòng ngạo mạn bão lao xao
             
            Ước gì ta tình vút cao đầu núi
            Yêu trăng sao,hồn độ lượng như mây
            Thở hương trời,lòng đâu ô nhiễm bụi
            Thảnh thơi nhìn nhân thế đảo điên say
             
            Ước gì đêm chưa hẳn là bóng tối
            Ngày không dài câu than thở gian nan
            Trong tận cùng vực sâu bao tội lỗi
            Sẽ giật mình thức tỉnh những ăn năn
             
            Ước gì yêu cho con người hạnh phúc
            Mà nỗi đau là vật cản nhỏ nhoi
            Vững vàng đi tới đích luôn kịp lúc
            Ước hòa  bình thế giới khắp muôn nơi
             
            Ước gì trời không xa nơi trần thế
            Khi xuôi tay ta có chỗ đi về
            Ước gì cửa thiên đường luôn hé mở
            Ôi cuộc đời đẹp lắm những ước mơ
             
            Vi Thông

            R 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2010 15:20:23 bởi vithong >
            #6
              vithong 24.05.2009 20:32:38 (permalink)
              0

              ĐỢI NGUỜI TRONG MƠ

              Chờ em đã biết bao cơn mộng

              Đêm nằm mơ lũ nhện se tơ

              Hồn nhiên nối mối duyên dang dở

              Giăng mắc ngàn năm nỗi đợi chờ
               
              Gió hát lả lơi khúc hẹn hò

              Âm thầm nỗi nhớ đọng câu thơ
              Vầng trăng thấp thoáng, đêm xao động

              Có bóng hàng cây đứng sững sờ...


              Chợt nghe lá úa chao đầu gió

              Thả nỗi buồn tênh xuống mặt hồ
               
              Giật mình ngỡ bước chân ai đó

              Đang đến tìm ta trong cõi mơ...


              Nửa khuya buồn đến tự bao giờ

              Thấy người ôm gối mộng co ro
              Hối tiếc thời xuân xưa bỏ lỡ 
              Xa vắng hoài trông mắt thẫn thờ

              Hỏi em… có lúc nào còn nhớ ?
              Ký ức tình xưa thoảng bụi mờ

              Cho dẫu xa xôi  ngàn cách trở

              Hãy ghé về thăm ta giấc mơ !


              Vi Thông

               
              R




               


              Mời các bạn nghe ca khúc Thuyền Tình Xa Bến
              Do Màu Kỷ Niệm phổ nhạc và trình bày
              [themNhac][/themNhac]

              Thuyền tình xa bến

              Xuôi bóng đêm...
              con thuyền tình trôi dãi dầu
              Nơi bến đời còn ai mãi chờ nhau? 
              Hồn gửi theo tiếng mái chèo khua nước
              Thấp thoáng sầu trăng vỡ lay niềm đau


              Thuyền về đâu?

              neo tình không cập bến
              Trăng úa màu thôi lỡ mộng đêm thâu
              Nghìn trùng xa gió ru lời thương nhớ
              Mây ngại ngần khép kín vạt trăng nâu... 

               
              Theo giấc mơ...
              vọng về nơi cuối biển
              Trao tới miền xa ấy nỗi niềm riêng
              Thuyền lặng yên nhờ sóng gió lãng quên
              Tiếng ru bờ từng đêm lũ triều lên 

               
              Hải trình xa...

              hay thuyền ghé lạc bến ?
              Nỗi đợi chờ buồn lưu luyến kề bên
              Rồi ngẩn ngơ muộn phiền mưa ập đến
              Đêm vỗ về hồn giây phút bình yên 

               
              Vi Thông

              ................................................................................................................................................

              "THUYỀN TÌNH XA BẾN "


              Thuyền tình xa bến mơ .
              Ta mòn mỏi đợi chờ .
              Gửi hồn theo sóng nước.
              Vầng trăng chừ ngẩn ngơ.

              Về đâu ? thuyền cập bến
              Ngàn trùng mây lang thang.
              Trăng úa mầu thương nhớ .
              Mái chèo ai khua vang .

              xuôi bóng đêm, thuyền tình còn trôi mãi
              Ươm nỗi sầu ,trăng rụng ,giấc mơ tan ,,,,,,

              MAI MO 
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2010 19:35:29 bởi vithong >
              #7
                vithong 26.05.2009 19:12:15 (permalink)
                0
                  
                 
                ƠN EM

                Ơn em suối tóc ngoan hiền

                Để tôi gửi nỗi muộn phiền cuốn trôi
                Ơn trời hạt nắng tinh khôi 
                Tặng tôi ánh mắt vành môi ấm nồng 

                Đợi cho sóng nước xuôi giòng 
                Tôi -con thuyền nhớ bến sông quay về
                Ơn em giữ vẹn câu thề
                Xa xôi cách trở chẳng hề phôi phai

                Ơn đời chút gió heo may
                Vàng thu lót lá cho đầy
                chân mây
                Phiêu bồng vạt tóc ai bay 
                Bâng khuâng chợt nhớ bờ vai em
                gầy

                Trần gian đi giữa chốn này
                Dìu nhau qua những vũng lầy trùng vây
                Dẫu còn bao nỗi đắng cay
                Ơn em chia xớt vòng tay cuộc đời


                Ân tình mang dến trao người
                Ru êm giấc mộng giữa trời hồn nhiên
                Tôi về mơ phút bình yên
                Ơn em biết lấy chi đền tình ơi !

                Vi Thông

                R
                RE: Lầu Mây và Cánh Chim Chiều
                RE: Chia Tình
                 

                < Sửa đổi bởi: Viet duong nhan -- 25.3.2009 18:09:02 >








                LẲNG LẶNG CÙNG TA

                Ngập ngừng quẩy gánh cô đơn
                Bờ vai nương tựa nỗi buồn vào đây
                Thương ai lặng lẽ nơi này
                Bơ vơ quãng vắng, nắng ngày trôi xa 

                Bồi hồi từng bước chân qua
                Người đi đi mãi bỏ ta ngậm ngùi
                Chưa tìm ra những ngày vui
                Mà nay đã thấy mỏi rời gót chân

                Ta ngồi đếm lá mùa xuân
                Thời gian hằn dấu, nếp nhăn phai tàn 
                Âm thầm nghe gió ru ngàn
                Buồn rơi xao xuyến cũng ngần ấy thôi

                Một thời sánh bước chung đôi
                Giờ đây chiếc bóng tình ơi ! Đâu rồi ?
                Từng đêm mưa gió tơi bời
                Nhìn quanh...chợt thấy thương đời lẻ loi

                Nụ cười tắt giữa bờ môi
                Giọt mưa hiu hắt sầu rơi cuối trời 
                Giật mình nghe chốn xa vời
                Dường như có tiếng ru đời thiên thu

                Vi Thông
                R

                MỘNG TÌNH

                Trần gian như một ván cờ
                Thắng thua, tranh đoạt hững hờ...cuộc chơi
                Ngậm ngùi chi nữa tôi ơi !
                Trăm năm rồi giấc mộng đời cũng qua 

                Nhớ đêm hẹn bóng trăng ngà
                Nhắc mai đòi nắng, nợ ta bóng hình 
                Cho dù ngàn nỗi điêu linh 
                Thôi an kiếp phận ru tình ngủ say 

                Phiêu bồng thả áng mây bay 
                Mặc bao biến động phơi bày dưới chân
                Hồn nhiên quên hết ưu phiền
                Vòng qua bão tố đưa thuyền lướt xuôi

                Xoay tròn theo kiếp con thoi
                Dệt tơ lối mộng tiễn thời gian trôi
                Một đêm tỉnh giấc bồi hồi
                Chợt thương cơn gió nhớ trời viễn du

                Có lần mơ cõi thiên thu
                Tình nhân xưa đã biệt từ lìa xa
                Giờ đây thắp giải Ngân Hà
                Đèn hoa mừng đón ngày ta trở về

                Vi Thông

                R











                 
                 XUÂN VỀ …NHỚ CỐ HƯƠNG 
                  
                  

                Từ đấy ngược xuôi khắp nẻo đường  
                Bẽ bàng thân phận kiếp tha phương

                Từng đêm thao thức niềm cô quạnh

                Hoang vắng hồn khuya nỗi đoạn trường
                  
                Chiếc bóng cô đơn sầu viễn xứ
                  
                Âm thầm lặng lẽ hận ly hương
                 
                Xa quê đã mấy xuân biền biệt
                Canh cánh buồn nghe nỗi chán chường
                 
                 

                Vi Thông 02.tết kỷ sửu
                Tặng chị VDN  và những người vì  hoàn cảnh ly hương ngày tết
                  


                RE: Chia Tình
                RE: Lầu Mây và Cánh Chim Chiều

                http://www.vnthidan.net/trang-tho-tran-vi-thong-t40.html#p72

                <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2010 14:48:03 bởi vithong >
                #8
                  vithong 29.05.2009 22:18:53 (permalink)
                  0















                  GIẤC MỘNG TRĂM NĂM


                  Bởi yêu ! ngày ấy chẳng phân vân
                  Tình đến rất nhanh đâu ngại ngần
                  Thản nhiên lao tới vùng ánh sáng
                  Trả giá đời nhau…lũ thiêu thân !

                  Mê đắm hồn say men ái ân
                  Dường như hạnh phúc quá ân cần
                  Thiên đường chỉ cách bàn tay với
                  Có gì hơn thế giới tình nhân

                  Rồi bỗng một hôm tỉnh giấc say
                  Trần gian cơn mộng sớm phơi bày
                  Từ lúc vành môi va trái cấm
                  Đã hiểu thêm nhiều nỗi đắng cay

                  Bối rối chợt nhìn trong mắt nhau
                  Tin yêu nay đã đổi thay màu?
                  Bao nét trầm tư vương khóe mắt
                  Cả những buồn vui...giấu được đâu?

                  Giây phút tình chia nhau…nỗi đau !
                  Chua xót cả hai bỗng gục đầu
                  Lầu mây mỏi cánh chim phiêu bạt
                  Chả biết tìm nơi trú chốn nào ?

                  Đành náu thân buồn trong bóng đêm
                  Lặng yên nghe sóng biển thì thầm 
                  Vọng khuya gió vỗ về câu hát 
                  Ru người qua giấc mộng trăm năm...

                  Vi Thông





                  Sầu Mây 
                   

                  Mây qua bao đỉnh trời
                  Nhẹ ru chiều nắng muộn
                  Tựa như hồn bướm lượn
                  Rung nỗi buồn xa xôi

                   
                  Em xuôi theo dòng đời 
                  Biết đâu bờ bến lạ?
                  Có một người cuối hạ
                  Mãi nhớ thời xuân qua

                   
                  Trả ngày vui...vạt nắng
                  Nợ đêm buồn...hạt mưa
                  Còn lại chút hương xưa
                  Thôi ! gửi miền xa vắng


                  Khi cơn mê tan rồi 
                  Hồn ngây niềm tiếc nuối
                  Từng nụ hoang chín vội 
                  Héo hắt rụng trên môi
                   
                    
                  Xin cơn mưa đầu mùa 
                  Về trong ngày nắng hạn 
                  Ta nghe lòng biển cạn
                  Sóng vỗ tình đong đưa
                   
                   
                  Em ơi ! thu lại về
                  Sầu phơi màu lá úa
                  Lầu mây như áng lụa
                  Nỗi nhớ dài lê thê

                   

                  Vi Thông 





                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2010 21:37:00 bởi vithong >
                  #9
                    vithong 30.05.2009 21:57:24 (permalink)
                    0

                     
                    XA VẮNG 
                     
                    Tóc dài em xõa ngang vai
                    Nắng miên man quyện gót hài
                    Gió mừng khẽ lay tà áo
                    Thẹn thùng lá khép trên cây

                    Bàn tay cầm lấy bàn tay
                    Bên nhau chung mộng ước này
                    Bóng hòa tan trên lối cỏ
                    Chập chờn hoa bướm ngủ say

                    Tà dương chìm cuối trời mây
                    Đôi chim chợt tách chia bày
                    Tiễn nhau âm thầm chẳng nói
                    Nỗi buồn chắp cánh chiều nay 

                    Người về nhắp chén men cay 
                    Ngẩn ngơ lá rụng rơi đầy 
                    Bờ môi u trầm tiếc nuối 
                    Dòng đời năm tháng đổi thay

                    Thời gian lặng lẽ trôi qua  
                    Vẳng nghe lời gió giao mùa
                    Hồn ai vọng miền quá khứ 
                    Lần tìm bóng dáng tình xưa

                    Vi Thông
                     
                    Chén Ly Bôi

                    Em ơi hãy uống cùng tôi nhé !
                    Thật say lần cuối đêm chia tay
                    Sao em cứ mãi nhìn tôi thế ?
                    Ánh mắt chìm sâu nỗi u hoài

                    Tôi nghiêng chén đợi xin em rót
                    Chớ để lệ rơi chén rượu đầy
                    Ly tình chưa thấm môi hương mật
                    Ly nghĩa sao nồng men đắng cay?

                    Dẫu còn trơ chút tình cặn đáy
                    Hãy lắc cho đều mọi đổi thay
                    Cạn đi ! kẻo lỡ sầu vương lại
                    Trầm lắng bờ môi tiếng thở dài

                    Dư âm hạnh phúc buổi sum vầy
                    Đã là quá khứ thôi ! giờ đây…
                    Ngất ngây buồn cứ theo ta mãi
                    Ôi ! dấu yêu xưa những tháng ngày

                    Mời em ngồi nán thêm chút nữa
                    Bên nhau còn mấy phút vui này
                    Rồi mai xa cách đời đôi ngã
                    Ai sẽ dìu ta những bước say?

                    Chào nhau bối rối câu từ giã
                    Ngoài hiên mưa đã tạnh lâu rồi
                    Thì thôi...thêm chiếc hôn lần cuối
                    Cho tròn tiếc nuối giọt ly bôi

                    Tiếng ai chạm cốc nghe buồn quá !
                    Tan vỡ niềm đau đến bất ngờ
                    Từ đây…đôi bóng hình xa lạ
                    Chỉ biết tìm nhau trong giấc mơ

                    Vi Thông









                     

                    CHỢT NGHE EM HÁT


                    Bờ môi tựa đóa hoa tươi
                    Hồn nhiên em đến bên người
                    Bình yên ru tình câu hát
                    Khúc ca trao tặng cuộc đời

                    Bình minh bừng sáng chân trời
                    Đàn chim tung cánh chơi vơi
                    Xôn xao hương nồng thơm ngát
                    Thăng hoa cõi mộng xuân thì


                    Thuyền xuôi về đến bến mơ
                    Có người vẫn đứng
                    mong chờ
                    Trao nhau đây lời thương nhớ
                    Dạt dào như những vần thơ

                    Giọng ca em mãi ngân vang
                    Nhẹ rung hơi thở nồng nàn
                    Cao cao cánh diều no gió
                    Bay bay trên đỉnh non ngàn

                    Hãy trông kìa chốn hư không
                    Nở ra một đóa vô thường
                    Mừng vui ngày em đã đến
                    Sóng ru đôi bờ dòng sông

                    Tặng em này cánh sen hồng
                    Lời ca vọng giữa mênh mông
                    Vẳng đưa bao lời êm ái
                    Như tiếng ru đêm mùa đông

                    Vi Thông
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2010 15:45:38 bởi vithong >
                    #10
                      vithong 02.06.2009 20:20:52 (permalink)
                      0


                      TIẾNG MƯA ĐÊM


                      Đêm lặng nghe tiếng mưa buồn vô tận
                      Em bây giờ còn nhớ đến anh không ?
                      Giọt tí tách dường như mưa trách hận
                      Ngàn nỗi đau òa vỡ lùa vào hồn

                      Mưa đánh rơi những niềm riêng cô quạnh
                      Anh cuộn tròn trong sầu niệm mênh mông
                      Ở nơi ấy đêm nay em có lạnh ?
                      Đắp giùm anh chút hơi ấm hương nồng

                      Mưa thở than, tiếng lòng ai bày tỏ ?
                      Bao thẫn thờ trăn trở sao ngủ yên !
                      Gởi nhớ thương gió đưa về nơi đó
                      Có lấp đầy những chỗ em lỡ quên ?

                      Em yêu ơi ! Lẽ nào trong giấc mộng
                      Ta gặp nhau, nhìn chẳng thấy thân quen ?
                      Giật mình thức, nằm giữa đêm tuyệt vọng
                      Mưa lạc vào khóe mắt ướt hồn nhiên

                      Tỉnh cơn mơ, có khi nào em nhớ ?
                      Những đêm xưa, mưa gối mộng tuyệt vời
                      Nay tầm tã xuống đời nhau tan vỡ

                      Nhắc niềm đau lũ kỷ niệm qua rồi

                      Em có biết từng đêm anh mãi đợi ?
                      Chờ mai về gieo nắng một ngày vui
                      Lời mưa hát như ru niềm tâm sự
                      Luyến ta theo những giai điệu ngậm ngùi !

                      Vi Thông
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2010 21:33:58 bởi vithong >
                      #11
                        vithong 02.06.2009 21:56:36 (permalink)
                        0
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2009 01:57:06 bởi vithong >
                        #12
                          vithong 03.06.2009 15:58:07 (permalink)
                          0
                           
                          MUỘN MÀNG
                           
                           
                          Mới nhìn ai đó có hơi…lâu 
                          Kìa em ! Sao cúi mặt u sầu
                          Người ta đẹp quá ! anh ngó tí 
                          Chỉ thế thôi mà...chả được sao?

                          Nhưng nàng có chịu bỏ qua đâu?

                          Giận...nên luôn miệng cứ lầu bầu
                          Còn chối ? rõ ràng em thấy hết !
                          Đã vậy ! chẳng xin lỗi một câu?

                          Người đâu chả biết khen em...xinh 
                          Nhà thơ này đúng ...loại vô tình !
                          Lúc nào cũng chỉ...mơ với mộng
                          Thả hồn theo gió mây lung linh

                          Vấng trăng mà muốn níu…ôm hôn
                          Thử hỏi sao em chả dỗi hờn
                          Vớ vẩn suốt đời thơ với thẩn
                          Lẽ nào cam chịu nỗi cô đơn !
                           
                          Thế rồi ! người ấy bước sang ngang 
                          Bỏ lại ai kia bỗng ngỡ ngàng
                          Vần yêu chưa viết đành dang dở 
                          Âm thầm tưởng nhớ lúc đông sang

                          Bây giờ...có kẻ mãi lang thang
                          Đợi trông một câu trách: -Hoang đàng !
                          Vắng tanh...lại nhớ xưa kỷ niệm
                          Tình ơi ! nay đã thật muộn màng

                          Vi Thông
                           



                          RE: Lầu Mây và Cánh Chim Chiều 
                          RE: Chia Tình  
                          TRANG THƠ LƯU
                          http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=492374
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2009 14:13:31 bởi vithong >
                          #13
                            vithong 03.06.2009 18:24:27 (permalink)
                            0

                             
                             
                            KHÚC NGUYỆT CA
                             
                            Ngày xưa trăng sáng tỏ 
                            Hồn nhiên soi bóng đêm mộng mơ

                            Trời hành cơn giông bão

                            Giận hờn tung ánh sao mịt mờ 

                            Lời yêu thương dang dở
                            Chập chùng đồi núi vươn thật cao
                            Biển khơi vơi than thở 
                            Cuộn ngàn con sóng xô dạt dào

                            Vầng trăng phai úa rồi
                            Hỏi trời sao lỡ tâm xẻ đôi
                            Màu đêm buồn rất lạ
                            Sầu lung linh lan toả lưng đời

                            Ngày qua bóng xế tà
                            Tuổi xuân nay đã xa lìa ta
                            Tình xanh xao vất vả
                            Ngậm ngùi nghe tiếng yêu phôi pha

                            Bao giờ trăng sẽ tỏ
                            Khi nào mây vượt qua bao la
                            Lời tình ta muốn ngỏ
                            Vọng theo khúc nguyệt ca bay xa

                            Vi Thông
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2009 13:14:52 bởi vithong >
                            #14
                              vithong 06.06.2009 01:18:41 (permalink)
                              0

                              NGÀY EM ĐẾN................
                               
                              Ngày em đến tình reo vui trong nắng
                              Mảnh đất cằn ngóng đợi bóng mưa qua
                              Một mầm hoa nở vội phút giao hòa
                              Xôn xao dấu yêu ơi chiều cuối hạ
                               
                              RỒI EM ĐI.............
                               
                              Em đi rồi hoàng hôn rơi buồn bã
                              Áng mây sầu bàng bạc chân trời xa
                              Còn bóng ai lẩn khuất đợi trăng tà
                              Ngẩn ngơ nối câu thơ vần nỗi nhớ
                               
                              NGÀY EM VỀ................
                               
                              Ngày em về ta nhìn nhau rất lạ
                              Môi vụng về gian dối một lời yêu
                              Dẫu chắt chiu cũng chẳng có chi nhiều
                              Khi ánh  lửa yêu thương nay đã cạn
                               
                              KHI TÌNH YÊU....................
                               
                              Tình có lúc nồng nàn như nắng ấm
                              Chợt cay đắng chập chùng cơn bão giông
                              Từng nỗi đau lại dầy xéo trong lòng
                              Đày ta mãi chốn trần gian hư ảo
                               
                              LÀ CƠN BÃO............................
                               
                              Em lướt qua đời tôi tựa cơn bão
                              Bếp lửa tình giờ giá lạnh tàn tro
                              Ngổn ngang sầu giữa mảng tối co ro
                              Tôi xếp lại những mảnh đời đã vỡ…
                               
                              Vi Thông
                               





                               
                              CHUYỆN CÁI MÓNG TAY
                               
                               
                              Móng tay chuyện nhỏ,thường thôi
                              Mà sao chứa đựng đầy vơi ưu phiền ?
                              Mấy ai giữ trọn lời nguyền
                              Tình duyên nguyên vẹn nơi miền trần gian

                              Một thời hằn dấu ái ân
                              Đam mê chi để xác thân đọa đày
                              Móng tay nương tựa chốn này
                              Trăm năm vào chết một ngày thoát thai

                              Móng tay ai đợi chờ ai
                              Cắt đi, mọc lại nối hai cuộc đời
                              Phải chăng số phận định rồi ?
                              Ngược xuôi đi trọn kiếp người u mê

                              Móng tay nặng nghĩa phu thê
                              Sao đang tâm phụ lời thề gối chăn
                              Mang hình dáng nửa vầng trăng
                              Tựa như dấu hỏi phân vân ngỡ ngàng

                              Mộng đời một phút tiêu tan

                              Buồn vui chiếc bóng tình nhân não nề
                              Khổ đau, hạnh phúc liền kề
                              Niềm mơ chờ cõi đi về mà trông

                              Móng tay có tội gì không ?
                              Ngẩn ngơ ánh mắt mênh mông biển sầu
                              Đành thôi bối rối gục đầu
                              Chợt nghe chua xót câu từ biệt nhau

                              Móng tay ơi ! đã về đâu ?
                              Đau thương chôn giấu mộ sâu theo người
                              Giờ đây cách biệt phương trời
                              Móng tay nào phải nhỏ nhoi chuyện thường

                               
                              Vi Thông




                               
                              TÂM SỰ…CHIẾC LÁ ÚA 
                               
                              Ngày xưa lá cũng yêu cây lắm 

                              Mơn mởn tình xanh thắm mấy mùa

                              Trải bao sương gió dù mưa nắng
                              Trên cành chiếc lá mãi đong đưa

                              Một hôm…lá nghe lời dụ dỗ
                              Cùng gió phiêu du cõi mơ hồ
                              Du tình khắp chốn vui đây đó
                              Bỏ mặc cây sầu bóng ngẩn ngơ

                              Cây đành từ dó trơ cành đợi 
                              Hằn sâu những vết sẹo đọa đầy
                              Khẳng khiu vươn cánh tay mời gọi
                              Xa tận phương trời lá chẳng hay 

                              Thế rồi ! gió thoảng, quên lời hứa
                               
                              Nào nhớ tình xưa, ước hẹn đầu
                              Gió bay xa mãi, không về nữa 
                              Đời úa phai màu lá còn đâu 

                              Lá ơi ! giờ xác xơ tàn úa
                              Vấn vương chi nữa mối tơ sầu
                              Tình ta cũng héo khô như lá
                              Ngại bước chân người xào xạc đau !


                              Vi Thông
                               
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2009 13:22:33 bởi vithong >
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 6 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 81 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9