Như là giấc mơ qua...

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 20 trang, bài viết từ 31 đến 60 trên tổng số 587 bài trong đề mục
Tác giả Bài
phu ong
  • Số bài : 86
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.12.2006
RE: Như là giấc mơ qua... - 11.01.2007 02:01:02
0

2. Cứu con chim sẻ

Tấm lòng nhân ái đã bao phen
Soi bóng thâm u tựa ánh đèn
Không thể khoanh tay nhìn cảnh thảm
Chẳng đành trơ mắt mặc đêm đen
Xua loài quạ dữ tham mồi lạ
Cứu chú sẻ hiền khỏi lệ hoen
Tìm cách đem hơi nồng ấp ủ
Chỉ mong mạng nhỏ thoát cơn phiền.


Thân họa bài CỨU CON CHIM SẺ

CÁ MÚ
Ruộng cạn đồng sâu đã mấy phen
Bỏ công xúc tép đến lên đèn
Nhẫn tâm cướp hết còn chừa Mú
Nức nỡ cam lòng kiếp số đen
Gian ác tình đời nhiều bi lụy
Nhân tình cô thế lắm mi hoen
Thương cho phận bạc nàng tha Mú
Giếng nước ngày đêm bạn giải phiền
PO 1/10/07
Cất bước lãng du chưa mõi gối!
Văn thơ hạ bút đã cạn lời !

TrucGiang
  • Số bài : 578
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.12.2006
  • Nơi: Động Hoa Vàng
RE: Như là giấc mơ qua... - 11.01.2007 20:18:55
0

Trích đoạn: phu ong


2. Cứu con chim sẻ

Tấm lòng nhân ái đã bao phen
Soi bóng thâm u tựa ánh đèn
Không thể khoanh tay nhìn cảnh thảm
Chẳng đành trơ mắt mặc đêm đen
Xua loài quạ dữ tham mồi lạ
Cứu chú sẻ hiền khỏi lệ hoen
Tìm cách đem hơi nồng ấp ủ
Chỉ mong mạng nhỏ thoát cơn phiền.


Thân họa bài CỨU CON CHIM SẺ

CÁ MÚ
Ruộng cạn đồng sâu đã mấy phen
Bỏ công xúc tép đến lên đèn
Nhẫn tâm cướp hết còn chừa Mú
Nức nỡ cam lòng kiếp số đen
Gian ác tình đời nhiều bi lụy
Nhân tình cô thế lắm mi hoen
Thương cho phận bạc nàng tha Mú
Giếng nước ngày đêm bạn giải phiền
PO 1/10/07

 
Chỉ là không
 
Phiền dẫu nguôi ngoay xác đã cằn
Một đời chìm giữa bão mưa giăng 
Lòng chùn tham vọng mơ thanh tịnh
Trí nãn bon chen muốn lặng bằng
Bạc bẽo nhân tình không oán trách
Hẩm hiu thân phận chẳng băn khoăn
Đi qua sắp hết đường thiên lý
Ngoãnh lại...thở phào nhẹ gánh...thăng !!!
 
TrúcGiang
 

NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: Như là giấc mơ qua... - 11.01.2007 21:24:40
0



Chỉ là không
 
Phiền dẫu nguôi ngoay xác đã cằn
Một đời chìm giữa bão mưa giăng 
Lòng chùn tham vọng mơ thanh tịnh
Trí nãn bon chen muốn lặng bằng
Bạc bẽo nhân tình không oán trách
Hẩm hiu thân phận chẳng băn khoăn
Đi qua sắp hết đường thiên lý
Ngoãnh lại...thở phào nhẹ gánh...thăng !!!
 
TrúcGiang
 

 
  Chia Một Miếng...
 
Hoa xinh thường trổ giữa khô cằn
Thách thức gió rì lẫn bão giăng
Khắc nghiệt có nào lay nhụy tịnh
Dập vùi khó nỗi động đài bằng
Trời cao đặt để thầm buồn trách
Đất rộng nỡ dành sẳn khó khoăn(!)
Ngẫm nghĩ biết bao điều nghịch lý
Lẽ dành ưu ái bước hoa thăng
 
NhàQuê
 

NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: Như là giấc mơ qua... - 12.01.2007 03:28:37
0

Trích đoạn: TrucGiang

Chiều nay... lại mhớ
 
Gió thu bức lá xa cành
Nhưng tình son sắt vẫn dành cho nhau
Dù em chờ nhạt má đào
Trái tim nóng bỏng vẫn rào rạt thương

 
Biết rằng đời rất vô thường
Ai gieo đau khổ miên trường làm chi
Một khung trời nhỏ nhu mì
Để anh soãi cánh thầm thì giấc xuân

 
Ngắm cành hoa nở bâng khuâng
Nhìn con bướm lượn tần ngần nhớ anh
Trời trong bàng bạc mây xanh
Bóng hình ai đó quẩn quanh bên mình

 
Mắt ai đắm đuối ngây tình
Môi ai mĩm nhẹ lung linh nụ cười
Không gian đọng lắng muôn lời
Em chìm giữa mộng bời bời ý thơ

 
Lá rơi vướng tóc … ngẩn ngơ
Giật mình mới biết … vừa mơ đó mà
Niềm vui khoảnh khắc đi qua
Nỗi buồn rớt xuống giọt ngà long lanh…


Trúc Giang

R

 
Cho Một....Đã Xa
 
    (Bài Cho Em) 

Như chim về đậu lại cành
Hát câu ca cũ riêng dành tặng nhau
Quên đi em những ba đào
Biển tình trở lặng rì rào yêu thương

Tay đan bước xuống đời thường
Xa rồi thao thức đêm trường nghĩ chi
Có đôi mi khép nhu mì
Hé trao môi ngọt thầm thì vào xuân

Nghe lòng rộn rã bâng khuâng
Hương yêu chẳng chút ngại ngần gởi anh
Nắng chiều rón rén vườn xanh
Bỏ quên chút ấm tỏa quanh sân mình

Tạ ơn em một chút tình
Dừng chân cổ tích lung linh môi cười
Phải chăng ngôn ngữ vụng lời
Ngàn từ cũng chỉ rối bời vần thơ

Lắm lần hồn chợt ngẩn ngơ
Tưởng chừng chỉ có trong mơ thôi mà
Niềm vui tiếp nối đi qua
Như trân châu như ngọc ngà long lanh

NhàQuê


R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2007 05:10:53 bởi Viet duong nhan >

TrucGiang
  • Số bài : 578
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.12.2006
  • Nơi: Động Hoa Vàng
RE: Như là giấc mơ qua... - 13.01.2007 21:43:11
0
Biết có khi nào...

Vơ vẩn kìa ai mãi ngóng trông
Tháng năm thương nhớ ủ tim lòng
Nhắn mây ... mây có về qua đó
Gởi gió... gió đưa dùm được không?
Thu đến dần phai màu má thắm
Đông sang mờ nhạt sắc môi hồng
Người xa... góc biển... xa vời vợi
Biết có đêm nao... mộng ấm nồng?

 
TrúcGiang

NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: Như là giấc mơ qua... - 14.01.2007 00:14:35
0

Trích đoạn: TrucGiang

Biết có khi nào...

Vơ vẩn kìa ai mãi ngóng trông
Tháng năm thương nhớ ủ tim lòng
Nhắn mây ... mây có về qua đó
Gởi gió... gió đưa dùm được không?
Thu đến dần phai màu má thắm
Đông sang mờ nhạt sắc môi hồng
Người xa... góc biển... xa vời vợi
Biết có đêm nao... mộng ấm nồng?

 
TrúcGiang


  Có Dù...
 
Biết rằng đâu hẹn vẫn chờ trông
Cho dẫu chỉ riêng lòng dặn lòng
Gói trọn nỗi niềm chôn giữ đó
Cuộn tròn nhung nhớ gởi thinh không
Bỡi lần gieo xuống tin hoa thắm
Bỡi lúc trao qua ngỡ đóa hồng
Có phải Gió - Mây xa diệu vợi
Lạt phai thuở ấy thuở hương nồng??
 
 NhàQuê
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2007 05:49:27 bởi NhàQuê >

Hữu Hạnh
  • Số bài : 287
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 07.01.2007
RE: Như là giấc mơ qua... - 14.01.2007 03:18:22
0

Trích đoạn: phu ong


2. Cứu con chim sẻ

Tấm lòng nhân ái đã bao phen
Soi bóng thâm u tựa ánh đèn
Không thể khoanh tay nhìn cảnh thảm
Chẳng đành trơ mắt mặc đêm đen
Xua loài quạ dữ tham mồi lạ
Cứu chú sẻ hiền khỏi lệ hoen
Tìm cách đem hơi nồng ấp ủ
Chỉ mong mạng nhỏ thoát cơn phiền.


Thân họa bài CỨU CON CHIM SẺ

CÁ MÚ
Ruộng cạn đồng sâu đã mấy phen
Bỏ công xúc tép đến lên đèn
Nhẫn tâm cướp hết còn chừa Mú
Nức nỡ cam lòng kiếp số đen
Gian ác tình đời nhiều bi lụy
Nhân tình cô thế lắm mi hoen
Thương cho phận bạc nàng tha Mú
Giếng nước ngày đêm bạn giải phiền
PO 1/10/07

 
HH còn mới lắm mong làm quen với mọi người...xin họa cho vui
 
LŨ ĐỈA
 
Sống bầy theo lũ ẩn chờ phen
Không mắt nên đâu ngại ánh đèn
Len lỏi bùn lầy, nương nước đục
Mày mò tanh tưởi, hại dân đen
No tròn bọn đỉa đeo người hút
Còm cõi bao dân  chảy máu  hoen
Đồng ruộng bao giờ tiêu bọn chúng
Cấy cày thong thả khỏi lo phiền
 
Hữu Hạnh
 
 

 


phu ong
  • Số bài : 86
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.12.2006
RE: Như là giấc mơ qua... - 14.01.2007 06:08:15
0

Trích đoạn: NhàQuê


Trích đoạn: TrucGiang

Biết có khi nào...

Vơ vẩn kìa ai mãi ngóng trông
Tháng năm thương nhớ ủ tim lòng
Nhắn mây ... mây có về qua đó
Gởi gió... gió đưa dùm được không?
Thu đến dần phai màu má thắm
Đông sang mờ nhạt sắc môi hồng
Người xa... góc biển... xa vời vợi
Biết có đêm nao... mộng ấm nồng?

 
TrúcGiang


Có Dù...
 
Biết rằng đâu hẹn vẫn chờ trông
Cho dẫu chỉ riêng lòng dặn lòng
Gói trọn nỗi niềm chôn giữ đó
Cuộn tròn nhung nhớ gởi thinh không
Bỡi lần gieo xuống tin hoa thắm
Bỡi lúc trao qua ngỡ đóa hồng
Có phải Gió - Mây xa diệu vợi
Lạt phai thuở ấy thuở hương nồng??
 
 NhàQuê


THÔI ĐÀNH !
Chữ tình sao lắm kẽ mòn trông
Thấp thỏm dây dưa tận cõi lòng
Đuổi tình...tình vội bay theo gió
Xa tình...tình mãi đến hư không
Xuân qua màu tóc đà thêm bạc
Hạ tới sắc tơ chửa  thấm nồng
Tay với...chẳng tròn...đành lỡ hẹn
Thôi đành quên vội ái ân nồng.

PO 1/14/07
Cất bước lãng du chưa mõi gối!
Văn thơ hạ bút đã cạn lời !

NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: Như là giấc mơ qua... - 14.01.2007 08:31:18
0
 
    Như Là...
 
 Có ví dụ một ngày xa mất biệt
 Nhớ gởi cho hàng chử tím u sầu
 Nằm ủ rũ dưới cụm hoa mai trắng
 Chờ lắng nghe tan nát cõi lòng đau
 
 Như hóa lõng tan vào nơi rất thẳm
 Quyện quanh cùng khối kết cuối bờ mê
 Chờ một buổi trả xong điều lầm lỡ
 Áng mây xưa cùng gió cũ tìm về
 
  NhàQuê
 

TrucGiang
  • Số bài : 578
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.12.2006
  • Nơi: Động Hoa Vàng
RE: Như là giấc mơ qua... - 14.01.2007 14:57:01
0

Trích đoạn: Hữu Hạnh


Trích đoạn: phu ong


2. Cứu con chim sẻ

Tấm lòng nhân ái đã bao phen
Soi bóng thâm u tựa ánh đèn
Không thể khoanh tay nhìn cảnh thảm
Chẳng đành trơ mắt mặc đêm đen
Xua loài quạ dữ tham mồi lạ
Cứu chú sẻ hiền khỏi lệ hoen
Tìm cách đem hơi nồng ấp ủ
Chỉ mong mạng nhỏ thoát cơn phiền.


Thân họa bài CỨU CON CHIM SẺ

CÁ MÚ
Ruộng cạn đồng sâu đã mấy phen
Bỏ công xúc tép đến lên đèn
Nhẫn tâm cướp hết còn chừa Mú
Nức nỡ cam lòng kiếp số đen
Gian ác tình đời nhiều bi lụy
Nhân tình cô thế lắm mi hoen
Thương cho phận bạc nàng tha Mú
Giếng nước ngày đêm bạn giải phiền
PO 1/10/07


HH còn mới lắm mong làm quen với mọi người...xin họa cho vui

LŨ ĐỈA
 
Sống bầy theo lũ ẩn chờ phen
Không mắt nên đâu ngại ánh đèn
Len lỏi bùn lầy, nương nước đục
Mày mò tanh tưởi, hại dân đen
No tròn bọn đỉa đeo người hút
Còm cõi bao dân  chảy máu  hoen
Đồng ruộng bao giờ tiêu bọn chúng
Cấy cày thong thả khỏi lo phiền
 
Hữu Hạnh

 
Thân chào PO, HH,NQ. TG rất hân hạnh đựợc mọi người ghé qua trang thơ, cùng vui xướng hoạ và để lại những vầng thơ hay.
TG
 
Cá kình
 
Trời sanh bụng bự chẳng ăn kiêng
Ngon dỡ không phân, thấy đớp liền
Tội lắm thân nghèo lo tất bật
Buồn  thay phận mỏng khổ triền miên
Vẫy vùng tranh sống trong dòng xoáy
Giành giật cầm hơi giữa bạo quyền
Đuối sức buông mình rơi... họng cá
Vẫn còn căm giận lũ "kình" điên!!!!

 
TrúcGiang



TrucGiang
  • Số bài : 578
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.12.2006
  • Nơi: Động Hoa Vàng
RE: Như là giấc mơ qua... - 14.01.2007 15:23:24
0

Trích đoạn: NhàQuê
 
   Như Là...
 
 Có ví dụ một ngày xa mất biệt
 Nhớ gởi cho hàng chử tím u sầu
 Nằm ủ rũ dưới cụm hoa mai trắng
 Chờ lắng nghe tan nát cõi lòng đau
 
 Như hóa lõng tan vào nơi rất thẳm
 Quyện quanh cùng khối kết cuối bờ mê
 Chờ một buổi trả xong điều lầm lỡ
 Áng mây xưa cùng gió cũ tìm về
 
  NhàQuê

 
Đã hứa...
 
Mây đã hứa ngày...hai nơi cách biệt
Sẽ về qua...nhỏ xuống  giọt thương sầu
Trên mộ Gió đặt một cành mai trắng
Đọc tình thơ cho Gió nhẹ hồn đau
 
Không thể chết... dù thân vùi đất thẳm
Không thể xa... dù đã tách bờ mê
Cõi vắng đợi ... đêm trăng đừng hẹn lỡ
Kẽo hồn tan... lại thất thễu quay về...
 
TrúcGiang

phu ong
  • Số bài : 86
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.12.2006
RE: Như là giấc mơ qua... - 15.01.2007 05:48:16
0

Trích đoạn: TrucGiang


Trích đoạn: NhàQuê

  Như Là...
 
 Có ví dụ một ngày xa mất biệt
 Nhớ gởi cho hàng chử tím u sầu
 Nằm ủ rũ dưới cụm hoa mai trắng
 Chờ lắng nghe tan nát cõi lòng đau
 
 Như hóa lõng tan vào nơi rất thẳm
 Quyện quanh cùng khối kết cuối bờ mê
 Chờ một buổi trả xong điều lầm lỡ
 Áng mây xưa cùng gió cũ tìm về
 
  NhàQuê


Đã hứa...
 
Mây đã hứa ngày...hai nơi cách biệt
Sẽ về qua...nhỏ xuống  giọt thương sầu
Trên mộ Gió đặt một cành mai trắng
Đọc tình thơ cho Gió nhẹ hồn đau
 
Không thể chết... dù thân vùi đất thẳm
Không thể xa... dù đã tách bờ mê
Cõi vắng đợi ... đêm trăng đừng hẹn lỡ
Kẽo hồn tan... lại thất thễu quay về...
 
TrúcGiang

CÕI XA....
Gom góp mãi....rồi sống còn ly biệt
Đường còn xa....thoi thóp khối tình sầu
Bao chất chứa phủ lên màu tóc trắng
Để cồn cào than trách nỗi niềm đau

Sao lại hết....đường vẫn còn xa thẳm
Chẳng được gần....bờ bến cõi u mê
Cho tôi xin....một lần dù đã lỡ
Thế còn hơn....nức nỡ một lối về !

PO 1/14/07
Cất bước lãng du chưa mõi gối!
Văn thơ hạ bút đã cạn lời !

TrucGiang
  • Số bài : 578
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.12.2006
  • Nơi: Động Hoa Vàng
RE: Như là giấc mơ qua... - 16.01.2007 10:55:58
0
Ta… nơi nầy… Xuân chẳng đến
 
Nắng nhạt quá… xuân nay về thêm lạnh
Mưa bất thường hoa nở cánh mong manh
Vườn xác xơ  lá đổ bỏ trơ cành
Ta cũng thế… nghe hồn hoang vắng lạ
 
Trong gang tấc thực dòng đời hai ngã
Trôi về xuôi  ấm áp tiếng cười vui
Đường trãi mộng thênh thang mừng thêm tuổi
Ta ngược dòng …lặng lẽ khóc thầm thôi
 
Bao lời chúc thoát  từ bờ môi nhỏ
Xoáy vào lòng như những vết kim châm
Người đón nhận đợi phép màu… hớn hở
Ta thẩn thờ… tất cả… quá xa xăm
 
Cành mai trắng gợi hương nồng rượu ấm
Gió đưa cây văng vẳng tiếng ru êm
Dòng lệ cảm chợt tràn  rưng lên  mắt
Ta giật mình… dường ai xiết con  tim
 
Khép cửa lại… nhủ lòng thôi không nhớ
Đã bao mùa chẳng thấy nắng vàng trong
Xuân rực rỡ nhẹ nhàng  qua trước ngõ
Ta góc nầy… còn ẩm ướt rêu rong
 
TrúcGiang 15.01.07

Nguyên Đỗ
  • Số bài : 5703
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2005
  • Nơi: Windy City
RE: Như là giấc mơ qua... - 16.01.2007 13:49:03
0
Nắng Sẽ Ấm Khi Xuân Về
 
Nắng sẽ ấm khi Xuân về đúng hẹn
Mai nở vàng, đào, mận cũng khoe tươi
Vườn sẽ xanh, bầy trẻ tiếng vui cười
Mừng Xuân mới, cuộc đời như phép lạ
 
Nắng sẽ ấm khi Xuân về bạn ạ
Dù bây giờ còn hai ngã xa xôi
Đừng nản lòng, đừng sầu thảm, đơn côi
Khi Xuân tới... bắt đầu một mùa mới
 
Gió hy vọng như cờ bay phất phới
Bạn hãy vui mừng thêm tuổi thêm may
Ly rượu nồng, nào cụng nhé, vui say
Mừng Xuân tới... một năm nhiều hạnh phúc
 
Cùng vui nhé, giữ niềm tin mọi lúc
Hãy mừng Xuân, hãy vui với đời đi
Chuyện năm qua, thôi hãy bỏ, còn gì
Mừng năm mới... mọi điều đều đổi mới
 
Nguyên Đỗ


NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: Như là giấc mơ qua... - 17.01.2007 07:49:53
0

Trích đoạn: TrucGiang

Ta… nơi nầy… Xuân chẳng đến
 
Nắng nhạt quá… xuân nay về thêm lạnh
Mưa bất thường hoa nở cánh mong manh
Vườn xác xơ  lá đổ bỏ trơ cành
Ta cũng thế… nghe hồn hoang vắng lạ
 
Trong gang tấc thực dòng đời hai ngã
Trôi về xuôi  ấm áp tiếng cười vui
Đường trãi mộng thênh thang mừng thêm tuổi
Ta ngược dòng …lặng lẽ khóc thầm thôi
 
Bao lời chúc thoát  từ bờ môi nhỏ
Xoáy vào lòng như những vết kim châm
Người đón nhận đợi phép màu… hớn hở
Ta thẩn thờ… tất cả… quá xa xăm
 
Cành mai trắng gợi hương nồng rượu ấm
Gió đưa cây văng vẳng tiếng ru êm
Dòng lệ cảm chợt tràn  rưng lên  mắt
Ta giật mình… dường ai xiết con  tim
 
Khép cửa lại… nhủ lòng thôi không nhớ
Đã bao mùa chẳng thấy nắng vàng trong
Xuân rực rỡ nhẹ nhàng  qua trước ngõ
Ta góc nầy… còn ẩm ướt rêu rong
 
TrúcGiang 15.01.07

 
Hong Nhớ
 
Đã hơn tháng nơi đây vào mùa lạnh
Xa lắm rồi Hè khoe áo mỏng manhTrừ thông xanh còn đủ lá trên cànhRừng cây đứng xương trơ, lòng buồn lạ Đây và kia hai phương trời đôi ngảXuân có về chỉ biết ngắm người vuiNỗi buồn riêng cao chất chồng của tuổiBao năm qua bao mùa nhớ quá thôi Không xa mấy  hai đầu con phố nhỏ Khắn khít lại qua hai thõi nam châmVẽ bước tương lai, chung lòng hăm hởMơ điều giản dị đâu quá xa xăm… Chiều nay tuyết, lách tách hong sưởi ấmBồng bềnh trôi về một chốn dịu êmTrong ký ức y nguyên xưa ánh mắtThoáng trông lên gởi sóng tận buồng tim Kia có biết nơi nầy luôn thèm nhớNhư cá thèm đuôi quẫy nước xanh trongThèm tiếng reo vui chợt mừng đầu ngỏThèm chân trần mát quá khóm rêu rong     NhàQuê 

TrucGiang
  • Số bài : 578
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.12.2006
  • Nơi: Động Hoa Vàng
RE: Như là giấc mơ qua... - 17.01.2007 08:35:48
0

Trích đoạn: Nguyên Đỗ

Nắng Sẽ Ấm Khi Xuân Về

Nắng sẽ ấm khi Xuân về đúng hẹn
Mai nở vàng, đào, mận cũng khoe tươi
Vườn sẽ xanh, bầy trẻ tiếng vui cười
Mừng Xuân mới, cuộc đời như phép lạ

Nắng sẽ ấm khi Xuân về bạn ạ
Dù bây giờ còn hai ngã xa xôi
Đừng nản lòng, đừng sầu thảm, đơn côi
Khi Xuân tới... bắt đầu một mùa mới

Gió hy vọng như cờ bay phất phới
Bạn hãy vui mừng thêm tuổi thêm may
Ly rượu nồng, nào cụng nhé, vui say
Mừng Xuân tới... một năm nhiều hạnh phúc

Cùng vui nhé, giữ niềm tin mọi lúc
Hãy mừng Xuân, hãy vui với đời đi
Chuyện năm qua, thôi hãy bỏ, còn gì
Mừng năm mới... mọi điều đều đổi mới

Nguyên Đỗ

 
Cảm ơn nhé… ly rươu nồng thật ấm
Nhấp say rồi …dường cũng thoảng hương xuân
Thoảng hy vọng… thỏang niềm tin thật mới
Thoảng ngọt ngào… thoảng một chút bâng khuâng
 
TrúcGiang

phu ong
  • Số bài : 86
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.12.2006
RE: Như là giấc mơ qua... - 17.01.2007 20:19:19
0

Trích đoạn: TrucGiang

Ta… nơi nầy… Xuân chẳng đến
 
Nắng nhạt quá… xuân nay về thêm lạnh
Mưa bất thường hoa nở cánh mong manh
Vườn xác xơ  lá đổ bỏ trơ cành
Ta cũng thế… nghe hồn hoang vắng lạ
 
Trong gang tấc thực dòng đời hai ngã
Trôi về xuôi  ấm áp tiếng cười vui
Đường trãi mộng thênh thang mừng thêm tuổi
Ta ngược dòng …lặng lẽ khóc thầm thôi
 
Bao lời chúc thoát  từ bờ môi nhỏ
Xoáy vào lòng như những vết kim châm
Người đón nhận đợi phép màu… hớn hở
Ta thẩn thờ… tất cả… quá xa xăm
 
Cành mai trắng gợi hương nồng rượu ấm
Gió đưa cây văng vẳng tiếng ru êm
Dòng lệ cảm chợt tràn  rưng lên  mắt
Ta giật mình… dường ai xiết con  tim
 
Khép cửa lại… nhủ lòng thôi không nhớ
Đã bao mùa chẳng thấy nắng vàng trong
Xuân rực rỡ nhẹ nhàng  qua trước ngõ
Ta góc nầy… còn ẩm ướt rêu rong
 
TrúcGiang 15.01.07


TÂM XUÂN........
Xuân quê ấm...Xuân chốn nầy sao lạnh
Xuân quê tình...Xuân đây quá mỏng manh
Xuân đây qua sao lá rụng trụi cành
Nhưng vẫn thế bao năm rồi chẳng lạ !

Đời đâu dễ cho dù muôn vạn ngã
Vẫn cố cười nhưng chẳng có niềm vui
Vẫn gượng sống dù cho đời thêm tuổi
Rất bình yên...đời chỉ có thế thôi !

Bao mơ ước mặc dù là rất nhỏ
Vẫn thỏa lòng dùng nó tạo phương châm
Từng ngày góp...từng niềm vui...hớn hở
Trong giấc mơ hạnh phúc quá xa xăm

Những góp nhặt  ,cuộc đời tôi thấy ấm
Dù ngoài hiên gio' lạnh cảnh vắng êm
Dù thâu đêm tôi chẳng buồn chợp mắt
Chẳng lẻ loi dù đếm được nhịp tim

Tiếng thở dài...không còn gì để nhớ
Thấy gì đâu mây che phủ ánh trăng trong
Xuân tươi thắm lòng tôi luôn bỏ ngõ
Mời bướm hoa...về lại cõi chơi rong !

PO 1/17/07
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2007 15:54:33 bởi Huyền Băng >
Cất bước lãng du chưa mõi gối!
Văn thơ hạ bút đã cạn lời !

TrucGiang
  • Số bài : 578
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.12.2006
  • Nơi: Động Hoa Vàng
RE: Như là giấc mơ qua... - 18.01.2007 20:39:59
0
Tượng đá kiên trinh
Đồng Đăng có Phố Kỳ Lừa
Có nàng Tô Thị có chùa Tam Thanh

 
1-Mẹ goá con côi

Vò võ xuân qua sống mõi mòn
Mò cua bắt ốc dưỡng nuôi con
Tô Văn sấp sỉ mười năm chẳn
Tô Thị vừa lên tám tuổi tròn
Bình lặng đời qua trong túng khó
Nhẹ nhàng an phận giữa lo toan
Cửa nhà vang tiếng cười con trẻ
Lòng mẹ dịu hòa bớt héo hon

 
2-Trò chơi trẻ thơ

Héo hon thân mẹ chẳng màng chi
Lo nỗi con thơ mệnh hệ gì
Đùa nghịch vô tình anh ném đá
Vui chơi thoả thích bé quên nguy
Trời xui một phút  gây thương tích
Người hận ngàn đời để dạ ghi
Lênh láng giữa đầu dòng máu thẩm
Tô Văn sợ quá bỏ em đi

 
3-Bỏ trốn

Đi mãi đường dài chẳng định phương
May sao Tô thị được người thương
Thuốc thang băng bó cầm ngay máu
Nguy hiểm qua đi thoát nạn ương
Chưa kịp vui mừng con gái khỏe
Lại thêm lo lắng đứa trai cưng
Khắp nơi tìm kiếm nào đâu thấy
Biền biệt tăm hơi…khổ khó lường

 
4-Tình mẫu tử

Lường được làm sao những rũi may
Trông con mòn mõi hết đêm ngày
Đau thương lòng  mẹ thêm tan nát
Vất vả thân con chịu đắng cay
Chồng chất muộân phiền theo nỗi nhớ
Lụn tàn hơi sức đành xuôi tay
Thiêng liêng mẫu tử tình thâm đó
Mãi mãi ngàn đời cao quý thay

 
5-Cuộc sống mới

Thay đổi từ nay cuộc sống nầy
Bơ vơ thân thích chẳng còn ai
Làm chân sai vặt trong hàng quán
Kiếm bữa cơm no tạm tháng ngày
Xứ Lạng bôn ba theo bước chủ
Trấn Kinh còn lại nỗi quan hoài
Siêng năng chu tất bao nhiêu việc
Dành dụm công lao đợi một mai…

 
6-Tự lập

Mai sáng bừng lên ý tự cường
Nết na ,xinh đẹp lắm người thương
Một mình mở quán làm nem bán
Đông khách nghe danh đến thưởng tường
Nức tiếng thơm ngon ai cũng thích
Khéo câu chiều chuộng ý  càng vương
Hàng Cưa từ đó thêm hưng thịnh
Ai nghĩ  tương lai lại bất thường ?


7-Tuổi xuân

Thường khi mai mối khó siêu lòng
Tuổi đã đôi mươi mộng trắng trong
Đây đó tiếng đồn trang thục nữ
Gần xa hương toả đóa xuân hồng
Bao người đã gặp tình vương vấn
Lắm kẻ mơ thầm chuyện thủy chung
Duyên nợ ba sinh rồi cũng đến
Mà sao hạnh phúc chẳng xuôi dòng

 
8- Se duyên

Dòng đời đưa đẩy khéo trêu ngươi
Kẻ ở chân mây người cuối trời
Xứ Lạng hồng nhan tình thắm đượm
Cao Bằng viễn khách ý chơi vơi
Keo sơn gắn bó đôi lòng lại
Tơ tóc se bền vạn kiếp trôi
Năm tháng êm đềm xây tổ ấm
Aân tình kết trái mãi xanh tươi

 
9-Vết sẹo ngày thơ

Xanh tươi một cõi thật bình yên
Ngày tháng không vương chút muộn phiền
Oâm đứa con thơ ngồi tựa cửa
Nhìn người tóc xoã gội bên hiên
Đang vui kể chuyện đời sau trước
Chợt thấy bên đầu vết sẹo nghiêng
Ướm hỏi nguồn cơn sao đến nỗi
Mới hay cớ sự lẫn căn duyên


10-Nổi đau thầm lặng

Duyên kiếp sao đành lắm nghiệt oan
Nghe xong lòng quá đỗi bàng hoàng
Niềm đau quá khứ còn vương vất
Hoàn cảnh ngày nay lại bẽ bàng
Em gái hồn nhiên nào nghĩ ngợi
Anh trai tê tái nén lòng than
Ngày đêm tìm cách đi biền biệt
Mong sẽ quên dần chuyện trái ngang

 
11-Hồi tưởng

Trái ngang phận bạc mãi vương đeo
Nay đó mai đây tựa cánh bèo
Từ buổi thơ ngây đà lận đận
Đến ngày khôn lớn vẫn gieo neo
Thay tên những tưởng thay đời mới
Đổi họ thầm mong đổi kiếp nghèo
Nối nghiệp cha nuôi, tần tảo sống
Ai ngờ dĩ vãng cứ hoài theo

 
12-Lương tâm

Theo suốt cuộc đời, thật khó yên
Trốn làm sao được nợ oan khiên
Phải đâu ý loạn do người muốn
Chỉ trách tình sai bỡi nghiệp tiền
Xa xót nhìn em lòng quặn thắt
Đớn đau mờ trí dạ sầu miên  
Nghĩ suy chẳng biết đâu đường thoát
Một chuyến đi xa khép nỗi niềm
 

13-Đầu quân

Niềm riêng ấp ủ đợi thời cơ
Gặp lúc non sông có việc chờ
Lẳng lặng đầu quân đăng lính thú
Âm thầm khăn gói biệt người mơ
Dặn dò chu đáo nuôi con trẻ
Khuyên bảo định lường chuyện tóc tơ
Không hẹn ngày mai rồi trở lại
Hỡi ơi, cay đắng mấy ai ngờ?

 
14-Bàng hoàng

Ai ngờ yên ấm sống bên nhau
Bỗng chốc chia lìa tim thắt đau
Tô thị khóc xa tình liễu trúc
Tô văn chua xót nghĩa trầu cau
Quyết lòng đoạn tuyệt,tìm phương thoát
Cam dạ lỗi nguyền chịu tiếng phao
Hy vọng ngày qua tình sẽ nhạt
Trăm năm không để hận về sau

 
15- Nỗi lòng người vợ

Sau lúc tiễn đưa tắt lịm lòng
Tim sầu tê tái nỗi chờ mong
Quán buồn lạnh lẽo thưa hàng khách
Nhà trống quạnh hiu thiếu bóng chồng
Ngày bế bồng con lên tháp nguyện
Đêm cầu khẩn phật đến chùa trông
Ba năm rồi lại ba năm nữa
Người vẫn chưa về, tin vắng không
 

16- Đợi chờ

Không biết người đi quyết đoạn tình
Vẫn nuôi hy vọng để tồn sinh
Thầm mơ lúc cảnh nhà sum họp
Ước nguyện mai non  nước thái bình
Khắc khoãi ngày đêm mòn vóc liễu
Đợi chờ năm tháng cạn niềm tin
Cánh chim đã vút trong trời rộng
Dấu vết  mịt mờ khói lữa binh

 
17- Vẹn thủy chung

Binh biến xây thêm vạn nổi sầu
Tin chồng biền biệt đã từ lâu
Ướm lời nhiều kẻ mơ tơ tóc
Nguyện ý riêng nàng quyết đợi nhau
Không quản nhọc nhằn thân cô lẻ
Chỉ lo giữ vẹn nghĩa tình sâu
Chối từ  tất cả bao người đến
Thủ tiết đợi chàng chí chẳng nao

 
18- Bị ép duyên

Chẳng nao lòng sợ thế cường hào
Thương trẻ còn thơ biết tính sao?
Tìm cớ lần hồi mong phép lạ
Nghĩ mưu trì hoãn khấn trời cao
Ngày qua cuộc sống luôn căng thẳng
Đêm đến tâm tư luống nghẹn ngào
Thầm nhũ mai kia chồng trở lại
Tai ương khổ nạn sẽ trôi mau

 
 19- Tuyệt vọng

Mau quá , rồi nay đến hạn kỳ
Hết phương giải thoát ,lệ ai bi
Hồn đau trống vắng không nơi tựa
Tim nát rã rời chẳng thiết chi
Ở lại thân đơn đâu tránh được
Ra đi phận mỏng có yên gì
Ôm con thất thểu lên chùa khấn
Có khổ nào hơn khổ biệt ly

 
20- Tượng đá kiên trinh

Biệt ly… máu lệ cạn khô rồi
Tô Thị ôm con đứng giữa trời
Gió thét mưa gào trôi mộng thắm
Mây  giăng chớp giật vỡ tim côi
Bao nhiêu thương nhớ đông thành đá
Đằng đẳng đợi chờ hóa thạch vôi
Một khối tình chung lưu vạn thuở
Ngàn sau nhắc lại vẫn bồi hồi


TrúcGiang
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2007 02:55:11 bởi Viet duong nhan >

phu ong
  • Số bài : 86
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.12.2006
RE: Như là giấc mơ qua... - 22.01.2007 09:44:35
0

Trích đoạn: TrucGiang

Tượng đá kiên trinh
Đồng Đăng có Phố Kỳ Lừa
Có nàng Tô Thị có chùa Tam Thanh

 
1-Mẹ goá con côi

Vò võ xuân qua sống mõi mòn
Mò cua bắt ốc dưỡng nuôi con
Tô Văn sấp sỉ mười năm chẳn
Tô Thị vừa lên tám tuổi tròn
Bình lặng đời qua trong túng khó
Nhẹ nhàng an phận giữa lo toan
Cửa nhà vang tiếng cười con trẻ
Lòng mẹ dịu hòa bớt héo hon

 
2-Trò chơi trẻ thơ

Héo hon thân mẹ chẳng màng chi
Lo nỗi con thơ mệnh hệ gì
Đùa nghịch vô tình anh ném đá
Vui chơi thoả thích bé quên nguy
Trời xui một phút  gây thương tích
Người hận ngàn đời để dạ ghi
Lênh láng giữa đầu dòng máu thẩm
Tô Văn sợ quá bỏ em đi

 
3-Bỏ trốn

Đi mãi đường dài chẳng định phương
May sao Tô thị được người thương
Thuốc thang băng bó cầm ngay máu
Nguy hiểm qua đi thoát nạn ương
Chưa kịp vui mừng con gái khỏe
Lại thêm lo lắng đứa trai cưng
Khắp nơi tìm kiếm nào đâu thấy
Biền biệt tăm hơi…khổ khó lường

 
4-Tình mẫu tử

Lường được làm sao những rũi may
Trông con mòn mõi hết đêm ngày
Đau thương lòng  mẹ thêm tan nát
Vất vả thân con chịu đắng cay
Chồng chất muộân phiền theo nỗi nhớ
Lụn tàn hơi sức đành xuôi tay
Thiêng liêng mẫu tử tình thâm đó
Mãi mãi ngàn đời cao quý thay

 
5-Cuộc sống mới

Thay đổi từ nay cuộc sống nầy
Bơ vơ thân thích chẳng còn ai
Làm chân sai vặt trong hàng quán
Kiếm bữa cơm no tạm tháng ngày
Xứ Lạng bôn ba theo bước chủ
Trấn Kinh còn lại nỗi quan hoài
Siêng năng chu tất bao nhiêu việc
Dành dụm công lao đợi một mai…

 
6-Tự lập

Mai sáng bừng lên ý tự cường
Nết na ,xinh đẹp lắm người thương
Một mình mở quán làm nem bán
Đông khách nghe danh đến thưởng tường
Nức tiếng thơm ngon ai cũng thích
Khéo câu chiều chuộng ý  càng vương
Hàng Cưa từ đó thêm hưng thịnh
Ai nghĩ  tương lai lại bất thường ?


7-Tuổi xuân

Thường khi mai mối khó siêu lòng
Tuổi đã đôi mươi mộng trắng trong
Đây đó tiếng đồn trang thục nữ
Gần xa hương toả đóa xuân hồng
Bao người đã gặp tình vương vấn
Lắm kẻ mơ thầm chuyện thủy chung
Duyên nợ ba sinh rồi cũng đến
Mà sao hạnh phúc chẳng xuôi dòng

 
8- Se duyên

Dòng đời đưa đẩy khéo trêu ngươi
Kẻ ở chân mây người cuối trời
Xứ Lạng hồng nhan tình thắm đượm
Cao Bằng viễn khách ý chơi vơi
Keo sơn gắn bó đôi lòng lại
Tơ tóc se bền vạn kiếp trôi
Năm tháng êm đềm xây tổ ấm
Aân tình kết trái mãi xanh tươi

 
9-Vết sẹo ngày thơ

Xanh tươi một cõi thật bình yên
Ngày tháng không vương chút muộn phiền
Oâm đứa con thơ ngồi tựa cửa
Nhìn người tóc xoã gội bên hiên
Đang vui kể chuyện đời sau trước
Chợt thấy bên đầu vết sẹo nghiêng
Ướm hỏi nguồn cơn sao đến nỗi
Mới hay cớ sự lẫn căn duyên


10-Nổi đau thầm lặng

Duyên kiếp sao đành lắm nghiệt oan
Nghe xong lòng quá đỗi bàng hoàng
Niềm đau quá khứ còn vương vất
Hoàn cảnh ngày nay lại bẽ bàng
Em gái hồn nhiên nào nghĩ ngợi
Anh trai tê tái nén lòng than
Ngày đêm tìm cách đi biền biệt
Mong sẽ quên dần chuyện trái ngang

 
11-Hồi tưởng

Trái ngang phận bạc mãi vương đeo
Nay đó mai đây tựa cánh bèo
Từ buổi thơ ngây đà lận đận
Đến ngày khôn lớn vẫn gieo neo
Thay tên những tưởng thay đời mới
Đổi họ thầm mong đổi kiếp nghèo
Nối nghiệp cha nuôi, tần tảo sống
Ai ngờ dĩ vãng cứ hoài theo

 
12-Lương tâm

Theo suốt cuộc đời, thật khó yên
Trốn làm sao được nợ oan khiên
Phải đâu ý loạn do người muốn
Chỉ trách tình sai bỡi nghiệp tiền
Xa xót nhìn em lòng quặn thắt
Đớn đau mờ trí dạ sầu miên  
Nghĩ suy chẳng biết đâu đường thoát
Một chuyến đi xa khép nỗi niềm
 

13-Đầu quân

Niềm riêng ấp ủ đợi thời cơ
Gặp lúc non sông có việc chờ
Lẳng lặng đầu quân đăng lính thú
Âm thầm khăn gói biệt người mơ
Dặn dò chu đáo nuôi con trẻ
Khuyên bảo định lường chuyện tóc tơ
Không hẹn ngày mai rồi trở lại
Hỡi ơi, cay đắng mấy ai ngờ?

 
14-Bàng hoàng

Ai ngờ yên ấm sống bên nhau
Bỗng chốc chia lìa tim thắt đau
Tô thị khóc xa tình liễu trúc
Tô văn chua xót nghĩa trầu cau
Quyết lòng đoạn tuyệt,tìm phương thoát
Cam dạ lỗi nguyền chịu tiếng phao
Hy vọng ngày qua tình sẽ nhạt
Trăm năm không để hận về sau

 
15- Nỗi lòng người vợ

Sau lúc tiễn đưa tắt lịm lòng
Tim sầu tê tái nỗi chờ mong
Quán buồn lạnh lẽo thưa hàng khách
Nhà trống quạnh hiu thiếu bóng chồng
Ngày bế bồng con lên tháp nguyện
Đêm cầu khẩn phật đến chùa trông
Ba năm rồi lại ba năm nữa
Người vẫn chưa về, tin vắng không
 

16- Đợi chờ

Không biết người đi quyết đoạn tình
Vẫn nuôi hy vọng để tồn sinh
Thầm mơ lúc cảnh nhà sum họp
Ước nguyện mai non  nước thái bình
Khắc khoãi ngày đêm mòn vóc liễu
Đợi chờ năm tháng cạn niềm tin
Cánh chim đã vút trong trời rộng
Dấu vết  mịt mờ khói lữa binh

 
17- Vẹn thủy chung

Binh biến xây thêm vạn nổi sầu
Tin chồng biền biệt đã từ lâu
Ướm lời nhiều kẻ mơ tơ tóc
Nguyện ý riêng nàng quyết đợi nhau
Không quản nhọc nhằn thân cô lẻ
Chỉ lo giữ vẹn nghĩa tình sâu
Chối từ  tất cả bao người đến
Thủ tiết đợi chàng chí chẳng nao

 
18- Bị ép duyên

Chẳng nao lòng sợ thế cường hào
Thương trẻ còn thơ biết tính sao?
Tìm cớ lần hồi mong phép lạ
Nghĩ mưu trì hoãn khấn trời cao
Ngày qua cuộc sống luôn căng thẳng
Đêm đến tâm tư luống nghẹn ngào
Thầm nhũ mai kia chồng trở lại
Tai ương khổ nạn sẽ trôi mau

 
 19- Tuyệt vọng

Mau quá , rồi nay đến hạn kỳ
Hết phương giải thoát ,lệ ai bi
Hồn đau trống vắng không nơi tựa
Tim nát rã rời chẳng thiết chi
Ở lại thân đơn đâu tránh được
Ra đi phận mỏng có yên gì
Ôm con thất thểu lên chùa khấn
Có khổ nào hơn khổ biệt ly


Trích đoạn  :Truc' Giang
20- Tượng đá kiên trinh

Biệt ly… máu lệ cạn khô rồi
Tô Thị ôm con đứng giữa trời
Gió thét mưa gào trôi mộng thắm
Mây  giăng chớp giật vỡ tim côi
Bao nhiêu thương nhớ đông thành đá
Đằng đẳng đợi chờ hóa thạch vôi
Một khối tình chung lưu vạn thuở
Ngàn sau nhắc lại vẫn bồi hồi


TrúcGiang

R


TẬN

Thời buổi văn minh đã hết rồi
Toàn năng sức mạnh của Vua trời
Yên lành núi cả ngời xanh nước
Nổi sóng bủa nhào vật cúc côi
Thiêu đốt nắng hè như lửa đỏ
Tuyết về Đông đến tợ là vôi
Thiên tai thế kỹ ai bày thế
Tận diệt Quỹ Vương đã đến hồi.

PO 1/21/07
Chào Bạn Trúc Giang ,chuc' vui vẽ !
Cất bước lãng du chưa mõi gối!
Văn thơ hạ bút đã cạn lời !

TrucGiang
  • Số bài : 578
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.12.2006
  • Nơi: Động Hoa Vàng
RE: Như là giấc mơ qua... - 22.01.2007 12:00:33
0

Trích đoạn: phu ong


Trích đoạn: TrucGiang

Tượng đá kiên trinh
Đồng Đăng có Phố Kỳ Lừa
Có nàng Tô Thị có chùa Tam Thanh

 

Trích đoạn  :Truc' Giang
20- Tượng đá kiên trinh

Biệt ly… máu lệ cạn khô rồi
Tô Thị ôm con đứng giữa trời
Gió thét mưa gào trôi mộng thắm
Mây  giăng chớp giật vỡ tim côi
Bao nhiêu thương nhớ đông thành đá
Đằng đẳng đợi chờ hóa thạch vôi
Một khối tình chung lưu vạn thuở
Ngàn sau nhắc lại vẫn bồi hồi


TrúcGiang

R


TẬN

Thời buổi văn minh đã hết rồi
Toàn năng sức mạnh của Vua trời
Yên lành núi cả ngời xanh nước
Nổi sóng bủa nhào vật cúc côi
Thiêu đốt nắng hè như lửa đỏ
Tuyết về Đông đến tợ là vôi
Thiên tai thế kỹ ai bày thế
Tận diệt Quỹ Vương đã đến hồi.

PO 1/21/07
Chào Bạn Trúc Giang ,chuc' vui vẽ !
 
Thân chào PO. Chuc đầu tuần vui vẻ.
 
Thảo trang... nghèo quá thiếu...dê gà
Có chút trà thơm mời thưởng qua
Cảm hứng thơ đề thêm mấy vận
Ngó trời... ngó đất...cùng ngâm nga
TrúcGiang

TrucGiang
  • Số bài : 578
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.12.2006
  • Nơi: Động Hoa Vàng
RE: Như là giấc mơ qua... - 22.01.2007 12:04:54
0
Phải không ?
Ngắn ngủi  đời người qua mấy chốc
Trãi lòng sướng khổ xẻ cùng chung
 
Niềm vui chia dễ biết bao nhiêu
Sầu xẻ ít thôi khó vạn điều 
Bạc bẽo nhân tình khi bão biến
Lạnh lùng thế thái lúc cùng tiêu
Nửa câu tương ứng tìm đâu thấy
Chút nghĩa tương cầu nghĩ thật trêu 
Nào phải ta suy chưa thấu lý
Bởi tim còn đập vẫn còn yêu. 
 
TrúcGiang

phu ong
  • Số bài : 86
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.12.2006
RE: Như là giấc mơ qua... - 25.01.2007 00:41:04
0
Cảm ơn chén trà đãi khách của Giang nhé....

XẺ CHIA
Chia sớt bao nhiêu đặng bấy nhiêu
Xẻ sang trăm khó khổ muôn điều
Cố gom cho lắm tình đi mất
Mong góp thật nhiều của lạc tiêu
Tương ứng tương cầu tâm ý hợp
Đồng sàng đồng tịch dạ chẳng trêu *
Sự đời đâu dễ tìm lối thoát
Vạn nẽo bắt đầu bởi chừ yêu.

PO 1/24/07
*Y' nói sự chung thủy khắn khít
nghĩa Chồng tình Vợ...PO hỏng thích
dùng Hán văn...nhưng đôi khi cũng khó
tìm ý mình muốn đễ diễn đạt đúng sự mong
muốn là "chữ và nghĩa "...trong lời thơ !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2007 00:42:20 bởi phu ong >
Cất bước lãng du chưa mõi gối!
Văn thơ hạ bút đã cạn lời !

NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: Hoài niệm tình thơ... - 26.01.2007 00:53:41
0

Trích đoạn: TrucGiang

Chợt còn... chợt mất
 
Bởi nước mắt vẫn muôn đời mặn đắng
Rớt trong thơ phảng phất vị yêu hờn
Điệu vần rung rưng rức lịm hồn đơn
Khung trời mộng chợt lùi xa thăm thẳm

Chưa ra khơi mà thuyền mơ đã đắm
Nụ xuân tươi chưa hé được bao ngày
Rượu ân tình chưa biết vị nồng cay
Trong một thoáng chỉ mơ màng tưởng niệm

Từng góc phố vẫn còn in kỷ niệm
Không gian buồn quyện ngát hương cà phê
Đêm trăng xưa dìu dặt khúc say mê
Theo dâu biển đổi dời… nay đã mất

Giọt lệ thấm môi mình nghe rất thật
Góc trời xa dần lắng bước chân người
Chia hai bờ …lạc lối kiếp nầy thôi
Mình không gặp bởi đời muôn lối rẽ

Tháng ngày qua vẫn đi về lặng lẽ
Phố bừng vui ta hờ hững bên đời
Có nụ cười vừa chợt nở đây thôi
Rồi bỗng tắt xót xa niềm ly biệt

Nuốt giọt đắng nghẹn ngào ai có bíết
Nát tim đau mong nhớ đến nao lòng
Lá vàng khô ngập lối trải bao đông
Chờ một sớm xuân tràn lên vạn vật…

 
TrúcGiang

:: Bài thơ đưa vào TV ::


 
Dòng sông kỹ niệm

Lần đầu Má cho ăn canh rau đắng
Có được đâu rơi nước mắt dỗi hờn
Mái lá nghèo cơm một món độc đơn
Nghe nghèn nghẹn Má dấu buồn sâu thẳm

Loài rau dại của một thời mê đắm
Con dế chắt chiu chăm sóc từng ngày
Cũng bận vang lừng cũng lúc chua cay
Chúng trôi trôi mãi giữa dòng hoài niệm

Gặp bạn cũ ngày xưa bao kỷ niệm
Sớm mai ngồi nhấm nháp tách cà phê
Nhắc huyên thuyên thuở bao thứ ham mê
Không sót một ai đứa còn đứa mất

Mấy mươi năm đã bước qua đời thật
Khép cổng trường xưa đối diện kiếp người
Hợp hợp tan tan còn có nữa thôi
Biết đâu đấy sẽ lại còn lần rẽ

Ở một nơi nỗi buồn luôn lặng lẽ
Món canh rau tiếng dế gáy đầu đời
Rủ nhau về khuấy động mãi hồn thôi
Trong góc thẳm chúng được dành khác biệt

Cọng rau nhỏ bám rể sâu nào biết
Lan rất nhanh tràn ngập cã cõi lòng
Lá khép nép nằm chờ nắng hững đông
Tô canh mượt đượm tình hơn bao vật

NhàQuê

 
(Họa từ bài khởi xướng " Đọc Thơ Nhau" của Huỳnh Ngọc Diêu)
 
 
 
 
Đọc thơ nhau

Thơ em viết sao bùi ngùi cay đắng
Chút buồn thương trách móc giận hờn
Ta đọc mà thắm thiết nỗi cô đơn
Và hiểu được những niềm sâu thẳm

Ta trở lại trong tim niềm say đắm
Tuổi hồng xưa như sống lại những ngày
Những dòng thơ mang nặng những đắng cay
Giọt nước mắt và nụ cười kỷ niệm

Thơ ta viết gợi bao nhiêu hoài niệm
Hương tóc ngày xưa, vị đắng cà phê
Vẫn ước ao hoài một nỗi đam mê
Xin trở lại những ngày xưa đã mất

Thơ ta viết dù rất là chân thật
Lại xẻ chia, phổ biến giữa muôn người
Không một lần, dù chỉ một lần thôi
Ta đề tựa gởi cho nhau riêng rẻ

Muốn biết tin nhau, bên đời, có lẽ
Phải tìm nhau trang báo, giữa dòng đời
Có bao giờ ta viết, chỉ một lần thôi
Thơ ta viết, dành cho nhau riêng biệt

Cứ làm bộ vô tình như không biết
Thơ người xưa dù đọc thuộc nằm lòng
Để bây giờ trong gió bấc tàn đông
Nỗi thương nhớ lại trở về dằn vật

Huỳnh Ngọc Diêu

 
 



 
 
 
 
 

phu ong
  • Số bài : 86
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.12.2006
RE: Hoài niệm tình thơ... - 29.01.2007 06:03:55
0

Trích đoạn: NhàQuê


Trích đoạn: TrucGiang

Chợt còn... chợt mất
 
Bởi nước mắt vẫn muôn đời mặn đắng
Rớt trong thơ phảng phất vị yêu hờn
Điệu vần rung rưng rức lịm hồn đơn
Khung trời mộng chợt lùi xa thăm thẳm

Chưa ra khơi mà thuyền mơ đã đắm
Nụ xuân tươi chưa hé được bao ngày
Rượu ân tình chưa biết vị nồng cay
Trong một thoáng chỉ mơ màng tưởng niệm

Từng góc phố vẫn còn in kỷ niệm
Không gian buồn quyện ngát hương cà phê
Đêm trăng xưa dìu dặt khúc say mê
Theo dâu biển đổi dời… nay đã mất

Giọt lệ thấm môi mình nghe rất thật
Góc trời xa dần lắng bước chân người
Chia hai bờ …lạc lối kiếp nầy thôi
Mình không gặp bởi đời muôn lối rẽ

Tháng ngày qua vẫn đi về lặng lẽ
Phố bừng vui ta hờ hững bên đời
Có nụ cười vừa chợt nở đây thôi
Rồi bỗng tắt xót xa niềm ly biệt

Nuốt giọt đắng nghẹn ngào ai có bíết
Nát tim đau mong nhớ đến nao lòng
Lá vàng khô ngập lối trải bao đông
Chờ một sớm xuân tràn lên vạn vật…

 
TrúcGiang

:: Bài thơ đưa vào TV ::



Dòng sông kỹ niệm

Lần đầu Má cho ăn canh rau đắng
Có được đâu rơi nước mắt dỗi hờn
Mái lá nghèo cơm một món độc đơn
Nghe nghèn nghẹn Má dấu buồn sâu thẳm

Loài rau dại của một thời mê đắm
Con dế chắt chiu chăm sóc từng ngày
Cũng bận vang lừng cũng lúc chua cay
Chúng trôi trôi mãi giữa dòng hoài niệm

Gặp bạn cũ ngày xưa bao kỷ niệm
Sớm mai ngồi nhấm nháp tách cà phê
Nhắc huyên thuyên thuở bao thứ ham mê
Không sót một ai đứa còn đứa mất

Mấy mươi năm đã bước qua đời thật
Khép cổng trường xưa đối diện kiếp người
Hợp hợp tan tan còn có nữa thôi
Biết đâu đấy sẽ lại còn lần rẽ

Ở một nơi nỗi buồn luôn lặng lẽ
Món canh rau tiếng dế gáy đầu đời
Rủ nhau về khuấy động mãi hồn thôi
Trong góc thẳm chúng được dành khác biệt

Cọng rau nhỏ bám rể sâu nào biết
Lan rất nhanh tràn ngập cã cõi lòng
Lá khép nép nằm chờ nắng hững đông
Tô canh mượt đượm tình hơn bao vật

NhàQuê

 
(Họa từ bài khởi xướng " Đọc Thơ Nhau" của Huỳnh Ngọc Diêu)
 
 
 
 
Đọc thơ nhau

Thơ em viết sao bùi ngùi cay đắng
Chút buồn thương trách móc giận hờn
Ta đọc mà thắm thiết nỗi cô đơn
Và hiểu được những niềm sâu thẳm

Ta trở lại trong tim niềm say đắm
Tuổi hồng xưa như sống lại những ngày
Những dòng thơ mang nặng những đắng cay
Giọt nước mắt và nụ cười kỷ niệm

Thơ ta viết gợi bao nhiêu hoài niệm
Hương tóc ngày xưa, vị đắng cà phê
Vẫn ước ao hoài một nỗi đam mê
Xin trở lại những ngày xưa đã mất

Thơ ta viết dù rất là chân thật
Lại xẻ chia, phổ biến giữa muôn người
Không một lần, dù chỉ một lần thôi
Ta đề tựa gởi cho nhau riêng rẻ

Muốn biết tin nhau, bên đời, có lẽ
Phải tìm nhau trang báo, giữa dòng đời
Có bao giờ ta viết, chỉ một lần thôi
Thơ ta viết, dành cho nhau riêng biệt

Cứ làm bộ vô tình như không biết
Thơ người xưa dù đọc thuộc nằm lòng
Để bây giờ trong gió bấc tàn đông
Nỗi thương nhớ lại trở về dằn vật

Huỳnh Ngọc Diêu

 
 



 





DĨ VÃNG....TÀN PHAI

Đời mấy dễ ai chưa từng cay đắng
Khó lắm thay để chẳng dỗi chẳng hờn
Dù đa tình hay lặng lẽ cô đơn
Xin tha thứ để nắng về thêm thắm

Khi được yêu mãi mong tinh say đắm
Dù hoa kia giữ nhụy đến bao ngày
Dù lời yêu có tình tự đắm say
Hay lạnh nhạt đều là dòng kỹ niệm

Chôn đau đớn nơi hoang mồ tưởng niệm
Khói thuốc nồng nguội lạnh tách cà phê
Nơi phố cũ quán nầy khúc đê mê
Lời tình tự...bây giờ...ôi đã mất

Cho tôi biết lời  đâu là chân thật
Để mãi xin khuất phục dưới chân người
Xin một lần...chỉ có một lần thôi
Đời là thế dối chi đường tình rẽ

Cuộc tình xa phố phường sao lặng lẽ
Mối tơ kia sao vội chóng đổi đời
Xin cho ta niềm vui...chỉ chút thôi
Để ta tiếp hết khoảng đường cách biệt

Xa rồi nhé để rồi ta sẽ biết
Tình đâu đây...hay đã mất...mặc lòng
Xin giữ màI như làn sóng bể đông
Luôn đùa cợt vỗ về cùng muôn vật

PO....1/28/07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2007 06:07:46 bởi phu ong >
Cất bước lãng du chưa mõi gối!
Văn thơ hạ bút đã cạn lời !

TrucGiang
  • Số bài : 578
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.12.2006
  • Nơi: Động Hoa Vàng
RE: Như là giấc mơ qua... - 29.01.2007 15:46:02
0

Trích đoạn: phu ong

Cảm ơn chén trà đãi khách của Giang nhé....

XẺ CHIA
Chia sớt bao nhiêu đặng bấy nhiêu
Xẻ sang trăm khó khổ muôn điều
Cố gom cho lắm tình đi mất
Mong góp thật nhiều của lạc tiêu
Tương ứng tương cầu tâm ý hợp
Đồng sàng đồng tịch dạ chẳng trêu *
Sự đời đâu dễ tìm lối thoát
Vạn nẽo bắt đầu bởi chừ yêu.

PO 1/24/07
*Y' nói sự chung thủy khắn khít
nghĩa Chồng tình Vợ...PO hỏng thích
dùng Hán văn...nhưng đôi khi cũng khó
tìm ý mình muốn đễ diễn đạt đúng sự mong
muốn là "chữ và nghĩa "...trong lời thơ !
 
Thế... vẫn hơn
 
Rảnh rang xin nhớ ghé nhà chơi
Dành tách trà sen để đón mời
Hôm nọ lòng buồn rơi nước mắt
Bây giờ tâm tĩnh rạng môi cười
Bạn đem giọt nắng xua u ám
Ta thấy niềm tin lại sáng ngời
Vẫn biết ghét -yêu gây khổ não
Còn hơn vô cảm... đợi tàn hơi !
 
TrúcGiang
 

TrucGiang
  • Số bài : 578
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.12.2006
  • Nơi: Động Hoa Vàng
RE: Như là giấc mơ qua... - 31.01.2007 09:29:21
0
Xuân nầy…
 
Sáng nay nhè nhẹ gió Xuân về
Hoa nở vàng sân bướm rũ rê
Cánh mỏng tung vờn trong nắng sớm
Hương nồng vời vợi khắp trời quê

 
Nhà ai rộn rã vui như hội
Đưa tiếng cười vang thật ấm lòng
Xa cách năm dài sum họp lại
Bên nhau tâm sự thỏa niềm mong

 
Em chẳng còn ai để ngóng chờ
Ngày Xuân càng quạnh quẽ bơ vơ
Trong nhà hương khói buồn nghi ngút
Hình bóng mẹ hiền khuất cõi mơ

 
Có một người yêu cũng hững hờ
Bao nhiêu thương nhớ đọng hồn thơ
Người xa biền biệt chân trời lạ
Đón Tết một mình … dạ ngẩn ngơ

 
Chỉ thấy lung linh giữa khói buồn
Mẹ cười …sao mắt lệ con tuôn
Năm nay đón Tết không còn mẹ
Trống vắng hồn con, chẳng thấy Xuân

 
Rót tách trà thơm dâng kính mẹ
Còn ly rượu ấm nhớ về anh
Và em một cõi trời hiu quạnh
Góp lại từng Xuân cất để dành

 
TrúcGiang

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2007 22:37:11 bởi Huyền Băng >

phu ong
  • Số bài : 86
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.12.2006
RE: Như là giấc mơ qua... - 01.02.2007 07:04:48
0
XUÂN ĐOÀN TỤ

Nhẹ lay tàu lá gió vổ về
Nhỡn nhơ ong bướm mãi rủ rê
Còn thẹ hoa Xuân vì nắng sớm
Còn ước sương mai mé đường quê

Xuân đến Em tôi vui như hội
Tình quê sưởi ấm lại nỗi lòng
Đây rồi...lâu lắm...giờ nhìn lại
Đâu nỗi đợi chờ , nỗi nhớ mong

Thôi nhé hôm nay hết đợi chờ
Hết còn than thở nói....bơ vơ
Bàn thờ Cha Mẹ hương nghi ngút
Bàng hoàng tự hỏi tỉnh hay mơ

Kìa sao cô bé vẫn hững hờ
Đâu rồi mắt biếc dáng tiểu thơ !
Bây giờ cô bé sao trông lạ
Lại còn thờ thẫn...khá ngẫn ngơ

Chắc đã biết yêu nên biết buồn
Lệ tình thường đọng chẳng hề tuôn
Trông Em sao giống nhiều về Mẹ
Giống Mẹ kiêu sa thiếu nắng Xuân

Con luôn thỏa nguyện từ tâm Mẹ
Cảm tưởng về Cha bậc hùng anh
Và Em nữa dù trong hiu quạnh
Có cả trời Xuân....chẳng sợ dành...

PO  1/31/07
Cất bước lãng du chưa mõi gối!
Văn thơ hạ bút đã cạn lời !

TrucGiang
  • Số bài : 578
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.12.2006
  • Nơi: Động Hoa Vàng
RE: Như là giấc mơ qua... - 03.02.2007 17:25:47
0
Tết nghèo
 
Nghe gió xuân về dạ ngẩn ngơ
Mẹ già đau yếu , gánh con thơ
Vợ dầm sương nắng thân tiều tụy
Chồng thất nghiệp ra … khổ chực chờ!
 
Lo lắng...đêm tràn cơn ác mộng
Ngày qua hoảng hốt trước tương lai
Người đông việc ít  không ai mướn
Chẳng vốn  đi buôn … đành bó tay!
 
Lê bước chợ đông lòng trống trãi
Quằn vai cơm áo một màu đen
Mắt dừng xa xót trên hàng quán
Lệ ấm nhoà dâng tủi phận nghèo
 
Vẳng tiếng trẻ thơ ngóng đợi quà
Chập chờn bếp lạnh giữa ngàn hoa
Người vui sắm sửa tưng bừng … Tết
Ai biết khổ đau lắm  cảnh nhà
 
Áo mới phần con không thể thiếu
Thuốc thang cho mẹ chẳng ngừng tiêu
Bàn thờ xôi thịt ba ngày tết
Biết kiếm làm sao được bấy nhiêu!
 
Chân vội quay nhanh chẳng dám nhìn
Cõi lòng tuyệt vọng … tắt niềm tin
Cầu mong phép lạ…. trời không chứng
Chỉ thấy triền miên đắng phận mình.
 
Trúc Giang
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2007 19:50:15 bởi Huyền Băng >

phu ong
  • Số bài : 86
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.12.2006
RE: Như là giấc mơ qua... - 04.02.2007 10:02:19
0
NHỦ THẦM

Nghèo thì khó kiếm ai bằng ta
Bởi lẽ số là chẳng có cha
Côi cúc mẹ tôi , tình gãy gánh
Dặm trường một bóng kiếp lê la
Cỏ rau thay gạo , cơm là cháo
Nệm ấm đổi rơm , muối thế gà
Vạn cảnh nhân sinh cơn túng quẫn
Khóc thì có khóc...lệ nào sa !

PO 2/2/07
Cất bước lãng du chưa mõi gối!
Văn thơ hạ bút đã cạn lời !

unghoadaphu
  • Số bài : 141
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 30.01.2007
RE: Như là giấc mơ qua... - 04.02.2007 10:58:50
0
Nghèo là do bởi trời ban
Vui lòng nhận lấy thở than làm gì ?
Tình yêu thì nói làm chi
ước mong nhưng lại ra đi , không về...
 
Vô đề - 1 / 07
 
tiểu-sinh là Ứng Hoà Dã Phu đến từ GOSSIPVN.NET
rất cám ơn các bạn đã tạo ra một Vườn Thơ rất phong phú
xin chân thành cảm ơn

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 20 trang, bài viết từ 31 đến 60 trên tổng số 587 bài trong đề mục