Chiếc áo dài
Chiếc áo dài, em may từ dạo ấy
Màu cam hồng, tươi như tuổi Xuân em
Đường vân nổi, trắng mịn hình ốc xoắn
Áo không dài không ngắn đủ đẹp thôi
Em bỏ cả buổi chiều đi lựa vải
Trời trắng trong, nắng sáng đẹp vô cùng
Dãy phố hàng rộn rịp người qua lại
Em hoà mình trong đám khách sắm Xuân
Da em trắng, mặc áo vào thêm đẹp
Như cô dâu trong ngày cưới theo chồng
Anh khen quá, má em hừng đỏ thẹn
"Quê quá thôi", em nguýt mắt cười duyên
Từ dạo đó chiếc áo dài em mặc
Khắp đường đi rộn rip cả trời Xuân
Anh làm khách đưa chìu em vạn ngã
Thương yêu nhiều, không gợn chút bâng khuâng
Đã xa cách bảy năm rồi không thấy
Chiếc áo dài em mặc lúc lên thăm
Trong tủ kín, chiếc áo dài buồn bã
Theo thời gian, kỷ niệm cũng phai dần...
Chiếc áo cũ, chẳng bao giờ thấy lại
Bỏ người xưa, em khoác áo theo chồng
Chiếc áo cũ chia xẻ niềm tâm sự:
"Mặc áo nầy, ai có thấy buồn không!"
Thanh Huy