Đếm thu Anh vẫn mong một ngày thu nắng ấm
Người xưa lại về rộn rã bên anh
Như ngày nào ngây thơ khờ khạo
Ngẩn ngơ rơi một chiếc lá trên cành.
Anh vẫn đợi mỗi lần thu tới
Lá vàng rơi xao xác chân đi
Mắt thờ thẫn một góc trời xanh thẳm
Đâu xa xôi lời gió nói gì?
Anh vẫn ước một chiều thu không đợi
Chợt run người nhận một lá thư
Chợt ngẩn ngơ nét chữ xưa mực tím
Những vần thơ lạc vận tự bao giờ.
Anh vẫn muốn đôi lần dạo bước
Chợt xao lòng một mái tóc buông lơi
Chợt khắc khoải trông một đôi mắt biếc
Lại chợt bâng khuâng nhớ đến một người.
Anh vẫn mong một ngày người trở lại
Một lần thôi cùng ngắm nắng thu đưa
Một lần thôi chân đạp trên xác lá
Nghe thu như tan dưới bước người xưa.
Anh vẫn mãi ước một điều không thể
Người chợt quay về như những ngày xưa
Và anh lại đếm mỗi lần thu tới
Rồi đếm thu đi…
Đếm mãi…tận bây giờ.
Hoàng TN
Sài Gòn 30/10/2006