thơ chương ngọc

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 5 trang, bài viết từ 61 đến 90 trên tổng số 133 bài trong đề mục
Tác giả Bài
chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 25.04.2009 16:50:34
Dối lòng, tự dối lòng

Em dối mình đã quên được anh.
Dối lòng, tự dối lòng
Em dối mình mãi không cần anh.
 
Có ngờ, nào có ngờ
Kí ức dễ đâu nhạt phai.
Có ngờ, nào có ngờ
Mãi mãi trái tim về anh.
 
Mỗi ngày, và mỗi ngày
Nước mắt em thầm rơi.
Mỗi ngày, và mỗi ngày
Nỗi nhớ anh nào vơi.
 
Biết rằng, dù biết rằng
Đã mãi không còn anh.
Biết vậy, dù biết vậy
Nhưng làm sao quên anh?
 
Ngày tháng thật dài với bao sầu thương
Vắng anh thật rồi, nỗi đau còn vương.
Nhớ anh thật nhiều có hay người ơi
Xót xa lòng này nước mắt đầy vơi?
 
Biết rằng tội tình khiến anh lìa xa
Hối hận thật nhiều biết bao ngày qua
Xin người trở về với em, cạnh em
Thứ tha lầm lỗi cho em hỡi người...
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 25.04.2009 16:51:55
Đôi lúc thấy buồn chỉ muốn rơi nước mắt

Rồi lại bần thần, chẳng hiểu khóc vì sao?
Chất chứa trong lòng bao nhiêu điều sầu não
Rồi tự hỏi lòng, làm sao để nói ra?
 
Mình chẳng hiểu mình, ai sẽ hiểu mình đây?
Giá là cỏ cây thì phải đâu buồn thế?
Vì sầu cỏ cây còn nói ra cùng gió,
Còn sầu riêng mình, riêng mình biết mà thôi.
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 25.04.2009 16:52:58
Muốn khóc, muốn quên, muốn không còn suy nghĩ

Chỉ cần lặng im, lặng im và lặng im
Chỉ mong con tim đừng nhói từng giây phút,
Xin những u sầu, quặn thắt mãi chìm sâu...
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 25.04.2009 16:54:23
Xuân đi ngủ chờ thời gian trôi chảy,

Một chút nắng, một chút gió
Vẫn ở lại
Góp với hè sang dòng tâm sự chia li.
 
Hè sang, có ai hay
Nỗi lòng tháng sáu, buồn xanh xao
Tìm đâu tiếng ve giữa lòng thành phố
Chỉ có tiếng xe qua và tháng sáu buồn.
 
Chiều lang thang trong công viên,
Chân bước điềm nhiên mà lòng nghe khắc khoải
Thoáng nghĩ ai treo nỗi lòng vào tháng sáu
Và có mưa hay nước mắt một ai kia?
 
Hè đi gần một nửa quãng đường
Tháng sáu chênh vênh
Khẽ nghiêng mình run một vài nốt nhạc
Ừ nhỉ! Chỉ hoáng chốc thôi, rồi tháng sáu sẽ qua...
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 25.04.2009 16:55:31
Em ngồi trong khoảng vắng

Giọt cà phê rơi đắng trong lòng,
Đợi chờ mong manh một bóng dáng,
Chỉ thấy nắng hạ lang thang
Phố vắng người qua...
 
Em đếm thời gian lướt qua làn tóc
Bâng khuâng chực khóc, nỗi cô đơn,
Chợt cơn mưa đổ vội
Nhòe ướt bước người qua
Không gian hóa bơ vơ.
 
Mưa đầu hạ, mưa nhanh và mưa vội,
Mưa dội vào lòng chút rét hư hao,
Chiếc lá lìa cành bơ vơ quá
Từng giọt rơi, nặng trĩu phiến mỏng manh,
Những sắc xanh dĩ vãng.
 
Và mưa, mưa đầu hạ, mưa buồn như khóc
Em vẫn chờ, giọt cà phê thêm đắng,
Mưa vô tình đùa làm ai tóc rối
Nép dưới mái hiên trốn những nhạt nhòa.
Sao anh chưa tới?
 
Mưa cứ rơi, từng giọt tan bong bóng
Vào không gian theo ngầu đục dòng trôi.
Trang thơ em viết vội,
Nhòe ướt một giọt mưa,
Mưa đầu hạ, mưa ướt nhòe mi ai?
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 25.04.2009 16:56:54
Một ngày thật buồn người đã đến bên em

Nhẹ nhàng, nồng nàn người trao em tình yêu.
Từng nhịp bồi hồi con tim em xao xuyến
Lắng nghe thời gian từng nhịp trôi.
 
Và rồi một ngày người lặng lẽ xa em
Giọt lệ tràn trề bờ môi em mặn đắng
Lời yêu ngày nào giờ cứa nát tim em
Cớ sao người ơi, sao nỡ đành quên?
 
Giờ đây cô đơn mình em trong căn phòng vắng,
Hoàng hôn buông rơi lả lơi không gian nhạt nắng
Tình anh trao em vội bay cho em ngày tháng
Đắng cay, nghẹn ngào bao lời yêu...
 
Vì sao anh nỡ đành quên bao câu hẹn ước
vì sao anh nỡ vội bước không câu giã từ
Vì sao anh nỡ xa em, xa em mãi mãi
Để em bơ vơ, lệ cay đắng rơi từng đêm?
 
Làm sao em quên ngày tháng anh cho em hạnh phúc
Khi những ấm êm ngày xưa đã phai nhạt màu,
Khi những giấc mơ bình yên đã vội tan mau
Khi chỉ mình em ngày tháng u sầu_ vắng anh rồi...
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 25.04.2009 16:58:45
0
điệp khúc đêm không anh
 
 

Đêm từng đêm chỉ riêng mình em

Lệ hoen bờ mi, đôi môi ướt mềm
Giọt sương lạnh căm đậu trên bờ vai
Nỗi niềm này ai có thấu?
 
Ngồi mong thời gian sẽ qua thật nhanh
Để phai mờ bóng dáng anh trong đời.
Ngồi mong thời gian sẽ qua thật nhanh
Cho giấc mơ chìm vào dĩ vãng.
 
Giấc mơ về anh, giấc mơ không mong chờ
Chỉ mong được quên cớ sao không thể quên?
Từng đêm, từng đêm em vẫn mơ về anh
Nỗi nhớ thêm dày vò con tim héo khô...
 
Cầu xin thời gian hãy qua thật nhanh
Để không còn mơ thấy anh mỗi đêm,
Để quên được anh, trái tim bình yên
Không còn nước mắt khẽ rơi từng đêm.
 
Bao nhiêu ngày qua ngỡ rằng sẽ quên
Sẽ sống vô tư như chưa có anh
Nhưng có ngờ đâu anh vẫn trong mơ
Giấc mơ từng đêm, giấc mơ không mong chờ...
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 25.04.2009 16:59:58
Có những lần sau cơn mưa

Em nhìn trời
Và phát hiện ra cầu vồng bảy sắc
Lung linh ánh sáng diệu kì.
 
Cầu vồng rực rỡ
Như tình yêu vừa chớm, đẹp như mơ,
Ẩn trong đó những vần thơ
Mỗi bụi nước dại khờ...
 
Cầu vồng lung linh
Em muốn chạm tay vào dòng màu sắc
Mơ hồ, em cảm nhận
Một nhịp cầu bắc mãi chốn xa xôi.
 
Ôi tình yêu, cầu vồng bảy sắc
Nhiệm màu, huyền diệu
Mà sao xa lắc
Những thắc mắc em, bụi nước mong manh...
 
Và em thấy anh
Đứng trên đó, trên cầu vồng bảy sắc
Em vẫy gọi, tình yêu mong manh
Những bụi nước long lanh dưới ánh mặt trời.
 
Và em thấy em
Rơi trượt trên cầu vồng
Đuổi theo tình yêu vào hư không,
Cầu vồng biến mất, chỉ còn bâng khuâng một chân trời...
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 25.04.2009 17:02:01
Đã bao lần em nói nhỏ cùng anh

Suốt muôn đời tình em là duy nhất,
Trao về anh, mình anh thôi, có biết
Mãi sâu nồng, tha thiết tiếng yêu anh.
 
Em hay đâu trong dòng đời mải miết
Những câu thề như nước chảy biển xanh
Biển bao la, và sóng hòa trong sóng
Sóng xô bờ cuốn theo những mong manh.
 
Phải chi ngày nào đừng hứa hẹn cùng anh
Đừng mang bao la đến đời anh làm sóng,
Đừng đem nước mặn dập lửa tim nóng bỏng,
Đừng gắn yêu thương với sóng nươc vô tình...
 
Phải chi ngày nào đừng hứa hẹn cùng anh,
Để hôm nay không thấy lòng tê lạnh,
khi nhìn anh giấu buồn trong vô vọng
Chờ sóng vô tình trôi đi những cô đơn...
 
Em giận mình, hờn trách những vu vơ,
Những ngây thơ, những ngẩn ngơ, khờ dại
Hứa làm gì để mất anh mãi mãi
Cho sóng vô tình xô mải miết ngàn năm?
 
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 25.04.2009 17:03:29
Còn lại gì cho nhau khi những dấu yêu nhạt màu

Còn lại gì cho nhau khi nụ hôn trao hờ hững?
Từng lời nói yêu xưa giờ mặn đắng nghẹn ngào,
Dối gian  trao nhau, câu yêu thương vụt bay.
 
Còn lại gì cho nhau khi trái tim nguội tình?
Còn lại gì cho nhau khi anh không còn yêu?
Lời cay đắng trao em, lòng gian dối trao em
Anh vô tâm đành quay gót không biệt li.
 
Còn gì đâu người hỡi những kí ức hôm nào
Mình kề vai cùng nhau, trái tim chung một nhịp
Lặng ngồi nhìn sao khuya, sương ướt đôi vai gầy
Bàn tay nắm bàn tay, ấm êm bao câu thề?
 
Còn gì đâu người hỡi những kí ức hôm nào
Người trao em nụ hôn ngây ngất đôi môi mềm
Người trao em lời yêu xao xuyến trong tim này,
Ánh mắt người nhìn em, bao nhiêu đắm say?
 
Rồi người đi vội đi, câu dối gian tặng em
Nụ hồng xưa tàn úa, đôi mi em ướt mềm.
Rồi người đi vội đi, bao đắng cay gửi em
Câu yêu xưa chìm đắm dưới đáy sâu  đại dương...
 
Chỉ còn em lẻ loi khóc cho bao kỷ niệm
Lòng quặn đau từng cơn lúc anh vui bên người
Đành lòng quay mặt đi dấu tiếng nấc nghẹn ngào
Biết mất anh thật rồi, sao tim em quá đau?
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 25.04.2009 17:05:09
Kỷ niệm nhạt nhòa tàn theo ánh nắng

Còn nhớ không anh, ngày tháng vui buồn?
Giờ chỉ còn lại mình em đêm vắng
Bơ vơ một mình giọt đắng vội tuôn.
 
Đừng buồn làm gì người yêu anh hỡi
Đừng khóc chi em để mãi thêm sầu.
Lòng này cạn tình, còn gì trao nhau
Chót lưỡi đầu môi, ai muốn vậy đâu.
 
Thì thôi đành quên ta chia tay nhau
Níu kéo làm gì, tình cũ còn đâu.
Thì thôi đành quên ta chia tay nhau
Níu kéo làm gì, giọt sầu thêm đắng.
 
Ngày mai người ơi hai phương trời xa
Xin hãy lau phai những kỷ niệm buồn
Còn giữ trong đời kí ức về nhau
Để nhớ trọn đời và mãi ngàn sau.
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 25.04.2009 17:06:23
Ngày dông bão cánh hồng tàn úa,

Ngày xa anh lòng em úa như hồng.
Trong giấc mơ thấy anh_ thời quá khứ
Tỉnh dậy_ bàng hoàng anh không ở bên em.
 
Biết là khổ đau sao vẫn phải xa nhau?
Có phải tình ta không thể nào hơn được
Bởi tình ta_ phù du _ là sự thật
Đến ngàn lần vẫn sự thật ấy thôi?
 
Em dẫu thật lòng, anh vẫn dối gian
Giữa bao người, em là người thứ mấy?
Dù làm ngơ em luôn nhận thấy
Trong tình anh em chưa là kẻ đến sau.
 
Phải làm sao để giữ được nhau,
Khi trái tim anh muôn sắc màu, muôn ngả?
Đã cố gắng, em đã làm tất cả
Tỉnh dậy, bàng hoàng, anh đã cách xa em.
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 25.04.2009 17:07:50
0
EM VÀ BIỂN
Về cuối chân trời xanh trải nỗi bao la
Cất giữ trong lòng bao khúc ca than thở,
Mỗi lúc bão lòng thêm dâng trào nỗi nhớ
Giận dữ thét gào sao vẫn thấy bơ vơ.
 
Sóng nối tiếp sóng bạc đầu ngàn khao khát,
Vùng vẫy quay cuồng tan nát những hờn ghen
Tìm kiếm xa xôi con sóng nào trọn vẹn
Không cuốn theo mình những bèo bọt biển xanh.
 
Khi em có anh là biển xanh yên ả
Con sóng rì rào vang dịu một khúc ca
Lời hát yêu thương sóng xô bờ mải miết
Dịu ngọt vô cùng_ môi hôn_ những thiết tha.
 
Những lúc không anh lòng bao la trống trải,
Hờn ghen vô hình dày vò mãi con tim
Đã cố lặng im nhưng nghe lòng sóng dậy,
Dồn dập xô bờ, không nguôi, mỗi phút giây.
 
Em như biển xanh đổi thay từng khoảnh khắc
Êm ả, hiền lành, chưa chắc đã bình yên.
Từ trong sâu thẳm con sóng lòng mơ ngủ
Thoáng chốc cuốn tràn trôi theo những phù du...
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 25.04.2009 17:09:13
0
 TÌNH EM_ TÌNH BIỂN
Có bài thơ về chuyện tình sóng _ biển
Một thưở nào em đã đọc, lúc còn bé con.
Và em đã mơ, kiêu hãnh một niềm tin
Em ước mình là biển.
 
Em nghĩ tới một ngày mai
Có anh là sóng, còn ai kia là vầng trăng
Em sẽ chia đôi trái tim về hai ngả
Són một bên và vầng trăng một bên.
 
Đó chỉ là ước mơ của tuổi thơ đã qua
Lúc trái tim còn nhiều ngây ngô hoang tưởng
Lúc nghĩ suy còn vương màu cổ tích,
Lúc ấy em chỉ biết ước mơ.
 
Hôm nay em nghĩ tới phần kết bài thơ xưa.
Sóng đã bỏ đi và cô đơn mình biển,
Có lẽ vầng trăng cũng ẩn sau mây tối
Sẽ chỉ còn riêng mình biển mà thôi...
 
Cũng hôm nay lúc chỉ còn mình em,
Trong cô đơn em đã ước khi xưa mình đừng mơ là biển,
Đừng muốn có cả hai: vầng trăng và sóng
Sẽ không có phút giây này ngậm ngùi khóc ăn năn.
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 25.04.2009 17:10:21
0
   CUỐI NGÀY
Cũng nắng hoàng hôn màu nhàn nhạt
Những khao khát đã qua_ ngày tàn.
Thương một giọt sương đậu bông phù dung úa,
Nặng nề nghe một tiếng than van.
 
Cũng lá rơi, lá lìa cành, lá héo
Chỉ còn kí ức một thoáng heo may
Rưng rưng đôi mắt cay dòng lệ
Dĩ vãng xóa mờ lối đi về.
 
Nụ hoa non đã thành bông tàn úa,
Màu nhị vàng là dĩ vãng xa xôi,
Nắng lang thang lướt qua rồi đi vội
Để lại cuối ngày nỗi bơ vơ.
 
Qua hết rồi những giây phút mộng mơ
Ong bướm vẩn vơ khi sắc hoa còn thắm
Khi những kiêu hãnh vùi vào trong sâu thẳm,
Để lại ngậm ngùi những khoảnh khắc đã qua.
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 25.04.2009 17:11:33
0
      MƯA KỶ NIỆM
Em quen anh một buổi chiều Đà Lạt
Mờ trong sương, tê lạnh một làn mưa.
Em quen anh một buổi chiều Đà Lạt
Mưa lạnh hoen mi còn ướt đến bây giờ.
 
Đà Lạt ơi còn nhớ kỷ niệm qua,
Em đã đánh rơi một nụ hôn nồng thắm
Bờ hồ Xuân Hương không hoàng hôn tím ngắt,
Chỉ lần đầu em đã đánh mất tình anh.
 
Dòng nước Xuân Hương lững lờ trôi
Mờ trong sương kí ức chiều Đà Lạt
Anh xa em, xa dần cùng kỷ niệm
Những giọt mưa còn ướt đến bây giờ...
 
Đà Lạt ơi còn giữ kỷ niệm qua,
Khi em từ chối bàn tay anh ấm áp.
Em vô tình vì em ngây dại quá
Không nhận ra mình đã làm tê lạnh một trái tim?
 
Chiều Đà Lạt ấy, hồ Xuân Hương không hoàng hôn tím
Mưa vẫn là mưa, chỉ rơi ướt một làn mi.
Anh xa rồi, xa luôn chiều Đà Lạt
Mưa bây giờ là lệ khóc chia li...
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 25.04.2009 17:13:20
0
MƯA VÀ KỶ NIỆM
Một ngày anh đến, một ngày mưa bay
Từng giọt nhẹ lăn ướt tóc mây dài
Bờ hồ, dương liễu tắm mưa lả lướt
Một nụ hôn nồng anh gửi mi em.
 
Ngày anh đi, một ngày mưa rơi
Mưa lạnh căm, mưa thấm buốt từng lời.
Bờ hồ, một nụ dương liễu rụng
Không lời giã từ, ngoảnh mặt anh đi.
 
Ngày không anh, một ngày có mưa.
Mỗi giọt rơi không là mưa kỷ niệm
Trong chiêm bao, em là thân dương liễu
Đứng bên hồ riêng một bóng cô liêu.
 
Khi quên anh rồi, một ngày không mưa
Gió vu vơ, dương liễu lay lả lướt.
Nắng lên nhẹ sưởi khô mưa kỷ niệm
Mi em khô rồi những giọt mưa xưa...
 
phương

kimrbl
  • Số bài : 2805
  • Điểm: 9
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.07.2008
RE: thơ chương ngọc - 25.04.2009 19:32:19
0
Trích đoạn: chương ngọc

bến không thuyền



con đò buồn một chiều không cập bến,


trôi lững lờ muốn đến khoảng trời xa,
bờ cô liêu hoa gạo rớt la đà,
màu đỏ khóc thuyền xa thân bến lẻ.





Con đò xưa chở ước mơ
Đi qua bến cũ hững hờ trôi xuôi
Năm xưa hoa gạo tặng người
Hẹn mùa bông nở chung đôi chuyến đò...
 
kimrbl


K.N 

nợ lòng 
TÔI BÁN NỖI BUỒN 
EM ĐI BƠI
Tập làm thơ Đường 

 

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 27.04.2009 19:28:02
người vẫn gọi em là thiên thần bé nhỏ.

bốn ngăn tim người riêng em có một ngăn?
người có biết không, giọt nước mắt thiên thần,
vẫn ướt khóe mi khi giận người hờ hững.
 
người là thần tiên đã tuổi đời đứng bóng,
em là thiên thần còn lóng ngóng trẻ con.
hội ngộ nhân gian duyên phận chẳng đầy tròn,
thế thái nhân tình còn bao điều ngăn trở.
 
bao giấc mơ hoa mộng đời đành tan vỡ.
gãy cánh thiên thần ngơ ngẩn những vần thơ.
ông nguyệt se duyên chỉ buộc sợi tơ hờ,
tụt mối sợi hồng khi giấc mơ vừa chớm.
 
đành để yêu thương hóa thân thành nắng sớm,
cắt cánh trảc trời, âm thầm lượm thơ rơi.
một trái tim non vẫn dành chỗ cho người,
dẫu đến muôn đời còn duyên trời cách trở...
 
chương ngọc
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 27.04.2009 19:29:14
0
ghen

 
có những ngày biển lả lướt với trăng,

để sóng ghen hờn cuộn dâng thành bão tố.
sóng thét gào tràn bờ cơn cuồng nộ,
trời trắng gió mưa, ngăn trở biển gặp trăng...
 
biển biết lỗi lầm năn nỉ sóng dịu êm,
để mỗi đêm về sóng dạt dào tiếng hát,
sóng ru miên man bãi cát dài rạo rực.
sóng cát vui vầy nên biển cũng hờn ghen...
 
biển giận âm thầm nên con sóng cuộn dâng.
biển chẳng trách hờn, sóng bạc đầu day dứt.
sóng, biển yêu nhau mà không lời thổ lộ,
chỉ biết ghen hờn cho cuồng nộ bão dông.
 
chương ngọc
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 27.04.2009 19:30:14
0
ru anh

 
ru anh giấc nông sâu,

quên tháng ngày dãi dầu.
ru anh tình bền lâu
dù bạc đầu vẫn nhớ.
 
ru anh vào giấc mơ,
nơi tình em đợi chờ.
ru anh vào giấc mơ,
nơi tình em bên bờ.
 
ru anh tình thơ ngây,
trọn tim yêu tròn đầy,
như trời mãi ngàn mây,
như biển dâng sóng đầy.
 
ru anh đầy yêu thương,
lời vương mang tình nồng.
ru anh, anh biết không,
bằng tình trong đáy tim?
 
chương ngọc
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 27.04.2009 19:31:30
em khóc, trong một chiều

nắng buồn sắc phiêu diêu.
em khóc, trong một chiều,
mây ngậm ngùi cô liêu...
 
em khóc khi ngày qua,
gió dật dờ cánh diều,
phù dung héo màu hoa,
nhan sắc đã tiêu điều.
 
ôi, tình yêu, tình yêu
là nước mắt mỗi chiều.
là muôn triệu nỗi đau
khi thương yêu úa màu.
 
hạnh phúc khi có nhau
để xa thành nỗi sầu,
kóc cạn đáy mắt sâu
cho đến ngày bạc đầu.
 
vì ngày vội qua mau,
vì có nhau phút giây.
người đi tình còn đây,
mỗi chiều nước mắt đầy...
 
 
chương ngọc
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 27.04.2009 19:32:45
anh về đi, tình còn gì để tiếc,

âm u mịt mù trời biếc tìm đâu?
anh vô tâm gieo tình xuống bể sầu,
làm đuối chết tình đầu tôi ngây dại.
 
anh gian dối những lời xưa ân ái,
lấy ngọt ngào xát muối trái tim tôi.
tim yêu thương tôi trao hết anh rồi,
anh nhận lấy để rồi anh phàng phũ.
 
ngày hạnh phúc như cành hoa héo rũ,
tôi tỉnh bừng giấc ngủ hết chiêm bao,
anh cứ đi, đi về chốn nơi nào.
tôi lăngh lẽ đào chôn tình gian dối...
 
chương ngọc
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 27.04.2009 19:33:50
0
nợ

 
em nợ ông trời một sợi duyên tơ,

nên phải trả anh một kiếp đợi chờ.
vì tơ vội đứt nên tình dang dở,
vay món ân tình, trả nợ con tim.
 
em trả anh bằng ngày tháng lặng im,
yêu thương đơn phương trong tim cất dấu.
để khi bên anh sầu vương ngấn lệ.
hạnh phúc mặn nồng  chỉ  vẽ trong mơ.
 
em trả anh bằng cả trái tim thơ,
tình yêu lặng câm không bờ, không bến,
trả bằng một kiếp bên anh thầm lặng.
món nợ chưa tàn, em trắng đôi tay.
 
trả anh tuổi xuân ngày tháng em phai.
trả những phút giây trôi dài nỗi nhớ.
trả những đêm trắng trong mơ khóc tủi.
trả một đời vẫn nợ sợi duyên tơ.
 
chương ngọc
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 27.04.2009 19:35:15
em  sang gang một ngày trời mưa đổ,

pháo rộn ràng em mặc áo cô dâu,
nụ hoa xinh lộng lẫy điểm mái đầu.
em hanh phúc bước qua cầu duyên mới.
 
anh đứng lặng để mưa rơi ướt áo.
tim quặn sầu muốn gào gọi tên em.
vội qua nhanh bao ngày tháng êm đềm,
ham phú quý em quên bao hẹn ước?
 
ôi thời gian, thời gian trôi như nước,
tôi nghẹn ngào nhìn em bước qua tôi.
rượu giao bôi em uống với ai rồi,
tôi đứng lại giữa đời thân lỗi hẹn.
 
cầu hạnh phúc em vui bên duyên mới,
tôi một mình nhìn đời mãi êm trôi.
đến bên tôi nhưng em đã đi rồi,
tôi đứng lặng khóc những lời yêu cũ.
 
chương ngọc
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 27.04.2009 19:36:51
trong mưa bến vẫn đợi thuyền,

dầm trong thương nhớ tóc huyền pha sương.
bến buồn thuyền có cảm thương,
hay thuyền vẫn mải tha huông không về,
hay thuyền đi lạc bến mê,
dao du tận chốn sơn khê xa vời?
mỗi chiều mưa vẫn mưa rơi,
thuyền đi chưa lại, bến thời vẫn mong.
một trời mưa trắng hư không,
màu hoa gạo đỏ đã hồng sắp phai,
thời gian bào héo hình hài,
bến lòng vẫn vững một hai chờ thuyền.
bến thuyền còn phận còn duyên,
còn chờ còn đợi dù uyên đôi đường.
cho dù xa cách muôn phương,
thuyền ơi xin hãy tìm đường về đây.
về đây với bến su vầy,
cùng dòng trong đục vui say tháng ngày...
 
chương ngọc
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 27.04.2009 19:37:57
trang lưu bút chuyền tay nhau thổn thức,

gói yêu thương thành những bức thư dài.
phượng đỏ trời vội đến lúc chia tay,
màu chói loá nên cay nhòa sống mũi?
 
dăm nhóm bạn ôm buồn vui lẫn lộn,
mắt nhạt nhòa chạy trốn  phút biệt li,
ngồi nhìn nhau không biết nói câu gì,
vì mai thôi mỗi đứa đi mỗi ngả.
 
trang sổ trắng cất món quà bé nhỏ,
cánh phượng buồn ghép đỏ cặp bướm hoa.
trao tay nhau vài đưá bỗng khóc òa,
và tiếng hát hòa vào cùng tiếng khóc.
 
ai cũng tiếc những ngày chung lớp học,
tiếc những giờ lăn lóc ổi xoài me...
chuyền tay nhau vài đứa một cốc chè,
luôn rộn tiếng bạn bè cười vui vẻ...
 
rồi hè đến vội che đi nỗi nhớ,
những tháng ngày hạnh phúc cạnh bên nhau.
hẹn mùa sau khi phượng đã nhạt màu,
lại sum họp, bạn thân yêu dấu nhé!
 
chương ngọc
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 27.04.2009 19:39:12
hạ buồn để rơi màu phượng đỏ,

đốt yêu thương bỏ ngỏ trên cành,
cháy rực trời ngàn lá vẫn xanh,
tháng năm, hè rồi ư? nhanh quá!
 
mới hôm qua vài búp non chen lá,
chơi hững hờ thơ thẩn gió xuân qua,
chợt hôm nay ai cất tiếng vỡ òa:
hè đã tới, xuân qua, hè đã tới!
 
hàng phượng vĩ nở hoa thay áo mới,
nắng chói lòa hào hứng với cuộc chơi.
nghe xôn  xao giữa rực rỡ đất trời,
chợt thấy lòng sao chơi vơi trống trải?
 
sẽ như xuân, hè đâu là mãi mãi,
nay chớm hè mai đã lại thu sang,
trong miên man, thời gian lướt vội vàng,
chỉ kịp để bao ngỡ ngàng tiếc nuối.
 
sắc phượng đỏ, hoa có bao nhiêu tuổi,
rực rỡ gì một khoảnh khắc hè thôi?
trong trang vở, ngập ngừng tôi giữ lại,
cánh phai màu để hè đến ngày mai...
 
chương ngọc
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 27.04.2009 19:40:25
câu hát ầu ơ, mẹ ru tuổi còn thơ,

em vào giấc ngủ cánh cò trắng mộng mơ.
đồng lúa một màu thẳm xanh đâu bờ bến,
lúa reo dạt dào ru gió khúc ầu ơ...
 
tuổi thơ em lớn cùng lời ru mẹ hát,
lớn cùng cánh cò trên bát ngát đồng xanh,
những bông lúa thơm trĩu vàng mùa no ấm,
niềm vui âm thầm trán mẹ lấm mồ hôi.
 
tuổi thơ em lớn cùng lời ru êm trôi,
đi bốn phương trời vẫn nhớ lời ru mẹ.
thoảng trong kí ức những lời ca rất nhẹ,
em bước vào đời cùng lời mẹ ầu ơ...
 
khi lớn lên rồi ai ru em tuổi thơ?
lo toan cuộc đời còn giấc mơ cò trắng?
đồng lúa ngát xanh chẳng nơi nào em thấy,
còn đâu dạt dào gió hát những lời xưa?
 
khi lớn lên rồi còn đâu những chiều mưa,
mẹ ôm vào lòng ru tuổi thơ em lớn?
cuộc sống thăng trầm bao bon chen vất vả,
tìm giữa bộn bề còn đâu những lời ru?
 
chương ngọc
phương

chương ngọc
  • Số bài : 138
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.04.2009
RE: thơ chương ngọc - 28.04.2009 18:15:21
tàn đêm rồi ta vẫn kiếm cơn say,

mắt môi nhé thôi ngày mai quên lãng
lấy chén cay níu chân anh lãng tử,
qua đêm dài ta như một giấc mơ.
 
thôi anh nhé hết tình thơ ân ái,
anh không dừng những mê mải cuộc chơi,
chân lang thang vô định giữa cuộc đời
tôi vô phận là nơi anh bến đỗ.
 
mai vẫn thế, đời dạt xô sóng nước
anh xuôi chèo, gạt nhẹ nước ra đi.
trôi lang thang không vương vấn điều gì,
đâu tiếc nuối một khi, bờ bến lạ.
 
ta ngẩn ngơ, anh bước qua vội vã,
chuốc men sầu cho quên những ngày qua.
trong cơn say nước mắt vẫn nhạt nhoà.
thân bờ bến khóc oà, thương thuyền cũ.
 
chương ngọc
phương

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 5 trang, bài viết từ 61 đến 90 trên tổng số 133 bài trong đề mục