TRỞ GÓT TÌNH XA
Trở gót thu về trong nắng mai
Gió gom cánh lá gầy hình hài
Nhặt bao xác mộng vàng xưa nhớ
Chờ mãi tình thu đợi miệt mài
Cành phượng rưng sầu còn sót lại
Bâng khuâng nhìn bước người về đây
Gọi thầm có phải xa xưa ấy
Lỡ giấc tình thơ dỡ bước ngày
Trăng thắp nến lòng soi lối sang
Nửa vầng nghiêng mặt nấp bên đàng
Nghé nhìn thềm cũ bên hiên cũ
Có phải Tình Xa về muộn màng ?
LẺ BÓNG
CHIỀU THU
Trở gót tình xa đã muộn màng
Người về chốn cũ đã thu sang
Buồn trông chiếc lá chiều thu rụng
Xót mình mỏi gót nẻo quan san
Giờ trở về đây sao vắng tanh
Vườn thu xơ xác, nhện buông mành
Ta đi, người cũng sang thuyền mới
Ta lỡ đò duyên, lỡ cuộc tình
Ừ nhỉ, mà mình có hẹn đâu
Làm sao có thể trách gì nhau!
Giờ người yên ấm trong hạnh phúc
Gió lạnh chiều thu, chỉ ta sầu
......
QH
Ái dzà ! Bỗng dưng Nhà sư gõ mõ chuyển chủ đề, khiến tín nữ gãi đầu một giây để suy nghĩ ! ... Hình như xưa thật là xưa lúc còn đi học Nhà sư gõ mõ bị cô kia sang thuyền mới, nên bây giờ còn buồn ! He he he ... biết rổi, để tín nữ họa thử xem có được hông nha ! Có gì hổng đúng thì Nhà sư gõ mõ chỉnh sửa nghen !
HẠ TRẮNG SÂN TRƯỜNG
Một ngày xưa ấy đã xa xôi
Hạ trắng rơi quanh ghế đá ngồi
Người mãi đợi chờ ai chẳng tới
Để sân trường vắng ... bóng đơn côi
Gió thấy tội tình nên mách : thôi !
Người đừng chờ nữa ... nàng đi rồi
Phượng hồng thua thắm màu áo cưới
Nàng đã sang ngang ... buồn lẻ loi
Từ dạo xa xưa vẫn nhớ hoài
Mỗi lần thời tiết chuyển màu phai
Hạ đi, thu đến vàng thay lá
Thổn thức Tình Xa ... lòng u hoài
LẺ BÓNG
9/8/2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2013 21:48:46 bởi LẺ BÓNG >