nơi tình yêu bắt đầu!

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 5 trang, bài viết từ 31 đến 60 trên tổng số 138 bài trong đề mục
Tác giả Bài
vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
mưa là mây đang khóc - 16.07.2009 21:55:02
 
"Trong cuộc đời ai cũng có ít nhiều những giây phút muốn sống cho riêng mình,những niềm đau không thê sẻ chia...trải mình trên trang giấy để cho lòng bớt xót xa,bớt trĩu nặng..."
 
 Một ngày mới đến lẽ ra anh sẽ phải thật vui vẻ...!???nhưng...Giờ này có lẽ em đang chìm sâu vào trong giấc ngủ mà không còn có hình ảnh của anh ở trong đó nữa... Một năm có 4mùa,anh vẫn ghét tất cả bốn mùa và lại luôn tự hỏi mùa nào được gọi là _Mùa tình yêu?Và mùa tình yêu đó mang tặng cho anh một tình yêu đẹp.Thật_ảo,ảo_thật...Người ta gọi đó là duyên kỳ ngộ,có phải như vậy không nhỉ???Giữa muôn vàn con người,tại sao hai con người lại gặp và quen được nhau?đến kì lạ!anh vẫn không hiểu tại sao?Và anh cũng chưa từng muốn tìm kiếm câu trả lời,vì điều gì anh cũng không biết nữa... Anh đã muốn nói thật nhiều,vậy mà khi bắt đầu viết lại chẳng biết mình nên viết gì???_" anh không nên nói gì thì tốt hơn,em thật sự mất lòng tin ở anh..."chỉ vỏn vẹn nhiêu chữ thôi mà cũng khiến cho anh tan tác,mệt mỏi...Đúng!tất cả điều em nói là đúng.Mỗi lần làm cho em thất vọng và tổn  thương trong chờ đợi mỏi mệt anh đau lắm.Có thể em không tin được những lời nói như vậy,nhưng...Anh biết tình yêu không thể chỉ có những lời nói,niềm tin không thể được thể hiện qua lời nói...tất cả không thể chỉ có lời nói là được...tình yêu cần được chia sẻ,bên nhau...hay ít ra cho người ta được một cảm giác Thật... Ngoài biển đang đưa những cơn gió lạnh về,nỗi nhớ như ùa vào tim...!Cuộc đời đâu phải là tiểu thuyết,em muốn quên anh_anh biết điều đó,và bởi anh biết bây giờ anh không thể giữ em cho riêng mình được nữa.có thể trong trái tim em cũng đau vì hơn ai hết anh biết em yêu anh đến nhường nào,anh đã mong,đã mơ,đã ước được ở bên em,được ôm em trong vòng tay của mình,những môi hôn và những lời âu yếm,muốn được ở  bên em không xa rời...anh yêu em,tình yêu của anh dành cho em không phát ra thành lời bởi nó đâu phải một câu,không viết được thànhchữ bởi nó đâu phải là từ?...Em sẽ quên,em sẽ quen và không còn cảm thấy đau lòng nữa...trong chuyện này,tất cả là do lỗi của anh,và có lẽ...có lẽ đúng là như thế. Em biết không?Bước ra khỏi cuộc đời của ai đó thật sự...thật sự là khó khăn.Nhất là khi mình không mong muốn.Nhưng nếu em vui vẻ và hạnh phúc bên người khác thì em hãy đi đi,đừng quay đầu lại nữa.Nỗi đau sẽ qua,nỗi nhớ sẽ nguôi ngoai.nỗi buồn sẽ trở thành cát bụi...còn lại ở đáy trái tim là hình bóng một người mà anh yêu,thương,ghét,nhớ...Anh biết,tình yêu không có chỗ cho người tham lam_ích kỷ.Đã có ai nói với em rằng mưa là mây đang khóc,gió là kẻ vô tình?Em hãy luôn giữ gìn sức khoẻ và công tác tốt nghe.
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
Gió là kẻ vô tình? - 17.07.2009 22:33:55
Hạnh phúc là một chiếc lá
Âm thầm nảy lộc đêm đông
Buồn đau là một chiếc lá
Rụng trong nhựa úa mai hồng
Nhớ mong là một chiếc lá,
Run vô cớ giữa lặng không
Hờn ghen là một chiếc lá
Vỡ tắt gió trong lòng
Cô đơn là một chiếc lá
Lay lắt mãi giữa cành không
Tình yêu chỉ năm chiếc lá
Mà làm thành một cơn giông...!
 
 
      Cứ mỗi khi vào giờ này anh thường viết mail cho em ,bởi dường như mỗi khi chiều chạng vạng là thời khắc dễ làm người ta nao lòng.
   Anh sợ sự trống trải nên nếu như nhận được một vài tin nhắn của em lúc này sẽ làm lòng anh thoải mái và nhẹ nhàng hơn...và anh lại bắt đầu muốn viết gì đó cho em.Có lẽ em sẽ nói anh là người thật nhiều chuyện và hay nói gì gì đó...có thể lắm chứ?
   Có phải con trai mà thích màu tím là có vấn đề hay không em nhi???mơ mộng và thường không sống trong cuộc đời thực tại?anh có cảm giác mình đang đứng trước một tấm gương với những hình hài trái ngược vậy?nhìn vào đó dường như thấy một nỗi buồn,sự sợ hãi và trống trải đến vô hồn...chợt thấy nhói đau khi vô tình chạm phải ánh mắt đó....anh có thật sự rất dở không em???
   Buổi chiều quá ư xao xác!Chiều xuống,quá ư quay quắt...Gió thổi!Giật mình...!Đau!sao mình dễ đau thế nhỉ?có phải chuyện của mình đâu?Mặt trời sắp lặn rồi.Cố gắng níu kéo những giọt nắng cuối cùng...Hình như mình đang rất không bình thường.Mình làm sao thế nhỉ???
   Giờ này em đang làm gì ở cơ quan nhỉ?Cố gắng tự điều chỉnh xong trong lòng luôn nhớ khắc khoải kì lạ..nhắc...nhớ..mênh mang...anh nhớ em ....tự nhiên thấy mình sao giống cậu bé bán diêm quá...đốt những que diêm để ước ao những điều cho riêng trái tim mình...
Ba que diêm lần lượt đốt trong đêm
Que thứ nhất:để nhìn rõ mặt em
Que thứ hai:để nhìn rõ mắt em
Que thứ ba:đê nhìn rõ môi em
Và sau đó là bóng tối
Để nhớ lại tất cả
Khi ôm em vào lòng...!!!
    Niềm tin về em trong cái giây phút đầu tiên ấy vẫn luôn luôn tồn tại trong anh và em là người duy nhất cho đến giờ phút này khiến cho anh có cảm giác như vậy.Dẫu sao anh_em cũng chỉ là một con người,cũng biết yêu, biết ghét,biết giận hờn,biết kiên nhẫn chờ đợi... 
 
   Cám ơn em vì đã đến và làm tan đi mọi sự sợ hãi trong anh.Em như là cầu vồng sau cơn mưa_bình yên kì lạ.Rồi mọi thứ cần đến sẽ đến,như vòng tay siết chặt và giọt nước mắt nóng bỏng của một gã là anh...tự nhiên,lặng lẽ,chân thành...Anh sẽ thì thầm cho em nghe:"đây là Định Nghĩa về Bình Yên hoàn hảo nhất mà anh từng biết!"
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
mùa tình yêu - 18.07.2009 22:22:35
Hai đầu không gian treo hai nỗi nhớ
ngày em xa,
cỏ héo dưới chân,
mây buồn thơ thẩn...
ngày em xa,
mười bậc cầu thang hẫng,
người như lơ lửng ngọn cây...
 
Mưa bay, mưa bay,
gió xô cánh cửa
hai đầu nỗi nhớ
chỗ nào mưa đậm?
chỗ nào mưa thưa?
Lạnh bên này thấm sang bên ấy,
nỗi nhớ giăng đầy một trận mưa...
 
 

Em...!
 
   Anh ghen tỵ với mùa xuân, vì mùa xuân có muôn hoa khoe sắc, chim chóc hót ca, có sức sống nảy sinh, có những điều tuyệt vời nhất. Và đặc biệt, vì mùa xuân là mùa của tình yêu, của hạnh phúc, tươi vui. Còn anh, anh lại là một gã nhỏ nhen và ích kỷ, anh luôn ghen tỵ với những điều mình không có. Anh là vậy mà.
Em...!
   Anh không thích mùa Hạ, vì mùa hạ nóng quá, và tiếng ve thì cứ râm ran mỗi trưa hè. Anh không thích cái không khí bức bối của mùa hè, lại không thích cái nắng chói chang như muốn đốt cháy da thịt. Nói tóm lại là anh không thích mùa hè.
Em...!    Anh cũng chẳng yêu mùa Thu, anh không yêu sự nhẹ nhàng của mùa Thu, cũng không yêu những làn gió nhẹ miên man thổi tung những làn tóc rối. Anh không yêu những tán lá vàng rơi lả tả trên những con đường mùa thu tạo cho ta sự buồn bã của chia ly. Anh thích những cái gì mạnh mẽ và căng tràn sức sống (dù anh ghen tỵ với mùa Xuân), anh thích những gì tươi vui. Anh là vậy đấy, thật khó hiểu phải không em? 
Em...!   Anh ghét mùa đông lắm, anh ghét những cơn gió lạnh khiến cho con người ta run lên. Anh ghét những đêm co ro trong căn phòng lạnh giá, thèm sự ấm áp trong đôi bàn tay của ai đó. Anh ghét mùa đông vì mùa đông làm anh nhớ em thật nhiều.Nhưng mà em à!    Anh chỉ yêu một mùa thôi, mùa mà không phải ai cũng biết và cũng có niềm hạnh phúc được có nó. Mùa mà chỉ có sự bắt đầu mà không có nỗi buồn kết thúc, mùa có trọn vẹn cả một năm với bao nhiêu điều thú vị. em biết là mùa gì không? Mùa tình yêu đấy.   Anh yêu mùa tình yêu vì anh chẳng cần phải ganh tỵ với những hạnh phúc và tươi vui mà nó mang lại. Anh yêu mùa tình yêu vì tất cả những điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời này đều có ở trong đó. Và vì anh biết là tất cả những điều đó rồi em cũng sẽ dành cho anh mà thôi.   Anh cũng chẳng thể nào ghét những nóng nảy, bức bối mà mùa tình yêu mang lại mỗi khi em giận hờn. Anh cũng không thể ghét những lúc em cứ líu lo bên tai anh dù lúc đó anh thấy thật mỏi mệt mà em thì vẫn chưa dứt được câu chuyện thường ngày của mình. Anh không thể ghét những điều khó chịu mà mùa tình yêu mang lại như anh vẫn ghét mùa hạ, vì anh biết đó chỉ là gia vị làm tăng đậm đà thêm cho những điều tuyệt vời nhất mà mùa tình yêu mang lại cho anh mà thôi.    Anh yêu cái sự nhẹ nhàng mà mùa tình yêu đem lại, anh cũng thích những chiếc lá vàng bay bay của mùa tình yêu. Anh yêu khoảng thời gian mỗi khi nghĩ em và anh tay trong tay đi dưới những chiếc lá bay bay trên đầu. Bởi những tán lá mùa tình yêu không phải là những tán lá vàng úa của mùa thu, mà là những tán lá lãng mạn, hạnh phúc nhất mà mùa tình yêu vẫn thường mang lại. Mỗi chiếc lá lại là một điều ước mà anh và em cùng ước mơ. Anh yêu những làn gió của mùa tình yêu cứ mãi thổi trên mái tóc em, không như mùa thu làm mái tóc của em rối tung.
  Anh cũng yêu sự lạnh lùng của mùa tình yêu, dù đôi khi nó làm anh thấy lo lắng vì anh sợ sẽ mất em. Anh yêu những lúc em giận dỗi, vì anh biết sau những dỗi hờn chúng ta lại càng yêu nhau hơn. (Điều mà mùa đông không bao giờ có được). Anh cũng yêu cái lạnh của mùa tình yêu vì mỗi lần như vậy, anh lại thấy mong ước được ở bên em mái không dời... Còn em thì luôn luôn cười vang để đưa mùa xuân của tình yêu về với anh để xua đi tất cả những giá lạnh trong đời. Nhưng em ah.... Chỉ có một điều mà anh thấy thật tiếc mà thôi, vì anh đã tìm mãi mà chưa tìm thấy được mùa tình yêu đâu cả...
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
Tôi ơi_bình yên! - 19.07.2009 23:03:56
"...Số phận là hòn đá đến từ phía trước ta có thể tránh được,còn duyên số là hòn đá đến từ phía sau không bao giờ tránh được.
Và nếu không có buổi chiều định mệnh đó thì có lẽ anh sẽ chẳng bao giờ có một ngày ngồi gặm nhấm nỗi nhớ như thế này đâu...
     Nhưng nếu cho anh một lần nữa chọn lại,anh vẫn để hòn đá ấy đi hướng đã định..."

 
 
      Cuộc đời mỗi người như một cuộc hành trình của con tàu băng băng về phía trước. Biết bao giông bão, niềm vui, hạnh phúc, đau khổ trong cuộc hành trình đi tìm lý tưởng sống của mình. Không ai dám chắc những sân ga mình đi qua để lại điều gì, nhưng chỉ biết mỗi lần tàu chạm ga là một kỷ niệm đáng ghi nhớ trong đời! Ta đã, đang đi trên cuộc hành trình của mình, từ sân ga đầu tiên và chưa biết bao giờ chạm đến sân ga cuối cùng…
     Và như thế ta tiếp tục đi, mỗi một lần tàu chuyển bánh là lại tiếp tục những vòng xoay đi vào ký ức, những sân ga tàu sẽ đi qua, những hành khách lên rồi xuống ở mỗi một sân ga định mệnh của cuộc đời... đi qua, và để lại nhiều cung bậc tình cảm khác nhau: Đau buồn, nuối tiếc, ray rứt, hạnh phúc vỡ òa... Những cung bậc của cảm xúc chờ đợi, hy vọng và chia ly. Trên sân ga, có người đến đón người thân trong nỗi nhớ mong, có người ghé lại chia tay người mình yêu nhất trên đời, có người lao về phía trước cho cuộc mưu sinh... Những hồi hộp mong chờ làm cho sân ga trở nên ồn ào náo nhiệt, hay trầm mặc nỗi buồn như chính cuộc sống
      Tại đó... Sân ga buồn vui của cuộc đời, chứng kiến những vòng bánh lăn đều khi tàu chuyển bánh, mang lại nhiều trạng thái tình cảm buồn vui lẫn lộn. Niềm hạnh phúc gặp lại người thân, sự u buồn cho một lần tiễn biệt, ai đó lên tàu cho cuộc hành trình vô định, ai đó bắt đầu chuyến đi tìm hạnh phúc đời mình, ai đó nôn nao băng mình về miền đất hứa. Rời ga và đi. Đi, đi cho hết một chuyến hành trình của cuộc đời... Mỗi người quyết dịnh chuyến đi của mình với mục đích khác nhau, họ bỏ lại tất cả phía sau để dấn thân vào con đường tưởng chừng hạnh phúc, để rồi khi tàu dừng ga, những vui buồn vương mang theo mỗi vòng bánh lăn là nhiều trăn trở của những chuỗi ngày dài...
của mỗi con người.
       Mỗi một lần chạm một sân ga, cũng là thêm một lần trải nghiệm, nhưng có phải mỗi lần đi qua là một lần lặp lại những vui buồn của quá khứ? Không hẳn, có thể ta mang trong mình một nỗi vui buồn khác nhau, những tình cảm khác nhau, sự chờ đợi và hy vọng cũn khác nhau... Ai đó may mắn tìm được hạnh phúc, ai đó đau khổ khi nhận ra rằng lần chạm ga này chỉ tòan là nước mắt... Đó là tất cả là những kỷ niệm sâu sắc khó quên trong cuộc đời...

         Mỗi sân ga tàu dừng lại, là một sự kiện đi qua cuộc đời trên hành trình dài mệt mỏi. Những thời khác lo toan, những khoảng khắc vội vã, những khoảng lặng để nghỉ ngơi thư giãn và tìm cho mình một chút bình yên... nhưng ai được bình yên? Ai đau khổ và ai nuối tiếc? Ta cũng như mọi người, có lúc sẽ nhận ra rằng sân ga mình vừa đến nó không hoàn hảo như mình nghĩ, mình mơ ước... Nhưng phải tiếp tục cuộc hành trình gian khổ trong đời, để đi và để đến sân ga cuối đời...
    ...con Ma con ca hát trong vết thương của mình...khi đau khổ,thất vọng,chán chường thì hãy khóc thật to_nước mắt sẽ giúp tâm hồn vơi lắng,khóc có thể giải toả mọi cảm xúc nhưng không thể giải quyết được vấn đề,mọi thứ luôn không toàn vẹn...và không thể dựa vào nước mắt để sinh tồn...thèm được một cảm giác bình yên quá!Vậy bình yên là gì nhỉ???tận trong sâu thẳm trái tim anh luôn vang vọng câu hỏi ấy.Bình Yên là gì mà khiến ai cũng muốn???
    Dường như tất cả đã thay đổi thật nhiều,không!hoàn toàn thay đổi...Anh đã tự hỏi:"ở nơi ấy người có bình yên không???
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
giấc mơ nơi thiên đường - 20.07.2009 22:24:11
   ...Chỉ là sương đêm đọng trên cỏ lá mong manh_sợ đêm qua nhanh,sợ ánh bình minh,sợ những tia nắng ấm áp...Một thời gian cho một cuộc tình,yêu thương nhau thật nhiều mà thấy mong manh làm sao...?

 
Em...!

      Trời đang có những cơn mưa rào nhè nhẹ,mang theo hương vị lành lạnh của những hạt mưa rơi...
   Nhìn những hạt mưa răng răng ngoài hiên cửa làm cho anh thấy mình có những nỗi nhớ...nhớ miệt mài...
   Khi anh bắt gặp ánh mắt lạ của em hướng về anh chiều mưa ngày ấy,anh đã cảm thấy mình trở nên lặng lẽ trước ánh mắt ấy...nó như thế nào nhỉ?một chút mơ màng vô định,anh cảm nhận được...không thể diễn tả bằng lời nói mà chỉ có thể cảm nhận bằng sâu thẳm trái tim...anh rất nhớ...
   Bây giờ khi chúng ta đang đi trên con đường của riêng mỗi người,nhưng anh biết chắc rằng trong cuộc đời của anh sẽ không còn cảm nhận được ánh mắt lạ ấy của một ai khác nữa!
 
   Yêu?đó có thực tồn tại hay chỉ là cảm nhận của riêng anh?anh không biết,nhưng trái tim thấy trống rỗng quá...nhói buốt...trong cơn mưa chiều nay!
"khi giấc mơ đã quay về em cũng không tin rằng có ngày em ra đón anh nơi cuối đường"Anh đã từng mơ một giấc mơ thật đời thường-được em đón anh mỗi ngày ở nơi cuối đường...nơi của riêng chúng ta...nơi chúng ta biết mình đang rất hạnh phúc...anh đã tin như vậy!tại sao em lại không tin?Em không tin có thiên đường dành riêng cho chúng ta ư?vẫn biết cuộc đời-cuộc sống sẽ vô cùng nghiệt ngã,không phải chỉ có toàn hạnh phúc..."nhưng tiếc thay anh hỡi những mộng mơ sẽ mãi cũng chỉ là những mộng mơ chẳng có thiên đường bao giờ..."anh dường như ngơ ngác trước những điều em nói...cảm giác mới trống trải làm sao...không thể hình dung được...'chúng ta đang bước trên con đường chẳng thể đến với nhau bao giờ!Nếu không tin tại sao em lại làm như thế?tại sao nói yêu để rồi lại không tin?anh không thể hiểu được?mơ hồ quá phải không em?
   Hãy đừng một lần nào đó em hướng ánh mắt lạ ấy về anh nữa nghe, bởi  nó làm anh trở nên lặng lẽ!
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
mưa đang rơi và tôi đang khóc! - 21.07.2009 22:26:07
   "...Quá khứ qua đi sẽ để lại ở hiện tại những gì?không biết...chỉ để lại trong lòng là nỗi đau mãi không nguôi?
    Tưởng chừng chỉ cần dặn lòng thôi không nhớ đến nhưng không sao điều khiển được...cứ thấy trong suy nghĩ đau đáu một hình bóng mà biết chắc không thể xóa mờ..."
 
   SG mưa!      Anh nhớ em!nỗi nhớ thường trực trong anh mỗi lúc một nhiều để rồi anh lại luôn thấy mình mới chông chênh làm sao!Nhớ nhớ nhớ nho nho nho nho nho nho...
     Đôi khi chỉ muốn ước,muốn mong như có một phép lạ nào đấy_đưa em đến bên anh...như vậy nỗi nhớ có chăng sẽ không còn nhiều nữa??không biết,không biết,không biết...nhưng bây giờ,ngay lúc này đây anh nhớ em thật nhiều.
    SG vẫn đang mưa em ah!không khí đã dịu mát hơn so với trong ngày.    Ở bên cạnh phòng của anh là một bệnh nhân(con gái)mới chuyển vào,cô bé có vẻ thật trầm buồn,già dặn so với tuổi,đôi mắt lúc nào cũng buồn,và dường như anh không thấy cô bé nói chuyện với ai kể cả với Ba má của cô bé.Có lẽ cô bé gặp chuyện gì đó_anh đoán như vậy.Vừa rồi anh đã gặp cô bé ở ngoài hành lang khi được Má của cô bé đưa đi dạo về,cô bé chợt gật đầu chào anh khiến anh hơi bất ngờ...Má của cô bé hỏi thăm anh và có tâm sự đôi chút về cô bé...cô bé đang mất thăng bằng trong tình cảm nên...
 
    Sống ở trong này anh mới thấy mỗi người,mỗi gia đình..đều có một nỗi niềm khắc khoải riêng biệt,không ai giống ai.Và cũng từ đó mọi người tự động viên nhau thật nhiều..những lời động viên ấy xuất phát từ sâu trong trái tim,chân thành......Cô bé ấy vẫn chỉ im lặng,anh cảm thấy cô bé đang ở đâu đó chứ không phải trong thực tại,một cô bé còn rất trẻ nhưng...
   Anh vẫn mở máy,vẫn mong chờ, vẫn hi vọng em chợt xuất hiện...nhưng...
     SG vẫn mưa!
  Anh đã ở bên ngoài hiên,ngắm nhìn những hạt mưa rơi tí tách trong đêm tối...
  Cô bé phòng bên cũng ra bên ngoài hiên,hình như cô bé thích mưa???cô bé nhìn mưa và khóc...
Anh và cô bé_mỗi người mỗi tâm trạng_anh đã tự nghĩ như vậy đấy.
Anh nhớ em,nhớ người con gái anh yêu...
Còn cô bé...???
    Tự nhiên anh thấy thật buồn,có lẽ do cơn mưa này và vì...trong vô thức anh đã muốn an ủi cô bé,anh kể cho cô bé nghe câu chuyện của riêng anh...
    im lặng...tí tách...tí tách..tí tách...mưa vẫn rơi...nước mắt đã thôi rơi...nhưng còn nỗi đau...
   
    Anh đã chẳng biết nó gì tiếp theo đó,bởi chính anh cũng đang chơi vơi,chông chênh với nỗi đau của riêng mình...nhìn cô bé trâm ngâm thấy tội tội làm sao đó...anh không ngăn được tiếng thở dài cho mình...
    Có chăng hạnh phúc đã chẳng dễ dàng gì cho riêng một ai???
...anh thấy buồn quá,trống rỗng quá...anh nhớ em,anh nhớ....
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
khoảng lặng! - 22.07.2009 22:34:30
   "Những điều vu vơ đôi khi lại khiến người ta hi vọng và nỗi nhớ lại thường không được đặt tên..."
 
Em thương nhớ!     Nếu như cuộc sống chỉ có niềm vui mà không có nỗi buồn thì có lẽ sẽ buồn chán lắm.Khi đó anh sẽ không biết đau,mà nếu anh không đau thi làm sao anh hiểu được nỗi đau của người khác như thế nào???        Nếu như cuộc sống chỉ có nụ cười mà không có những giọt nước mắt thì vô vị lắm nhỉ?và nếu anh chỉ thấy nụ cười,anh sẽ nghĩ rằng mọi người đều rất vui vẻ và hạnh phúc.Như thế,anh sẽ không biết rằng,đôi khi người ta đau quá mà không khóc được,người ta sẽ cười...    Nếu chỉ mải miết vui vẻ bên những người thân yêu,anh sẽ chẳng bao giờ biết rằng cảm giác đơn độc nó đáng sợ đến mức nào?và sẽ có lúc,vô tình anh sẽ tạo ra cảm giác đơn độc cho những người anh yêu thương.Anh rất mừng vì anh nhiều lúc chạm đến cảm giác đơn độc...và ngay lúc này đây,anh đang đơn độc...     Cuộc sống cần những khoảng lặng...Cuộc sống cho anh nhiều,và cũng lấy của anh đi rất nhiều điều,và có lẽ bởi vậy mà  anh luôn thấy mình dường như là không đủ...Nhưng bây giờ anh đã biết yêu những gì anh đang có... Khi yêu thương mong mỏi trở về...anh nhớ...những đêm dài không ngủ.Người ta bảo yêu xa là khổ.Anh biết chứ nhưng đâu ai chọn được cho mình 1 tình yêu?yêu và yêu là do con tim lựa chọn mà... 
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

cậu *si*
  • Số bài : 1
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.07.2009
RE: Giọt thời gian - 23.07.2009 09:34:11
anh yêu ơi anh có biết ràng những ngày thư bẩy đó nó ác nghiệt đến mức nào ko ,em chỉ lặng thầm nhìn mây bay ,rồi quay đâu khé nhìn lại con đường xưa sao con đường thân quen ngày nào sao nó lại dài mà xa lạ với em vây từng chiếc lá bàng giơi cúng đủ để cho em bật khóc khóc nhẹ trong lòng nhưng tiềng nấc tưởng chừ như nghẹt thở nó mạnh đến nối em chỉ quỳ suống và bật ko thật to

Linh Linh
  • Số bài : 78
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.07.2009
  • Nơi: Hoàng hôn màu tím
RE: khoảng lặng! - 23.07.2009 16:53:57
Cười nhiều có phải là vui đâu
Chỉ biết cho quên nỗi thảm sầu
Cười là tiếng khóc ko trào lệ
Người ta cười trong lúc quá chua cay
Người ta cười về những cái đổi thay
Cười bao kẻ trái tim ko chân thật
Xót xa đời ta chưa thèm khóc
Ta chỉ cười chua xót mà thôi
Bên cạnh đau thương ta cất tiếng cười
Cười nức nở để rồi lau nước mắt.
 
Cầu chúc anh bình yên và hạnh phúc!

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
cơ hội và lựa chọn?! - 23.07.2009 17:25:37
 "Tình yêu không cần lên một kế hoạch để tìm kiếm vì tình yêu được lập trình sẵn trong cuộc sống. Cứ đi là sẽ gặp… "
 
 
Nếu có thêm một cơ hội để chọn lựa
Ta sẽ chọn yêu thương để rồi khổ đau???
Hay chọn những năm tháng bình yên trong tâm tưởng???
Ta sẽ chọn nụ cười để sau đấy bao nhiêu nước mắt???
Hay chọn sự đơn độc như một thói quen đến mức không còn cảm giác???
Ta sẽ chọn trao tặng ngọn lửa dù chính ta cũng đang cần một hơi ấm???
Hay chấp nhận ngồi một mình trong căn nhà một ngày đông???
Nếu có thêm một cơ hội để chọn lựa
Liệu ta có đủ can đảm để từ bỏ những thứ đôi khi là phù phiếm???
Những người chẳng bao cầm lấy bàn tay ta lúc ta cần họ
Những điều hôm qua là tất cả , hôm nay chỉ như hạt bụi
Nhưng ngày mai . . . lại một lần nữa là tất cả
Liệu ta có đủ can đảm để bỏ hết những điều kỳ lạ như thế????????
Mà không hề thấy nuối tiếc?
Nếu có thêm một cơ hội để chọn lựa
Ta có còn mỉm cười vị tha như một người tốt?
Liệu ta có đủ nhẫn tâm làm tổn thương một ai đó???
Vì vết thương vô tình chỉ kết thúc gọn gàng bằng hai tiếng xin lỗi
Hình như họ chẳng hề biết rằng những vết thương luôn sẵn sàng để tỉnh thức
Liệu ta có thể phớt lờ những người ta yêu thương????
Như đã tự nhiên lạnh lùng với những kẻ chưa từng một lần ở trong tim ta?
Nếu có thêm một cơ hội để chọn lựa
Ta có thể cười như không có gì xảy ra??
Sẽ im lặng như bao lần im lặng trước đó để bước tiếp con đường đang đi?!
Con đường đã quen với dấu chân những người đồng hành quen thuộc?!
Hay ta sẽ ném tất cả hành trang và nhảy sang con đường khác?!
Dù lúc ấy có thể nước mắt sẽ rơi nhiều hơn?!
Nếu có thêm một cơ hội để chọn lựa
Ta sẽ hành động như một kẻ khôn ngoan?!
Hay sẽ lại sống theo sự chỉ bảo của con tim ngốc nghếch?!
Cứ gõ cửa những căn nhà không bao giờ đón khách?!
Ta sẽ chọn là chính mình để làm người ích kỷ?!
Hay lại tự xoa dịu vết bỏng bằng đôi ba giọt nước hiếm hoi?!
Nếu có thêm một cơ hội để chọn lựa
Ta sẽ làm bông hoa rực rỡ suốt đời trong lồng kính?!
Hay như cây xương rồng gai góc giữa sa mạc khô cằn?
Sẽ làm chàng hoàng tử lãng du và không muốn đánh thức một nàng công chúa đang ngủ trong rừng?!
Hay vẫn chọn hóa thân thành Đông- ki -sốt để chiến đấu với cối xay gió khổng lồ?!
. . .
Ta vẫn luôn có một cơ hội để chọn lựa đấy thôi , cũng chẳng hề hối hận vì những gì mình đã chọn .Chỉ đơn giản là tự hỏi , những ngã rẽ có thể dẫn về đâu …
 
 
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

Linh Linh
  • Số bài : 78
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.07.2009
  • Nơi: Hoàng hôn màu tím
RE: cơ hội và lựa chọn?! - 23.07.2009 17:35:16
Anh sẵn sàng làm chiếc que
Dám đốt cả trái tim diêm sing bé xíu
Cháy tận cùng của thân tăm trắng trẻo
Dù kiếp tàn nhưng hiểu được tình yêu....
Dẫu cho em có tham đến bao nhiêu
Và sau cuộc tình chỉ dăm ba vết xước
Không oán hờn đâu vì anh tin mình được...
Chứ yêu nhiều bạc phếch có gì đâu....

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
RE: cơ hội và lựa chọn?! - 24.07.2009 21:46:30
 
Gửi"người ta"...một miền nhớ thương...thương nhớ..."
 
 
 
Dẫu luôn tự hỏi những ngã rẽ sẽ dẫn về đâu
Nhưng lòng ko hối tiếc khi một lần chọn lựa
Ví như có thể thời gian quay trở lại
Ta vẫn thế - vì ta chính là ta
Dù cuộc tình có lắm nỗi xót xa
Ai ko bảo trong đó đầy hạnh phúc?
Dù cuộc đời thăng trầm hay lặng lẽ
Dù cuộc vui nào cũng có lúc chia xa
Sao ta vẫn vui vì có lần hội ngộ
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
Chốn nào bình yên?~? - 24.07.2009 22:07:56
   Nếu ai đó hỏi tôi:"này cậu,cậu có tin vào tình yêu niềm tin không?"Tôi sẽ chẳng ngần ngại mà trả lời:"làm gì có một tình yêu như thế",thế nhưng nó lại xảy ra với chính tôi.


 Niềm tin_hi vọng là những khái niệm đã tồn tại trong tình yêu của chúng tôi...
 Tình yêu đến với tôi thật nhẹ nhàng và cũng thật tình cờ ngẫu nhiên đến ..kì lạ,để rồi tôi yêu em cũng đến kì lạ..yêu bằng cả trái tim mình...
 Em là một cô gái kì lạ nhất mà tôi từng gặp:bướng bỉnh,thích tranh luận,tranh luận đến khi...thấy đúng thì thôi nhưng lại cũng lại rất đỗi dịu dàng,tình cảm và sâu lắng...với một anh chàng như tôi.Bởi em luôn nói:"P sai rồi,em chẳng bao giờ sai hết......đấy nhé,em gợi ý cho P,cảm ơn em đi...P nạt em..xin lỗi em đi...Tôi luôn muốn mình chịu thua trước em để lại được nói câu xin lỗi:Anh yêu em nhiều nhất(không có số 2,3..)...được chưa?...để lại muốn nghe em nói:chưa đủ...ít quá,P keo kiệt,"hạn chế số lượng với em quá.."nhưng Em yêu anh nhiều...Và tôi chỉ biết cười trước sự láu lỉnh của em!!!

"Hạnh phúc được yêu và yêu.."đó là câu em rất thích nói...và em hỏi:P oi!anh có thương em nhiều không?...Vẫn biết trong cuộc đời ,trong biển người tất sẽ có người dành riêng cho mình,chỉ là ta có đủ kiên nhẫn,đủ thời gian...để tìm kiếm người đó cho mình không mà thôi?và tôi là người may mắn đó...Tôi yêu em và được em yêu
Tôi chỉ có một ước mơ thật bình thường rằng tìm cho mình một người mình yêu bằng cả trái tim và ngược lại,một gia đình nhỏ bé mỗi ngày đi làm về được ăn những bữa cơm do em nấu,được lắng nghe em nói,kể những chuyện xảy ra trong ngày dù chỉ là những chuyện thật vu vơ,để là chỗ dựa cho em mỗi lúc em mệt mỏi,ôm em thật chặt trong vòng tay,nhẹ lau khô những giọt nước mắt,nạt em mỗi khi em thật bướng bỉnh và chỉ luôn muốn nói:anh nhớ em,thấy lúc nào cũng nhớ...bỏ tất cả để về bên em khi nghe:P ơi!em nhớ anh...!
Chắc các bạn sẽ cho rằng tôi đang rất hạnh phúc bởi mình đã tìm được người của chính mình?
Ví như ai đó đã nói:Hạnh phúc là một tấm chăn Nhỏ,có người ấm tất có kẻ lạnh,cuộc đời sẽ chẳng đẹp nếu thiếu đi những giọt nứoc mắt đắng cay,không có gì là tuyệt đối.Trò chơi của số phận luôn thật oái ăm,khéo"trêu ghẹo" ta cũng thật nhiều đã để ta thật hạnh phúc nhưng cũng sẵn sàng mang hạnh phúc của ta đi thật xa,để trong ta chỉ toàn là nhưng nỗi đau đến rát bỏng
Ngày lại ngày tôi lại đối diện với di chứng sau tai nạn,tôi loay hoay với thật nhiều suy nghĩ"mình có thể tiếp tục được bao lâu nữa...Trái tim tôi như dang gào thét trong nỗi đau đớn tuột cùng...
"hãy cho em được găp anh một lần,chỉ một lần thôi rồi sau đó em sẽ làm theo tất cả những điều anh muốn...em yêu anh...em không thể làm khác được,chỉ nghĩ phải quên anh đi là trái tim em thắt lại..."nhìn những dòng tin em nhắn,tôi chỉ trực muốn chạy ngay tới bên em,ôm em vào lòng hay thậm chí gục vào vai em mà khóc...tất cả sao cất bước thật khó biết nhường nào...Tôi lang thang ở thành phố sương mù này,tôi đến đây chỉ để gặp em kia mà?vậy tại sao tôi lại chạy trốn,tôi sợ hãi...tất cả cứ quay cuồng trong tôi...tôi không còn đủ tự tin vào chính mình,tôi đâu còn là một VP tràn ngập tự tin như trước kia,tôi sợ sẽ làm mất đi những hình dung tốt đẹp nhất của tôi có trong em,tôi sợ mình sẽ nhìn thấy một"ánh mắt khác lạ" trong em...và tôi lại chạy trốn khỏi em khi em tìm kiếm tôi trong đêm tối...
Tôi càng cố gắng quên em thì lại thấy mình nhớ em da diết...ở nơi có Gió biết múa hát tôi thét gào trong nhung nhớ,gọi tên em để rồi tôi thấm thía, biết rằng mình đã yêu em quá mất rồi...
Trời đang lạnh dần,những cơn gió lạnh,nhưng hạt mưa rơi rơi...ai sẽ đưa em về khi CƠN GIÓ TAN BIẾN...???
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
đếm thời gian! - 25.07.2009 22:21:57
   Ngoài đường phố kia,dòng người vẫn đang nối đuôi nhau.Có phải người ta đang miệt mài đuổi theo bóng dáng hạnh phúc?Người ta nỗ lực kiếm được nhiều tiền,muốn leo lên đỉnh cao danh vọng,hay người ta chỉ thấy cuộc sống có ý nghĩa khi được những kẻ hâm mộ bao quanh...Họ có lí do riêng của họ.Nhưng họ có bao giờ nghĩ rằng:cuộc sống không được tính bằng số lần chúng ta thở mà bằng những giây phút chúng ta nín lặng để tận hưởng điều kì diệu của cuộc sống..chẳng hạn chỉ là một điều tưởng như rất đỗi bình thường...

   Một ngày lạnh của Đà Lạt,cả thành phố được bao phủ một màn tơ sương...thành phố trở nên quyến rũ và huyền hoặc lạ kỳ...
  Cúc quỳ_loài cây có sức sống can trường cùng mưa nắng,mỗi năm một bận dắt nắng về Cao Nguyên sau những ngày mưa gió sụt sùi..hoa quỳ nở là người dân ở đây lại chuẩn bị thêm những chiếc áo ấm...bởi cho dù có nắng mà vẫn lạnh đến nhói xương...
  Không chỉ những người sống ở ĐL mà những người từng đến thôi,đều luôn có một cảm giác khó tả,đều không tránh khỏi nỗi rạo rực khi hoa quỳ về vàng rực...
 Trên đường từ đài truyền hình về nhà,có một người khách nước ngoài hỏi tôi đường tới nơi có nhiều hoa dã quỳ nhất...thật kì,bởi tôi vốn không phải là người dân ở đây,nên tôi cảm thấy bối rối khi chỉ đường cho vị khách nọ...Bởi ĐL bây giờ và ĐL khi xưa tôi từng đến đã thay đổi thật nhiều...khiến tôi thấy bỡ ngỡ,lạ lẫm...
 
  Tôi từng nhớ khi bắt đầu vào cửa ngõ của ĐL vào mùa dã quỳ thì đã bắt gặp sắc vàng rực rỡ rồi,Cao nguyên Langbian là cả 1 cao nguyên của dã quỳ...vậy mà giờ đây nhiều người ĐL sống giữa phố đã mang nỗi nhớ hoa quỳ.Mà nhớ cũng phải thôi,vì ngay như con đường Phù Đổng Thiên Vương đâm qua làng sinh viên mới dạo nào hễ mùa lạnh về hãy còn ken dày với những rặng quỳ vàng rực,vậy mà một ngày nọ bỗng dưng biến mất bên đường thay vào đó là màu của bêtông trắng lạnh lùng,là những nhà cao,khách sạn...Những thung lũng hoang vắng dần biến mất,những ngọn đồi thơ mộng không còn nên những bụi quỳ nhỏ nhoi cũng bị đẩy lùi đến các làng mạc,nhà vườn hay những cánh rừng xa xa...
  Có một bà lão nói với tôi,những ngọn đồi cao vàng cháy dã quỳ mà Bà từng thấy nay không còn nữa nhưng thiệt thòi hơn là những đứa cháu của bà được tiếng là sinh ra và lớn lên ở đây nhưng chẳng còn được thưởng thức một vẻ đẹp lung linh của cao nguyên ...-Một sự nuối tiếc khôn nguôi...!!!
  Sẽ không còn những rặng dã quỳ trên những con đường quanh co....Biết rằng không thể giữ được tất cả trước những đổi thay nhưng sao con người ở đây và cả những người lữ khách nữa,vẫn thấy tiêng tiếc như đang mất mát một điều gì thật quý giá...Tuổi trẻ thật vô tư,ai biết được nỗi lòng buồn vui...
Tư dưng cũng thấy quay quắt theo nỗi nhớ ấy...trong cái xót xa cũng đôi khi có được hạnh phúc.Nhớ được một điều gì đó cũng đã là hạnh phúc lắm rồi,và khi đó cái nỗi nhớ ấy đã ăn sâu vào máu thịt,chỉ là không đủ để nhớ mà thôi.Lục lại trong trí nhớ,vẫn chỉ là màu vàng rực rỡ và cái lạnh đến nhói lòng...Bao nỗi nhớ còn lại là vay của người khác cả(nhờ em mà tôi yêu ĐL hơn...)Nhưng hương vay đó hôi hổi tựa của mình vậy...tất cả chỉ có thể thương nhớ và bằng giấc mơ mà thôi_không sao cắt nghĩa được...
ĐL_nơi không chỉ là nơi tôi yêu mến mà cũng là nơi nuôi dưỡng tình yêu của chính tôi.Nơi lưu giữ trái tim tôi.Nhớ quá,bất kỳ cái gì về ĐL.về em tôi cũng nhớ...nhớ da diết...
Cứ như thế,tôi có được một ĐL đầy đặn hơn trong lòng bằng những gì mình cảm nhận...Thế đấy.ĐL mảnh đất mà dẫu không đủ nhớ mà tôi không thôi nhớ về nó!!!
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
Linh Phong - 27.07.2009 22:45:39
Đã bao lần tôi ngắm nhìn ngọn nến
Sáng bừng lên trong bóng tối đêm đen
Ngọn nến mảnh mai, thân nến yếu mềm
Vẫn thắp sáng tim mình thành ngọn lửa

Dẫu thời gian trôi, nến không là nó nữa
Sẽ ngắn dần và lệ úa quanh thân
Nến vẫn cháy lên, tự đốt chính thân mình
Cho ngọn lửa mà không hề nuối tiếc

Có phải chăng vì quá yêu, mãnh liệt
Hay ngây thơ, khờ dại cũng bởi yêu?
Dù biết đớn đau, sẽ phải khóc thật nhiều
Nến vẫn nguyện hết mình để tình yêu cháy sáng

Dẫu thắp chỉ một lần, một lần thôi rất ngắn
Hay sẽ cháy cả đời chỉ bởi một tình yêu
Hay dẫu có yêu, dẫu trải qua rất nhiều
Nhưng cuộc sống thiếu tình yêu - vô nghĩa ...
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
Xin dịu dàng thế chấp trái tim tôi?! - 28.07.2009 22:00:44
 
Tôi chưa ra biển bao giờ
Ngỡ biển xanh , xanh màu im lặng
Tôi chưa yêu bao giờ
Ngỡ tình yêu là ảo mộng

Ngày nay tôi đã ra biển rồi
Biển nhiều sóng to,gió lớn
Ngày nay tôi đã yêu rồi
Tình yêu nhiều khổ đau, cay đắng

Không gió lớn sóng to , không là biển
Chẳng nhiều cay đắng , chẳng là yêu

 
 
1..2..3...................
.......................
...Ngày tiếp nối ngày,tôi đếm từng giọt thời gian cho chính mình...
...Tôi ngồi đó,cứ nhìn vào khoảng không mịt mùng,trong tôi hoàn toàn là một thứ trống rỗng...
...Tôi nhận ra rằng tình yêu mang đến thật nhiều hạnh phúc,nụ cười nhưng đồng thời cũng mang đến khổ đau,nỗi đau nhức nhối đến khó tả...không cần ai dìu dắt,nó hoàn toàn tự do để rồi hành hạ trái tim tôi mỗi giây ,mỗi phút...nó là nỗi đau đớn như đất trời làm thành một cơn bão giông...!!!
     Thời gian vô hình nhưng thời gian có cánh???từng giọt,từng giọt.........Thở dài một mình và quên lãng một mình.Tình yêu_tình yêu trong nó đã có sẵn mầm sống và cả sự hủy diệt...
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
hạnh phúc là gì nhỉ??? - 29.07.2009 22:12:21
    Trời mưa!Tiếng mưa rơi tí tách,tạo âm hưởng lộp bộp trên mái vòm.Từng hạt mưa rơi tới tấp lên đầu người đi đường,những bọt nước trắng xoá nổi trên mặt đất.Một thế giới ồn ào và hỗn độn.Trống rỗng và mịt mù khiến con người ta buồn mông lung...
............................
  .................................................
.............
   Ngày xưa, có lần "tập đoàn" yêu tinh họp nhau lại, để lên kế hoạch làm hại con người.

Một yêu tinh nói: "Chúng ta nên giấu một thứ gì đó quý giá của con người đi, nhưng giấu cái gì bây giờ?".

Sau khi suy nghĩ, một yêu tinh đáp: "Biết rồi, hãy lấy đi hạnh phúc của họ, họ sẽ ngày đêm phải khổ sở u uất. Nhưng vấn đề là giấu nó ở đâu bây giờ? Phải giấu ở nơi nào mà họ không tìm được ấy!".

Một yêu tinh khác cho ý kiến: "Thử quẳng nó lên đỉnh ngọn núi cao nhất của thế giới xem".

Nhưng ý kiến đó bị phản đối ngay: "Không được. Con người rất khoẻ mạnh, chuyện leo núi có nhằm nhò gì đâu".

Một yêu tinh khác lại có ý tưởng: "Vậy ta giấu nó xuống vực biển sâu nhất nhé?".

Nhưng các yêu tinh lại đồng loạt phản đối:

"Không, con người rất tò mò. Họ sẽ tạo ra những chiếc tàu hiện đại để đi xuống tận đáy biển. Rồi tất cả mọi người cũng sẽ biết".

Một yêu tinh nhỏ tuổi đứng lên: "Hay để nó ở một hành tinh khác đi!". Tuy nhiên, một yêu tinh lớn tuổi đáp: "Không được, con người rất thông minh. Càng ngày họ càng thám hiểm nhiều hành tinh đấy thôi".

Bầy yêu tinh lại im lặng suy nghĩ. Chợt một yêu tinh già lụ khụ đứng lên đưa ra ý kiến: "Tôi biết ta nên giấu hạnh phúc ở đâu rồi! Hãy giấu nó ở chính bên trong con người.

Đa số mọi người đều luôn cố gắng lùng sục hạnh phúc ở khắp nơi khắp chốn và bao giờ cũng thấy người khác hạnh phúc hơn mình. Bản thân họ thì chẳng bao giờ họ quan tâm. Giấu ở đó thì con người chẳng bao giờ tìm thấy đâu!".

Tất cả yêu tinh đều nhất trí với giải pháp này và kể từ đó, rất nhiều người mải mê đi kiếm hạnh phúc mà không biết nó đã được giấu ngay trong tâm hồn mình.

Hạnh phúc bắt đầu từ điều gì em nhỉ???

 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.07.2009 22:15:08 bởi vu phong >
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
Ngày mai - 31.07.2009 16:40:53
 
    Em thương!
 
Lá cây xanh rồi lại vàng, hoa nở rồi lại tàn. Nhìn những chiếc lá khô, hoa tàn đó lần lượt rời bỏ cành cây, thở dài một tiếng trở về với cát bụi, chắc em sẽ nghĩ : chúng đi rồi không bao giờ trở lại.

Nhưng xuân đi rồi xuân đến, hoa tàn rồi hoa lại nở, cành cây trơ trụi lại mọc ra những lá xanh tươi. Con đường nhỏ vắng vẻ, trống trải lại tràn đầy những bông hoa rực rỡ. Cái mất đi ngày hôm qua lại hoàn toàn khôi phục trở lại, nhìn thấy những điều này, em còn cảm thấy thế giới này thiếu gì nữa?

Chính vì hoa tàn lá rụng mới khiến cho đất cát màu mỡ, ẩn chứa sức mạnh.Chính vì có sự mục nát điêu tàn của chúng thì mới có mùa xuân năm sau sáng lạn. Trong hàng triệu mầm non tươi mới đó, trong những nụ hoa rực rỡ đó, trong những nụ cười trẻ thơ đó chẳng phải đang viết ra tên tuổi của những người đã khuất hay sao?

Không có cái cũ ra đi thì làm sao có cái mới đến? Sinh ra vốn là đi tới cái chết, chết là để thúc đẩy sinh ra.

Trong cái vũ trụ muôn đời bất biến, luân chuyển không ngừng, thay nhau sinh diệt này, chúng ta sẽ không sống mãi, nhưng chúng ta có thể "tồn tại" vĩnh hằng!

Ngày mai...

Bất luận ngày hôm nay đáng lưu luyến thế nào thì ngày mai cũng sẽ không chần chừ đến để thay thế, bất luận chúng ta chống chọi hay bình thản, sinh tồn hay tử vong thì ngày mai cũng sẽ bước tới không dừng chân.

Ngày mai bình thường mà vô hình, nó mau chóng biến thành ngày hôm nay, hóa thành ngày hôm qua, trở thành những ngày đã qua.

Ngày mai là không thể biết được, là một chuỗi những dấu chấm hỏi , kéo chúng ta bước tới trước thêm một ngày, lớn thêm một ngày tuổi nhưng vẫn không biết sẽ tăng thêm được cái gì, giảm bớt đi cái gì.

Ngày mai là gian nan, phải làm việc, phải suy nghĩ, phải chiến đấu.

Ngày mai là mong manh, giống như hạnh phúc của con người vậy, có thể có bệnh tật, đau khổ.

Ngày mai giống như một tờ giấy trắng! Chúng ta có thể tiếp nhận rồi để nó trở thành một bài thi bỏ trống, cũng có thể nguệch ngoạc vài nét lên nó, nhưng cũng có thể biến nó thành một kiệt tác có màu sắc tuyệt mỹ, có tâm tư tình ý diệu vợi...

Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
ta xin mi_Tình yêu! - 01.08.2009 16:25:41
Tình yêu ơi .. .! Ta xin mi đừng đến
Nếu đến rồi xin ở mãi đừng đi
Đừng làm ta phải dạ khắc tâm ghi
Rồi bay mất theo mây ngàn viễn xứ

Tình yêu ơi .. .! Tương lai hay quá khứ
Mi chỉ nằm trong ảo tưởng thật hư
Làm ta đau khi ta cộng mi trừ
Tâm khắc khoải .. mi mang nhiều thử thách

Tình yêu ơi .. .! Nhưng ta nào có trách
Bởi mi là bể khổ rừng hoang
Hoa đương nở mi gắt nắng tàn
Tình tha thiết mi đem ly dán

Tình yêu ơi .. .! Bao nhiêu ngày tháng
Ta thắm rồi cũng chẳng hoang mang
Bởi vội yêu ta chuốc lỡ làng
Thôi mi hãy vùi theo năm tháng .


Tình Yêu Ơi .. .! Ta xin mi đừng đến .. .. !


<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2009 16:27:05 bởi vu phong >
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
"Nhiệm vụ"đầu tiên của tình yêu là hãy biết lắng nghe - 03.08.2009 21:57:15
    Những giọt nắng hanh hao,len lỏi qua những tán cây,tinh nghịch xiên qua từng ô cửa nhỏ...Sài Gòn buổi chiều nhạt nhòa nắng...Trái ngược ở nơi xa xa Hà nội với những cơn mưa bụi nhỏ giăng mờ kèm theo cái lạnh se se...Như nỗi nhớ trái chiều trong tim Gió...
Lang thang nơi góc phố đông người qua lại mà trong lòng mình lại chỉ là một nỗi trống trải vô định...Gió thấy nhớ nàng quá...!!!
Giờ này nàng đang làm gì? đang làm vui đùa cùng mọi người....Gió mường tượng...,_không biết nàng có còn nhớ đến Gió hay không?nhớ lại cuộc nói giữa 2 đứa...

- nếu yêu em thì xin anh hãy tin em,còn nếu không tin em thì anh đừng yêu em nữa,em là vậy đó,đừng bắt em thay đổi.Nàng nói rồi bỏ đi theo người bạn đó mà không một lần nhìn lại nơi Gió đang đứng sững,im lặng và ngơ ngác...
Một cảm giác hụt hẫng,đau nhói nơi sâu thẳm trái tim.Yêu thương nhau thật nhiều để rồi lại luôn có cảm giác nghi ngờ tình yêu...khẽ thở dài Gió thấy mình có cảm giác mệt mỏi.Gió cố gắng lắc đầu xua tan cảm giác đó,và dường như vô thức ..Gió khẽ bấm số điện của nàng,bên đầu dây tiếng nói dịu dàng:
-em nghe...
Gió lặng đi,bồi hồi nhung nhớ cái giọng nói thân quen bao ngày ấy mặc dù chỉ mới xa nhau...
- Bống ah!yêu thương một người anh đã thấy mình thật hạnh phúc.Vừa đơn giản mà cũng vừa khó khăn như thế.Với anh tình yêu không phải là một quyết định,mà là một cảm xúc.Nếu chúng ta có thể quyết định là chúng ta yêu ai thì mọi việc đơn giản hơn nhiều.anh yêu em anh biết rất rõ điều đó chứ không phải vì anh có thể nói câu nói anh yêu em,hãy ở vị trí của anh một lần,một lần thôi để hiểu cho anh,hiểu cho những cảm nhận của anh,được không?anh xin lỗi vì đã nghi ngờ em.
Gió nói một hơi dài mà không nhận biết ,đầu giây bên kia...im lặng ,nghe vẳng tiếng khóc nho nhỏ...để rồi:
-em xin lỗi,em nhớ anh!!!
Gió cảm thấy mình đang thì thầm rất nhỏ,thì thầm với trái tim của mình:
- anh yêu em....
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
hoàng hôn lại tím - 04.08.2009 22:52:34
Những câu thơ viết lúc hoàng hôn
Cũng tội nghiệp như tàu rời ga chuyến cuối
Trước mặt mình là bóng tối,
Vẫn ra đi...

Những câu thơ quay quắt điều chi
Mà vùng vẫy tận đáy lòng quặn thắt
Dòng chữ trào ra từ ngòi bút
Khao khát bừng lên nhịp thở riêng mình.

Những câu thơ cũng muốn mình xanh
Vậy mà gặp hoàng hôn
Hoàng hôn lại tím
Đợi mãi một vần trăng
Vầng trăng lỗi hẹn...
Nên buồn chênh chếch sao hôm,

Buồn chênh chếch sao mai...
Viết lúc hoàng hôn
Câu thơ như vệt nắng cuối cùng còn sót lại
Hóa thân thành ngàn sao thao thức mãi
Đợi ngày mai thắp sáng lại mặt trời

Đơn giản như con nước đầy vơi
Tiếng sóng mải mê vỗ đôi bờ bát ngát
Bởi dòng sông không tìm ra tiếng hát
Sẽ kiệt lòng khi chưa tới biển xanh...
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
Anh chỉ còn bão tố! - 06.08.2009 23:14:52
Anh sẽ kể em nghe
Chuyện con thuyền và biển

"Từ ngày nào chẳng biết
Thuyền nghe lời biển khơi
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn nơi

Lòng thuyền nhiều khát vọng
Và tình biển bao la
Thuyền đi hoài không mỏi
Biển vẫn xa... vẫn xa

Những đêm trăng hiền từ
Biển như cô gái nhỏ
Thầm thì gửi tâm tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ

Cũng có khi vô cớ
Biển ào ạt xô thuyền
(Vì tình yêu muôn thuở
Có bao giờ đứng yên?)

Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu, về đâu

Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu thương nhớ
Những ngày không gặp nhau
Lòng thuyền đau - rạn vỡ
Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió"

Nếu phải cách xa em
Anh chỉ còn bão tố "
 
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
có những thứ không thể,nhưng yêu thương là có thể - 07.08.2009 22:19:17
   Tôi đánh rơi trái tim
Vào mắt em sâu thẳm
Ðau đớn trái tim chìm
Trong tình yêu tuyệt vọng

Có ai vớt hộ tôi
Trái tim đánh mất rồi
Vào mắt em sâu thẳm
Mình em vớt được thôi

                               ...   Trên một cánh đồng nọ,có một loài cây có những bông hoa vàng rực,những chiếc lá dài,xanh thẫm với những chiếc răng cưa nhọn hoắt như những chiếc răng nanh của con sư tử.Người ta gọi nó là cây Răng Sư Tử.Từ đó Bồ Công Anh là loài hoa tượng trưng cho cung Sư Tử(Leo 23/7-23/8).
   

   Răng Sư Tử nằm đủng đỉnh bên trên đồng cỏ dại,trong trái tim chàng ôm ấp những cánh hoa vàng như màu nắng.Người chàng yêu chính là đóa hoa nở rộ từ chính vòng tay ấm áp của chàng.Những chiếc lá gai góc của Răng Sư Tử ôm vòng lấy những đóa hoa,chở che và đầy khao khát...
   Mùa hạ đến,những bông hoa trút bỏ những chiếc trâm cài đầu vàng óng,chiếc áo nhuộm nắng được thay bằng một chiếc áo choàng bông nhẹ,trắng muốt và mịn như những chiếc lông ngỗng.Bông hoa từ trong vòng tay chàng trai vươn cao lên đầy kiêu hãnh.Răng Sư Tử vẫn say mê ngắm nhìn và thầm ngợi khen vẻ đẹp ấy của nàng.Người con gái của chàng trai đã biến thành bông Bồ Công Anh với chiếc áo choàng satin trắng xốp.Tình yêu cứ thế lớn dần lên từng ngày...

   Bỗng một ngày,từ một miền xa xôi nào đó.thổi đến một người con trai có cái tên là Gió.Gió ồn ào,mạnh mẽ,cuồng nhiệt và sôi nổi.Gió lướt đi trong vũ khúc quay cuồng.Gió cầm trên tay cây sáo trúc,thổi những bài ca đẹp về cánh đồng và về những miền đất mà chàng đã đi qua.Gió kiêu hãnh,Gió lạnh lùng,và Gió cũng vô tâm.Gió lướt đi ngang trên cánh đồng,khiến biết bao loài cây phải hướng mắt theo.Bên trên cái thế giới nhỏ bé ấy,chàng là người được yêu mến và ngưỡng mộ.
   Bồ Công Anh cũng không phải là ngoại lệ.Gió ập tới khiến nàng choáng ngợp,choáng ngợp trước vẻ phong lưu và bất cần của Gió.Khi cơn Gió lướt qua trên cánh đồng,nàng vươn mình theo hướng Gió,đón Gió về lại bên nàng.Nàng muốn được những ngọn gió mát rượi ôm ấp vào lòng,vuốt lên từng sợi bông của chiếc áo choàng trắng xốp.Nàng yêu Gió,trong sáng và trọn vẹn.
Nhưng Gió sinh ra không phải là để dừng chân.Chàng là đứa con của Ngao Du và Mạo Hiểm.Cánh đồng cỏ bình yên không phải là chỗ trú ngụ đời đời.Gió lại ào ạt thổi qua.Bồ Công Anh cố níu giữ,cố nắm bắt bằng thân hình mảnh dẻ của mình,nàng vươn mình ra.Nhưng tất cả là vô ích.Gió vẫn cứ thổi lạnh lùng.
   Răng Sư Tử nhói đau trong lòng.Trái tim chàng như bị chính những chiếc răng cưa cào xé.Chàng che chở cho người con gái chàng yêu,để rồi mất nàng trong giây lát.Răng Sư Tử tuyệt vọng giơ nhưng cánh tay xanh biếc ra,giữ chặt lại Bồ Công Anh trắng muốt.Nhưng cánh tay chàng chơi vơi trong Gió.Những cánh hoa Bồ Công Anh xinh đẹp và mềm mại đã tự tách khỏi nhụy hoa,để bay cùng chiều với Gió mất rồi.
 

  Cho đến tận bây giờ,khi những người nông dân đi trên cánh đồng vẫn nghe tiếng Răng Sư Tử thì thầm cùng với chàng Gió từ miền xa thổi đến,hỏi những cánh Bồ Công Anh đã được Gió mang tới nơi đâu..."Ở đó,cô ấy sống thế nào?"...Gió im lặng,bởi Gió không thể mang Bồ Công anh đi mãi mãi.Cô gái ấy đã rơi xuống trên những cuộc hành trình,vùi mình vào trong đất để rồi lại hồi sinh thành những đứa con và đặt tên chúng là Răng Sư Tử...

  Cây có Hoa nhưng không giữ được Hoa.Hoa chỉ luôn vươn mình theo Gió.Gió lại khó nắm bắt,lại chỉ biết yêu những cuộc hành trình.Và khi cơn Gió qua rồi,Hoa mới biết------Cội nguồn của mình là nhựa chảy trong máu cây!

Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
all out of love - 08.08.2009 21:39:14
  

 
All out of love
Anh đang nằm đây một mình
Nghĩ về em và những nỗi đau vẫn còn đó
Anh hiểu em cũng rất buồn đau nhưng liệu chúng ta có thể làm gì khác được
Nỗi dằn vặt và nước mắt chia xa

Anh ước gì anh có thể giữ nụ cười của em trong trái tim này
Để những lúc dường như là anh cạn kiệt nguồn sống
Nó sẽ khiến anh tin ngày mai có thể mang tới điều gì
Khi mà hôm nay thực sự là một ẩn số


Anh đã mất tất cả yêu thương,mất tất cả khi thiếu em
Anh biết em đã đúng và anh vẫn đang phải tin điều đó là rất lâu.
Anh đã mất tất cả yêu thương ,Anh là ai khi thiếu em cơ chứ.
Sẽ là quá muộn khi anh nói :Anh đã sai rồi

Anh muốn em quay về và giữ lấy anh ở nhà thôi
Tránh xa khỏi những đêm cô đơn này
Anh đang tìm đến em,em cũng đang cảm thấy điều đó phải không???
Những cảm xúc này là thật,đúng không em?

Và anh sẽ phải nói gì nếu bây giờ anh gọi cho em?
và nói là anh không thể chịu đựng thêm được nữa
Đó không phải là cách dễ dàng đâu ,nó khó hơn mỗi ngày em ạ.
Xin hãy nói yêu anh hoặc là anh sẽ phải ra đi,phải ra đi
 
Em đang nghĩ về điều gì hỡi em?
Em đang nghĩ điều gì?
Em đang nghĩ gì
Em đang nghĩ gì?
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
Gió thổi về mưa đứng đợi không mưa? - 08.08.2009 22:13:33
   ...Gió thổi về mưa đứng đợi không mưa????????????????????????????????????!!!!!!!!!!
 
    Gió lang thang, lang thang qua từng con phố, từng ngôi nhà. Gió tự do, có thể làm mọi việc mà mình thích, có thể hét to, có thể dịu dàng, cũng có khi dữ dội. Người ta yêu Gió đấy, mà cũng sợ Gió đấy. Gió xa cách quá, hoặc người ta sợ gần Gió quá...

   Cứ thế và đến một ngày, Gió thấy mình cô đơn.

Tia nắng là của Mặt trời. Ánh trăng là của Mặt trăng. Còn Lá cây. Lá cây dù có đi theo Gió đến đâu đi nữa, thì Lá cây cũng đâu phải của Gió. Trái tim của Lá đã luôn hướng về Cây rồi.

Và Gió cô đơn.

Gió hỏi ông trời: "Ông trời ơi, sao ông bất công đến thế? Tại sao ai cũng có đôi có cặp, ai cũng có một chốn bình yêu cho riêng mình, còn tôi thì không? Tại sao lại như vậy?"

- Chẳng phải ngươi thích tự do hay sao? Ngươi muốn đi lang thang khắp nơi. Ngươi muốn được nhiều người biết đến. Ngươi muốn mọi người vừa yêu mến, vừa nể sợ ngươi. Chẳng phải ngươi đang có tất cả những điều đó hay sao ? - Ông trời trả lời.

- Vậy chẳng nhẽ không có một ai muốn làm tất cả những điều đó cùng tôi ư? Tôi muốn có ai đó đi cùng tôi tới mọi vùng đất, ở bên tôi những lúc tôi vui vẻ, cũng như những lúc giận dữ, hay khó khăn. Tôi phải làm gì để tìm được một người như thế?

- Người đó có thể không có màu sắc, nhưng không hề vô hình, có thể dịu dàng nhưng không yên lặng, có thể quá nhẹ nhàng, nhưng không phải là không cảm thấy được. Nếu ngươi biết để ý, biết cảm thông, biết chia xẻ, biết lắng nghe, biết quý trọng những điều mình đang có, ngươi sẽ nhìn thấy người mà mình cần tìm.

Và Gió làm theo lời Ông trời nói. Gió để ý, Gió lắng nghe, Gió học cách cảm thông, cả chia xẻ với mọi người nữa. Gió cố gắng, Gió đã làm thật nhiều. Cuối cùng, Gió cũng thấy được người mình cần tìm.

Thật bất ngờ, người đó đã luôn ở bên cạnh Gió, những khi khó khăn, cũng như khi hạnh phúc, những lúc Gió vui vẻ hát ca, cũng như khi Gió lạnh lùng, giận dữ. Người đó đã luôn đi cùng Gió, đến những thảo nguyên bao la, lên núi cao, hay xuống biển rộng... Dù Gió có đi đến đâu thì người đó vẫn bên Gió. Vậy mà bao lâu nay Gió đã không nhận ra điều đó.

Và cuối cùng thì em có biết người đã luôn ở bên Gió là ai không???



Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

ms.witch
  • Số bài : 5851
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.11.2008
RE: Gió thổi về mưa đứng đợi không mưa? - 09.08.2009 01:38:44
  

'cause all I want is just once
Forever and again
I'm waiting for you, I'm standing in the light
But you hide behind
The color of the night

Please come out from
The color of the night

 
 

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2009 01:40:05 bởi minhthanh_love >

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
Ta ơi! - 10.08.2009 18:13:47
Ta giật mình

tưởng hạnh phúc tan mau

Tưởng hạnh phúc như chiếc gương vụn vỡ

Tưởng câu trăm năm sao mà bé nhỏ

Chỉ còn nỗi đau rất thực với đời


Ta giật mình

tưởng đã lạc mất nhau

Ngày tháng vô tâm

giết chết lời yêu cũ

Sự thờ ơ cùng vòng tay nhạt nhẽo

Nếp khô cằn đầu độc nhớ và thương


Bao bon chen tất bật với đời thường

Làm ta quên

cây tình yêu cũng cần vun đắp

Cần dưỡng nuôi từ những điều nhỏ nhặt

Cần dòng nước mát lành để hoa trái xanh tươi


Giữa cơm áo gạo tiền vẫn cần phải biết mơ

Biết khóc

Giữa kẹt xe, ngập lụt

Vẫn cần vu vơ một thoáng vô thường


Định nghĩa lại cho mình

hai chữ yêu thương

Để đứng lại bên mép ranh lạc lối

Đêm thẳm sâu. Đêm yên bình quá đỗi

Đêm khuya rồi.

Nhắm mắt lại.

Ta ơi...
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

Linh Linh
  • Số bài : 78
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.07.2009
  • Nơi: Hoàng hôn màu tím
RE: Ta ơi! - 11.08.2009 10:06:41
Chiều tan trên sông và thơi gian trôi nổi.
Nao nao gió lạnh sương đêm
Lòng mình ko vò mà bù rối
Bập bùng ngụp lặn vào đêm
Muốn uống cạn dòng sông cho vơi nỗi nhớ
Ánh trăng ướt sũng mạn thuyền
Sông ngàn năm âm thầm để thời gian mắc nợ
Nhớ lắm những điều đã quên
Đêm vẫn dịu dàng chảy về phía bình minh
Sông vẫn dịu dàng chảy về nơi xa lắc
Có người nhìn dòng sông trôi ngơ ngác
Con xoáy xoay tròn, biết chảy về đâu?
 
 
Cái giá của sự tự do là cô đơn.
Cái giá của hạnh phúc là ràng buộc.

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
Đi về đâu? - 11.08.2009 15:57:45
Hoa vẫn nở vẫn đẹp phải không em?
Anh cứ ngỡ cuộc đời mình biến mất
Cố giấu mình trong trái tim vùi dập
Chẳng dám nhìn, chỉ liếc mắt nhìn xa
Giữa phố phường tấp nập xa hoa
Anh đã mất chính mình, như không thể…
Không thể đi, không thể gào và khóc
Không thể vơi những giọt nặng u sầu
Đi về đâu, anh giờ bước về đâu?
Cho thoát khỏi những tháng ngày tê tái
Xuân đã đi, trở về còn thơ dại?
Hay chỉ là một mảnh bốn mùa rơi?
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

vu phong
  • Số bài : 281
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.06.2009
  • Nơi: nơi có Gió biết hát
Gió cõng thơ về - 12.08.2009 20:57:21
Xin dịu dàng thế chấp trái tim ta
Khi biết trước trò chơi mang số phận
Đã qua hai phần đời khấp khểnh
Lộ trình này phẳng lặng hay chưa?
Bình yên là gì mà ai cũng thích thế
Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có
Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau
Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm
và...bước chậm lại một chút,ngắm nhìn,mỉm cười,đó có lẽ là Bình yên với ta

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 5 trang, bài viết từ 31 đến 60 trên tổng số 138 bài trong đề mục