DƯ ÂM....
Cơn bão đi qua, hết kinh hoàng
Chỉ còn đổ nát,với ly tan !
DƯ ÂM _vạn tiếng thở than
Mất người, tiêu của ,phủ phàng miền trung !
Nhà đâu? chỉ gạch vụn, ngổn ngang,
Tài sản bao năm?chỉ hoang tàn,
Oán trời tạo cảnh nghiệt oan
Nạn dân khốn khó , võ vàng thãm thương!
Mới tháng trước còn vui sum họp,
Bây chừ quỳ mọp, chít khăn tang?
Thét gào...thì giọng đả khan,
Khóc thì nước mắt khg tràn bờ mi !
Tội thân trẻ, trần gian mất mẹ
Trong quan tài,mẹ hởi có nghe?
Người nhìn sao mắt cay xè ,
Cha ôm con dại tái tê cỏi lòng!
Mẹ mất con ,hồn xiêu, phách lạc
Vợ mất chồng, tóc bạc màu mây!
Miền trung tang tóc, đắng cay,
BẮC,NAM chia sẻ ,góp tay cứu nàn.
Miếng khi đói, bằng gói khi no!
Kẻ chục, người trăm,chẵng so đo ,
Gạo, mì. quần áo mang cho
Thuốc men trị bệnh, cùng lo cùng làm!
Ngưởi vận động hô hào cứu trợ
Còn ta ngồi than thở ,ngẩn ngơ
Thơ tình viết chẵng thành thơ
Chỉ còn bài viết..vu vơ,xót lòng.
ĐỒNG CẢM Cảm ơn TRUNG DŨNG,LÊ LONG. Cảm ơn HOÀNG THỊ đôi dòng giao lưu , Cùng nhau đồng cảm phân ưu Sẻ chia với cỏ sầu tư đêm này. Lòng buồn thơ cũng đắng cay Có lòng không của, giúp ai bây giờ? Thôi đành làm mấy vần thơ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2009 23:43:08 bởi ngoncogiodua >