- Quán Nắng - Đã chán những cơn mưa
Mưa hay rên để mưa khóc
Khóc như người yêu xa một người yêu khi quẹt hàng lệ ở hàng hoa
Người yêu xa người mình thương thì buồn bã lắm !
Buồn ở giọt cà phê cuối
Buồn rưng rưng ở tận cùng một bóng đêm
Đêm đưa tay hứng vài trận mưa rào
Gõ lộp độp trên mái nhà thì chỉ thấy buồn hơn bao giờ hết
Mưa làm gì biết thuơng hại những kẻ xa nhau -
Anh biết rõ mình đã chán những trận mưa trời
Khi rời thư viện đi lang thang trên phố
Tìm một cái quán để ngồi
Trong đầu nghe lại một bài nhạc đã chừng như rất cũ
Mà ngày nào em hay hát khi nắm chặt bàn tay anh :
... " ầu ơi rau đắng sau hè
mình đi bỏ lại lời thề cho ai
ò ơi lệ nhỏ trên vai
lòng tôi vẫn nhớ ngày nào lỡ thương ..."
Em hay nghịch ngợm như thế
Nhắn câu hát nhà quê để thử lòng người
Và môi em dấu kín nụ em cười
Giữa chúng mình có hai chữ tôi
Tôi này ngờ nghệch nhìn cái tôi kia
( Một cái cũ và một cái mơi mới )
Cái tôi cũ nhất đã là anh
Cái tôi kia mơí tinh như buổi sáng có nắng ấm
Nắng ấm mang tên em - tên chúng mình
Em đến với anh
Ở một ngày anh không thể ngờ
Sau những ngày ngu muội,cô đơn và ngu ngơ
Như thằng nhỏ ngày nó vừa 19 tuổi
Nó hay ngẩn ngơ ngang nhà ai đó
Thầm thầm nhìn lên ô cửa sổ
Thầm thầm làm vội vã bài thơ trong đầu
( để tưởng tượng là mình đang thương ai đó lắm - Vụng dại )
Những ô cửa khép kín
Những chùm hoa màu tím nở rộ trong ngôi vườn
Và cả nỗi lặng thinh cũng nở rộ
Như thế -đã như thế.Những ngày tháng trôi qua
Cho đến ngày anh thấy em,gặp em
Môi và cửa mắt ỉu mềm
Cành tóc ấy ôm gọn ánh nắng mềm
Nụ cười làm chao đảo hồn anh như khi anh lỡ miệng mềm môi
Nắng trên tóc em chạy đuổi theo nhau
Nắng đuổi theo hai đứa mình vào quán nước
Anh bắt gặp anh vụng về không thể tưởng
Anh thấy trái tim mình đang khiêu vũ trật nhịp
Anh thấy anh có em (nguyên vẹn ) để say thêm chút nữa
Tình yêu là một phép lạ
Để có thể đẩy lùi lại bóng tối cô đơn
Trong tình yêu và những ngữ vựng riêng của anh
Không hề có câu hát Ầu Ơi như em hay hát để trêu ghẹo anh
Rau của anh không là rau đắng sau hè
Anh không bắt buột mình phải thề nguyền hứa hẹn
Anh chỉ biết mình yêu
Yêu màu nắng của quán tên là Nắng
Nắng rực rỡ ở đáy mắt
Nắng biết quay mặt đi chỗ khác ngượng ngùng
Khi anh tìm bờ sông ở vai đầy tóc em xõa
Khi anh ngắm cách em khép mắt đón nụ hôn anh vừa đủ ướt của một thoáng đêm ngày xưa đã cô đơn
..và em biết rõ một điều duy nhất- khi em có lần,viết cho anh :
" Thôi nhớ quá rồi,... em sẽ đuổi cái nhớ đi chỗ khác chơi ".
Ừ, em ! Phải rồi
Đuổi nỗi nhớ đi chỗ khác
Khi anh ngồi bên em giữa buổi sáng ở một nơi tên là Quán Nắng , nhé em.....
N.DuyToàn
_____________
CHÚNG MÌNH