TÂM TÌNH

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 7 trang, bài viết từ 61 đến 90 trên tổng số 188 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
RE: End Of The World - 05.12.2012 02:01:23


Trích đoạn: dang son

...


3. Anh hay hờn dỗi, muốn được dỗ dành ...

by NguyệtHạ _




_____________________________________________




Chào cô em người lớn.


Là độc giả của cô,lâu lâu tôi ghé đọc..Thấy cô có những cái tựa hiền lành ; mộc mạc....

Đọc xong,tôi tủm tỉm cười.Và có khi chẳng biết tại sao mình cười.


Chữ " Dỗ Dành " mà cô em đã dùng - Nghe rất hay !






đăng sơn.fr



Thế anh đăng sơn.fr có hay hờn dỗi vậy không? Anh có muốn được dỗ dành bởi các em gái nhỏ của anh không?


Cám ơn anh làm một độc giả của NH.






Trích đoạn: Ct.Ly


Đàn ông là thế đấy Nguyệt Hạ

Đôi khi họ cũng hờn mác như vậy, nhưng có người hờn âm thầm, chỉ lộ trên nét mặt, có người lộ ra cử chỉ , nhưng ở gần quen nên nhìn họ hay nghe họ nói là biết ngay thôi hihii

Nhưng cũng thấy dễ thương hén NH




Chị Ct.Ly ơi ơi,

Hồi nào giờ NH toàn là được chìu chuộng và hay hờn dỗi, nên không biết đàn ông thường hờn mát... Cứ nhìn thấy đàn ông là hình ảnh macho, không biết khóc, không biết hờn, vân vân và vân vân... Bây giờ thấy trước mắt nên lạ lắm... Vậy là chị kinh nghiệm đầy mình


Để NH xem lại thử hình ảnh một đình ông hờn dỗi thụng mặt (hay gầm gừ, nhăn nhó như khỉ ăn ớt ) xem có dễ thương tí nào không ha.









dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
End Of The World - 05.12.2012 03:24:44
..





End Of The World




______________________________





" End Of The World " có thể là một cái tựa film thuộc loại kinh dị ( và ta không nên đi xem để có thể bị ám ảnh vu vơ - đời sẽ mất vui )


" Để Chiều Nay Có chút Dỗi Hờn " là cái tựa của cuốn film tình cảm nhẹ nhàng.

Trong phim có nhạc viết rất êm dịu vừa pha nét cổ điển vừa có chun chút tempo pop rock.Cảnh trí rất đơn giản : một góc đường phố,một chút mưa nghiêng .Đã là phim tình cảm thì dĩ nhiên là có hai nhân vật : Nàng và Chàng.

Chàng giàu tình cảm thuộc loại " mít ướt " .Mít thì có nhiều loại mít thế nhưng gã quê mùa như chàng chỉ thích loại ươn ướt rưng rưng vì chàng thích rưng rưng theo kiểu " những buổi chiều rơi mưa ".

Nàng thì khác,nàng là type mạnh bạo ,ngang tàng,nói thẳng,đụng đâu phang đó. Hình như thượng đế trớ trêu cho hai người đụng nhau.Đụng kinh khủng lắm nếu nói theo kiểu tai nạn ( Tình yêu cũng là một trong những sự cố như khi bạn chạy xe ngoài đường,mắt dáo dác không để ý thì gặp tai nạn,có khi trẹo tay,què chân hoặc ngừng thở... )

Chuyện tình nào cũng có những đoạn lâm ly gây cấn theo kiểu phim bộ kiếm hiệp.Càng gây cấn thì càng éo le hấp dẫn.

Một bữa kia,giông to,gió lớn,bởi bản tính hay cầm chừng,nhắc chừng,chàng lẻo nhẻo khuyên nàng này nọ.Nàng phát cáu trừng con mắt thấy là muốn gọi lính bắt và nàng ta phang :

- Tại sao cứ muốn dạy đời người ta ?


Gã nhà quê quê lắm , gã giận vô cùng.Và gã dỗi hờn ,sưng mặt.


----


Phim tập đang chiếu từng ấy thì bị đứt phim vì những cái lý do như " bị cúp điện " " chi phí tốn kém " " Diễn viên dở quẻ hờn mát,đập nhau "



Khán giả bực bội lắm để lèo nhèo,la lối.



Chẳng biết khi nào thì cuốn phim tình ái ấy lại được trình chiếu tiếp ? ( Chỉ nghe đồn là sẽ chiếu lại sau ngày 21 tháng 12 ,nếu trái đất và loài người còn hiện hữu ) _





đăng sơn.fr
( Trích từ Style - Truyện ngắn - Mientaongo.net )






___________________________




**

Trả lời cô Nếu :


"
Thế anh đăng sơn.fr có hay hờn dỗi vậy không? Anh có muốn được dỗ dành bởi các em gái nhỏ của anh không ? "





Câu hỏi trên thấy khó trả lời.Lâu lâu hờn dỗi thì thấy vui vì có duyên.Đàn ông mà hay hờn dỗi thì là mít ướt .


Chúc NguyệtHạ vui.


nđs.










----
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2012 03:27:47 bởi dang son >

Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
RE: End Of The World - 05.12.2012 04:47:37


Trích đoạn: dang son



**

Trả lời cô Nếu :


"
Thế anh đăng sơn.fr có hay hờn dỗi vậy không? Anh có muốn được dỗ dành bởi các em gái nhỏ của anh không ? "





Câu hỏi trên thấy khó trả lời.Lâu lâu hờn dỗi thì thấy vui vì có duyên.Đàn ông mà hay hờn dỗi thì là mít ướt .


Chúc NguyệtHạ vui.


nđs.



----




Anh đăng sơn.fr trả lời mới có một nửa, còn câu này nữa nè:

Anh có muốn được dỗ dành bởi các em gái nhỏ của anh không ?

hay là anh cố tình lờ đi không trả lời ?





dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Tại Sao Chúng Mình Viết ? - 05.12.2012 12:47:20
...







CHỌN & LỰA



______________________________






* Đọc ở một đoạn sách,có cái ông hay bà người viết ra ý như thế này : '' Khi chọn lựa cũng có nghĩa là hy sinh ''


Ngẩm nghĩ một chút và tìm ra câu trả lời phụ ( bis ) : Khi ta chọn,sau một chốc ngần ngừ và thử chế ngự lòng tham của mình,ta bắt buột phải chọn.Chọn một mà thôi.Có khi chọn xong lại tiếc rẻ cái kia.

Ở đời sống,lắm lúc ta phải quyết định để chọn một cái kết quả dù xấu hay tốt.Thí dụ : Trong lãnh vực nghề nghiệp,tuỳ theo trình độ và khả năng mà ta chọn nghề ( khi đã chọn thì phải yêu cái nghề của mình )

Và cũng có điều là ta không thể nào " chọn lựa " được là sự sinh ra đời của mình ( một sự kết hợp của tình yêu ! ) nhưng sau đó,ta chọn cung cách sống riêng cho mình.

Chọn sự học,chọn nghề ngỗng khi rời ghế nhà trường,có hai cái nghề mà tôi thích lắm đó là nghề ký giả báo chí và nghề cảnh sát thẩm cung :

- Cái nghề thứ nhất - Ký giả phỏng vấn không có quyền hành.Hỏi để viết,để làm công việc báo chí.

- Cái nghề thứ hai oai hơn : Là có quyền hạn để khẩu cung.Người bị hỏi bắt buột phải trả lời. Và lắm lúc,có rất nhiều câu hỏi khó lòng trả lời sao cho xuông.Ta đành lấp liểm,chống chế.


Các người viết văn,làm việc vơí ngôn ngữ hay có cách lòng vòng,đảo ngữ,đảo văn của họ ( đôi khi họ biến thành những kẻ biết nói dối,tự bịa ... )


Nói sang chuyện " Dỗ Dành " và được dỗ dành thì thuộc về vấn đề tâm lý trận.Trong một con người có 2 phần Thiện,Ác.Có phần người lớn và một phần trẻ con.

Người lớn thiên về sự lý luận.Trẻ con nghiêng về nỗi mè nheo,đòi hỏi điều dỗ dành.Trong tình yêu thì cũng na ná như thế.Người ta yêu để được yêu - và từ đó có điều lắm sự để những kẻ làm nhạc,làm thơ,viết truyện có điều để viết.

Và họ đã viết,đang viết và sẽ viết ( Viết giữa cá iThiện Ác,giữa điều người lớn và trẻ con ...... )




đăng sơn.fr
______________________________________

* ( Tản mạn vơí sự viết và điều chọn lựa - Viết để làm gì - )












----------






& Vài hàng trả lời Cô em gái :


NguyệtHạ hỏi :


-

Anh đăng sơn.fr trả lời mới có một nửa, còn câu này nữa nè:

Anh có muốn được dỗ dành bởi các em gái nhỏ của anh không ?

hay là anh cố tình lờ đi không trả lời ?





- Mắc chi mà được dỗ dành bởi các em gái nhỏ ?

Ở ngoài đời,tôi có chun chút vài em gái lớn và nhỏ và họ có khi làm tôi chóng mặt mày ( nhất là các cô học viên,tập sự )

Ở trên các diễn đàn viết,tôi có rất ít các " em gái nhỏ - người viết ".Đôi lúc,họ cũng quá đáng .Còn riêng ở Vntq thì cô N.H cũng là một " em gái bự " hạng chì và lì ( giống nàng CôngTửLỳ ). Nguyệt Hạ có cách thức viết rất nhạy ,có lúc giả vờ hiền hoà...


Có đôi lúc,tôi xem em là một đối thủ viết của tôi . Tôi cần một chất kích thích tố từ một vài bài viết của em để tự dỗ dành kiểu mình ên khi viết vơí một vài ý tưởng.

Nếu cô Nếu nhất định muốn có câu trả lời direct thì tôi trả lời là : Là người lớn,tôi có thể dỗ dành kiểu mình ên.



Chúc Nếu và bạn đọc vui khi chọn điều để đọc và viết.




- NgụyHúc.




-----

Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
RE: Tâm Tình - 06.12.2012 01:51:06


Trích đoạn: dang son

...

& Vài hàng trả lời Cô em gái :



Ở trên các diễn đàn viết,tôi có rất ít các " em gái nhỏ - người viết ".Đôi lúc,họ cũng quá đáng .Còn riêng ở Vntq thì cô N.H cũng là một " em gái bự " hạng chì và lì ( giống nàng CôngTửLỳ ). Nguyệt Hạ có cách thức viết rất nhạy ,có lúc giả vờ hiền hoà...




Oan quá, người ta hiền lành thật mà nói vậy,
thế thì hôm nay giả vờ hiền hoà một tí xem sao nhé.







Có đôi lúc,tôi xem em là một đối thủ viết của tôi . Tôi cần một chất kích thích tố từ một vài bài viết của em để tự dỗ dành kiểu mình ên khi viết vơí một vài ý tưởng.





Cho Nguyệt Hạ xin hai chữ bình an - anh đăng sơn.fr ơi.






Nếu cô Nếu nhất định muốn có câu trả lời direct thì tôi trả lời là : Là người lớn,tôi có thể dỗ dành kiểu mình ên.


- NgụyHúc.




À ha, có người đang hát câu "Chiều nay có một người chơi với một mình ... "
(hát theo điệu nhạc của bài Nhớ Một Chiều Xuân, tác giả Nguyễn Văn Đông)






Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
TÂM TÌNH - 07.12.2012 04:45:50




I WANT MY CHILDHOOD BACK




Ngày hôm qua, một người chị hỏi con, "con muốn gì cho Christmas này?", câu trả lời của con, năm nào cũng lập lại là, "I want my childhood back".


Từ khi con lên bảy, tám tuổi, con đã biết nói như thế. Lúc nào con cũng muốn được trở về ngày còn nhỏ, vô tư thong thả. Mỗi năm qua, con lên một tuổi, lên một lớp, con bị áp lực của bài vở ở trường lớp nhiều hơn. Con phải dành nhiều thời gian để học hơn là chơi và con thấy được nỗi lo âu nhọc nhằn của người lớn quanh mình.


Năm đầu học trung học, bài vở chỉ hơi nhiều hơn năm trước một chút, con còn có một ít thì giờ rảnh rang. Nhưng đến năm lớp 10, không hiểu sao, cô thầy cho bài vở nhiều hơn gấp ba, bốn lần lớp 9. Nhìn thấy con có những đêm thức đến hai, ba giờ sáng để làm bài, mẹ không tài nào yên giấc được. Khi con còn nhỏ, mẹ dạy con học, chỉ cho con từng câu từng chữ, bây giờ, mẹ để con tự học lấy, chỉ giảng khi nào con không hiểu, nhưng cũng không khác nào mẹ học với con. Nhìn thấy con bù đầu trên bàn học, không còn một giờ phút nào rãnh rang, sao mà thấy nặng mình quá.


Trong xã hội bây giờ, vật chất và kỹ thuật hiện đại tạo cho con nít lớn lên nhanh và già dặn hơn số tuổi của chúng. Nhưng chúng vẫn là những đứa trẻ con bị già trước tuổi, như những trái cây non bị chín háp vì nắng gió bên ngoài. Các em không thể nào gọi là trưởng thành được khi tuổi đời còn dưới con số hai mươi... Không biết các em khác sao, nhưng khi thấy con mình tiếc nuối tuổi thơ và chỉ mong được trở lại thời thơ ấu, tôi thấy xót xa.


Ngày xưa còn bé, tuổi thơ Việt Nam thật sự là tuổi thơ. Dù sống trong vùng dầu sôi lửa bỏng, đêm đêm vẫn thấy ánh hỏa châu và nghe tiếng đại bác vọng về, tối ngủ phải chui vào hầm bao cát trong nhà, nhưng chúng tôi vẫn được hưởng trọn vẹn thời gian thơ ấu một cách ngây thơ và an lành trong sự thương yêu bảo bọc của gia đình cha mẹ. Chưa khi nào chúng tôi biết mở miệng nói tiếc nuối tuổi thơ vào lứa tuổi dưới mười lăm... Cũng chưa khi nào chúng tôi phải lo lắng tính toán cho tương lai, cho trường lớp, cho đại học khi còn ngồi ở trung học... Ngày lễ, ngày tết đến, chúng tôi chỉ làm một ít việc giúp gia đình và ăn chơi thong thả đúng nghĩa với chữ tết nhất. Bây giờ, mỗi dịp lễ lượt có ngày nghỉ, việc đầu tiên là phải hỏi con xem có bài vở gì không, rồi mới tính được chuyện khác của gia đình nếu muốn đi đây đi kia. Hay là đưa con đi chơi thăm viếng người thân, lúc nào cũng phải mang theo sách vở để làm bài !


Thời buổi bây giờ, con nít lớn nhanh quá. Chính chúng cũng nhận ra được là tuổi thơ đã trôi đi thật mau và tiếc nuối khi thấy mình sắp phải đương đầu với tuổi trưởng thành. Chưa gì hết, con nít lớp chín đã "được" trường lớp nhồi nhét tư tưởng phải lựa chọn lớp học gì để vào đại học. Tại sao phải đốc thúc sớm như thế? Tại sao không để các em sống thật với lứa tuổi của chúng? Năm nào theo năm đó. Nôn nóng thúc đẩy sớm để làm gì? Cứ giống như là ướp chất hoá học cho trái cây mau chín. Tại sao không để các em học đúng trình độ lứa tuổi của chúng ở mỗi một lớp, mỗi một năm mà tạo ra những lớp Advance trình độ đại học cho các em học khi còn ngồi ở trung học? Tôi có cháu, học nhảy hai lớp từ khi còn lớp ba tiểu học. Tôi chỉ biết nói với cô em họ là, "tại sao bắt cháu học sớm làm gì? để cháu ra đi làm sớm một hai năm thì có phải rút ngắn tuổi thơ của cháu không?"


Nói gì thì nói, mình chỉ là người ăn tạm sống nhờ ở đây. Nhập gia tùy tục. Con đi học ở đây thì chỉ biết cắm đầu mà học, mà làm bài cho trọn nghĩa vụ của người học trò. Thôi thì ở nhà cố gắng tạo không khí đầm ấm, bảo bọc yêu thương, để con yên tâm học hành. Đó cũng là một cách giúp con để tránh bớt những áp lực mà con đang chịu từ bên ngoài đưa đến.



Nguyệt Hạ
12/06/12




Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
END OF THE WORLD - 13.12.2012 00:47:25




Bông hoa đầu tiên của mùa này





END OF THE WORLD



Từ lúc bắt đầu cảm thấy mình "gìa già" một chút, "già già" chứ chưa "già" nhé, tôi thường tự hỏi và tự đặt ra cho mình những thứ cần phải làm, cần phải thanh toán cho xong trước khi đi về bên kia thế giới. Tánh tôi không muốn mang nợ, không muốn vướng bận một điều gì bất cứ mọi nơi, mọi lúc. Càng nghĩ đến thì thấy mình càng có nhiều thứ đang làm dở dang, nhiều thứ chưa làm xong...


Gần đây tôi tiến bộ hơn, đã thanh toán hết những ân oán giang hồ trong đời sống thường ngày, tạm gọi là thảnh thơi, không còn bận tâm bận trí với những điều lặt vặt nữa. Tôi tập bỏ qua hết không để ý đến những điều phiền toái chung quanh. Tôi cũng tập để không còn tiếc nuối những vật chất làm bận lòng. Bây giờ chỉ còn một điều làm tôi lo nghĩ đó là, sự sợ hãi. Tôi hay sợ khi có chuyện trọng đại xảy ra. Tôi sợ cả những lúc chưa có chuyện gì xảy ra, chỉ nghĩ đến là thấy sợ rồi. Tôi yếu bóng viá và lo lắng cho những người thân của mình.


Khi nghe đến mấy chữ End Of The World, tôi không thấy sợ. Nhưng khi nghĩ đến những thiên tai đã và đang xảy ra, cảnh tương tàn trong cùng đồng loại, tôi lại sợ. Có rất nhiều thiên tai đại nạn có thể xảy ra như bão lụt, hạn hán, cháy rừng, bão tuyết, hay động đất, vv và vv.... Trời làm thì mình không tránh khỏi nhưng chuyện con người làm, chém giết lẫn nhau, nghĩ đến là rùng mình.


Không cần nghĩ ngợi gì cho xa, mỗi lần trái đất rung rinh vì những cơn địa chấn, tôi cũng cảm thấy đó là ngày tận cùng rồi. Mỗi ngày tin tức trong TV hay radio thường nhắc nhở mọi người phải chuẩn bị cho trường hợp khẩn cấp. Nào là nước uống thức ăn cho đủ năm bảy ngày, nào là giày vớ, nào là áo ấm, nào là đèn pin, nào là tiền mặt, vv và vv...


Khi mới sang Mỹ, chưa nếm mùi động đất lần nào, tôi không biết sợ. Lần động đất đầu tiên, tôi may mắn đang ở trên xe nên không thấy gì sợ hãi lắm. Lần động đất sau đó, thấy cảnh đèn đuốc trong nhà chao qua đảo lại, tranh ảnh trên tường rơi đổ ngổn ngang và đèn đuốc tắt ngúm thì tôi hãi thật sự. Cái cảm tưởng không yên khi mặt đất dưới chân mình chuyển động làm cho tôi không tài nào ngủ được và lúc nào cũng lo sợ không biết khi nào xảy ra nữa ?


Lần đó, vào ngày hôm sau của trận động đất lớn, tôi đi làm. Vào đến sở chưa làm được bao nhiêu thì có những cơn hậu chấn xảy ra. Tôi làm ở lầu năm trong một cao ốc nhiều tầng, nếu ở tầng trệt chắc không thấy rung chuyển nhiều như ở tầng trên. Bàn ghế nghiêng qua nghiêng lại, nhìn lên tường, những bức tranh đang đong đưa. Cửa kính chung quanh kêu răng rắc, nhiều đường rạn nứt... Văn phòng tôi ngay gần thang máy nên tôi nghe được tiếng kêu cứu của một bà cụ kẹt trong đó. Tôi chạy ra xem sao thì thấy cửa thang máy đang từ từ đóng lại và toà nhà rung chuyển dữ dội. Phần tôi đang sợ điếng hồn nhưng thấy bà cụ khiếp đảm trong thang máy, tôi cũng phải làm gan quên cái sợ của mình đi. Chỉ kịp nói với bà cụ, chờ một tí, tôi chạy trở vào văn phòng gọi boss kêu cứu. Boss tôi chạy ra và bảo tôi vào tìm một vật gì để ông ấy nạy cửa thang máy. Quanh quẩn không có gì khác trong văn phòng, tôi lấy cây đánh goft của boss mang ra. Boss tôi dùng cây đánh goft ấy giữ cho cửa thang máy không đóng hẵn lại. Nhưng bà cụ vẫn kẹt bên trong vì cánh cửa thang máy không mở ra được. Không hiểu tại sao mấy cái nút để mở cửa đóng cửa của thang máy lúc đó không hoạt động? Lúc ấy trong văn phòng điện thoại reng inh ỏi nên tôi phải vào và không biết boss tôi làm thế nào để mở cửa thang máy cho bà cụ. Kết quả là cây đánh goft của boss bị méo mó gần như gãy làm đôi.


Gần như cả tuần lễ sau đó, ngày nào cũng có vài trận hậu chấn nhỏ. Ở trên lầu cao nên tôi thấy được toà nhà rung chuyển. Tôi rất sợ nhưng vẫn đến sở làm. Lái xe trên freeway thì cứ tưởng tượng không biết đoạn đường trước mặt sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào. (Trận động đất xảy ra vào mờ sáng, đã có một người cảnh sát Mỹ đi xe gắn máy phóng thẳng xuống khoảng không khi cầu freeway bị nứt ra làm hai để một khoảng trống lớn chính giữa.) Không dám đi thang máy nên mỗi ngày leo cầu thang mấy bận. Buổi tối đi ngủ thì phải để sẵn giày dưới chân giường, áo khoác, đèn pin, hộp quẹt, đèn cầy, đủ các thứ để bên cạnh. Không cần phải nói, khi ngủ thì cứ chập chờn vì cứ sợ động đất sẽ xảy ra ... Cái cảm giác sợ hãi không yên theo tôi mãi đến mấy tháng sau mới dần dần bớt.


Những năm sau, thỉnh thoảng cũng có động đất xảy ra nhưng không có trận nào lớn như lần đó. Dù cường độ rung chuyển mạnh hay nhẹ, lúc nào tôi cũng sợ và thấy bất an khi thấy mặt đất chuyển động. Tôi không biết tôi sẽ như thế nào, nhưng cái tính hay sợ hãi lo lắng của tôi sẽ làm tôi chết dần chết mòn hơn là chuyện thật sự xảy ra...


Tôi chỉ nghe nói đến ngày 21 tháng 12 năm 2012 một vài lần nhưng tôi không bao giờ nghe tin hay đọc ở internet bất cứ bài vở gì liên quan đến ngày này. Tôi không tin những gì thiên hạ bàn tán, theo tôi toàn là tin nhảm và họ vô tình làm lợi cho những người buôn bán. Cũng có thể đây là mánh khoé của bọn gian thương ? Cũng có thể đây là ý của người tốt, muốn nhắn gởi con người nên ăn năn sám hối sửa mình trước khi ngày tận cùng ?


Còn nhớ năm 1999, đã có phong trào Y2K thật rầm rộ. Nhà nhà lo đi mua bao nhiêu là thứ nhu yếu phẩm để dành. Khi ấy chắc chắn là con buôn hốt được một mớ đáng kể, mà đặc biệt lợi nhuận nhiều nhất là China (đa số hàng hoá made in china.) Cùng một chủ trương, lâu lâu TV lại tung tin lên sắp có động đất lớn xảy ra ở Cali... nên mua những thứ này này nọ nọ để phòng hờ ... Kinh tế đi xuống quá nên họ dùng mọi cách để moi tiền đồng bào ... Nhưng cũng khổ, ở cái xứ sở có quá nhiều luật sư, chuyện gì cũng kiện tụng, nếu họ không báo trước nhỡ có xảy ra thật, thì dân cũng có cách để kiện nhà nước là không chuẩn bị cho họ phòng hờ...


Giờ đây nói đến ngày tận cùng của thế giới, nếu đến ngày đó chỉ nổ đùng một tiếng, trái đất nứt ra một lổ hổng to tướng, mọi người rơi vào đó và chết ngay lập tức thì tôi cầu mong cho mau đến và xảy ra thật. Chết để chấm dứt những cảnh tương tàn thì còn gì hơn. Chết mà không phải lo lắng hay đau đớn gì thì còn gì bằng. Nếu sẽ chết thì cần gì phải chuẩn bị vật chất, điều đáng lo là phần tinh thần của mình thì hầu như không ai để ý đến (ngoài trừ những người tu hành.) Chỉ nghe xôn xao bàn tán lo mua bán món này món nọ, hiếm khi nghe được ai nói đến chuyện tu tâm dưỡng tánh, ăn ngay ở lành, làm lành lánh dữ, nếu thật sự đây là thời gian chuẩn bị cho ngày cuối cùng !



Sáng hôm nay, nhìn lịch thấy ba con số 12 đứng với nhau. Ngày 12 tháng 12 năm 2012. Phải đến 100 năm nữa mới thấy lại ba con số này. Vài hàng tản mạn trong ngày này, chắc chắn sẽ không sống đến lần tới, ngày có ba con số 12 đứng gần nhau.


Cuối năm rồi, xin chúc tất cả mọi người được bình an để chuẩn bị, chuẩn bị gì thì tự mình biết ...


PEACE BE WITH ME AND PEACE BE WITH YOU



Thương mến,
Nguyệt Hạ
12/12/12






Năm này hoa nở sớm, mới đầu tháng 12.
Mọi năm gần đến Tết ta mới có.






Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
Elementary school shooting in Newtown, Connecticut - 15.12.2012 09:00:18


SHOOTING AT SANDY HOOK ELEMENTARY SCHOOL IN NEWTOWN, CONNECTICUT




Chiều nay thấy cô em họ gởi text:

-Hồi sáng giờ chị có coi TV không? vụ bắn ở trường tiểu học ở Connecticut đó. Sao mà bắn giết hoài ghê quá hả chị.


Tôi đi cả ngày mới về đến nhà chẳng biết gì. Lúc sau này thấy tin tức ở TV toàn nói chuyện bắn giết nên tôi không thèm mở TV nữa. Tin tức gì mà tệ quá, kể cả phim ảnh, chỉ toàn nhắc tới nhắc lui chuyện giết người...


Mở TV ra coi, hỡi ơi, 20 em nhỏ từ khoảng 5 tuổi cho đến 10 tuổi đã bị bắn chết, và 7 người lớn, có cô giáo thầy giáo và hiệu trưởng ... Tên sát nhân chỉ mới 20 tuổi đã cầm súng vào trường tiểu học, bắn ở hai phòng học và tự sát sau đó.


Thương cho các em nhỏ. Một cô giáo lớp một mang hết 14 em vào trốn trong phòng vệ sinh trong lớp khóa chặt cửa lại. Các em sợ hãi và khóc, nói rằng:

- Em không muốn chết. Em muốn Giáng sinh...
( "I just want Christmas…I don't want to die. I just want to have Christmas.")


Nghe bản tin và nhìn hình ảnh trên TV tôi không cầm được nước mắt. Tại sao con người ấy chỉ mới 20 tuổi lại có thể nhẫn tâm đến như vậy ? Câu hỏi cứ lập đi lập lại, tại sao lại xảy ra cho các em nhỏ như thế ?


Không hiểu chuyện gì đã xảy ra trong gia đình mà người con đã nhẫn tâm cầm súng bắn mẹ mình tại nhà trước khi lái xe đến trường nơi người mẹ dạy lớp mẫu giáo ? Người mẹ là cô giáo cho lứa tuổi ấy, tôi đoán hẵn cũng là một người thương yêu con trẻ và hiền lành... Nhưng bản tin mới nhất tôi vừa nghe được khi ngồi gõ những hàng chữ này là, cả ba khẩu súng mà tên sát nhân có đều đăng ký dưới tên của người mẹ ây...


Cuộc sống ở đây càng lúc càng bấp bênh, không những chỉ không yên về kinh tế mà còn về sự sống còn của con người nữa. Chỉ trong tích tắc thôi, sự sống có thể mất đi như một cái chớp mắt.



Xin dâng lời cầu nguyện cho các nạn nhân của cuộc tàn sát ngày hôm nay, những người lớn và các em bé bỏng. Các em đã mất đi mạng sống nhưng gia đình cha mẹ anh chị em của các em cũng mất đi một phần trong cuộc đời của họ...



Nguyệt Hạ
14-12-2012













Hình ảnh từ abcnews website


Elementary shooting in Connecticut
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2012 13:24:51 bởi Nguyệt Hạ >

NgụyXưa
  • Số bài : 880
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2007
  • Nơi: Thái Bình Dương
RE: Elementary school shooting in Newtown, Connecticut - 15.12.2012 09:53:20
Bàng hoàng khi nghe tin sáng nay, nhất là thảm cảnh xảy ra vào những ngày gần cuối năm, khi Xmas gần kề.

Đời mong manh quá!

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
TÂM TÌNH - 15.12.2012 12:54:43
..


I just want to have





...... " I don't want to die. I just want to have Christmas. "



Bản tin được nghe và xem trước giờ ăn tối.Làm tôi không vui và nghĩ đến những trường hợp tôi đã gặp và cố gắng xử lý.


Ngày nọ,trong văn phòng của tôi ,tôi đã lặng người nghe một thằng bé cũng vừa 20 tuổi.

Nó nói kiểu hằn học :

- Tôi đang chán đời,chán tất cả loài người .Chán gia đình,xã hội.

- Cậu chán như thế thì cậu làm gì ?

- Tôi thèm mua khẩu súng và bắn hàng loạt.....

- Sau đó,cậu sẽ làm gì trước cái chết của những người vô tội khác ?


Thằng nhóc im lặng một hồi lâu rồi nói :

- Ai là kẻ vô tội ? Tôi không muốn sống,họ đẻ ra tôi để làm gì ?


Tôi nhìn nó,thấy nhức đầu về nó.Tôi hiểu được chữ " HỌ " mà nó vừa nói là ai ?


Khi một đứa trẻ được sinh ra đời,cha mẹ chúng đã nghĩ gì,làm gì để dìu dắt và gìn giữ điều gì cho tinh thần và nếp suy nghĩ của con cái ngoài việc cơm no áo ấm ?

Câu trả lời của tôi rất rõ ràng khi tôi lục lọi hồ sơ của bậc cha mẹ có thằng con chán đời và muốn giết người đó : Một người cha bỏ rơi con lúc chưa lọt lòng,một người mẹ bê tha từ thưở nhỏ - và họ đẻ ra những trái bom nổ chậm....


Tôi ngậm ngùi suy nghĩ cách thức để ngoi ngóp tránh những trái bom nổ chậm ấy.

Trong những ngày làm việc sắp đến,tôi biết mình sẽ còn gặp những mầm mống bom đạn chết chóc ngay trong đầu óc con người.




đăng sơn.fr


( Vài hàng tâm tình ... )


.

Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
RE: TÂM TÌNH - 19.12.2012 05:42:59


Xin cám ơn anh Nguỵ Xưa và anh Đăng Sơn.fr đã chia xẻ nỗi niềm với Nguyệt Hạ.

Trong cuộc đời mong manh này, còn có được tình thân với nhau là điều hiếm quý vô cùng.


Thân quý

Nguyệt Hạ




Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
RE: TÂM TÌNH - 19.12.2012 06:22:43


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/95738/B5CE130D3FAB4CA996067370559B1995.JPG[/image]



Thương chúc tất cả các bạn
một mùa lễ Giáng sinh tràn đầy ơn lành,
một năm mới sức khoẻ, may mắn và vạn sự như ý.


Nguyệt Hạ






<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2012 06:24:14 bởi Nguyệt Hạ >
Attached Image(s)

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
RE: TÂM TÌNH - 31.12.2012 12:57:10
....






Chào Cô Nếu.



Hết một năm rồi đó -

Ở mùa này,người ta hay chúc tụng nhau như sau :

- Chúc ông bà cô bác anh chị em một năm mơí hạnh phúc thịnh vượng

- Chúc các em,các cháu đầy nghị lực ,niềm tin cho năm mới.

- Chúc.......... ( ........................................... ) - ( điền vào chỗ trống ... )



Mỗi lần lập đi,lập lại những lời chúc đã viết trên những tấm cartes,những lá điện thư gửi đến nhau như thế thì hơi giống kiểu Robot người máy.

Anh Nguỵ Húc không thích bắt chước để chúc cô như thế.Miễn chúc cô khoẻ,cô đẹp ( cô đã khoẻ như con voi,đã xinh đẹp như tài tử điện ảnh rồi ) - Cũng xin miễn chúc cô ngoan hiền như ma sơ ( thừa quá ! )


Có một cách khác :

Cô hãy thử dùng trí nhớ ,nhớ lại biết bao lời chúc tụng từ xưa đến nay - Nhắm mắt lại,giữ lòng yên ả,thử thêm vào đó một lời nguyện ước cho sự thanh thản trong tâm hồn,thử cầu nguyện cho thế giơí này có thêm sự hoà bình,nhân ái ( và con người biết nắm lấy tay nhau để cố gắng giữ gìn trái đất cũ kỹ..... )


Được như thế không ,cô Nếu ?


--

- anh người viết ở rất xa của cô .








đăng sơn.fr
( NgụyHúc )

Ct.Ly

Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
RE: TÂM TÌNH - 01.01.2013 03:00:13



Tâm Tình Cuối Năm



Chỉ còn vài tiếng đồng hồ nữa là sang năm mới. Một năm mới với tên gọi nhưng mọi thứ hình như vẫn như cũ. Cũng giống như một món hàng được bọc trong một cái hộp mới, vậy thôi.

Năm nào cũng chừng đó hàng chữ, viết đi viết lại, chúc tụng đơn điệu và nhàm chán nhưng vẫn phải lập lại như một thói quen. Đối với riêng mình, Nguyệt Hạ cũng thường ngồi yên lặng và nhắm mắt lại để xem mình có được bao nhiêu phút "bình an" trong tâm hồn. Để có được sự thanh thản với chính mình không phải dễ trong cuộc sống quá nhộn nhạo nơi này. Từ sáng sớm mở mắt ra cho đến tối mịt, lúc nào quanh mình cũng có tiếng động, không từ những người bên cạnh làm ra thì cũng từ những máy móc vật dụng chung quanh. Chỉ trừ khi mình được ngồi một mình nơi thanh vắng đồng không mông quạnh (nơi xa thành phố để không còn tiếng xe hơi, máy móc...), hoặc ở nhà mà tắt hết điện thoại, computer, TV, máy hát, kể cả tủ lạnh thì mới thật sự có được không gian yên tĩnh.

Cũng chưa chắc mình có được sự bình an khi mọi thứ chung quanh im ắng nếu mình không thật sự tìm thấy được sự thanh thản trong tâm hồn. Nói ra như thế, NH thấy rằng chỉ khi nào mình bỏ qua được mọi vướng bận trong ý nghĩ thì mình mới có thể tận hưởng cái gọi là "sự tĩnh lặng của tâm hồn".

Như anh Nguỵ Húc viết,

thử cầu nguyện cho thế giơí này có thêm sự hoà bình,nhân ái ( và con người biết nắm lấy tay nhau để cố gắng giữ gìn trái đất cũ kỹ..... )


có lẽ đây là điều nguyện ước chung của đa số người mình, (ngoài trừ những người buôn bán súng đạn ...), và ước mong sao mọi người sẽ nối lại vòng tay thân ái để mình còn có trái đất tròn trịa mà nương thân.


Cám ơn anh đã gởi chữ cho Nguyệt Hạ vào ngày cuối năm. Không cần tìm kiếm ở đâu xa xôi, tình thân ái bắt đầu từ những mối liên kết thân tình, từ những tâm hồn đồng cảm và từ những con người có cùng tương quan, phải không anh ?


Nguyệt Hạ xin gởi đến anh những giòng chữ tâm tình này như một lời chúc thành thật nhất đưa tiễn một năm cũ đã qua và đón chào năm mới đang đến.


Nguyệt Hạ


--------------------------------------

Chị Ct.Ly và anh Đăng Sơn.fr ơi,

Ba tiếng nữa là năm mới bên Tây khi Nguyệt Hạ gõ những con chữ này.
Em sẽ count down và chờ đến tối ở đây mới nâng ly chúc bonne année cho quý vị nhé.

Thương mến,
Nguyệt Hạ





<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.01.2013 03:21:07 bởi Nguyệt Hạ >

Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
MỪNG XUÂN QUÝ TỴ - 10.02.2013 00:44:07






Thương chúc tất cả các bạn một mùa
Xuân Quý Tỵ thật an lành
một năm mới nhiều may mắn,
sức khoẻ dồi dào, vạn sự như ý.

Nguyệt Hạ






Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
ĐƠN VỊ THỜI GIAN - 09.03.2013 06:24:57





ĐƠN VỊ THỜI GIAN



Thời gian lúc này qua thật nhanh. Quanh đi quẩn lại mới đó đã tháng ba của năm mới rồi. Ngẫm nghĩ thấy đời con người từ lúc được tạo thành trong bụng mẹ cho đến khi xuôi tay, nhất nhất sự gì cũng có dính dáng đến thời gian.

Với những danh từ giây, phút, giờ, ngày, tuần, tháng và năm, tôi lẩm cẩm nghĩ đến chuyện cân đo đong đếm thời gian của con người.


Bắt đầu từ lúc mẹ mang thai con trong bụng, mẹ tính từng ngày theo dõi sự tăng trưởng của con.
.
Khi con sanh ra, thời gian được tính từng giờ. Mẹ nhìn con ngủ, tính xem con ngủ được mấy giờ, mấy phút.

Con lớn lên một tí, mẹ tính thời gian bằng tuần lễ, mấy tuần thì con biết cười, mấy tuần thì con mọc tóc, mọc răng, biết bò, biết ngồi....

Hơn một tí nữa, mẹ tính thời gian bằng tháng, mấy tháng thì con biết đi, biết chạy, biết nói, biết hát hò ...

Tuổi thiếu niên, khi đi học, thời gian được tính bằng ngày, xem còn bao nhiêu ngày nữa đến lễ tết, đến nghỉ hè.

Tuổi lái xe, tính thời gian bằng giây, xem thử mấy giây nữa thì đèn xanh (hay đèn đỏ) bật lên.

Tuổi thanh niên, khi đi làm, thời gian tính bằng giờ, khi nào thì đến giờ nghỉ, giờ ăn trưa, giờ về.

Tuổi thành niên thời gian lại được tính bằng tuần lễ, xem thử còn bao nhiêu tuần nữa đến kỳ lãnh lương kế tiếp, đến kỳ hạn đóng tiền nhà, tiền xe, tiền trường cho con ...

Tuổi sồn sồn thời gian tính bằng tháng. Xem thử còn bao nhiêu tháng nữa đến kỳ sinh nhật kế tiếp hay đến ngày khai thuế hay đóng tiền bảo hiểm ...

Tuổi quá lứa hay là tuổi muối tiêu, đi làm vài chục năm rồi thì thời gian tính bằng năm. Còn bao nhiêu năm nữa thì đến lúc nghỉ hưu?

Tuổi già già, người về hưu rồi thì chắc trở lại tính thời gian bằng tháng. Bao nhiêu tháng nữa đến kỳ giáp năm kỷ niệm gì gì đó, hay đến lễ lượt để gặp con cái ...

Tuổi già hay người đã lớn tuổi hung rồi có lẽ tính thời gian bằng ngày trở lại. Không biết mình còn bao nhiêu ngày nữa ...


********


Cái tuổi ham ngủ thì đây:

"Đời người có một gang tay
Ai hay ngủ ngày thì mất nửa gang". (Ca dao)


Và hai cái tuổi không có trong sổ sách:


Tuổi ngọc hay còn gọi là tuổi mộng mơ, thời gian tính bằng phút, còn bao nhiêu phút nữa thì hết giờ học để tự do thả hồn ra cửa sổ.


Còn cái tuổi lãng mạn thì thời gian có lẽ tính bằng đời người. Ai lỡ mang cái máu lãng mạn rồi thì lãnh đủ cả đời, có khi nào mà hết lãng mạn ?



Có lẽ cũng tạm đủ. Chắc gì mình còn sống đến tận cùng để tính thời gian như vậy ...



Nguyệt Hạ
(LT - TD)



Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
NGƯỜI MẸ và NHỮNG ĐIỀU NGHỊCH LÝ - 04.04.2013 08:11:26
 
Nhận được bài này qua email, xin chia xẻ cùng các bạn.


 
Người Mẹ và Những Điều Nghịch Lý
Mul 89. 








Bà mẹ mỉm cười khi đứa con khóc chào đời, 
nhưng lại bật khóc khi con cười hạnh phúc 



Bà mẹ ngồi đan áo ấm cho con nhưng lại run lên vì lạnh 





Bà mẹ dậy con phải trung thực nhưng lại nói dối với con đã ăn no lắm rồi,
khi cả ngày chưa có gì vào bụng.



Bà mẹ dậy con mình dũng cảm, can đảm nhưng lại yếu đuối sợ sệt,
khi con bị bệnh hoặc…đi về khuya.



Bà mẹ quanh năm lủi thủi một mình nhưng vẫn khuyến khích
con tham gia vào các phong trào tình nguyện đến với những người nghèo neo đơn.



Bà mẹ yếu đuối, bệnh tật nhưng vẫn sẵn sàng nhỏ đến giọt máu cuối cùng
để bảo vệ con.



Bà mẹ đánh con nhưng đau hơn con gấp vạn lần 



Bà mẹ tiết kiệm mọi thứ thời gian, tiền bạc..nhưng lại phung phí một thứ : tình thương.


 
 
Nguồn: Sưu tầm từ internet
 
 
 
 



poisonivy
  • Số bài : 178
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.05.2009
  • Nơi: San Jose, CA. USA
Re:NGƯỜI MẸ và NHỮNG ĐIỀU NGHỊCH LÝ - 04.04.2013 11:51:55
Quá thật!  Cám ơn nhiều. 
Trương Văn Tú

Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
Biết Vậy Hồi Đó - 11.04.2013 09:10:49
 
Xin cám ơn anh Trương Văn Tú đã ghé lại.
Chúc anh luôn vui khỏe và sáng tác đều.
 
 
------------------------------------------------------
 

Biết Vậy Hồi Đó ...
 
     Có những điều trong cuộc sống mình chẳng bao giải thích được. Cũng có những điều trong cuộc đời mình chẳng bao giờ cảm nhận được đến khi mất đi rồi mới thấy cần thiết và thương nhớ.

     Đầu năm học lớp 11, tôi mất đi hai người bạn một cách rất là vô lý. Thu Thủy là người bạn thời thơ ấu của tôi từ lớp ba và lớp bốn trường MĐ. Hai đứa giống nhau, mặt tròn, mắt to, da trắng, tóc dài, cùng một chiều cao. Trong lớp hai đứa chơi với nhau vì hợp tính tình, ít nói và hiền lành. Mỗi buổi đi học về ba của Thủy thường lái chiếc xe GMC đón hai đứa trước cổng trường MĐ. Nhà Thủy ở trên đường Lý Thái Tổ, thật xa, nhà tôi ở ngay nhà thờ Hiếu Đạo. Ba Thủy thường ngừng xe cho tôi xuống và chờ tôi băng qua đường rồi mới lái xe đi. Hết năm lớp 4, tôi chuyển lên trường Trần Quốc Toản cho gần nhà, không hiểu sao Thủy không chuyển trường cùng với tôi. Từ đó hai đứa mất liên lạc. Vẫn biết rằng ở cùng một thành phố, biết nơi nhau ở, muốn gặp nhau lúc nào chỉ việc đi đến nhà nhau, vậy mà hồi đó, chẳng có ai cần đi tìm nhau cả. Chỉ đến sau này, qua cuộc đổi đời rồi mới thấy ân hận là ngày xưa sao mình vô tình qúa.

     Tôi gặp lại Thủy thật tình cờ. Trong một lần đi công tác điều tra dân số ở các vùng xa xôi, không biết Thu Thủy học lớp nào mà cũng đi trong chuyến này. Buổi chiều khi xong việc, mọi người đi ra giếng nước tình cờ hai đứa gặp nhau. Thấy là nhận ra nhau ngay. Mừng thật là mừng. Thủy cho biết vì bệnh nên phải nghỉ học hết một năm và bây giờ Thủy học sau tôi một lớp. Nói chuyện chưa lâu Thu Thủy kể cho tôi nghe là Thủy đã có bạn trai. Anh ấy cũng tên Thủy. Ánh mắt sáng ngời, khuôn mặt rạng rỡ, tôi mừng cho bạn đang có tình yêu. Có ai ngờ đó là lần đầu gặp lại và cũng là lần cuối tôi nói chuyện với bạn.


     Một tuần sau khi đi công tác về, lúc đi học có vài người bạn ở gần nhà Thu Thủy báo cho tôi biết, Thu Thủy đã mất vì bị sốt rét từ kỳ đi công tác vừa rồi và ngày mai sẽ là đám tang Thủy. Thật là hỡi ôi. Sáng hôm sau tôi chạy lên nhà Thủy, đau đớn qưá bạn ơi. Cờ xí giăng đầy, ba mẹ Thủy khóc ròng ôm lấy tôi, “Con ơi, Thủy bỏ hai bác đi rồi, tưởng rằng măng khóc tre ai ngờ tre lại khóc măng!” Không lời nào kể xiết nỗi đau đớn khôn cùng này. Tại sao lại chỉ được gặp bạn một lần thật ngắn ngủi rồi mãi hoài chia xa hở Thủy? Tại sao Thủy lại ra đi khi bạn mới tìm được tình yêu? Thương cho người bạn trai tên Thủy, đau đớn, khóc than bao nhiêu cho nguôi ngoai đi nỗi mất mát này? Thủy ra đi khi vừa mới mười sáu, tuổi trăng tròn, cái tuôỉ đẹp nhất của đời con gái. Tôi vẫn còn rất nhiều câu hỏi để hỏi bạn bù lại khoản thời gian mình mất liên lạc. Sao Thủy nỡ nào ra đi, để lại sự đau khổ tột cùng cho ba mẹ và bạn bẻ? Có những điều mà mình không bao giờ giải thích được và cũng chẳng biết tìm câu trả lời ở đâu.




     Cùng đợt ấy, trong lớp tôi có một người bạn cũng nằm xuống. Đó là Nguyễn Xuân Lý, người bạn mới mà tôi gặp trong lớp mười ở trường cấp ba. Lúc đó lớp chúng tôi là lớp 10B, và Lý đã tự nhận mình là con “bê thứ 38”, vì trong lớp chỉ có 38 người. Vừa mới vào năm học 11B được vài tuần thì cả trường đi công tác. Lý trở về cũng với cơn sốt rét như Thu Thủy và ra đi ở tuổi mười tám. Sau đám tang Thủy tôi đến dự đám tang Lý. Cùng một tuần lễ đi hai cái đám tang của hai bạn, nhìn những người thân gục xuống khóc than tâm hồn tôi tê dại đi. Đầu óc trống rỗng, không nghĩ được gì và cũng không nhìn, không nghe thấy được gì. Quanh quẩn cũng chỉ một câu hỏi mà không có câu trả lời. “Tại sao…?” Mấy mươi năm qua rồi, trong tôi lúc nào cũng nhớ đến Thu Thủy, và hễ nhớ Thủy thì tôi lại nhớ đến Xuân Lý. Chẳng bao giờ quên được tình bạn ngày thơ ấu và cũng không quên được niềm đau mất mát này.

     Thời gian trôi qua, tôi còn trải qua nhiều sự mất mát bất ngờ và không giải thích được. Tôi chỉ biết rằng mình đã bỏ qua quá nhiều cơ hội để nuôi nấng và gìn giữ những tình thân chung quanh. Chỉ đến khi mất đi
rồi mới thấy hối hận. Biết vậy hồi đó… Luôn luôn là muộn màng. Luôn luôn là mất mát. Những gì đã qua chẳng bao giờ tôi tìm lại được và trong tôi luôn là niềm vương vấn và bận lòng
 
Nguyệt Hạ
(LT - TD)
 
   


Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
Từ Góc Vườn Xuân - 30.04.2013 04:42:45
 
 
 
 
Từ Góc Vườn Xuân
 
Sáng nay mở trang facebook của nhỏ bạn, thấy có cái tên mới lạ hoắc. Hồi nào giờ hắn ta tên Mỹ H., bây giờ thấy để là Mai H.??? Chạy lên chạy xuống trang của hắn, chỗ nào cũng Mai H. dù hình ảnh của hắn vẫn còn như cũ.

Ngẫm nghĩ một hồi tôi chợt nhớ ra, thư trước Mỹ H. viết,
"Tao đi Đà Nẵng, gặp một người nước ngoài đi du lịch, chụp cho tấm hình, để tao gửi mày ..."

À thì ra thế, có lẽ hắn đưa tên tuổi cho người ngoại quốc ấy, họ gọi chữ My là Mai nên hắn đổi tên luôn cho tiện?

Vậy là nhỏ bạn cũng có chuyện vui đó chứ. Còn có nhiều thứ khác cũng lạ lắm. Chẳng hạn như hai đứa bạn thân, Mỹ H. và T.D. tự nhiên cùng đi Đà nẵng, không hẹn nhau, mà gặp nhau ở đó và đi dạo chơi với nhau. Tôi nhận thư từ hai đứa, nghe kể lại, thấy đời sống có những cái tình cờ thật đáng yêu.


Còn một chuyện vui khác nữa. Người ta thường nói trái đất tròn khi tình cờ gặp gỡ người quen không hẹn trước ở những nơi xa lạ. Bây giờ tôi có thể nói thế giới internet cũng tròn và nhỏ lắm đó. Chuyện là nhỏ Mỹ H.  bạn tôi, trong thư mới nhất, hắn viết,
"... tao có nói chuyện với anh ...  Anh hỏi thăm về mày. Nếu mày muốn gặp anh thì vào facebook của tao là gặp ngay ..."

Không bao giờ tôi ngờ. Anh ... ở đây là một người anh làm thơ, biết nhau trên một diễn đàn nọ, nhưng tôi chưa bao giờ nói chuyện hay gặp mặt. Tôi chỉ vào facebook xem một trang của nhỏ bạn là Mỹ H., và cũng không bao giờ chat chit gì trên mạng với người không quen thân, không biết rõ ngoài đời ! Tôi cũng chưa bao giờ nói gì với bạn về những người biết tôi ở đây. Vậy mà bây giờ, từ hai đầu quả địa cầu, họ lại gặp nhau và nói chuyện với nhau qua mạng internet !


Thế thì mình không thể nói mạng internet là ảo hoàn toàn. Nó chỉ ảo khi người ta lợi dụng nó để thay hình đổi dạng, hay là khoác lác ba hoa để lòe thiên hạ. Một khi đã xưng tên họ, trao đổi số điện thoại để nói chuyện với nhau, có thể nói là 50% thật, 50% ảo. Chỉ 50% thôi vì làm sao mình biết được những gì người kia nói với mình là thật? nhất là tên, tuổi và hình, biết đâu họ lấy hình ai đó gửi cho mình? và hạ tuổi bớt đi cho thấy trẻ, vv và vv.  Một khi không muốn nói chuyện nữa thì cứ việc không gọi, không trả lời hoặc thay số mới. Đơn giản biết bao. Những gì đã nói qua điện thoại có gì kiểm chứng được? và sẽ thay đổi nhanh như thay một con số mới.

Trái đất tròn và mạng internet cũng tròn, thật.


Buổi sáng, thấy có những điều vui vui nho nhỏ từ bạn bè. Vài dòng để bạn cùng vui với tôi.


Nguyệt Hạ
Cuối tháng tư 2013




Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
LỜI THĂM HỎI - 07.05.2013 07:47:26
 
 
 
Lời Thăm Hỏi
 
Trưa Chúa Nhật, cha đang giảng trong thánh lễ bỗng nói mọi người lấy cell phone ra. Tôi cũng làm theo như những người chung quanh. Cha bảo,
- Go ahead, text a message of God's love to anyone on your contact list. A person of your choice.
Cha nói thêm,
- You can just say, a crazy priest tell me to send you a message.
Không cần nghĩ ngợi, tôi chọn tên anh và gõ hàng chữ,
- Father Steven at my church, tells me to send u a message of God's LOVE.
Một phút sau Cha tiếp tục bài giảng. Tan thánh lễ, lái xe về, tôi cũng quên khuấy đi chuyện gởi text trong nhà thờ.


Buổi chiều, mở phone ra, tôi thấy có text đang chờ.
- Thanks u. I love u and all God's people.


Chỉ như thế thôi, vài chữ, lòng bỗng thấy vui. Và vui cả ngày, cả đêm. Cám ơn Cha Steven, nhờ có ý của cha tôi mới gửi cái thông điệp yêu thương đến người tôi quý mến và nhận lại câu trả lời.


Hàng ngày, mình cứ đổ thừa cho sự bận bịu của cuộc sống để quên đi phần tinh thần. Bây giờ có text message qua điện thoại, không cần đến một phút, có thể gửi một câu thăm hỏi đến những người quen biết. Nếu không có text ở điện thoại, cũng chỉ cần vài phút để bấm số và gọi hỏi thăm bà con bạn bè đây đó. Trước kia thỉnh thoảng tôi viết thư với lời thăm hỏi gửi qua bưu điện. Từ khi dùng email thì quá dễ dàng, không mất thì giờ. Thư qua thư lại, nhiều mối liên hệ trở nên thân thân tình. Có qua có lại, mình có lòng hỏi thăm người khác thì họ sẽ gửi lại cho mình tình cảm của họ. Nếu ai cũng im lặng từ từ sẽ trở thành người xa lạ. Cũng có người rất hà tiện, có lẽ ngoài đời họ là người hà tiện thật sự. Họ không bao giờ gửi thư hay điện thoại hỏi thăm ai cả. Nếu tôi gọi hỏi thăm thì họ nói chuyện, nhưng không bao giờ gọi lại. Đối với những người như thế thì tôi đoán họ không có tình cảm nên tôi không phung phí thời giờ của tôi. Vậy mà thỉnh thoảng tôi lại nghe vài lời trách móc từ các nhân vật bủn xỉn ấy. Hahaha... Đã hà tiện còn tham lam. Hết ý kiến.


Cám ơn bạn bè đã cùng tôi giữ mối dây thân tình thật bền chặt. Love you all.


Nguyệt Hạ
06-05-2013

<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2013 14:31:47 bởi Ct.Ly >

Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
CHUYỆN MỚI XẢY RA - 12.05.2013 10:00:28
 
Chuyện mới xảy ra
 
Mấy ngày nay, tôi cảm thấy bực dọc và buồn bã. Một nỗi ấm ức cứ chực để tràn ra. Tôi muốn được hét thật to cho hả giận, từ ngày nghe tin ba người phụ nữ bị bắt cóc và giam giữ từ cả mười năm nay.(*)

Tại sao lại có những chuyện như thế ở cái xứ sở gọi là văn minh này? Bao lâu nay, không biết bao nhiêu chuyện bắt cóc, hãm hiếp, giam cầm và giết chết thủ tiêu xác các em nhỏ, các thiếu nữ vv... Tôi nghe và buồn vì thấy mình không làm gì được. Lần này, không hiểu sao tôi lại bị ảnh hưởng nhiều hơn lúc nào hết. Tôi không muốn nghe, tôi không muốn nhắc đến. Tôi tắt TV, radio, internet, nhất là trang Yahoo mấy hôm trước cứ để ba cái mặt thú vật ấy, tôi đã tránh để không phải thấy, không phải nghe. Không phải một mình tôi, buổi tối hôm nghe tin ấy, chồng tôi cũng không ngủ được vì quá upset. Chiều qua chồng tôi đi làm về, có nhắc đến. Tôi nói với anh rằng,

- Chuyện đó đã làm em bực dọc và buồn chán mấy hôm nay, đừng nhắc đến nữa được không?

- Chính anh cũng thấy sự tồi tệ quá đáng trong chuyện này. Nghe đến là thấy bực mình. Nhưng anh muốn nói về ông Charles Ramsey, người đàn ông da đen đã gọi 911 và nói với cảnh sát như là hát Rap.

- Nhắc đến thì em nói, nghe đoạn gọi 911 của cô Amanda Berry, thấy không vui với người cảnh sát trả lời. Làm gì mà cứ lằng nhằng, hỏi tới hỏi lui... Người ta trường hợp khẩn cấp mà khi cô ấy khóc và hỏi cảnh sát có đến không, họ đã trả lời là : "nếu tôi mở được khoá chiếc xe này". Nghe câu đó thấy thật sự bực mình.

(Tôi nghe đoạn băng ghi âm của cuộc gọi 911 với giọng khóc xin của cô Amanda... ở TV. Nghe một tí thấy ghét quá nên tắt luôn không thèm xem TV nữa).


Chồng tôi nói về dư luận trên radio anh nghe trên đường lái xe về. Người ta đang bàn tán là hãng MacDonald có thể sẽ mướn ông Charles Ramsey làm quảng cáo cho họ vì khi gọi cảnh sát, ông ấy nói đang ăn cái bánh mì BigMac của MacDonald. 

Sự việc như thế xảy ra, việc đầu tiên tôi nghĩ đến là những sự tra tấn hành hạ mà các cô gái ấy đã trải qua trong suốt mười năm dài. Tôi không hiểu làm sao, những cô gái trẻ có thể chịu đựng được sự ngược đãi dã man như vậy trong suốt thời gian ấy. Kinh khủng quá khi nghĩ đến, lúc cô Amanda sanh con, không được đi nhà thương mà chính các cô ấy giúp nhau đỡ đẻ. Tội tình biết mấy khi tên súc vật ấy đã làm cho cô Michelle Knight phải ít nhất 5 lần hư thai bằng cách bỏ đói cô 2 tuần lễ và đấm liên miên vào bụng cô !!! Thương làm sao khi tôi nghe nói, người mẹ của Amanda đã qua đời năm 2006 trong lúc không biết con mình đang ở đâu. Thật là may mắn các cô ấy đã thoát nạn. Tôi không muốn nhắc đến những kẻ đốn mạt đã hại đời các cô. Tôi không muốn phí chữ nghĩa của mình để nói đến những kẻ không xứng đáng gọi là con người nữa.


 
Nghe nói những kẻ khốn nạn ấy đã sống rất bình thường với hàng xóm láng giềng. Điều này làm tôi buồn nôn khi nghĩ đến, đằng sau những bộ mặt người kia là những tâm địa tồi tệ hơn cả thú vật. Tôi hay tin người, hầu như không bao giờ nghĩ xấu cho ai. Bây giờ có chuyện này, tôi cứ thắc mắc, không hiểu những người đàn ông mà tôi quen biết hoặc không quen biết, có người nào tâm địa xấu xa như thế không? Làm sao tôi biết được nếu họ có những bí mật như thế?


Đúng ra, tôi không muốn nhắc đến câu chuyện tồi tệ này. Nhưng khi trong lòng tôi không yên, tôi muốn nói lên ý nghĩ của mình. Tôi muốn nói lên sự thương cảm cho thân phận đàn bà trong mọi hoàn cảnh. Dù biết rằng, ý nghĩ của tôi, cũng chỉ như một hạt cát trong sa mạc, một giọt nước giữa đại dương. Có thể tôi là đàn bà và nghĩ đến sự đối đãi tệ bạc với phụ nữ tôi không thể bỏ qua được. Tôi chỉ biết cầu nguyện xin bình an đến với các cô gái ấy và xin cho cuộc sống được tốt đẹp hơn.


Nguyệt Hạ
10-05-2013


* Chuyện xảy ra ở thành phố Cleveland, tiểu bang Ohio, Hoa Kỳ. Ba cô gái Amanda Berry, Gina DeJesus, Michelle Knight bị bắt cóc và giam giữ từ mười năm trước.







Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
CHUYỆN MỚI XẢY RA - 06.06.2013 08:40:29
 
 
Chuyện Chữ Nghĩa
 
 
Chiều nay, tôi login vào diễn đàn thấy báo có tin nhắn. Mở ra xem tôi cảm thấy rất bực mình vì nhiều lẽ sau đây:


Là một bức thư từ một cái web nào đó mời những người viết tham gia, với mục đích xây dựng một diễn đàn phát triển văn học mạng (lời lẽ trong lá thư ấy)  mà người viết không viết được một lá thư cho nên thân.


1. Khi viết một lá thư cho người lạ, điều cần thiết trước tiên là TỰ GIỚI THIỆU mình là ai. Không ai muốn đọc thư của một người vô danh, nặc danh cả. Lá thư nói tràng giang đại hải, chỉ có một hàng chữ là:

Mình đến từ diễn đàn www.VipTruyen.VN 


Có ai biết cái web site ấy là gì? và tôi không bao giờ muốn click vào những trang web mà tôi không biết vì rất sợ chuyện virus tấn công máy của tôi. Chưa kể là nếu vào trúng những trang web đồi trụy...


Nếu người viết thư có vài hàng tự giới thiệu về mình, có lẽ tôi cũng thử đi vào trang web ấy để xem cho biết.

 

2. Để những điều muốn nói với người nhận được đánh giá là đúng đắn, người lạ viết thư phải dùng danh xưng chính đáng. Trong lá thư này, người viết xưng là mình. Mình là ai? Mình là cái gì? Chữ mình chỉ được dùng giữa bạn bè thân quen và ngang trang ngang lứa. Tôi không hề quen biết người viết lá thư đó là ai, tại sao có thể tự xưng là mình với tôi? Người viết đó có biết người nhận thư lớn hay nhỏ, nếu lớn hơn, xưng là mình thật là vô lễ, nếu nhỏ hơn xưng là mình không thích hợp chút nào cả.


3.  "tác phẩm của bạn có thể được phép thu phí" - rõ ràng đây là một hình thức làm ăn trên chữ nghĩa của người khác. Tại sao các web khác, khi đăng bài lên là để công khai cho mọi người đọc, còn đây lại bày ra trò thu phí? lại còn có màn, chúng tôi hỗ trợ PR... dĩ nhiên là website ấy sẽ đứng trung gian và trừ đi những chi phí ... (Tôi biết chữ PR là chữ tắt của Public Relation, nhưng sẽ có những người không hiểu hai chữ ấy là gì... viết tắt như thế có phải là thiếu sót không?)


4. Nói đến cuộc thi viết .... Họ là ai mà dám đứng ra tổ chức cuộc thi viết? Họ có phải là những nhà văn lão thành có tên tuổi, những giáo sư dạy môn văn nổi tiếng ở các trường đại học không mà dám làm ban giám khảo để chấm điểm những bài văn của người viết?


Và phần thưởng? từ đâu ra những món tiền thưởng đó? có phải từ tiền họ thu được từ những bài viết của các người viết trên mạng? tôi có thấy thêm câu này
- Ngoài những giải thưởng trên, Ban Tổ Chức cũng sẽ có thêm những giải phụ do nhà tài trợ, MTQ tài trợ.


MTQ là ai? tại sao lại có sự tài trợ này? chỉ để ba chữ tắt MTQ như vậy, ai biết đó là cái gì? họ tài trợ với mục đích gì?



Đọc những hàng chữ to lớn kinh khủng như thế này:
 ... mình đang cố gắng tim kiếm người người tâm huyết với truyện Việt. Nếu bạn còn một chút lòng thì xin hãy giúp mình với


... Bởi vậy mình mới lập diễn đàn này, một diễn đàn tập trung tất cả sáng tác giả để thay đổi nền văn học online của Việt Nam.

... mong là chúng ta sẽ thu phí để xã hội này ngày càng văn minh, để diễn đàn khỏi phải bị rạn nứt và chia rẽ vì thiếu động lực và thiếu đi quản lý chặt chẽ. ..




tôi phát sợ và không dám đọc tiếp nữa. Công việc của các vị ấy cao cả quá...


Tôi đọc xuống dưới cùng, thấy có ký tên người viết. Nhưng như tôi đã nêu ra, có ai biết họ là ai? Một cái tên chưa đủ để giới thiệu với người lạ mình là ai. Nếu đó là một nhà văn nổi tiếng thì là chuyện khác, tôi dùng chữ nhà văn vì lá thư nói đến chuyện văn chương...


Tôi không phải là nhà văn nhà thơ gì cả, tôi chỉ là một người biết đọc và biết viết. Nhưng tôi rất buồn khi thấy có những người lợi dụng chữ nghĩa của những người thích viết và post trên mạng internet. Từ lâu nay, diễn đàn Việt Nam Thư Quán cùng một số các diễn đàn khác mở ra để những người thích viết và có khả năng viết đăng bài tự do, và người đọc cũng đọc tự do. Bây giờ lại có những kẻ lợi dụng sự háo danh và ngây thơ của những người viết để tìm cách làm tiền. Thật đáng buồn.


Tôi không biết người viết lá thư ấy là ai, tôi cũng không biết ai là người gửi cho tôi. Nhưng tôi đọc và thấy nhiều điểm thiếu sót nên tôi lên tiếng. Đơn giản vậy thôi. 
 
 
Tôi xin cám ơn người từ trang web ấy đã có lòng gửi thư cho tôi. Tôi đang ở diễn đàn Việt Nam Thư Quán này, chữ nghĩa của tôi cũng được tự do bay nhảy không cần ai đánh giá, cũng có một số bạn đọc và như thế tôi cũng thấy vui rồi. Dù viết ở đâu tôi cũng thấy được rằng tôi đang góp phần vào việc giữ gìn tiếng Việt trong sáng của nước mình.
 
 
Nguyệt Hạ
Ngày 5 tháng 6, 2013
 


 

Tôi xin copy lại để mọi người cùng đọc lá thư ấy. Tôi thấy còn một cái thư khác nữa nhưng không mở ra vì hãi quá rồi. Coi như không biết thì hay hơn.


Bạn ơi! Date Sent 03.06.2013 15:17:09 Từ kinahina To Nguyệt Hạ,songnhi,Liên Hoa
 
 
 
 
Thân gởi bạn. Mình đang xây dựng một diễn đàn phát triển văn học mạng. Mục tiêu của nó là phát triển truyện Việt, ngoài ra ở đây còn có rất nhiều người yêu thích làm thơ. Vậy bạn có thể qua ủng hộ giúp mình phát triển văn học mạng được không. Diễn đàn mình tên là VipTruyen.Vn. Chân thành cảm ơn bạn nhé.
 
 
Dưới đây là một chút tâm sự của mình và thông tin về cuộc thi viết truyện sắp diễn ra.
 
Mình đến từ diễn đàn www.VipTruyen.Vn
 
Đây là diễn đàn thành nhằm để tập trung các tác giả lại một chỗ. Sau đó chúng ta sẽ bắt đầu viết truyện để chia sẽ lẫn nhau. Khi bạn việt một câu chuyện hay, đáng giá được vinh danh, diễn đàn sẽ đưa ra đánh giá và set vip cho tác phẩm của bạn.
 
Tại vip, tác phẩm của bạn có thể được phép thu phí (bạn viết vì thỏa mãn, vì tâm huyết nên không muốn thu phí, vậy cũng được, tùy bạn). Tuy nhiên nếu tác phẩm thành công rực rỡ, chúng tôi PR rầm rộ giúp bạn, sẽ hỗ trợ cho bạn xuất bản. Nói chung nơi đây là sân chơi dành cho các tác giả và độc giả Việt có niềm đam mê viết và đọc truyện Việt.
 
Nói thật là mình đang cố gắng tim kiếm người tâm huyết với truyện Việt. Nếu bạn còn một chút lòng thì xin hãy giúp mình với. Yahoo của mình là nghiahanhdong.
 
Mình xin tâm sự một chút:
 
Thời gian qua, mình đi quảng cáo rầm rộ. Việc quảng cáo rầm rộ ấy quả thật đã giúp diễn đàn phát triển nhưng những thiếu sót của mình vẫn không thể bỏ qua.
 
 Bạn có biết tại sao hai trang web thu phí trước đây lại thất bại không? Bởi vì họ chỉ tập trung vào đầu tư cho việc kinh doanh thu phí, họ có tâm huyết nhưng thiếu đi một phần gì đó. Để rồi đến khi gặp khó khăn, họ không còn tâm huyết, lòng tin, chí hướng để vực diễn đàn lên.
 
 Còn mình, mình không phải là người am hiểu kinh doanh. Mình là người đam mê sáng tác, mình có ước mơ, mình có ham muốn sáng tạo được một tác phẩm danh giá, được nhiều người quan tâm. Bởi vậy mình mới lập diễn đàn này, một diễn đàn tập trung tất cả sáng tác giả để thay đổi nền văn học online của Việt Nam.
 
Nói về lại chuyện mình đi quảng cáo rầm rộ và kêu gọi tác giả vào viết truyện rồi thu phí. Mình đưa ra một cái phần thưởng ngu ngốc để đi quảng cáo. Mình biết chưa chắc các bạn đã quan tâm cái phần thưởng nhỏ nhoi đó, việc các bạn quan tâm là tác phẩm của mình cần nhiều người đọc và nhận được sự đánh gia của cộng đồng. Mình thật sự đã sai, sai đến mức ngu ngốc . Mình đã đánh mất đi rất nhiều tác giả.
 
Mình xin lỗi và mình sẽ sửa chửa khuyết điểm này. Bây giờ diễn đàn của chúng ta chính là nơi hội tụ của tất cả các tác giả. Chúng ta phải viết, phải viết vì một tương lai Truyện Việt.
 
 Từ nay, diễn đàn www.VipTruyen.Vn của mình sẽ nhiệt liệt chào đón tất cả tác giả và mọi người. Mình sẽ lập thêm vài box để dành riêng cho những người có ít thời gian viết, phân ra box cho những tác giả viết đều đặn. Riêng việc set vip thì chỉ dành cho tác phẩm đánh được vào vip, việc thu phí thì để từ từ, thu phí hay không là do tác giả, nhưng mong là chúng ta sẽ thu phí để xã hội này ngày càng văn minh, để diễn đàn khỏi phải bị rạn nứt và chia rẽ vì thiếu động lực và thiếu đi quản lý chặt chẽ.
 
 Có một cô bạn đã chia tay với mình và cho mình một lời khuyên: "Anh ra đời, kiếm thật nhiều tiền để trao dồi thêm kinh nghiệm. Khi nào có đủ vật chất để duy trì cuộc sống thì hãy viết văn anh nhé".
 
 Chắc các bạn cũng hiểu điều này chứ nhỉ. Tác giả cũng phải lo lắng nhiều thứ lắm; đừng nói đến chuyện phải đóng góp cho xã hội, gia đình; là con người hoàn chỉnh thì trước tiên chúng ta cần phải biết tự lực cánh sinh.
 
 Vậy mong tất cả các tác giả hãy cùng đến đây, hãy giới thiệu, liên kết với những tác giả khác cũng như tất cả bạn bè để tạo một sân chơi chung cho tác giả Viêt. Nếu có thể thì mong các bạn sẽ quảng cáo để diễn đàn www.VipTruyen.vn được mọi người biết đến. Xin đừng để văn học Trung thống trị độc giả Việt nữa.
 
Sự phát triển của văn học mạng ở Việt Nam chính là sự đóng góp của các bạn ngay từ bây giờ đấy.
 
--------------------------------------
 

 Cuộc thi Truyện Việt Hôm  Nay, Văn Học Mạng Ngày Mai


I. Mục đích

- Khơi dậy phong trào sáng tác, tạo một động lực để cho các thành viên luyện bút, cũng như tạo sân chơi để các tác giả trẻ giao lưu ngay tại diễn đàn dù đang trong thời kỳ phát triển.

- Tìm kiếm, tạo điều kiện giúp đỡ các tay viết có đam mê với sự nghiệp sáng tác.

- Là tiền đề để tổ chức một cuộc thi mang tính chất thường niên, một sân chơi giúp các tác giả quen biết, giao lưu và giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau hướng tới nền văn học mạng phát triển hơn trong tương lai.

II. Đối tượng tham dự


Đối tượng tham dự bao gồm tất cả những thành viên của diễn đàn có khả năng sáng tác và yêu thích Văn học.

Điều kiện: Mỗi tác giả muốn tham gia cuộc thi đều phải là thành viên của diễn đàn VipTruyen.Vn và dự thi bằng tài khoản đã đăng ký đó.

Nếu bạn chưa là thành viên ở VipTruyen.Vn, xin vui lòng đăng ký, ghi danh tại địa chỉ: Đăng ký tại diễn đàn . Khi đã có nick thành viên tại diễn đàn, thành viên hãy vào http://viptruyen.vn/@forum/f80/dang-ky-du-thi-va-tham-luan-ve-cuoc-thi-truyen-viet-hom-nay-van-hoc-mang-ngay-mai-495.html để tham gia cuộc thi



III. Nội dung

a- Điều kiện tham dự của tác phẩm: Các tác phẩm thuộc thể loại truyện ngắn, tiểu thuyết chưa từng được xuất bản, đăng công khai tại các diễn đàn, blog hoặc chưa từng được đem đi tham dự cuộc thi nào, đồng thời đáp ứng các điều kiện phụ dưới đây đều có quyền tham dự cuộc thi.

Truyện ngắn: Tối thiểu 5.000 chữ và tối đa là 50.000 chữ (Với ước tính 2.000 chữ mỗi chương, truyện kéo dài từ 3 đến 20 chương).
Tiểu thuyết: Tối thiểu 50.000 chữ và tối đa 500.000 chữ (với ước tính 2.000 chữ mỗi chương, tiểu thuyết dự thi kéo dài từ 25 chương đến 250 chương). Tác giả có thể viết nhiều hơn số chữ quy định, tuy nhiên, để tạo điều kiện chấm điểm cho Ban giám khảo, diễn đàn khuyến khích các thành viên hạn chế số chữ như trong quy định.

Trong khuôn khổ và giới hạn cuộc thi, thành viên có thể gửi tác phẩm thuộc mọi thể loại truyện, bao gồm cả ngôn tình và thuần ngôn tình.

b- Tiêu chí đánh giá, chấm điểm của Ban Giám Khảo là:
- Tính Sáng tạo, 
- Tính nhân văn, ý nghĩa và cảm xúc mà tác phẩm mang lại cho người đọc.
- Văn phong trôi chảy, liền mạch. 
- Không mắc quá nhiều các lỗi chính tả và ngữ pháp. 
- Ngoài ra tiêu chí đánh giá còn thông qua việc bỏ phiếu vote từ các thành viên và độc giả.
- Tác phẩm dự thi không được phép đề cập đến các vấn đề liên quan đến chính trị, kỳ thị chủng tộc, bôi nhọ hình ảnh các dân tộc, cũng như đề cập đến các vấn đề làm ảnh hưởng đến thuần phong mỹ tục của dân tộc v.v... Trong trường hợp hội đồng giám khảo thấy nội dung của truyện không phù hợp với cuộc thi, tác phẩm đó sẽ được loại khỏi danh sách các tác phẩm tham dự. Tác giả của tác phẩm sẽ được quyền gửi bổ sung một tác phẩm khác để đảm bảo tính công bằng về số truyện đối với tác giả đó.


IV. Thể lệ

1. Truyện dự thi được đánh máy, dùng tiếng Việt có dấu. 
2. Thành viên có thể dự thi tối đa là ba truyện dài và nhiều truyện ngắn.
3. Thí sinh đăng truyện dự thi tại box tổ chức các cuộc thi. Nếu như chưa biết cách trình bày hay đăng truyện thật đẹp thì thí sinh có thể chọn gửi truyện một lần đến email: viptruyen_bank@yahoo.com trước hạn cuối cùng hoặc gửi nhiều lần. Nếu gửi nhiều lần, mỗi lần bạn gửi, BTC sẽ cố gắng để đăng sớm nhất. Đến hạn cuối cùng, nếu Thí sinh chưa hoàn thành việc gửi trọn bộ truyện dự thi, việc dự thi của Thí sinh sẽ bị chấm dứt. Xin lưu ý rằng Truyện dự thi có hấp dẫn đến mấy song bộ truyện chưa hoàn thành, truyện dự thi của thí sinh sẽ bị loại.
4. Để khách quan, tránh sự liên lạc giữa thí sinh và giám khảo dưới bất cứ hình thức nào, danh tính Ban giám khảo sẽ chỉ được công khai sau khi có kết quả chấm thi. Thành phần ban giám khảo bao gồm những thành viên trong Ban quản trị, có chuyên môn trên VipTruyen.Vn. Đồng thời, thành phần ban giám khảo cũng sẽ bao gồm những tác giả không là thành viên của VipTruyen.vn nhưng có trình độ và chuyên môn sâu trong lĩnh vực sáng tác. 
5. Mỗi tác phẩm sẽ được Ban tổ chức (ban tổ chức tạm thời gồm Sào Phủ, Hương Thu, Adminstrator và Kaitou Kid) tạo điều kiện, cấp cho một topic để các độc giả bàn tán, nhận xét trong topic “Thảo luận cuộc thi truyện Việt hôm nay, văn học mạng ngày mai”. Tác giả có thể vào đó đọc và rút kinh nghiệm.

8. Việc chấm thi của Ban giám khảo sẽ được hội đồng giám khảo thống nhất và làm việc riêng.

9. Các bài bình luận của Giám khảo sẽ được đưa ra từ từ, hoặc đưa ra một lần khi có thông báo kết quả.

V. Các bước dự thi

1. Gửi truyện và lý lịch.

- Các thí sinh tham gia cuộc thi thì phải gởi thông tin của người dự thi vào mục thảo luận. Thông tin gồm: Họ và Tên, tuổi, tên nick tại diễn đàn, số chứng minh nhân dân (nếu có), tên truyện dự thi, thể loại.

- Đồng thời thí sinh phải gởi kèm theo lời cam kết truyện Dự thi là do Thí sinh sáng tác, chưa từng đăng trên bất kỳ Trang web hay Phương tiện thông tin đại chúng nào và xin chịu trách nhiệm tới những vấn đề liên quan đến bản quyền tác phẩm.

Lưu ý: Nếu bạn cần phải nhờ người khác đưa truyện đi dự thi hộ (ốm đau bệnh tật, công tác khẩn cấp...), bạn sẽ được yêu cầu viết một giấy ủy quyền và bản sao CMND.

VI. Thời gian diễn ra cuộc thi.

Thời gian viết truyện dự thi là sáu tháng, thời gian chấm điểm và đánh giá tác phẩm là 1 tháng. Chi tiết như sau:


Ngày 10/5, phát động cuộc thi. 
Ngày 15/5, cuộc thi chính thức bắt đầu. Các thành viên hãy vào topic thảo luận để đăng ký, sau đó post truyện tại box dự thi Box Tổ Chức Các Cuộc Thi. Nếu như chưa biết có thể nhờ ai đó giúp đỡ. Nếu còn quá khó để post thì có thể gởi truyện tới email: VipTruyen_Bank@yahoo.com
- Ngày 15/ 11/2013, kết thúc cuộc thi. 
- Ngày 16/11/ 2013, hội thẩm định bắt đầu chấm điểm. 
- Ngày 1/12/2013, công bố nhận xét và những truyện lọt vào vòng chung khảo 
- Ngày 15/12/2013, công bố kết quả cuối cùng của cuộc thi.
- Ngày 23/12/2013, mừng Giáng Sinh và trao giải

VII. Cơ cấu giải thưởng:


1) Giải thưởng dành tiểu thuyết.

- Giải đặc biệt: 2.500.000 VND, 4000 đồng của diễn đàn (tương đương với 400.000 VND). Đặc biệt, người đạt giải sẽ nhận được danh hiệu “Tác Gia Đầu Tiên.”
- Giải nhất: 1.500.000 VND, 3000 đồng của diễn đàn (tương đương với 300.000 VND). Ngoài ra, người đạt giải sẽ nhận được danh hiệu “ Tác Giả Ba Sao”
- Giải nhì: 1.000.000 VND, 2000 đồng của diễn đàn (tương đương với 200.000 VND). Ngoài ra, người đạt giải sẽ nhận được danh hiệu “Tác Giả Hai Sao”


- Giải ba: 500.000 VND, 1000 đồng của diễn đàn (tương đương với 100.000 VND). Ngoài ra, người đạt giải sẽ nhận được danh hiệu “Tác Giả Một Sao”
- Năm giải khuyến khích, mỗi giải là một danh hiệu Tác Giả và 2000 đồng của diễn đàn (tương đương với 200.000 VND) 
2) Giải thưởng dành cho truyện ngắn.

a) Giải thưởng hàng tháng.

Giải thưởng này vẫn được ban giám khảo đánh giá. Tuy nhiên, giải dựa trên số lượng thành viên vote bầu chọn và đề cử là chính.
- Giải nhất: 100.000 VND, danh hiệu "Quán Quân" trong một tháng. 
- Giải nhì: 1000 đồng của diễn đàn (tương đương với 100.000 VND) và danh hiệu "Á Quân" trong vòng 1 tháng.
- Giải ba: 500 đồng của diễn đàn. (tương đương với 50.000 VND)

b) Giải thưởng nửa năm

Giải sẽ do ban giám khảo thẩm định là chủ yếu. Giải sẽ dành cho những truyện đã trúng giải hàng tháng và kể cả những truyện chưa hề trúng giải.
Giải nhất: 500.000 VND, danh hiện Tác Giả Ba Sao
Giải nhì: 300.000 VND, danh hiệu Tác Giả Hai Sao
Giải ba: 100.000 VND, 500 đồng của diễn đàn và danh hiệu Tác Giả Một Sao
Ba giải khuyến khích: Mỗi giải là 500 đồng của diễn đàn. 

3) Tác phảm đoạt giải và vấn đề bầu chọn.

- Tác phẩm đạt giải sẽ được tổng hợp tại một topic và đưa vào box Vip (truyện không đạt giải sẽ chuyển về box tản mạn truyện ngắn, truyện dài). Sau khi tổng hợp truyện, diễn đàn sẽ cho phép tác giả thu phí truyện của mình. Tuy nhiên, tác giả có thể yêu cầu không thu phí. Đây là quyền của tác giả, diễn đàn sẽ tôn trọng quyết định của tác giả.
- Ngoài những giải thưởng trên, Ban Tổ Chức cũng sẽ có thêm những giải phụ do nhà tài trợ, MTQ tài trợ.
- Thành viên có thể bầu chọn cho nhiều tác phẩm, tuy nhiên chỉ có thể bầu chọn: Thank là 1 lần duy nhất (thank nhiều thì cũng tính một lần) vote là 1 lần duy nhất, đề cử (nếu có) là 3 lần, tặng hoa (nếu có) là 3 lần. 1 thank = 1 điểm, 1 vote = 1 điểm, 1 đề cử = 2 điểm, 1 hoa = 3 điểm.
- Vì vấn đề clone nên diễn đàn sẽ hủy bỏ giải thưởng và ban nick của tác giả nếu như tác giả lập clone để tự bầu chọn cho mình. Nếu như những thành viên khác lập clone để bầu chọn cho một tác phẩm, diễn đàn sẽ hủy bỏ quyền bầu chọn và ban vĩnh viễn ip của thành viên này. 
- Admin kỹ thuật (Kid) sẽ dùng phần mềm và và một số thủ thuật của mình để tra và tìm kiếm ip của thành viên. Việc này là để xem thành viên bầu chọn có phải là chính chủ và đúng một người hay không. Cảnh báo: “Dù thành viên có fake ip thì chúng tôi cũng có thể tra ra được”.

VIII. Các vấn đề khác.

- Truyện sau khi dự thi sẽ đuợc VipTruyen sao chép,làm pdf, prc, ebook... và sử dụng với mục đính quảng bá, xuất bản trong phạm vi VipTruyen. Vì truyện sẽ được đăng ở box vip, nên sẽ có mã code chống copy. Tuy nhiên, việc bị các diễn đàn khác sao chép là không thể tránh khỏi; diễn đàn sẽ không chịu trách nhiệm đến các vấn đề này.


- Những truyện lọt vào vòng Chung Kết, diễn đàn sẽ tiến hành kiểm tra lần 2 (lần 1 khi tác giả đăng tác phẩm dự thi) bằng các công cụ tìm kiếm và thăm dò ở các web truyện khác để tìm hiểu đó có phải là truyện do chính tác giả đã đăng ký tham dự cuộc thi viết không và cũng để đảm bảo điều kiện dự thi của tác phẩm. Truyện không chính chủ, diễn đàn sẽ không trao thưởng và khi kết thúc cuộc thì nó sẽ được chuyển về box truyện sưu tầm.


- Cuộc thi viết hứa hẹn là một nơi tụ hội, thi thố của nhiều tác giả có bút lực, văn phong ở mọi lứa tuổi và mọi trình độ. Những thành viên VipTruyen sau khi đọc được thông báo này, xin vui lòng chuyển thông tin đến các diễn đàn đang sinh hoạt để chia sẻ cùng các bạn hữu quan tâm nhằm trợ giúp diễn đàn quảng bá và thu hút những cây viết tham dự cuộc thi. VipTruyen.vn xin chân thành cảm ơn bạn rất nhiều. 

-BQT kêu gọi mọi sự tài trợ cho cuộc thi, theo các hình thức tài chính hoặc hiện vật. Mọi ý kiến đóng góp và sự giúp đỡ xin gởi tin nhắn cho Administrator hoặc post tại topic http://viptruyen.vn/@forum/f19/ung-ho-dien-dan-489.html#post7290


VipTruyen.Vn, ngày 10 tháng 05 năm 2013
Thay mặt Ban tổ chức, Adminstrator
Võ Đăng Trọng Nghĩa

 

 
 
 

NgụyXưa
  • Số bài : 880
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2007
  • Nơi: Thái Bình Dương
Re:CHUYỆN MỚI XẢY RA - 06.06.2013 11:59:09
NX cũng nhận được lá thư đó, và hầu như mọi người có tên trong phòng Văn đều nhận được. Tác giả còn post 2 messages trong phòng Văn. NX đã không trả lời PM, và đã chuyển 2 megssages sang phòng quảng cáo.

Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
TÂM TÌNH - 11.07.2013 03:49:16
 
 
 
 
Nhớ - Quên
 
Thêm một lần nữa, cái pc chọc ghẹo tôi làm mất rất nhiều giờ sáng hôm nay. Có những ngày, mở máy, trong thời gian ngắn, máy chạy ngon lành. Internet, email, diễn đàn... gì gì cũng chạy o o... Có những ngày, máy đứng một chỗ, không nhúc nhích, kéo dài đến hơn giờ đồng hồ. Sáng hôm nay cũng vậy. Có lẽ thấy trời mù mờ nên nàng Dell không muốn thức dậy. Tôi thức giấc sớm và không gõ được chữ nào cho đến giờ phải đứng lên.

 
Cả buổi sáng, tôi loay hoay nghĩ đến những ngày sinh nhật trong tháng bảy. Tôi có hai người chị và một người cháu sanh trong tháng này. Điều lạ lùng xảy ra, tôi nhớ rõ ngày sinh nhật của người chị đã qua đời, còn ngày sinh nhật của người chị kia và của cháu thì tôi quên hẵn. Hai người ấy có cùng ngày sanh. Mọi năm tôi vẫn nhớ và gửi thiệp, quà cho họ. Có lẽ đầu óc tôi đến lúc "hết memory" rồi sao? tôi vẫn thường tự hào là nhớ dai lắm và nhớ cả những gì từ xa xưa...


Thế mới biết, cái gì cũng đến lúc hết. Thấy mình quên ngày tháng như thế này tôi đâm ra sợ thật sự. Có lần tôi đọc được, khi bạn bị quên lãng đến mức, bôi kem đánh răng lên bánh mì ăn sáng thì đó là dấu hiệu bạn bị stress và mất ngủ nhiều quá. Stress thì ai cũng có ở đời sống này. Mất ngủ là vì stress, và stress hơn nữa khi không ngủ được. Thật là cái vòng lẩn quẩn. Tôi chưa đến nỗi bôi kem đánh răng lên bánh mì nhưng tôi đang quên ngày sinh nhật của chị và cháu tôi. Tại sao những gì tôi muốn quên lại nhớ kỹ và những gì tôi muốn nhớ lại quên?


Giờ nghỉ hết, tôi phải ngừng ngang đây nếu không muốn bị stress thêm nữa.


Nguyệt Hạ






Attached Image(s)

Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
Re:TÂM TÌNH - 21.07.2013 06:01:46
 
 
 
Bí quyết Sống Vui Hạnh Phúc
Trầm Thiên Thu



Nhiều tiền ít tiền , không phung phí là được   
Ai phải , ai sai , mình không sai là được  
Biết ít biết nhiều , làm xong việc là được  
Người già người trẻ , mạnh khỏe là được  
Người giàu người nghèo , hoà thuận là được  
Ông xã về sớm về trễ, miễn về là được  
Bà xã cho ăn cơm , cơm nóng cơm nguội có ăn là được  
Người xấu người đẹp , có duyên là được  
Nhà lớn nhà nhỏ , ấm no là được  
Sung túc hay nghèo nàn , bình an là được  
Xe mới xe cũ , chạy là được
 
Và......phải nhớ rằng ...


Vui cười không mệt , buồn phiền mới mệt  
Yêu thương không mệt , ghen ghét mới mệt  
Chân thật không mệt , gian dối mới mệt  
Tương ái không mệt , tương tàn mới mệt  
Rộng rãi không mệt , ích kỷ mới mệt 
Khoan dung không mệt , khó khăn mới mệt 
Khiêm nhường không mệt, khoe khoang mới mệt 
Mỉm cười không mệt, tức giận mới mệt,
Đơn thuần không mệt, phức tạp mới mệt
Tương tư không mệt, đơn phương mới mệt 
Chung tình không mệt, Đa tình mới mệt
Tình bằng hữu không mệt, tư tình mới mệt
Chân thành không mệt, giả dối mới mệt
Được mất không mệt, tính toán mới mệt
Thể chất mệt không phải mệt, tâm can mệt mới mệt 


Đọc những điều này không mệt , thực hành mới mệt

 
 
http://menchuayeunguoi.co...t&Itemid=370 
 
 
 
 



diên vỹ
  • Số bài : 3604
  • Điểm thưởng : 0
Re:TÂM TÌNH - 21.07.2013 09:42:43


Chung tình không mệt,

dv thở dài ...log out lun á !

Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
Re:TÂM TÌNH - 26.07.2013 23:47:37
 



Cuộc Đời Quá Ngắn

Từ hơn một tháng nay, có nhiều chuyện xảy ra làm tôi phải suy nghĩ nhiều. Những ngày dài nằm liệt giường không đi đứng được, tôi cũng xa gần nghĩ đến sự mong manh của cuộc đời. Hôm nay thế này, ngày mai không biết ra sao. Một tích tách đã thay đổi rồi. Tôi người mạnh khỏe, không bệnh hoạn gì, vậy mà tôi hay bị những chuyện đau đớn thật vô duyên, vô cớ. Những món tôi bị, cũng may mắn không phải không có thuốc chữa, chỉ phải tội đau đớn thân xác và phải chờ thời gian thật lâu mới từ từ khỏi...

Thấy có nhiều việc xảy ra một cách bất ngờ không có gì báo trước, tôi hay suy nghĩ vẫn vơ. Tôi có Thầy tôi người trên 90, dù mạnh khỏe nhưng tuổi cao, hàng ngày tôi tự nhủ phải chuẩn bị tinh thần trước để sẵn sàng chấp nhận tin xấu khi đến lúc... Tôi vẫn thường hỏi chính mình, lúc đó mình sẽ phải làm gì, phải ứng xử ra sao vv... Tôi có chồng và con. Tôi còn có chị em cháu chắt, bà con họ hàng và tôi cũng có bạn bè thương mến. Tôi luôn cầu nguyện xin cho những người thân được bình an. Từ buổi sáng, chồng tôi đi làm cho đến lúc bước vào cửa buổi chiều, tôi mới biết là anh về với tôi. Khi con chào cha mẹ đi học, tôi không biết được việc gì sẽ xảy ra với con và chỉ yên tâm khi con về đến nhà. Hàng ngày khi ra khỏi nhà, tôi luôn có ý nghĩ không biết mình có trở về ? Cứ như vậy, mỗi ngày là một sự chờ đợi và cầu nguy
ện. Có nhiều người nói với tôi, Trời kêu ai nấy dạ. Đúng như thế, nhưng với tôi, chỉ khi nào cả nhà quây quần với nhau, tôi mới thật sự thấy yên tâm.

Hai tuần trước tôi được tin xấu của người bạn. Chuyện chả bao giờ ngờ sẽ xảy ra như thế. Quen nhau từ những ngày còn tiểu học, lên trung học rồi xa nhau một thời gian. Qua bên này gặp lại, tôi và b
ạn rất hợp và hiểu nhau nhiều. Đám cưới tôi bạn lái xe mấy tiếng đồng hồ đến dự. Con tôi ra đời cũng có bạn về. Ngày cưới bạn ở Việt Nam tôi không về được, nhưng khi bạn có con đầu lòng, chúng tôi gặp nhau. Rồi đời sống đi theo với việc làm. Bạn đi xa hơn, càng lúc càng xa. Gần như mất liên lạc mười mấy năm. Nay nhận tin... tôi ngỡ ngàng, không hiểu điều gì khiến sự việc ấy xảy ra... Tôi thắc mắc mãi, giá mà có dịp gặp gỡ nhau thường xuyên, không hiểu có gì khác hơn trong quyết định ấy? Tôi lại lo lắng cho gia đình vợ con của bạn.

Ngày hôm qua tôi được tin anh vừa thoát khỏi một trận đau của căn bệnh hiểm nghèo. Thêm một chuyện để tôi thấy rõ hơn, đời sống này quá là phù du. Mọi chuyện xảy ra bất ngờ mình không bao giờ biết trước. May mắn anh bình phục và báo tin. Tôi mừng cho anh. Nói dại, nếu có chuyện gì xảy ra thì ai sẽ báo tin cho tôi hay Cũng như người bạn tôi, bây giờ chuyện đã xảy ra rồi, không thể nào làm lại được, rồi sẽ ra sao cuộc sống của vợ và con?

Tôi còn may mắn ngồi đây gõ gõ vài chữ. Tôi tạ ơn Cha Mẹ đã cho tôi ra đời và nuôi nấng tôi nên người. Tôi dâng lời tạ ơn Chúa và Đức Mẹ đã cho tôi tồn tại đến ngày nay. Một tiếng đồng hồ hay mười phút nữa, hay ngày mai, chuyện gì sẽ đến tôi không biết được, nhưng ít ra tôi cũng đã chuẩn bị tinh thần và cũng đã sống trọn vẹn cho tôi, cho tất cả những người thân yêu của tôi, đến lúc này.

Nguyệt Hạ
July 25, 2013

 
 
 
---------------------------------------------------------
dv vào đọc tiếp đi, rồi làm theo thử đúng không.
Chưa gì hết log out rồi, còn nhiều thứ dzui lắm áh...
Ngày vui nàng ơi...
 
 


 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2013 00:41:44 bởi Nguyệt Hạ >

NgụyXưa
  • Số bài : 880
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2007
  • Nơi: Thái Bình Dương
Re: Cuộc Đời Quá Ngắn - 31.07.2013 08:20:22

Cuộc Đời Quá Ngắn

Ngắn thật! Xin chia sẻ với NH và các bạn một chuyện buồn. Trong 10 ngày tôi nhận được tin ba người thân quen từ giã cõi đời.
 
Đầu tiên là thằng anh em cột chèo. Thảo còn ít tuổi hơn tôi nhiều lắm, vợ nó là em gái út của K., nhưng đau yếu hơn năm nay vì ung thư, uống đủ thứ thuốc, tuởng chừng như thuyên giảm, nào ngờ một buổi sáng bỗng xuôi tay. Đọc tin trên facebook tôi ngẩn ngơ buồn, nhớ thằng nhỏ dễ thương, lúc nào cũng yêu đời, thường đọc truyện tình của tôi viết và ước mơ một đời đá vàng.
 
Vài ngày sau nghe tin chị Dung, chị ruột của thằng bạn thân “Can Trường Trong Chiến Bại” giã từ cuộc chơi. Tôi điện thoại không gặp nó, nói chuyện được với Mai, bà vợ và cũng là người thân quen của thành phố Đà Lạt năm xưa, gửi lời chia buồn. Tôi thường gặp chị Dung mỗi lần lên nghĩa trang, và lần nào cũng thấy chị cắm một cây nhang cho bố tôi, ngôi mộ nằm gần kề song thân của chị.
 
Hôm nay chị Dung được hoả táng, và cũng là lúc tôi được bạn báo tin là Mai, vợ nó vừa qua đời vì tại nạn xe hơi đêm qua. Chưa bao giờ tôi thấy nó khóc nhiều như thế, và tôi cũng nghẹn ngào, nói không nên lời. Trong vòng mấy ngày hai lần khóc nggười thân. Nói gì được nữa Quỳnh ơi. Sao trời bất công không thương xót những người tốt như mày!
 
Biết đời là vô thường mà sao nhiều lúc rất buồn, phải thế không bạn thân. 
  
 

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 7 trang, bài viết từ 61 đến 90 trên tổng số 188 bài trong đề mục