..
DẠO MỘT VƯỜN THƠ.
____________________________
* NGÕ NHÀ EM
Ngõ nhà em
Giản dị mà khó quên
Phố rộng, ngõ cũng rộng
Căn nhà nhỏ mà xinh
Khiến lòng người ấm áp
Mỗi lần được ghé thăm !
Ngõ nhà em
Đã một lần đi qua thật khó quên
Nên chẳng cần nhớ tên, nhớ phố
Chỉ cần nhớ những điều bất thường ta hay gặp
Giữa những con người !
Ngõ nhà em
Tôi lại thẩn thơ ngồi viết thâu đêm
Thấy rõ môi cười mắt ngọc
Thấy rõ trăng đêm đang vỡ
Lao xao trắng cả đầu xanh...
HP, ngày 19.7.2011
Kiều Anh Hương ( Ncd )
-----------
TIM TÍM 1
Tim tím màu móng tay
Tim tím màu hoa rừng
Tím hoàng hôn phố biển
Tím tình anh ngày xưa .
Tim tím lục bình trôi
Tim tím dòng Hương giang
Tím áo ai Đồng Khánh
Tím mây trời Nam Giao .
Mưa qua cây sầu đông
Tim tím sắc cầu vồng
Vành nón lá chao nghiêng
Tím hồng mắt môi em .
Tình mơ như mực tím
Dáng nhỏ ơi thẹn thùng !
Nấp sau giậu hiên thưa
Tim tím bông cát đằng .
...
Em đi theo tình em
Xanh xanh màu đại dương
Quên thời gian tim tím
Một góc trời quê hương .
DuLan - 04/08/2011
BÂY GIỜ MÙA HẠ
Bây giờ đang là mùa hạ ở đây
Nơi em ở phượng cháy lòng ngõ vắng
Cái xôn xao lũ học trò sâu thẳm
Còn thảng thốt giật mình - thuở em mười lăm.
Bây giờ đang là mùa hạ ở đây
Em gói ghém những mảng màu đã cũ
Vơ vội bùa yêu cho một ngày ngái ngủ
Bãng lãng - dịu êm - loang loang.
Bây giờ đang là mùa hạ ở đây
Nắng trốn mây khua bầu trời xanh thẳm
Ý nghĩ của em không lên tiếng
Thế là rơi khe khẽ xuống thềm.
Bây giờ tất thảy mọi vị mặn cho hơi thở
Đóng chốt lại mọi âm hưởng nhớ quên
Cái khoảnh khắc đón một ngày mới đến
Ngã tư này nhoà đi một cái tên…
Bây giờ từng trang cũ phát âm
Có bộ nhớ nào nhìn xuyên tín hiệu nơi anh phản chiếu
Bàn tay co ro làm sao em biết gồng lên để nhẹ bớt
Một phần tư góc ngồi này, một phần năm cõi mắt này
Như mới chỉ hôm qua…
08/06/2012
SO SÁNH
Trên sân khấu
một khuôn mặt tựa hề loang lổ
anh giả làm người câm.
Dưới khán đài
một tâm trạng như bức tường trắng
em giả làm người say.
Giữa làn đường
cuộc người từng đoàn xuôi ngược ngược
người chẳng nhận ra nhau.
Với chén rượu
nhấp môi khà khụm đeo viễn vọng
khuya như mặt người cay.
Thy Nguyên 81.
BAO GIỜ
bao giờ nắng bỏng mùa thu
em đi về nhặt sương mù làm thơ
mùa này trời hay gánh mơ
em thì - em chỉ vòng vo đi tìm
@
bao giờ con nhện khóc tằm
em mua cái kén đang bâng khuâng đời
chừ vừa chạm những chao ơi
tiếng con dế gáy nhớ người tình chung
@
bao giờ đàn bướm cánh nhung
mua hoa về ướp men hương tửu tình
sớm vừa mới dậy chùng chình
dỗi đêm trăn trở nín thinh câm lời
@
bao giờ mây ứ, không trôi
hóa mưa xuống thị trấn ngồi bến trăng
dòng sông con sóng muộn màng
thương em ngắt cỏ bờ khan giọng chờ
@
bao giờ anh nhớ đường xưa
tìm em chiếc bóng hay mưa cuối tuần
đánh rơi màu tuổi thơ hồng
anh tìm giùm nhé , em bầng quân môi
đoáhồngtím - Đông Hương
Xin Giữ Giùm Một Tiếng Chuông Ngân
Thơ: Trần Kiêu Bạc
Chào Sàigòn, chào cơn gió mùa Đông
Hỏi thăm những hàm răng run lập cập
Những làn môi xám màu trong gió bấc
Tưởng lạnh nhiều,chừng mười mấy độ C
Lề đường vỡ bung dưới bước chân đi
Guốc cao gót rung từng viên gạch vỡ
Đêm gần khuya chờ nhau đi Thánh Lễ
Áo đủ màu trộn vào tiếng chuông xa
Đêm của chúng mình, không của người ta
Đêm của em, đêm xuýt xoa bờ vai lạnh
Đêm của anh, đêm ngọt ngào bàn tay ấm
Đêm đầy trời sao, “Đêm Thánh Vô Cùng”
Bềnh bồng trong nhau giữa tiếng chuông ngân
Dập dềnh ngoài nhau bụi đường mệt mỏi
Nghĩ đêm dài mà đêm qua rất vội
Còn lại trong nhau nỗi nhớ bềnh bồng
Xin em giữ giùm một tiếng chuông ngân
Rúc vào chăn êm còn vang chuông đổ
Cất cho anh chút chuông lùa qua khe cửa
Chuông của Nhà Thờ, chuông của tim anh!
TRẦN KIÊU BẠC
______________________
DẪU MỘT ĐỜI
_________________________________
đăng sơn.fr & Trần K.Sơn
Người phương ấy - ta bên này lưu lạc
Khung trời nắng vẫn là mối tình chung
Biển vẫn xanh nay là tình biển khát
Cũ ta rồi,cứ một thuở lưu vong
Em Sài Gòn,ai một đời nhung nhớ ?
Những con đường còn ghi lại bước chân vui ?
Góc quán ấy,ai còn dành giữ chỗ ?
Tóc vẫn còn nhắc nhở đến một thời ?
Ta vẫn thế,vòng tay ôm tình nhớ
Dẫu một đời,vẫn vất vả tìm nhau - - -
_______________________________________
* Dẫu suốt đời mình vất vả tìm nhau *
( TrầnKiêuBạc )
VỀ MỘT THỜI HUẾ XƯA.
___________________________________
Trần K.Sơn
Trả người về với bài thơ rất Huế
Huế một thời gió bụi ở riêng ta
Áo trắng ấy,con đường ghi vết cũ
Vẫn một đời tô điểm dấu sót sa
Trả người về ngôi trường mềm đất đỏ
Từng cơn mưa vẫn gợi nhớ xôn xao
Ngày tháng ấy xa rồi những rạo rực
Đành lìa rồi cho cũ mối tình nhau