TRĂNG VỀ TRÊN LỐI THU MƠ
Cõng nỗi nhớ Trăng xưa về lối mộng
Có hàng rào râm bụp đỏ trước sân
Bóng mây chiều tím phủ thấp xuống gần
Chim về tổ tiếng chíp rân cành mận
Vần thơ thương còn vương trời gió lộng Trải mộng thường lên giấc điệp sông Ngân Đàn vút cao lảnh lót thanh trong ngần Hồn mơ khúc phù vân xưa còn mãi
Cung trầm lắng phím hoan nhịp mở Nguyệt trầm lưu phiên khúc lạc âm hờn Trăng nửa buồn lẩn khuất nẻo cô đơn Mây xám dỗi từng cơn mưa mặn hạt
Tiếng rừng xưa lá Thu rơi xào xạc Vàng nhánh sầu ngơ ngác mắt nai trông Hồn Thu xưa còn ghi khắc dấu chờ mong Mà người cũ còn không trong tiềm thức ...
ĐỖ HOÀNG QUÂN 26.4.2014
BỪNG GIẤC THU MƠ
Thu về lại khi rừng mơ tỉnh giấc
Lá Vàng reo lồng ngực vui từng hồi
Màu Thu còn sắc mộng chẳng phai phôi
Cho vần nhớ hồng môi tươi thắm
Giọt sương trong đọng vành lá ngấm
Giương chồi xanh đẹp búp nõn mơ màng
Ươm nụ thơ trau chuốt vút mây ngàn
Trải thảm lụa trời quang vồng ngũ sắc
Trăng soi bóng hồ tương gương trong vắc
Tròn bóng trăng lộ mặt nàng thiên hương
Tình thơ nồng thắm đượm mãi miên trường
Rừng trở lại gót về thương mùa nhớ
Nắn cung phím nối hồng dây dang dở
Phủi bụi mờ kết lại sợi dây tơ
Để đàn thương réo rắc lòng ước mơ
Lời thề hẹn Thu trọn chờ vẹn đợi
UYỂN NHI
29.4.2014
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2015 21:03:29 bởi UYENNHI199 >