Ghét Ghê
Ghét ghê đó cô học trò nho nhỏ
Viết sai hoài, thầy nói chẳng chịu nghe
Ngã, hỏi... kìa lộn xộn mãi như ri
Trò ngã mãi làm sao thầy dám đỡ
Cô học trò bỉu môi, không mắc cỡ
Viết sai vầy mới được thầy mắng yêu
Lắc đầu cười, thầy nhỏ nhẹ đi nhiều
Cô trò nhỏ sao mà tinh ma quá
Bụi hoa hồng đầu thu còn một đóa
Đẹp như nhung, thầy mới bảo trò thương
Viết cho đúng, thầy cắt đóa hoa hường
Cho em đó, chiều nay về chăm chỉ
Con chim sẻ đậu ngoài sân nhỏ tí
Nhảy tung tăng, cô trò bé cười tươi
Từ nay em nhất định sẽ không lười
Không sai lỗi, mỗi ngày tặng hoa nhé
Ghét ghê đó, mắng la trò có lệ
Nhưng lại thương, thương thương lắm trò thương
Mai kia đây trò mãn khóa ra trường
Thầy sẽ nhớ, tương tư, không dám nói
Mai Gia
Nhạc sĩ Uyên Mạc có phổ nhạc bài thơ này ở Trinh Nữ, mời các bạn vào nghe:
http://www.trinhnu.net/u/uyenmac/?action=Music&case=view&musicId=5795&n=1&p=1
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.10.2006 03:09:00 bởi maigia >