VỊNH NGHỀ NÔNG
Nghề nông chúng tớ lắm điều hay
Trồng trọt,chăn nuôi việc suốt ngày
Vung cuốc phất phơ như PHƯỢNG múa
Đưa liềm thoăn thoắt tựa RỒNG bay
Sáng thèm:chung rượu,TÔM canh lẩu
Chiều thích:cốc bia,VỊT xé phay
Từ Thức bác ơi sao có nhẽ
Lẩn vào tiên cảnh phụ nơi này!
xin mời họa.
< Sửa đổi bởi: TUYỆT THẾ NHÂN GIAN -- 26.3.2006 13:59:32 >
* Xin lỗi các bạn, lẽ ra phải nối cảnh điền viên thơ mộng. Nhưng vì có chữ PHAY xé lòng nên KG mạo muội đưa theo nỗi buồn vào đây.
Họa:
KHÓC MẤT BẠN
Nhớ ai ai nhớ nhớ ai hay!
Cái nhớ như đêm trói riết ngày!
Cứ tưởng trăm năm còn mãi mãi!
Đâu ngờ phút chốc thoảng mây bay!
Nhân gian cách trở buồn khôn xiết!
Ruột giã chia vằm vết chém phay!
Đã mất... sao không cho khuất hẳn!
Mà còn...lại để thắt gan này!
Kim Giang
Họa:
CHẾT LÂM SÀNG
Than ôi!!! khóc bạn bạn nào hay!
Lặng lẽ người đi chẳng hẹn ngày!
Chết lịm con tim đâu có biết!
Sao băng ánh mắt - Thoắt vù bay!
Trời ơi rọi nắng về gương mặt
Vụt tắt hoàng hôn đến phắt phay!
Cái chết lâm sàng đau thống thiết!
Đau hơn chết thật...đớn đau này!
Kim Giang