Kính họa bài KHOẺ RƠ của bác LÁ:
DUYÊN SÔNG NƯỚC
Đến bến đò ngang phải đợi chờ
Đò nhiều lỡ chuyến chuyện không lo
Dòng sông man mác vang câu hát
Bến nước râm ran vọng điệu hò
Lời nhặt lửng lơ dây tình ái
Tiếng khoan đưa đẩy mối duyên tơ
Nước lớn thuyền bè xuôi ngược lái
Càng chiều hò hát càng hợp rơ.
Cầu dừa trơn trợt bết bùn nhơ
Lối ấy em quên hẳn đến giờ
Bến cũ đò đưa còn thưa thớt
Sông xưa nước chảy cũng ơ hờ
Bao lời nguyện ước thầm đan mộng
Một thủa ân tình chỉ dệt thơ
Sông nước trầm tư trôi lững thững
Lờ đờ bèo dạt nhẹ êm rơ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2006 14:11:42 bởi TUYỆT THẾ NHÂN GIAN >