Trích đoạn: diên vỹ
mây biết nhớ nhau?
người không đến bài thơ ghi ai đọc ?
câu ân tình ai rung cảm con tim?
ta chợt thấy mình như lạc lõng
người đi rồi ta ở lại với đêm
ta gom chữ kết thành thương nhớ
nhờ gió mây mang hộ sang người
mà không biết đường xa sông núi
(có lấy trộm lời ta không ...
mà chẳng tới được nơi ...)
2mai có lẽ chẳng bao giờ gặp lại
buồn lắm không một kiếp con người?
tương ngộ đó, rồi phân ly ngay đó
nào phải cỏ cây mà lệ chẳng rơi ...
ta buổi sáng nghe chim trời ca hát
ngờ đời không một chút u sầu
mây lơ lửng trên cao như thế
hỏi có bao giờ ...mây biết nhớ nhau ?
Nước Nhớ Mây Bay
Anh không đến, bao nhiêu người vẫn đọc
Từng vần thơ không biết gởi cho ai
Trái tim anh rung động cả năm dài
Chẳng dám nói, chẳng dám hồi âm lại
Nghe em đọc từng bài thơ êm ái
Như bên tai thủ thỉ lúc trời khuya
Ờ có đêm, anh thấy bóng ai về
Gỏ cửa nhẹ động hồn thơ tha thiết
Anh còn đọc, em sẽ còn mãi viết
Những câu thương, câu nhớ, gởi trần gian
Em thanh cao lơ lửng tựa mây ngàn
Mây che mát cho đời anh hy vọng
Cứ góp chữ xỏ thành câu mơ mộng
Cho tình thơ chắp cánh mãi bay cao
Cho ngày mai tình tha thiết dạt dào
Cho trái mộng chín thơ thơm dịu ngọt
Anh: hồ nước chờ mây bay cao vót
In hồn trong gió thổi gợn sóng xô
Từng bài thơ, từng kỷ niệm vỗ bờ
Nghe tha thiết gọi mây trời trở lại
Em: Mây trắng mái tóc thề con gái
Hãy về đây tắm nước mát hồ xanh
Hãy về đây cho trái ngọt hương lành
Cho trái đất thành địa đường hạnh phúc
Nguyên Đỗ